Nhưng ngay sau đó, tro bụi lập tức tụ hợp lại rất nhanh, khôi phục lại thân thể Chuyển Luân Ma Thần một lần nữa. Nhưng sau đó lại hóa thành tro bụi, lại tụ hợp, lại hóa tro... cứ như vậy mãi.
Quá trình lặp đi lặp lại này xảy ra chừng chín mươi chín lần, sau đó Chuyển Luân Ma Thần không hóa thành tro bụi như trước nữa, mà là hóa thành một luồng tinh vân xoay tròn trôi nổi giữa không trung. Bạn đang đọc truyện tại - http://thegioitruyen.com
Ma Thần bất tử bất diệt, vĩnh hằng bất diệt, Trật Tự Ma Thần bị Tru Tiên Tứ Kiếm chém giết, lập tức bị trấn áp trong kiếm, cho nên biến mất.
Tru Tiên Tứ Kiếm đã từng giết chết vô số siêu cấp Cường giả, trời sinh bọn chúng là để chém giết, cho nên chém giết trấn áp hết sức thuần thục.
Mà Hiên Viên Thần Kiếm chỉ có khả năng chém giết, không có lực trấn áp. Cũng vì Dư Tắc Thành phát hạ tâm nguyện như vậy, cho nên chém xuống một kiếm, liên tục giết chết Chuyển Luân Ma Thần chín mươi chín lần, hoàn toàn tiêu diệt năng lực chuyển sinh của y. Cuối cùng chỉ còn sót lại một thi thể trôi nối giữa không trung.
Nếu đây là thế giới của Chuyển Luân Ma Thần, nếu như y có thể sử dụng hết tất cả thần lực của bản thân, cũng không tới nỗi bị giết chết chín mươi chín lần liên tục như vậy. Nhưng đây là thế giới Thương Khung, Hiên Viên Thần Kiếm chính là Thần khí mạnh nhất thế giới Thương Khung, là linh hồn thế giới, cho nên mới có kết quả như vậy.
Một kiếm chém xuống, Ma Thần ngã xuống.
Nếu Hiên Viên Thần Kiếm không có được thần uy như vậy, làm sao Hiên Viên Hoàng đế có thể chấn hưng Nhân tộc, làm sao có thể tiêu diệt Đại Liên Minh Dị tộc?
Đây là Hiên Viên Thần Kiếm, có thể hủy diệt hết thảy.
Sau khi giết chết Chuyển Luân Ma Thần. Dư Tắc Thành nhìn sang bốn Ma Thần còn lại, khẽ mỉm cười. Chỉ còn lại bốn tên, bốn kiếm mà thôi.
Lúc này bốn Ma Thần liếc nhìn nhau, dường như đã hạ quyết tâm. Thình lình ba Ma Thần xuất thủ. đồng thời công kích Ma Thần cao to nhất trong đó.
Ba người đồng thời phát lực, phóng xuất lực Thần Uy công kích, chỉ sau đòn này, Ma Thần trúng đòn phát ra tiếng kêu thảm thiết:
- Các ngươi làm gì vậy?
Một Ma Thần trong đó lên tiếng nói:
- Thật là có lỗi, Đại Lực Ma Thần Ưu Đà Duyên, thần lực của ngươi vô hạn. chúng ta đành phải hy sinh ngươi.
Ba Ma Thần bắt đầu thi pháp rất nhanh. Đại Lực Ma Thần Ưu Đà Duyên phát ra tiếng rống thể thảm, thân thể nhanh chóng biến hóa, trở thành năng lượng lực Thần Uy vô cùng tận.
Ba Ma Thần kia lập tức biến năng lượng lực Thần Uy này thành động lực vô biên. Dưới năng lượng lực Thần Uy thúc đầy vô cùng mạnh mẽ, bọn chúng rống to một tiếng, lập tức dốc hết toàn lực gia tăng tốc độ lên gấp trăm lần, thình lình hoàn thành nghi thức phá giải kết giới Định Hải Châm trong nháy mắt.
Lập tức kết giới bảo vệ Định Hải Châm tiêu tan, sự bảo vệ của thế giới rốn biển hoàn toàn biến mất, thế giới trở lại trạng thái bình thường. Ba Ma Thần kia nhìn Dư Tắc Thành cười, Phong Bạo Ma Thần bạo phát lực lượng vô tận, thét lớn:
- Thần châm dời vị trí, đào lộn thiên địa cho ta! Vạn thủy sôi trào, phiên giang đào hài hồng thủy đầy trời, thế giới Thương Khung sụp đổ cho ta!
