Bích U Tiên Tử ổn định thân hình, trên mặt ngọc còn mang theo vài phần kinh hoảng cùng đỏ hồng.
Nếu nhìn gần, sẽ phát hiện áo khoác cung trang của Bích U Tiên Tử đã bị xuyên thủng, lộ ra một mảnh da thịt Tuyết trắng bên trong.
Nhưng Trên thực tế, mặt ngoài làn da Tuyết trắng kia còn có một tầng lá mỏng trong suốt như cánh ve.
Thân thể của nàng còn mặc một kiện Pháp bảo phòng ngự đặc chế.
Bích U Tiên Tử thân là đệ tử Băng Phong thượng nhân Đại trưởng lão Bích Tuyết Tương Vân Tông. tự nhiên có được một hai kiện bảo mệnh.
Trên người nàng đang mặc một kiện nội giáp thiếp thân đặc biệt - Tàm Dực Y. loại nội giáp này cực khó có được tài liệu, giá trị thậm chí sánh ngang Pháp bảo cấp cao!
Đáng quý hơn nữa, phòng ngự của loại Tàm Dực Y này dựa vào năng lực phòng ngự của bản thân, có thể miễn dịch công kích vật lý hoặc công kích pháp thuật cường độ tương đương, đặc biệt rất có Kỳ hiệu đối với công kích pháp thuật.
Trương Hằng nằm dưới đất thấy được hết thảy trên bầu trời, khóe miệng mang theo một tia cười khổ.
Nhưng rất nhanh, hắn tươi cười liền đọng lại.
Một tầng băng sương bao trùm toàn bộ thân thể hắn. hơn nữa còn đang từng bước tinh thể hóa.
Không bao lâu sau, thân thể Trương Hằng sẽ hóa thành một bức tượng băng hình người.
Đối với tình cảnh thế này. Trương Hằng có một loại cảm giác như đã từng gặp. hắn nhớ tới tình cảnh khi trước bị cả một ngọn núi băng nhỏ đè ở dưới đáy.
Bích U Tiên Tử mắt lạnh nhìn Trương Hằng bị đóng băng dưới đất. khống chế Pháp bảo đám mây bảy màu chậm rãi đáp xuống mặt đất.
Không biết vì cái gì, nam tử trước mắt làm nàng sinh ra một tia kiêng kỵ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Có lẽ nói ra thì người ta sẽ không tin một tồn tại Nguyên anh kỳcòn có thể sinh ra cảm xúc như thế đối với một tên tiểu tu sĩ Trúc cơ kỳ.
Chúng tu sĩ Độc Thiên Bảo không dám thở mạnh một cái. lẳng lặng nhìn Bích U Tiên Tử đáp xuống đất.
Thời gian chậm rãi kỳ lạ, giống như trải qua một thế kỷ. Bích U Tiên Tử hạ xuống chỗ cách Trương Hằng mười mấy thước.
Lúc này, toàn bộ thân thể Trương Hằng đã hóa thành một bức tượng băng.
Trong suốt phán xạ ánh sáng mặt trời. Trương Hằng nắm trên mặt đất, thân thể bị trường mâu xanh biếc tinh thể hóa xuyên thủng. Bên trên còn lẫn một chút màu máu. thê lương cùng bi tráng vô cùng.
Tu sĩ xung quanh thậm chí còn thấy được thần thái trên mặt Trương Hằng.
Tươi cười đông cứng, mang theo vài tia bất đắc dĩ cùng hối hận.
Bích U Tiên Tử cận thận quan sát hắn ánh mắt hiện lên một tia dị sắc.
Trên nét mặt Trương Hằng dù có bất đắc dĩ, hối hận... Nhưng duy độc không có cảm xúc lẽ ra phải có vào Lúc này, Đó là tuyệt vọng!
Khi một người ở vào thời điểm cận kề cái chết, không thể làm gì được, nên có một vẻ mặt Như thế. Bích U Tiên Tử dùng ánh mắt thù hận lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trương Hằng. nhưng lại không lập tức xuống tay, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Cuối cùng, nàng cắn răng một cái. nhẹ nhàng nhấc tay. bích mang chói mắt lóe lên trên cánh tay trắng mịn của nàng.
Một cỗ uy thế mạnh mẽ truyền ra từ người nàng.
Nàng muốn ngưng tụ phát lực, sau đó toàn lực một chiêu chém giết Trương Hằng!
vốn nàng còn ôm vài phần Ý nghĩ bắt sống, nhưng Bởi loại kiêng kỵ trong lòng đối Với Trương Hằng. khiến nàng lựa chọn tiêu diệt đối phương.
Theo uy thế hùng mạnh ngưng tụ trên người Bích U Tiên Tử. ánh mắt màu bạc của Trương Hằng đột nhiên chấn động, trái tim thình thịch đập lên. tốc độ máu chảy lập tức nhanh gấp mười lần!
Trong khoảng khắc, một đầu tóc đen của hắn hóa thành màu bạc!
Kịch biến này làm Bích U Tiên Tử sắc mặt đại biến, nàng cảm giác sự tình có biến.
Vù!
Nàng vung tay lên bích quang mạnh mẽ ngưng tụ trên cánh tay hóa thành một lưỡi đao sắc bén, chớp mắt chém tới cổ họng Trương Hằng.
Rắc!
Băng Tuyết bên ngoài người Trương Hằng vỡ tan.
Tiếp đó một tiếng phốc, cổ họng Trương Hằng bị cắt đứt, máu tràn ra, nhưng nháy mắt liền đông cứng.
Còn vẻ mặt Trương Hằng lại mang theo vài tia lạnh lùng.
- Hắn chết rồi?
