Bốn Chân Nhất Thần Quân của Cực Lạc Tiêu Hồn tông Thanh Y, Tử Vi, Thủy Tiên, Mộc Yên đã phát hiện ra nguy cơ này. Trong hai ngày qua, các nàng không còn tranh đấu không ngừng như trước, nhưng lúc này đã muộn. Trong số đám khách nhân tới trợ trận, lục tục có Chân Nhất Thần Quân hiện thân, hiện tại đã đạt tới bảy Chân Nhất Thần Quân, bất quá Liên Tinh Thần Quân ủng hộ sau lưng Thanh Y Thần Quân cũng đã xuất hiện.
Nhưng lấy năm chống bảy, hơn nữa đối phương vẫn còn có hậu viện, đây hoàn toàn là dẫn sói vào nhà. bị đối phương đảo khách thành chủ, áp đảo cho không còn lực trả đòn.
Lúc này ẩn họa do Thủy Ngọc Tiên Tử gây ra đã xuất hiện. Đám cao thủ này toàn là nô tài, không có nhân tài, không có ai dám đứng ra chống đỡ địch nhân bên ngoài, ngược lại không ít kẻ vì muốn bảo vệ quyền thế của mình mà bắt đầu thông đồng cấu kết với giặc ngoài.
Trong đó có rất nhiều đệ tử Cực Lạc Tiêu Hồn tông bắt đầu tìm kiếm đường lui cho mình, liên hệ với địch nhân.
Môn phái sớm muộn gì cũng diệt vong, không thể chết chung với nó. Mình phải tìm một vùng trời mới mở ra sự nghiệp của mình, tối thiểu cũng phải tiếp tục sinh tồn.
Đây là hiện tượng trước cơn giông tố.
Cứ như vậy, tất cả trở nên hỗn loạn, lúc này đã tới ngày hai mươi ba tháng Chín.
Sáng sớm mặt trời vừa lên, ở phương xa có một tu sĩ ngự kiếm bay tới. Tu sĩ này ngự kiếm ngang trời, bạo phát thần uy vô cùng đáng sợ quét qua khắp Tà Nguyên Tiên sơn.
Trong phạm vi ngàn dặm. tất cả tu sĩ đều có thể cảm giác được lực lượng đáng sợ này.
Tu sĩ này còn chưa tới Tà Nguyên Tiên sơn, tất cả Kim Đan Chân Nhân trên núi đã cảm nhận được khí thế của y. Có Cường giả sắp tới, kẻ này bất thiện, khí thế hung hãn.
Lúc này mười tám Thái Y vệ của Cực Lạc Tiêu Hồn tông bay ra. Mười tám Thái Y vệ này toàn là Kim Đan Chân Nhân, phụ trách trấn thủ sơn môn, là lực lượng tu sĩ Cực Lạc Tiêu Hồn tông duy nhất hiện tại duy trì thế trung lập, không bị bất cứ phe nào mua chuộc
Bọn họ tạo thành pháp trận, đón gió mà đi. Môn phái đã rơi vào tình cảnh như vậy, bọn họ cũng đã ôm lòng quyết tử. Tuy rằng không biết cường địch là ai, nhưng đấu chí vẫn dạt dào.
Người nọ dần dần xuất hiện trong tầm mắt. Trong khoảnh khắc người này xuất hiện, dường như vạn đạo hào quang xuất hiện trên người y, thu hút ánh mất mọi người. Dung mạo y vô cùng anh tuấn, dáng vẻ hiên ngang oai hùng, ung dung tự tại, thân khoác hồng bảo, uy phong lẫm lẫm.
Vừa thấy y, tất cả Thái Y vệ đều tò ra sửng sốt, sau đó nhất nhất thi lễ:
- Tham kiến chưởng môn.
Người này chính là Hương Ngư Nhi, y đã quay về Cực Lạc Tiêu Hồn tông.
Y nhìn thoáng qua các đệ tử trung thành trước mặt, lên tiếng nói:
- Khá lắm. các trụ cột của Cực Lạc Tiêu Hồn tông ta.
- Ta đã trở về, ta muốn thanh trừ ung nhọt, tiêu diệt ngoại xâm, chấn hung Cực Lạc Tiêu Hồn tông ta, chấn chinh lại sơn hà. các ngươi có chịu đi cùng ta không?
Mười tám Thái Y vệ đưa mất nhìn nhau. ôi... vị chưởng môn bù nhìn này còn muốn chấn chinh sơn hà. quả thật chẳng khác nào si tâm vọng tường. Bất quá y cũng dám quay về tìm chết như vậy, mình cũng nên bồi tiếp y một phen. Cùng lắm thì tử trận nơi này, cũng coi như không làm thất vọng ân sư.