Chỉ nghe Định Hải Châm phát ra một tiếng kêu trong trèo, bất ngờ bị y nhổ lên cao. Tay y múa may Định Hải Châm, định đập tan tành thế giới, hủy diệt hết thảy.
Dư Tắc Thành thấy cảnh tượng này bèn vung Hiên Viên Thần Kiếm trong tay lên, chuẩn bị xông tới liều chết ngăn cản.
Thình lình không trung ngưng đọng lại, dường như cả thế giới này dừng phắt lại. Trong khoảnh khắc Định Hải Châm vừa bị nhổ lên, dường như có một thứ gì đó vô cùng đáng sợ bừng tinh giấc.
Nhìn quanh bốn phía, thủy mạch sôi trào, thiên địa đại biến, vạn vật nổ ầm ầm.
Có chuyện gì xảy ra?
Dư Tắc Thành còn chưa kịp nhìn rõ xem có chuyện gì, giữa tiếng nổ ầm vang, cả năm Ma Thần kể cả còn sống hay thi thể nháy mắt bị hấp thu vào trong một không gian kỳ dị khác.
Dư Tắc Thành cũng không kịp có phản ứng gì, không gian kỳ dị kia thoáng động, hắn cũng bị hút vào theo.
Dư Tắc Thành nhìn quanh, chỉ thấy cả thế giới rốn biển này đang biến hóa, cả không gian hóa thành một cái hồ lô, không ngờ là Luyện Yêu Hồ.
Năm xưa Đại Vũ Thần Đế bày ra Định Hải Châm ở nơi này, ngài cũng đã có chuẩn bị bảo vệ phía sau. Ngài đã âm thầm bố trí Thần khí Luyện Yêu Hồ của Đại Thần Nữ Oa ở nơi này. Luyện Yêu Hồ thật ra là thế giới không gian bên trong thế giới rốn biến. Quả thật là "Mỡ sẵn lồng son chờ chim tới, bày ra bẫy rập đợi hổ vào".
Đám Ma Thần kia không biết gì, vẫn cho rằng chỉ cần dời Định Hải Châm đi, là có thể hủy diệt thế giới Thương Khung, nghiên cứu được bí mật trở về vùng đất thần nguyên của Đại Thần Nữ Oa. Không ngờ nơi đây là tử địa, là cạm bẫy bày sẵn chờ đợi bọn chúng.
Cho dù Dư Tắc Thành không tới đây cũng sẽ không có vấn đề gì, hành động lần này của hắn hoàn toàn vô nghĩa.
Nhưng lần này hắn tới đây cũng không tới nỗi phí công. Hắn khổ chiến từ đầu chí cuối đã làm cảm động Luyện Yêu Hồ, cho nên nó mới thuận tay tóm lấy Dư Tắc Thành vào trong, bắt đầu tế luyện.
Luyện Yêu Hồ chính là Thần khí do Đại Thần Nữ Oa luyện chế, có thể luyện chế hết thảy sinh linh. Trong thiên địa, bất kể là Hải tộc, hay Yêu tộc, Tiên tộc, Nhân tộc, đều do Luyện Yêu Hồ này luyện chế mà ra.
Luyện Yêu Hồ vốn là một trong Thập Đại Thần Khí vang danh thiên hạ. không ngờ hôm nay xuất hiện hết sức thần kỳ. Không ngờ nó bị giấu bên trong thế giới rốn biển, trong khoảnh khắc Định Hải Châm vừa bị nhổ lên, Luyện Yêu Hồ xuất hiện, hút năm Ma Thần cùng Dư Tắc Thành vào trong.
Vào trong Luyện Yêu Hồ rồi, cho dù là quỷ, là yêu là tiên, là thần là ma. đại la thần tiên cũng khó trốn. Tiến vào Luyện Yêu Hồ, coi như hết thảy hoàn toàn kết thúc.
Lúc này Dư Tắc Thành cảm thấy thần hồn điên đào, vì sao Luyện Yêu Hồ lại nằm ở nơi này?
Cả thế giới xoay chuyển không ngừng, cả không gian biến hóa liên tục, rốt cục một lúc lâu sau, thân hình đứng vững, Dư Tắc Thành mới tinh táo lại.
Lúc này hắn mới phát hiện ra mình đang ở trong một tiên cảnh.
