Tiên Ngạo

Chương 239: Hư Vô Phiêu Miểu tông



Bất chợt thanh âm Cốt Luân Tề Văn vang lên:

- Phá!

Lập tức có ba trong sáu người hét thảm một tiếng, ngực bọn chúng tuôn ra huyết hoa vô hạn giống như có thứ gì vừa phá lồng ngực bọn chúng chui ra. Bất chợt ngực một người hoàn toàn vỡ nát, lập tức Cốt Luân Tề Văn từ ngực y chui ra, không biết y đã chui vào thân thể người nọ từ lúc nào.

Địa Từ Thiên Nguyên trận kia không công mà tự vỡ, một đạo lam quang bắn ra liên tục, đánh trúng đầu một tên đệ tử Địa Từ Hỏa Ngyên phái đang ôm ngực kêu la thảm thiết Lập tức tiếng kêu của y ngưng bặt, chỉ còn lại ba người bỏ mặc y lập tức chia ra bốn phía chạy trốn.

Dư Tắc Thành ngự kiếm đuổi theo tên địch có dấu hiệu của mình. Tên nọ bay ra trăm trượng quay đầu nhìn lại, thấy Dư Tắc Thành đã tới phía sau y không xa, cảm thấy mình tuyệt đối không có khả năng chạy trốn, y bèn hét lên điên cuồng. Hỏa cầu dưới chân y đột ngột nổ tung, từ trong hỏa cầu bùng lên một ngọn lửa dung nham chảy vào miệng y.

Theo dung nham chảy vào, thân hình y bắt đầu biến hóa bất chợt cao lên, trên đầu mọc sừng, thân thể biến thành màu nâu đỏ, hai chiếc xương sườn từ từ mọc ra ngoài, một chiếc đuôi rất to cũng chậm rãi mọc ra.

Biến hóa xong xuôi, y đã hoàn toàn hóa thành một yêu ma, xoay qua nhìn Dư Tắc Thành. Dư T ắc Thành lắc đầu:

- Chậm một bước, hãy nhớ lần sau không nên lãng phí thòi gian như vậy.

Lập tức bên cạnh người kia dâng lên vô số kiếm quang, một đóa hoa sen nở ra. Trong lúc y biến thân, Dư Tắc Thành đã xuất chiêu Liên Khai Diệt Lạc, lập tức cuốn yêu ma do y hóa thân vào trong kiếm liên. Kiếm liên bắt đầu xoay tròn, yêu này có lực khôi phục hùng mạnh, tuy rằng bị nghiền nát nhưng vẫn chậm rãi dung hợp, khôi phục lại. Nhưng kiếm liên này xoay tròn vô cùng vô tận, dù là lực khôi phục hùng mạnh nhưng nằm trong kiếm liên cũng hoàn toàn vô nghĩa. Lập tức toàn thân yêu ma kia hóa thành sương máu phun ra tung tóe trong Thanh Minh, nháy mắt vỡ tan thành từng mảnh vụn không còn lại gì khác.

Làn khói móng kia lại bay trở về thân thể Dư Tắc Thành, lần này là màu lam. Dư Tắc Thành cảm thấy trên người tràn đầy sức mạnh, chẳng những chân nguyên tiêu hao do chiến đấu vừa rồi được bổ sung trở lại, hơn nữa còn có cảm giác tăng vọt, muốn đột phá cảnh giới Tố Thể Sơ Cấp tuyệt đối không thành vấn đề. Hơn nữa hắn còn có cảm giác trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn.

Dư Tắc Thành lắc lắc đầu, xua tan cảm giác này, nếu đắm chìm trong đó nhất định sẽ mê muội. Hắn đưa mắt quan sát chiến trường, chỉ thấy đối phương còn lại ba tên đệ tử, tên bị thương lúc nãy đã chết. Hai tên còn lại bị Thành Lam và Phi Hồng quấn lấy, còn Cốt Luân Tề Văn đứng ngoài xa đang phóng xuất kiếm trùng.

Dư Tắc Thành ngự kiếm bay tới gia nhập vào vòng chiến. Bốn người hợp lực, kiếm quang sáng rực như đuốc, Dư Tắc Thành vừa gia nhập, sóng kiếm cuồn cuộn ngập trời, lập tức đối phương không thể ngăn cản, xuất hiện sơ hở liên tục. Hai người đối phương trúng kiếm liên tiếp, thân thể tan nát mà chết.

Bốn người bọn Dư Tắc Thành bên này giết chết chín tên đệ tử Trúc Cơ kỳ xong, bên kia Cấp Thủy Chân Nhân còn chưa kết thúc trận chiến. Thấy đồ đệ đã xong việc, mình thân là sư phụ còn đang chiến đấu, ông cảm thấy hơi khó chịu, càng nỗ lực chiến đấu. Bất chợt một tiếng niệm chân ngôn pháp quyết vang lên giữa Thanh Minh:

- Xoay ngược hai mươi tám, xoay xuôi bốn mươi vòng. Thiên Cang chuyển tâm lô, nguyên tinh thôn nhập khẩu. Tân bá thừa phong luân, khí hào tiên hỏa thú.

Thật ra đây không phải là thanh âm vang lên mà là cộng hưởng pháp lực. Chuyện này cũng giống như năm xưa Dư Tắc Thảnh từng chứng kiến Sơn Xuyên Vô Lượng, Nhật Nguyệt Vô Lượng của Vô Lượng Chân Nhân, chân ngôn chú ngữ được hình thành do pháp thuật dẫn thiên địa cộng hưởng.

Lập tức giữa Thanh Minh xuất hiện vô số lôi điện kiếm trảo, chính là Kiếm Ngưng Lão, bóp nát cả một vùng Thanh Minh thành phấn vụn. Dưới kiếm chiêu này Kim Đan Chân Nhân đối phương hự một tiếng đau đớn, phòng ngự lập tức bị phá, đầu bị bóp nát.

Kim Đan của y lập tức phá thể bay ra, sử dụng độn thuật chia ra làm ba chạy trốn về phía mặt đất bên dưới, Cấp Thủy Chán Nhân vung ra một trảo, bắt lấy cái ở giữa, không ngờ chỉ là ảo ảnh. Hai Kim Đan còn lại đào tẩu nhanh như chớp nhưng kiếm quang chợt lóe, cả hai đã bị Nam Thiên Chân Nhân bắt lấy.

Nam Thiên Chán Nhân sử dụng bí pháp phong ấn Kim Đan lại, sau đó ném cho cấp Thủy Chán Nhân:

- Mất bốn trăm bảy mươi ba lần hô hấp, rất tốt. Mau mau thu dọn chiến trường, lập tức lên đường!

Cấp Thủy Chân Nhân nhận lấy Kim Đan, tiến về phía thi thể Kim Đan Chân Nhân kia tìm kiếm một lúc, thu lấy túi trữ vật, sau đó cho một mồi lửa hỏa thiêu thi thể.

Những thi thể còn lại cũng được đám Dư Tắc Thành thu dọn sạch sẽ, cho một mồi lửa luyện hóa. Sau đó mọi người tụ tập lại, khởi động Thần Cưu Phi Thiên trận tiếp tục bay đi.

Sau đại chiến, mới đầu chưa ai có cảm giác gì, sau khi bay được một đoạn, bọn bốn người Thành Lam bắt đầu tỏ ra cao hứng vô cùng, sử dụng Thần Giác trò chuyện không ngừng, cả bốn người đều kích động không gì sánh kịp.

Cốt Luân Tề Văn nói:

- Bốn người chúng ta giết chín tu sĩ Trúc Cơ kỳ, chuyện này quả thật không dám tưởng

tượng.

Thành Lam cũng nói:

- Tề Văn, kiếm trùng của đệ quỷ dị vô cùng, sau này phá trận hoàn toàn là nhờ đệ. Không ngờ đệ có thể chui ra từ thân thể tên nọ, đây là pháp thuật gì vậy?

Cốt Luân Tề Văn không đáp mà chuyển sang chuyện khác:

- Chủ yếu là nhờ Dư thúc mạnh mẽ, một mình ngăn chặn tám người đối phương, chúng ta mới có thể nắm được thế chủ động.

Dư Tắc Thành bình tĩnh hơn hết trong bốn người, hắn chỉ nói:

- Phi Hồng rất khá, Nhân Uân Viên Quang Thứ đâm ra giết từng tên một, không tên nào có thể tránh thoát.

Phi Hồng nói:

- Chính là nhờ sư huynh rất xuất sắc, nếu không có huynh thu hút sự chú ý của bọn chúng, đệ tuyệt đối không thể đánh chết đối thủ dễ dàng như vậy.

Mọi người bắt đầu tổng kết chiến thuật, nghiên cứu kiếm pháp, bốn người càng nói càng cảm thấy ý hợp tâm đầu, người này một câu, người kia một câu trò chuyện vô cùng sôi nổi.

Sau khi bay được ba ngàn dặm, Cấp Thủy Chân Nhân đưa cho mỗi người một khối khoáng thạch:

- Đây là quặng Thiên Tinh thiết, sau khi trở về đến Chú Kiếm đường ở Xu Lăng lĩnh có thể đổi được một thanh phi kiếm hảo hạng. Nếu không muốn đổi cũng có thể tự rèn kiếm cho mình. Đây là tài liệu luyện kiếm tốt nhất trong Thanh Minh, luyện chế phi kiếm tuyệt đối là hạng nhất.