Lập tức có Thái Y vệ lên tiếng đáp:
- Nguyện ra sức vì chưởng môn.
Hương Ngư Nhi cười nói:
- Được lắm. chúng ta đi.
Y bay đầu tiên, bay về Cực Lạc Tiêu Hồn tông.
Hương Ngư Nhi ngự kiếm ngang trời, toàn thân như phát ra hào quang vô tận. Hào quang này thu hút ánh mất mọi người, giống như sao chổi rơi xuống đất
Vô số đệ tử Cực Lạc Tiêu Hồn tông nhìn y, ánh mất bọn họ biến hóa không ngừng. Tất cả mọi người đều biết y chỉ là vị chưởng môn bù nhìn, pháp lực yếu móng, tuy rằng ngoài miệng kêu lên chấn chinh sơn hà. thật ra là đi chịu chết.
Tuy rằng trước kia y kém cỏi, nhưng hiện tại có thể khẳng khái chịu chết như vậy, chính là một hào hán tử. không làm thất vọng Cực Lạc Tiêu Hồn tông.
Có người theo sau y, có người hoan hô y, có kẻ lạnh lùng mỉm cười, chờ xem y chết thế nào.
Hương Ngư Nhi đi tới trước đại điện Cực Lạc Tiêu Hồn tông, gióng lên tiếng chuông tập hợp toàn môn phái, lập tức vô số đệ tử Cực Lạc Tiêu Hồn tông tụ tập về đây.
Thấy chưởng môn Hương Ngư Nhi trở về, có người kinh ngạc, có người thở dài.
Chỉ nghe Hương Ngư Nhi cao giọng quát:
- Hỡi các đệ tử Cực Lạc Tiêu Hồn tông, môn phái chúng ta sinh tử tồn vong ngay trước mắt. bọn chúng muốn lặng lẽ chia rẽ chúng ta. Hoặc bạo phát trong âm thầm lặng lẽ, hoặc chết đi cũng trong lặng lẽ, đằng nào môn phái chúng ta cũng đã tới lúc sinh tử quan đầu, hiện tại cần phải có người đứng ra.
- Cực Lạc Tiêu Hồn tông chúng ta là một thượng môn, thống lĩnh Ly châu, Tuy Viễn, sao thể để bọn tiểu nhân đắc chí như vậy được?
- Ta lấy danh nghĩa chưởng môn Cực Lạc Tiêu Hồn tông ra lệnh, lệnh cho đệ tử trong tông bài trừ tất cả đệ tử môn phái khác, chấn chinh lại Cực Lạc Tiêu Hồn tông, dựng lại Cực Lạc ta. Bạn đang đọc truyện tại - http://thegioitruyen.com
Hương Ngư Nhi đứng trên đài lớn tiếng diễn thuyết, ánh dương quang chiếu lên mái tóc y trong như vạn đạo mây lành sáng chói. Vô số nữ đệ tử Cực Lạc Tiêu Hồn tông si mê nhìn y, kêu lên phụ họa, kích động vô cùng.
Cuối cùng Hương Ngư Nhi kêu lớn:
- Dựng lại Cực Lạc ta!
Lập tức toàn tường như sôi trào, vô số tu sĩ Cực Lạc Tiêu Hồn tông hô theo:
- Dựng lại Cực Lạc ta!
- Dựng lại Cực Lạc ta!
Trong tiếng kêu la vang trời, Hương Ngư Nhi có cảm giác khoái chí khó tả bằng lời. Cảm giác được mọi người vây quanh kêu to ủng hộ như vậy, có thể kích thích khiến cho máu nóng sôi trào, sinh ra cảm giác thỏa mãn. Tất cả những khoái cảm trước kia so với hiện tại trở nên nhỏ bé không đáng kể.
Đột nhiên trên đài cao có tiếng người quát lớn:
- Hương Ngư Nhi, ngươi làm gì vậy, ngươi kêu la gì vậy, điên rồi sao?
Năm Chân Nhất Thần Quân của Cực Lạc Tiêu Hồn tông cùng bảy Chân Nhất Thần Quân của kẻ địch tới đây chậm rãi bước ra, nhìn đám đệ tử Cực Lạc Tiêu Hồn tông đang như điên cuồng trước đại điện.
Hương Ngư Nhi vung tay lên, lập tức tất cả thanh âm biến mất.