Lầu quỳnh điện ngọc, tường đỏ ngói xanh, bậc thang lan can bằng ngọc, lưu quang khắp chốn, Tiên Khí tỏa ra bốn phía, quả thật là một cảnh sắc thần tiên.
Hiện tại hắn đang ở một điện phủ, bên ngoài điện phủ là một hồ nước trải dài, trên đó lương đình thủy tạ, sen nở trắng mặt hồ. Những chiếc lá sen to như mặt bàn bập bềnh trên mặt. hoa sen nở nộ, tỏa ngát hương thơm.
ở xa xa chính là đình đài lầu các trùng trùng điệp điệp, không thể nào đếm xuể.
Bên trong điện phủ có vạn dặm thần bi đứng sừng sững, trên đó có vô số văn tự, hình vẽ. Vãn tự này trông bay bướm phi phàm, hình ánh vô cùng sống động, có đủ các hình ánh như cự long, yêu ma. quỷ quái, chim bay cá lội, mãnh hố sài lang...
Những thần bi này thần quang nội liềm, có một cỗ uy áp kinh người. Liếc mất nhìn qua sẽ phát hiện ra một hiện tượng kỳ dị, những hình ánh yêu ma quỷ quái, vạn vật sinh linh trên đó dường như sống, như đang biến hóa vô cùng.
Dư Tắc Thành nhìn được một lúc, dần dần nhìn chăm chú, say mê không chớp mất. Tuy rằng những sinh linh trên thần bi nhỏ ít. nhưng ẩn chứa Đại Đạo thiên địa trong đó, lại như mang theo chân lý vô biên, khiến cho người ta không thể nào rời mất.
Trên những thần bi này giảng đạo lý hóa sinh vạn vật. Hàng vạn sinh linh trong thiên địa đều có thể hóa sinh tổng hợp, có thể lấy tính hung hãn của hổ, tốc độ của báo, sức mạnh của gấu. mất của chim ung, tai dơi, cánh bạch hạc... hóa thành một loại sinh vật.
Đây chỉ là tổng hợp đơn giản nhất, sau đó còn có rất nhiều phương pháp luyện chế sinh linh khác như tông hợp yêu ma. luyện chế tinh quái, chế tạo Ma Thần, sinh ra thánh thú...
Trong đó ẩn chứa huyền bí vô biên, ba ngàn Đại Đạo, Nhất Nguyên Tiểu Đạo đủ hết.
Dư Tắc Thành ngây ngốc cả người. Lúc này bên trên hồ nước, vầng dương vừa lên khỏi phương Đông, mặt trời đỏ au vừa nhỏ lên phân nửa. Nửa mặt trời toát ra ánh nắng ấm áp lòng người, mang theo sức sống bừng bừng đến cho sinh linh vạn vật trong thiên địa.
Vừa nhìn thấy mặt trời lên. tia nắng đầu tiên chiếu vào người, lập tức Dư Tắc Thành bừng tinh lại, chậm rãi dời đôi mắt của mình đi nơi khác. Hắn quyết định không xem hình ánh trên thần bi nữa. đạo lý trong đó quá mức ảo diệu, khó hiểu vô cùng, cho dù có xem tiếp, cũng không có ích lợi gì cho mình.
Đạo lý thiên địa, đại điện vô biên, mình đâu cần thông tô hết, mình chỉ cần một kiếm là đủ.
Ý niệm này vừa nổi lên, bên tai Dư Tắc Thành chợt vang lên một tiếng than khe khẽ, giống như tiếng than thở dịu dàng của một nữ nhân.
Sau đó bên ngoài điện xuất hiện một bóng người.
Đó chỉ là một bóng người, không thấy rõ dung mạo y phục, nhưng có thể cảm giác được đó là một nữ nhân. Trên người nàng toát ra khí tức hết sức dịu dàng, thấy nàng dường như gặp được Đại tỷ hết sức dịu dàng thiện lương, biết chắc rằng nàng tuyệt đối không làm hại mình, nhất định sẽ chăm nom săn sóc cho mình, ở bên cạnh nàng sẽ được an toàn tuyệt đối.
Cảm giác này phát ra từ trong lòng, không thể thay đổi. Nếu cẩn thận cảm nhận, sẽ thấy đây chính là cảm giác bình yên, giống như đứa trẻ ở trong bụng mẹ, hết sức an toàn ấm áp.
Rất nhanh Dư Tắc Thành đã biết nàng là ai. Sinh ra thiên địa, hết thảy thuận theo tự nhiên, nữ nhân này chính là phân hồn của Đại Thần Nữ Oa.