Tu sĩ vây xem xa xa, thậm chí ngay cả Bích U Tiên Tử cũng ôm Ý nghĩ này.
Bích U Tiên Tử mở ra toàn bộ thần thức, quan sát hết thảy động tĩnh trong khu vực nhỏ này. phòng ngừa Trương Hằng nguyên thần rời thể.
Nhưng đợi mấy nhịp thở. Trương Hằng cũng không nguyên thần rời thể.
Một đầu tóc bạc của hắn cực kỳ chói mắt. nhịp tim vẫn đập như trước, cơ bắp cùng xương cốt trong cơ thể vẫn đang khẽ run lên.
- Vậy mà không chết! Không có hơi thở, nhưng tim vẫn đập!
Nhanh chóng có người nhìn ra trạng thái của Trương Hằng.
Đôi mắt bạc của Trương Hằng lộ ra một cỗ lạnh lùng, xuyên quang tầng băng đá, nhìn chằm chằm Bích U Tiên Tử quốc sắc thiên hương đối diện.
- Cắt đứt cổ họng, vậy mà còn không chết?
Có những tu sĩ bậc thấp kinh hô khó tin.
Bích U Tiên Tử sắc mặt lạnh nhạt, thần thức của nàng quan sát đến hết thảy biến hóa trên người Trương Hằng. không biết đang nghĩ gì.
Có vị tu sĩ Kết Đan Kỳ cười lạnh nói:
- Cắt đứt cổ họng không chết thì có gì ngạc nhiên ở Tu chân giới, không thiếu gì các loại công pháp bàng môn tà đạo...
Mấy tu sĩ Kết Đan Kỳ khác liên tục gật đầu.
Cắt đứt cổ họng không chết, đối với tu sĩ bậc cao thì cũng không phải chuyện gì đáng kinh sợ.
Trong truyền thuyết, có những tồn tại hùng mạnh dù có chặt đầu, cũng sẽ không chết đi.
Xì xì xì...
Ngay kkhi chúng tu sĩ đang xôn xao, toàn thân Trương Hằng phát ra những âm Thanh lạ. nghe như cả cơ thể đang phóng điện.
Nếu xuyên thấu qua bên ngoài thân thể Trương Hằng, sẽ phát hiện bên trong đang nổi lên vô số ánh bạc như ngọn lửa, những ánh bạc này do vô số đốm sáng màu bạc tạo thành.
Chúng nó đến từ sâu trong cơ thể Trương Hằng, cũng là bảo tàng tiềm lực của Trương Hằng.
Phốc!
Ngọn lửa ánh bạc đột nhiên bao trùm bên ngoài người Trương Hằng, bao bọc cả thân thể hắn ở bên trong.
Khoảnh khắc sau, thân thể Trương Hằng liền hóa thành một đoàn lửa sáng.
Nhìn từ xa xa, thân hình đóng băng của Trương Hằng bùng lên ngọn lửa ánh bạc.
Không cần suy nghĩ, băng Tuyết xanh lục xung quanh nháy mắt liền tan chảy. Một cỗ uy thế kinh người bùng phát ra từ trong thân thể Trương Hằng.
Bùm!
Trương Hằng đứng dậy. nhẹ nhàng đậm chân, khẽ run lên liền khẽ chấn động.
Vào lúc này, Trương Hằng chính là chiến thần sừng sững trong thiên địa, quanh người thiêu đốt ngọn lửa ánh bạc đáng sợ.
"Dục Hỏa Trọng Sinh!"
Trương Hằng nhắm mắt lại, cận thận cảm ngộ loại biến hóa đặc thù từ sống đến chết.
Dục Hỏa Trọng Sinh, một thần thông trọng yếu trong ngọc giản cổ tháp tầng hai, hoặc là nói là một bí thuật.
Cho đến giờ, Trương Hằng đã sử dụng hai bí thuật trong tầng hai cổ tháp.
Trong đó một cái là bí thuật Ngân Quang Phi Độn. một cái khác chính là Dục Hỏa Trọng Sinh mới vừa sử dụng.
Điều kiện sử dụng là hao hết nguyên khí trong cơ thể. lâm vào bờ vực cận kề cái chết.
Hiệu quả sử dụng là khôi phục đến trạng thái thân thể mạnh nhất, thậm chí ngay cả tu vi cũng được tiến bộ nhất định.
"Cách cảnh giới tầng hai đại thành đã không xa.
Trong lòng Trương Hằng lẩm bẩm.
"Chỉ cần chết thêm hai lần là đủ rồi!"
Đột nhiên Trương Hằng mở mắt. nhìn chằm chằm Bích U Tiên Tử cách đó không xa.
ở trong một hai nhịp thở. Trương Hằng từ chết đến sống lại. dục hỏa trọng sinh, khôi phục đến trạng thái mạnh nhất, làm cho vị nữ tu Nguyên anh kỳnày khiếp sợ không thôi.
Trong quá trình này, nàng cũng không ra tay ngăn cản.
Bởi vì loại thần thông bá đạo như thế này. gần như không thể bị cắt ngang.
Hào quang màu bạc quanh người nhanh chóng bị Trương Hằng thu vào trong cơ thể.
Hào quang bạc qua đi, trên mặt ngoài thân thể Trương Hằng đã không có vết thương nào.
Mắt bạc lóe lên, tóc bạc tung bạc, Trương Hằng lẳng lặng đứng tại chỗ, có thêm vài phần ý cảnh tang thương.
Bích U Tiên Tử khôi phục thần thái bình tĩnh, nhàn nhạt nói:
- Dù ngươi có sống lại một trăm lần. cũng không thể tạo thành uy hiếp gì tới ta. Hôm nay. để cho ngươi thấy được chênh lệch giữa Nguyên anh kỳcùng Kết Đan Kỳ...