Dư Tắc Thành nhận lấy khoáng thạch, thoáng động trong lòng bèn hỏi:

- Cấp Thủy sư bá, con có thể dùng thứ này đổi viên Kim Đan kia của sư bá được chăng?

Cấp Thủy Chân Nhân nói:

- Thứ này dùng luyện Kiếm Linh cho Kiếm Tiêu Diêu, được, ta đổi cho con.

Dứt lời ông đưa Kim Đan cho Dư Tắc Thành, nhận lấy quặng Thiên Tinh thiết của hắn. Nam Thiên Chân Nhân chợt đưa phần quặng Thiên Tinh thiết của mình cho cấp Thủy Chân Nhân: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Thêm phần của đệ nữa mới công bằng.

Cấp Thủy Chân Nhân cười, thu nhận hai khối quặng Thiên Tinh thiết của hai người bọn họ:

- Ta muốn luyện mẫu kiếm Kiếm Tâm Tuệ cho A Lam, vậy ta cũng không khách sáo.

Mục đích Dư Tắc Thành đổi lấy Kim Đan là để luyện hồn. Lần trước Giả Đan của tên Phong Linh kia có ích rất nhiều, Kim Đan này lại là hồn phách của Kim Đan Chân Nhân tinh thuần ngưng kết mà thành, chắc chắn có ích nhiều hơn. Nhưng không ngờ hắn làm hại sư phụ làm mất cả phần quặng Thiên Tinh thiết của ông.

Cấp Thủy Chân Nhân được thêm hai phần quặng Thiên Tinh thiết nữa, trong lòng cao hứng vô cùng, cười nói:

- Hay lắm, có bốn khối quặng Thiên Tinh thiết này chắc chắn có thể tinh luyện được ba lượng Thiên Hà Tinh Sa, đã đủ để luyện chế phi kiếm cho A Lam.

- Đúng rồi, để ta cho các con biết mục tiêu chúng ta tới Cực Nguyên Vân Hà tông lần này để các con chuẩn bị sẵn tâm lý. Trưng châu từ xưa tới nay có rất nhiều môn phái tu tiên, vô cùng phức tạp. Nơi đó vốn có ba thượng môn, là Kỳ Thuẫn môn, Vạn Thú Hóa Thân tông, Long Dương giáo. Nhưng cả ba môn phái này đều suy yếu, sắp sửa bị đào thải khỏi hàng ngũ thượng môn.

- Vốn Cực Nguyên Vân Hà tông có quan hệ rất tốt với Hiên Viên kiếm phái chúng ta. Tám trăm năm trước, sau khi chúng ta ủng hộ Hà Quang Chân Nhân đoạt chức chưởng môn thất bại, Thần Hà Chân Nhân kế vị sinh ra xa cách dần dần với phái ta, ngược lại đầu nhập vào các thượng môn như Khiên Cơ tông, Thần Độn tông và Minh Vương tông.

- Không ngờ vị Thần Hà Chân Nhân này lại là kỳ tài ngút trời, chỉ mất thời gian có tám trăm năm đã từ Kim Đan thăng tiến Nguyên Anh, đến Phản Hư kỳ. Ba năm trước đây vừa chính thức tiến vào Phản Hư kỳ, trở thành một đời Chân Nhất Thần Quân.

- Sở dĩ lão mở ra đại lễ Phản Hư này là muốn biểu hiện thực lực của mình, muốn cho Cực Nguyên Vân Hà tông trở thành thượng môn thứ tư ở Trưng châu đại lục.

- Thái độ của Hiên Viên kiếm phái của chúng ta đối với lão là không ủng hộ nhưng cũng không phản đối, hết thảy tùy duyên. Tuy rằng quan hệ giữa chúng ta không đến nỗi liều mạng vì nhau, nhưng cũng là đồng minh, không đến mức trở thành kẻ thù. Cho nên chưởng môn mới phái hai Kim Đan Chân Nhân chúng ta tới ứng phó chuyện này.

- Bốn người các con nhớ kỹ, lần này trong lễ mừng sẽ có đệ tử của Khiên Cơ tông và Minh Vương tông. Quan hệ giữa chúng và Hiên Viên kiếm phái ta không tốt, lúc trước hai vị sư đệ Lưu Vân, Mã Úc chính là vì Khiên Cơ tông mà chết. Nếu như bọn chúng gây hấn, vậy chúng ta phải chiến đấu đến giờ phút cuối cùng, dù chết trăm lần cũng không để mất đi danh tiếng của Hiên Viên kiếm phái chúng ta. Các con có làm được không?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv