Tiên Ngạo

Chương 103: Tử Cẩu Phiên Giang



Đúng lúc này một mỹ nữ thị hầu đi tới, ân cần tiếp đón Dư Tắc Thành, làm cho hắn có cảm giác tự nhiên như ở nhà mình vậy.

Nàng lấy vẻ mặt tươi cười hỏi: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Xin hỏi vị khách quan này muốn xem thứ gì, có muốn ta giúp đỡ giới thiệu một chút hay không? Hàng hóa ở Tứ Phương Tụ Bảo trai tuyệt đối sẽ làm cho tất cả khách nhân hài lòng mà về!

Dư Tắc Thành bất chợt nghĩ đến thần sắc hâm mộ của Lưu Thi Vận lúc nhìn thấy Thanh Long Nguvệt Hoa Kiếm của mình, đáng tiếc nàng là Thủy Linh Căn, nếu không, mình đã cho nàng kiếm ấy.

- Ta muốn xem phi kiếm, phải là phi kiếm tam giai thích họp với Thủy Linh Căn.

Dư Tắc Thành thản nhiên nói.

Người hầu nghe nói lời ấy hơi sững sờ nhưng cẩn thận đánh giá lại khí thế của Dư Tắc Thành, sau khi xác định đối phương không phải đang nói đùa, nụ cười trên mặt nàng lại càng rạng rỡ hơn trước. Nàng biết chắc chắn đã gặp phải khách hàng lớn cho nên vội vàng dẫn Dư Tắc Thành lui qua một góc, đưa vào phòng quý khách.

Phòng quý khách bài trí khác với đại sảnh, chẳng những diện tích nhỏ hơn nhiều, hơn nữa còn bày biện một ít bàn ghế cổ kính, thanh lịch hào phóng, thoải mái an nhàn. Trong góc phòng có một lò hương, trong lò đang có một bó trâm hương đang chầm chậm cháy, khiến trong phòng tràn ngập linh khí thơm dịu.

Một trung niên mập mạp, mặc y phục tơ lụa, cách ăn mặc chẳng khác viên ngoại địa chủ, thoạt nhìn có cảm giác như giàu bộc phát, tiến tới chắp tay nghênh đón. Mười ngón tay y đeo mười chiếc nhẫn vàng, nổi bật vô cùng, mặt tươi cười nói:

- Tại hạ là chưởng quầy Ngụy Anh Hùng của phân chi Tứ Phương Tụ Bảo trai này, chẳng hay huynh đệ cao danh quý tánh?

- Dư Tắc Thành, kính ngưỡng đã lâu.

Du Tắc Thành khách sáo trả lời, nhận ra y chính là chủ nhân của hoàng kim phi xa kia.

- Là Dư lão đệ, mời ngồi, mời ngồi!

- Người đâu, mang một bình Ngân Diệp trà thượng hạng ra đây!

Ngụy Anh Hùng mời Dư Tắc Thành ngồi xuống, sau đó ra lệnh cho người hầu.

- Lão đệ có lẽ là lần đầu tiên đến bản lâu chăng?

Ngụy Anh Hùng chờ cho Dư Tắc Thành ngồi yên chỗ, bắt đầu khách sáo hỏi.

- Nhãn lực của Ngụy chưởng quầy thật sự tinh tường, bản nhân đích thật là lần thứ nhất quang lâm quý lâu.

Du Tắc Thành khách sáo trả lời.

- Có phải là lần đầu tiên đến bản lâu hay không, chuyện này không sao cả. Chỉ cần lão đệ đồng ý tới nơi này, đây là sự nâng đỡ đối với chúng ta. Ở Tứ Phương Tụ Bảo trai thứ gì cũng có, uy tín của bản lâu trên con phố này tuyệt đối là số một số hai, nếu bản lâu cũng không thể khiến lão đệ hài lòng, như vậy những cửa hàng khác lại càng không cần xem nữa!

Ngụy Anh Hùng nói với vẻ hết sức tự tin.

Lúc này, có một người hầu bưng một ấm trà và vài cái chén đến. Còn chưa đến gần hai người, một cổ trà hương thanh nhã đã phiêu tán đầy phòng.

- Đây là Ngân Diệp trà do Linh Đan tông đặc chế, những nơi khác cũng không dễ gì tìm thấy, chẳng những có mùi thơm ngát vô cùng, hơn nữa còn có thể khiến cho tinh thần người uống sảng khoái gấp trăm lần, lão đệ hãy nhấm nháp một chút trước đã.

