Đây là một dãy núi Tuyết liên miên vài chục dặm, từ rất xa nhìn lại, có thể nhìn thấy mây mù lượn lở trên đỉnh núi mông lung, cả ngọn núi đều bị một tầng băng tuyết bao phủ giống như đi tới cực Bắc.
Trương Hằng và Triệu Thụy phi hành một nén hương, đi đến nơi này.
Dưới sự chiếu rọi của mặt trời màu máu. ngọn núi được băng tuyết bao phủ bắn ra sắc thái xinh đẹp như rặng mây đò, trong sự hùng vĩ đồ sộ mang theo vẻ mộng ảo và mê Lý.
- Nơi này thật là đẹp mắt. khiến đệ nhớ đến nhà của mình
Triệu Thụy tò mò nhìn núi Tuyết ở phương xa. trong mắt rất nhanh lộ ra vẻ hồi tưởng.
Mới vừa tiếp cận những Tuyết Sơn này, Trương Hằng liền cảm giác được một cỗ hàn khí rét buốt, cùng với thảo Nguyên nóng đỏ tạo thành một sự tương phản dữ dội.
Nếu như trên địa cầu, Trương Hằng khẳng định sẽ sinh, ra nghi ngờ với khí hậu này, nhưng nơi này là động phủ Huyết Sát. chỉ cần thứ tồn tại ở đây, đều hợp Lý.
Theo đó hai người bay gần một chút, cổ khí băng hàn trong không khí càng ngày càng rõ. tu sĩ bậc thấp bình thường phỏng chừng đều chịu không nổi.
Cũng may, hai người Trương Hằng không phải người thưởng, một người có thể chất siêu cường đến biến thái, một người là người may mắn có được Tiên Thiên Linh Bảo Hỏa Nguyên Châu.
Khi hai người tiếp cận núi tuyết khoáng cách trăm thước, mặt đất dưới chân ngưng kết một tầng băng cũng không mỏng lắm.
Nhìn vào đỉnh cao nhất trong dãy núi tuyết này. Triệu Thụy kinh hỉ nói:
-Hẳn là nơi đó!
Trương Hằng gật đầu. nói:
- Tốt lắm! Chúng ta bay đến đó đi!
- Được!
Triệu Thụy gia tốc đi trước một bước.
Nhưng mà đúng lúc này, thân thể Trương Hằng đột nhiên ngừng lại.
Trong túi trữ vật truyền đến một luồng tinh thần dao động kinh ngạc vui mừng đan xen.
- Đại ca! Huynh làm sao vậy?
Sau khi Triệu Thụy bay ra mấy chục thước, liền bay ngược trở lại.
Trương Hằng cảm thụ được Tinh thần dao động truyền từ túi trữ vật, thầm nghĩ, vì sao sau khi Tuyết liên này đến đây, lại sinh ra phản ứng.
Duỗi tay ra, Trương Hằng lấy đóa tuyết liên trong túi trữ vật ra.
Tuyết liên run nhè nhẹ. trên đóa hoa trong suốt như Tuyết lóe lên bạch quang dịu dàng, truyền đến Trương Hằng một Cỗ tinh thần dao động hưng phấn và vui sướng.
- Đại ca! Tuyết liên trong tay huynh...?
Triệu Thụy nhìn Tuyết liên trong tay Trương Hằng với vẻ khó tin.
Trương Hằng kinh ngạc hỏi:
- Chẳng lẽ sự Đệ từng trông thấy loại tuyết liên này?
Triệu Thụy liên tục gật đầu. nói:
- Đúng vậy! Lần trước Lạc sư tỷ biến thành bộ dáng này, may mắn đệ gặp được một thế ngoại cao nhân, mới khiến nàng khôi phục hình người.
Trương Hằng kinh hãi không thôi, không nghĩ tới Lạc Ngưng Tuyết cũng từng biến thành một đóa Tuyết liên, Như thế xem ra. nàng có thân phận rất giống với Ninh Tuyết Dung.
- Ninh sư muội! Nơi này cũng chính là nhà của muội phải không?
Trương Hằng trông thấy tuyết liên được phóng ra trước mặt băng thiên tuyết địa. thấy một loại mỹ lệ khác thường hơi rung động.
Tuyết liên nghe hiểu được lời nói của Trương Hằng, cánh hoa Tuyết trắng rung động lên xuống mấy cái. điều này chứng minh sự thật suy đoán của Trương Hằng.