Mọi người tập trung nhìn y, ánh mất bọn họ đủ vẻ, có chế nhạo, có cười lạnh, dường như đang nhìn một tên hề.
Một nữ tử của Võ Đạo Tâm Hồ tông bước ra, lớn tiếng nói:
- Ngư lang, cha ta đã hứa với ta, chỉ cần huynh bằng lòng quy thuận môn phái chúng ta, sẽ gà ta cho huynh, cho huynh động phủ, hưởng phúc suốt quãng đời còn lại. Ngư lang, xin đừng cố chấp nữa, mau chạy qua đây!
Nữ tử này chính là nữ tử hôm trước Hương Ngư Nhi lén lút đi gặp ban đêm, nghĩ rằng có thể mê hoặc được nàng.
Một nữ tử khác chợt lên tiếng nói:
- Được rồi, Võ Cơ, y thuộc về ngươi, ta không chơi nữa.
- Mỗi lần nhìn thấy Ngư lang vì môn phái ra sức chạy chọt, giả vờ thích chúng ta, ta cảm thấy rất vui. Đáng tiếc hiện tại không còn ý nghĩa gì cho ngươi vậy.
- Bất quá mỗi tháng phải để cho ta vui vầy với y một lần, Ngư lang đẹp trai như vậy, thật là đáng tiếc...
Nữ tử này cũng là một trong những kẻ hẹn hò với Hương Ngư Nhi ở bình đài dưới vực. Trước kia Hương Ngư Nhi muốn mượn thế lực của các nàng cứu Cực Lạc Tiêu Hồn tông, nhưng hiện tại xem ra tất cả những gì y đã làm đều vô ích, trong mất các nàng, bất quá y chỉ là một món đồ chơi cao cấp mà thôi.
Hương Ngư Nhi lắc lắc đầu:
- Quả nhiên tiền bối nói rất đúng, trên thân nam nhân phải có lực, trong tay phải có kiếm, mới có được những gì mình muốn.
Thanh Y Thần Quân nói:
- Hương Ngư Nhi, ngươi mau tới đây xin lỗi các vị sư thúc, bọn họ đã hứa với chúng ta, sơn môn sẽ không thay đổi, ngươi vẫn là chưởng môn. Chỉ cần còn có ta và Liên Tinh a di ở đây, sẽ không có ai dám bất nạt ngươi.
Hương Ngư Nhi nhìn bọn Thanh Y Thần Quân, cao giọng nói:
- Năm người các ngươi không cảm thấy mình đã làm cho ân sư Thủy Ngọc thất vọng hay sao? Các ngươi chỉ là một đám phế vật, quả nhiên tu sĩ thúc giục tiến giai toàn là vô dụng, Cực Lạc Tiêu Hồn tông rơi vào tình cảnh này, hoàn toàn là do các ngươi gây ra.
- Đặc biệt là ngươi, Liên Tinh, ngươi âm thầm ủng hộ sau lưng Thanh Y, khiến cho hiện tại chúng bạn xa lánh, sài lang thừa cơ vào nhà.
- Mà các ngươi không muốn đánh đuổi sài lang, còn ảo tưởng muốn cùng sài lang làm bạn. chẳng lẽ sói không biết ăn thịt người sao?
- Ta lấy danh nghĩa chưởng môn, tước đoạt hết thảy chức vụ. quyền lợi trong Cực Lạc Tiêu Hồn tông của năm Chân Nhất Thần Quân Liên Tinh. Thanh Y, Tử Vi, Thủy Tiên, Mộc Yên.
Vừa nghe như vậy, những tiếng ồ vang lên khắp toàn trường, mọi người đều nhìn Hương Ngư Nhi như nhìn một tên ngốc.
Hương Ngư Nhi nói tiếp:
- Ta cho năm người các ngươi một cơ hội cuối cùng, lập tức tới tẩm cung của ta, tắm rứa sạch sẽ, thoát y chờ ta, vậy ta sẽ tha thứ cho các ngươi. Bằng không, ta sẽ xem các ngươi là phản đồ của môn phái.
- Còn có đám mèo chó các ngươi, bất kể là các ngươi có thật lòng tới đây hỗ trợ hay không, ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng. Trong vòng ba mươi lần hô hấp, cút khỏi Cực Lạc Tiêu Hồn tông cho ta, bằng không chớ trách kiếm ta vô tình.
Vừa nghe như vậy, tất cả mọi người đều cho rằng Hương Ngư Nhi thật sự điên rồi, ai nấy nhìn y với ánh mắt kỳ dị.