Ngụy Anh Hùng chờ người hầu dọn dẹp trà cụ xong trở xuống lầu, trước hết tự đắc khẽ hóp một ngụm trà nhỏ, cười nói đầy hàm ý.

Dư Tắc Thành nhìn chén trà thơm trước mắt, cầm lên uống một ngụm, lập tức cảm thấy miệng đầy hương khí một cỗ linh khí xông thẳng vào Đan Điền.

Dư Tắc Thành không khỏi tấm tắc khen:

- Trà ngon, quả thật là trà ngon...

Ngụy Anh Hùng cười, gương mặt béo núc ních của y lập tức biến hình, nếu không cẩn thận quan sát sẽ không thấy mắt của y nằm đâu cả. Y lại nói:

- Trà này ở đây chúng ta cũng có bán, chia làm hai loại cao, thấp. Loại cao có giá trăm viên linh thạch một lạng, đóng gói tinh tế, chất lượng thượng thừa, nếu dùng làm tặng lễ tuyệt đối đáng giá.

- Loại kém hơn có giá hai mươi viên linh thạch một lượng, đây là để cho mình uống. Tuy rằng phẩm chất không được bằng nhưng mình uống, chú ý nhiều như vậy làm gì. Hơn nữa nó chứa linh lực sung túc, đối với tu hành rất là có lợi, không nói gạt ngươi, chúng ta đang uống chính là loại trà này.

Ngụy Anh Hùng quả nhiên là đại hành gia về buôn bán, vừa nói đã khiến cho Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ, bất giác quên cả trà ngon này rất đắt.

Ngụy Anh Hùng nhìn ra Dư Tắc Thành có lòng mua, bèn chuyển đề tài:

- Được rồi, chúng ta làm chánh sự trước đã, mời sang bên này.

Nói xong đưa Dư Tắc Thành sang một bên, lấy ra bốn hộp gấm nói:

- Đây là phi kiếm phù hợp điều kiện mà ngươi muốn mua, đều là phi kiếm tam giai hệ Thủy.

Sau đó mở ra một lượt, chỉ thấy trong hộp ánh kiếm lập lòe, bốn thanh phi kiếm hình dáng kỳ lạ xuất hiện trước mặt Dư Tắc Thành.

Ngụy Anh Hùng nói:

- Kiếm này chính là Nhược Thủy kiếm, dùng mười loại nhược thủy trong thiên hạ tế luyện mà thành, chính là bí pháp của Thiên Hà kiếm phái một trong thượng môn luyện ra, có ba loại tiên thuật, uv lực cực kỳ hùng mạnh, trị giá sáu ngàn linh thạch.

- Thanh nàv tên là Cẩm Lý Lãng Ba kiếm, chính là Cẩm LÝ nhất tộc thuộc loài thủy quái ở Thương Khung hải luyện ra, có hai loại tiên thuật. Nhưng nếu sử dụng ở dưới nước lại có thêm tác dụng hùng mạnh hơn nữa, trị giá bốn ngàn linh thạch.

- Thanh này tên là Tử Cẩu Phiên Giang kiếm. Tử Cẩu chính là Vô Giác Danh cẩu, thuộc Long tộc, lúc còn nhỏ gọi là giao long, sau khi trưởng thành gọi là rồng. Kiếm này là tiên kiếm dùng vẩy của Tử cẩu luyện chế, là do cao nhân của Bắc Hải Bất Dạ thành luyện chế mà thành, trị giá ba ngàn linh thạch.

- Cuối cùng thanh này tên là Băng Tinh Thiên Thành kiếm, là phi kiếm băng tinh do Vạn Niên Băng Tuyết của Băng Tuyết Thần cung tự nhiên hình thành, trị giá ba ngàn linh thạch.

- Những phi kiếm này đều là tinh phẩm, Tắc Thành lão đệ, ta thấy ngươi cũng là nhân vật anh hùng, hãy chọn mua một trong những thanh kiếm này đi. Chính mình sử dụng đánh đâu thắng đó, tặng cho giai nhân lập tức giành được nụ cười của giai nhân, phi kiếm này chắc chắn là đáng giá.

Những phi kiếm này, thanh rẻ nhất cũng là ba ngàn linh thạch. Dư Tắc Thành muốn lui bước, bất chợt nhìn thấy ánh mắt Ngụy Anh Hùng lộ vẻ giễu cợt, dường như y cho rằng nhất định Dư Tắc Thành mua không nổi những phi kiếm này, muốn trêu cợt Dư Tắc Thành một phen.