Trương Hằng âm thầm suy tư trong lòng, cái gọi là Băng Sơn Tuyết Liên, ý này biểu lộ nơi sinh ra của Tuyết liên.
Tuy rằng Tuyết liên của thế Giới này khác với trên địa cầu, nhưng hoàn cảnh sinh, trường cũng không xảy ra biến hóa.
Lần trước giao chiến với Lạc Ngưng Tuyết, cô nàng này suýt chút nữa đưa Trương Hằng vào chỗ chết, nhưng bản thân cũng chịu một cái giá phải trả rất lớn, hóa thành Tuyết liên không khác gì Ninh Tuyết Dung lúc này.
Trương Hằng cũng không thu tuyết liên này vào túi trữ vật, tiếp tục bay lên một tòa đỉnh Tuyết cao nhất.
- Nhị đệ! Trước đây Lạc sư muội biến thành tuyết liên là do ai cứu sống?
Trương Hằng không khỏi hỏi.
Triệu Thụy cũng không giấu diếm, nói với vẻ mang theo một chút hồi tưởng:
- Hình như là một lão nhân tàn phế. trong cơ thể ông không có pháp lực. lúc đầu đệ còn năn nỉ ông cứu Lạc sư tỷ. nhưng ông không muốn. Sau đó ông ấy... là ông ấy cứu Lạc sư tỷ, hiện tại đệ vẫn không biết tên của ông ta.
Trương Hằng thầm thở dài một hơi:
- Lần trước không giết chết Lạc ngưng Tuyết. vậy cũng do mệnh lệnh của thiên mệnh
- Đại ca! Huynh có mâu thuẫn gì với Lạc sư tỷ? Các người lần này gặp mặt không nên động thủ được không?
Triệu Thụy năn nỉ Trương Hằng.
sắc mặt Trương Hằng hơi hơi trầm xuống, nhân tiện nói:
- Nhị đệ! Do Lạc tiên tử kia của đệ muốn đẩy huynh vào chỗ chết, chẳng lẽ huynh còn không trả đòn sao?
Triệu Thụy vội la lên:
- Đại ca! Lạc sư tỷ đã từng suýt chết trong tay huynh rồi. nàng đã từng nói với đệ. không bao giờ đối nghịch với huynh nữa.
Trương Hằng hừ lạnh, nói:
- Lần trước thiếu chút nữa ta chết trong tay nàng
Lần đó Trương Hằng rơi xuống vực sâu vạn trượng, bị cả tòa băng sơn đè xuống, suýt nữa ném cái mạng nhỏ ở đó.
Tuy nhiên, Trương Hằng cũng nhân họa đắc phúc, trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy mà tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm, còn khiến công lực tầng một bậc.
- Đại ca! Hiện tại không phải huynh vẫn sống tốt sao? Thực lực của huynh cũng tăng lên nhiều như vậy. Lần này Lạc sư tỷ khẳng định sẽ chiêu đãi huynh chu đáo.
Triệu Thụy dường như rất muốn thúc đẩy Trương Hằng hòa giải với Lạc Ngưng Tuyết.
Trương Hằng nói với vẻ không mặn không nhạt:
- Hết thảy xem tâm tình của ta.
Trên mặt Triệu Thụy hiện ra vẻ buồn bưc, cúi đầu ủ rũ bay theo Trương Hằng.
Chỉ chốt lát, hai người Trương Hằng bay đến một ngọn đỉnh tuyết cao lớn nhất, nhiệt độ nơi này rất thấp, thậm chí còn đạt tới mức nước đóng thành băng.
- Đệ có chút lạnh!
Trên người Triệu Thụy lưu chuyển một tầng hồng quang nhàn nhạt, để chống cự với hàn khí nơi này.
Nhìn thấy Trương Hằng đứng bên cạnh mình với vẻ không sao cả. Triệu Thụy kinh ngạc nói:
- Đại ca! Huynh không lạnh sao?
Trương Hằng đang thưởng thức cảnh Tuyết, nói rất tùy ý:
- Không cảm giác!
Không cảm giác? Triệu Thụy hoàn toàn bị đả kích, cận thận nhìn chằm chằm quan sát Trương Hằng mấy lần, phát hiện hắn không hề có dấu hiệu dùng bất cứ pháp thuật gì.
- Nhị đệ! Chúng ta đã tới nơi rồi. vi Lạc tiên tử kia của để đầu làm sao mà vẫn chưa đi ra?
Trương Hằng với thần thái bình tĩnh, không ngại gì chung quanh nhiệt độ thấp, nói với vẻ hờ hững.
- Í! Đệ thiếu chút nữa đều quên rồi!
Triệu Thụy vội lấy ra một tấm ngọc phù trong túi trữ vật.
Ngọn phù này rất nhỏ. lộ ra màu tuyết trắng, trên chất liệu lóe ra sáng bóng nhàn nhạt, vừa nhìn liền biết không phải vật phẩm.
Tay Triệu Thụy đánh ra mấy linh quyết đơn giản, miệng lẩm bẩm.
-Vèo!
Ngọc phù này hóa thành một luồng quang ảnh trên bầu trời, theo sau lại tràn ra khắp nơi.
Lập tức, hào quang trắng như tuyết cũng bao trùm toàn bộ đỉnh núi này. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ầm ầm ầm! Toàn bộ ngọn núi đều chấn động nho nhỏ. khiến hai người Trương Hằng hơi kinh động.
Bạch quang biến mất, lộ ra tình cảnh trước mặt khiến Trương Hằng rất kinh ngạc.
Nơi này là một quốc gia mộng ảo được tạo thành từ băng tinh.
Nơi này có kiến trúc nhà ở nhỏ hơn phòng của nhân loại một chút. Có băng tháp nhọn cao sừng sững. Có cầu hình vòm lóe ra hào quang mê người dưới vầng Huyết Nhật...
Tuy nhiên, mọi thứ ở nơi này đều từ một loại băng tinh đặc biệt tạo thành.
Đồng thời, có một tầng bạch quang bao phủ mọi thứ nơi này. Trương Hằng và Triệu Thụy đã tiến vào trong bạch quang này.
Mắt nhìn băng Tinh phát sáng rực rở dưới Huyết Nhật. Trương Hằng đột nhiên muốn nhớ lại băng sơn từng đè mình dưới khe sâu. Tòa băng sơn kia cũng do băng tinh tạo thành.
Tuy nhiên, hai thứ này rõ ràng không phải là cùng một loại vật chất.
- Đại ca! Huynh xem!
Triệu Thụy đột nhiên kinh hô với Trương Hằng.
Trương Hằng nhìn theo ánh mắt của Triệu Thụy, phát hiện một sinh vật hình người do băng Tuyết tạo thành,
Đây ... Đây chẳng lẽ là người Tuyết?
Tuy nhiên, khi Trương Hằng trông thấy người tuyết này đang di động tới bên này rất nhanh, lập tức liền phủ định suy đoán vừa rồi.
Sinh vật hình người này có hình dáng không khác nhân loại lắm. nhưng hơi lùn hơn một nứa, ngũ quan cũng giống nhân loại, con ngươi cũng màu đỏ nhạt.
Cót két cót két! Người Tuyết này bay nhanh tới chỗ Trương Hằng.
- Tu sĩ nhân loại! Các ngươi làm sao xâm nhập quốc gia Tuyết Lĩnh Tộc của chúng ta?
Người Tuyết này không ngờ có thể nói ra ngôn ngữ nhân loại, điều này khiến cho Trương Hằng có chút bất ngờ.
Tuyết Lĩnh Tộc? Trương Hằng hơi hơi sửng sốt. không nghĩ tới hai người bọn họ không ngờ xâm nhập địa bàn của một chủng tộc xa lạ.
Đối với Tuyết Lĩnh Tộc. Trương Hằng chưa từng nghe nói qua, có lẽ không phải sinh vật trong nhất giới.
- Vị Tuyết Lĩnh Tộc đại ca này! Chúng ta được mời đến nơi này. cũng không phải vô tình xâm nhập.
Khuôn mặt Trương Hằng mang Ý cười, tò mò đánh giá người của Tuyết Lĩnh Tộc này
- Mời? Điều đó không có khả năng! Nghìn năm qua. Tuyết Lĩnh Tộc chúng ta chưa từng mời bất cứ tu sĩ nhân loại nào đến đây.
Ánh mắt của vị Tuyết Lĩnh Tộc này trở nên lạnh. giá. trên người phát ra khí băng hàn.
sắc mặt Trương Hằng hơi đổi. theo khí thế trên người Tuyết Lĩnh Tộc này mà xem, dĩ nhiên vượt qua tu sĩ Luyện khí kỳ. đủ để chống lại với tu sĩ Trúc cơ kỳ.
- Chẳng lễ chúng ta đến sai chỗ?
Trương Hằng nhìn Triệu Thụy với vè rất khó hiểu, dường như cũng không quá lo lắng về sinh, vật hình người có thể so với tu sĩ Trúc Cơ này.