Cho dù là Dư Tắc Thành đã trở nên lão luvện nhưng cũng chỉ là một thiếu niên. Hôm nay vì chuyện Lưu Thi Vận hắn đã cảm thấy áp lực vô cùng đè nặng lên người, kỵ nhất là người khác khinh thường mình.

Dư Tắc Thành khẽ mỉm cười, nhìn trúng Tử cầu Phiên Giang kiếm. Tử cầu này cũng là long, hiện tại mình có Thanh Long Nguyệt Hoa Kiếm. Tử Giao Liệt Diễm kiếm. Đấu Long Thiên Cương kiếm đều có liên quan tới long, vậy hãy mua thanh này.

Dư Tắc Thành lấy trong túi trữ vật ra một ngàn linh thạch hạ phẩm, hai mươi linh thạch trung phẩm đưa cho Ngụy Anh Hùng, nói:

- Ta lấy thanh này.

Lập tức Ngụy Anh Hùng lộ ra vẻ vừa kinh ngạc vừa hâm mộ khiến cho Dư Tắc Thành cảm thấy thỏa mãn vô cùng. Ngụy Anh Hùng thu lấy linh thạch, đưa phi kiếm cho Dư Tắc Thành, sau đó lại đưa ra ba tấm phù lục nói:

- Đây là Tiên Thiên Nhất Khí Minh Chiếu thuật, tuyệt học của Tử Phủ Nhất Khí tông, có thể giám định vật phẩm, xem như lão phu tặng cho tiểu huynh đệ. Đây là ba lượng Ngân Diệp trà cũng tặng cho tiểu huynh đệ, lúc nhàn rỗi không có việc gì uống chơi.

- Đây là quý khách kim bài của Tứ Phương Tụ Bảo trai chúng ta, từ hôm nay trở đi, tiểu huynh đệ ngươi chính là khách nhân hoàng kim danh dự của Tứ Phương Tụ Bảo trai. Tứ Phương Tụ Bảo trai có phân chi ở những phường thị do các phái mở, ngươi đến đâu cũng sẽ được hưởng thụ đãi ngộ như quý khách.

Đây là mua một được ba, phục vụ tri kỷ. Dư Tắc Thành vui tươi hớn hở đi ra Tứ Phương Tụ Bảo trai, sau khi rời khỏi đây bắt đầu cảm thấy xót xa số linh thạch vừa bỏ ra. Lần này dạo phố hao tốn ba ngàn năm trăm linh thạch, mình chỉ còn lại mười bốn viên linh thạch trung phẩm, một trăm viên linh thạch hạ phẩm, tiền này tới mau, đi cũng mau, thật sự là đau

lòng quá...

Bất chợt Dư Tắc Thành vỗ tay một cái, bị lừa rồi... Ánh mắt giễu cợt của tên Ngụy Anh Hùng kia hoàn toàn chỉ là già vờ, thật ra y chỉ muốn chọc tức mình. Nếu y thật sự cho rằng mình là người nghèo y đâu cần phải lấy bốn thanh phi kiếm ra cho mình xem như vậy.

Thôi được, mắc mưu cũng đã mắc mưu rồi, thanh phi kiếm nàv tuyệt đối đáng giá ba ngàn linh thạch, hơn nữa còn có số tặng phẩm này cùng quý khách kim bài của Tứ Phương Tụ Bảo trai, thật sự là quý khách... Bất quá Tứ Phương Tụ Bào trai thật ra có vô số bảo vật...

Mình còn có các loại dược liệu và khoáng thạch lấy được của Tử Lĩnh Tam Hùng, nếu như bán tất cả của cải lấy tiền mặt ít nhất có thể trị giá bốn, năm ngàn linh thạch, cùng với Âm Dương Ngọc kia trị giá hai vạn linh thạch, tốn chút tiền như vậy đã đáng gì. Đợi sau này thăm dò cẩn thận Tứ Phương Tụ Bảo trai, lúc ấy sẽ mua bán với bọn họ, thứ gì cũng có.

Dư Tắc Thành cười ha hả muốn rời khói phường thị đột nhiên phù chú mà Bạch Hà Tích đưa cho hắn nóng lên. Dư Tắc Thành lấy ra xem thử, hiện tại công tác của Bạch Hà Tích chấm dứt, mời hắn tới tửu lâu trong phường thị gặp mặt.

Dư Tắc Thành bước nhanh tới tửu lâu, quả nhiên thấy Bạch Hà Tích đã chờ ở đó. Hai người gặp mặt, Dư Tắc Thành cao hứng vô cùng, tiến vào một nhã gian bắt đầu nói chuyện phiếm.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv