- Ngươi rốt cục đi ra rồi!
Chiến ý trên người Vũ Vô Cực bắt đầu thong thả kéo lên. hắn nhẹ nhàng cất bước ở trên hư không, mỗi một bước đều có thể bước ra Khoảng cách mấy chục thước, so với Ngân Quang Thiểm Thước Thuật của Trương Hằng cũng không nhượng bộ chút nào.
Hơn nữa, mỗi một bước của hắn đều là tự nhiên mà vậy. vốn hoàn hảo sẵn Như vậy, dưới chân thậm chí ngay cả độn quang cũng không có.
Điều này đã vượt qua phạm trù pháp thuật phi hành bình thường, mà là cùng loại Với thần thông Súc Địa Thành Thốn trong truyền thuyết.
Hiện tại Vũ Vô Cực bước ra mỗi bước chân đều là nhàn nhã và tự nhiên Như vậy, trông giống như khoan thai dạo bước trong sân nhà. Ý cảnh ẩn chứa trong đó thậm chí vượt qua một số tu sĩ đỉnh cao.
"Vù..."
Long Ảnh lại một lần nữa hiện hình sau lưng Vũ Vô Cực. đồng thời mơ hồ kẻm theo một cổ long uy.
Mặc dù bất cứ tu sĩ nào nhìn thấy hư ảnh hình rồng sau lưng hắn đều khiến cho người ta một loại ảo giác tồn tại đó là sự thực, Dường như tiếp ngay Sau đó, từ trong cơ thể hắn sắp bay ra một con Thần Long.
Rồng trong truyền thuyết là tồn tại còn cao hơn tiên nhân bình thường, có được năng lực kêu mưa gọi gió, dời sông lấp biển.
Bởi vậy có thể thấy được trong thân thể Vũ Vô Cực ẩn chứa bí mật kinh người như thế nào. Một khi bí mật trên người hắn lộ ra chỉ sợ trong nhất giới này cũng không thể cất chứa tồn tại như hắn.
"Ầm ầm ầm..."
Một ngọn núi bình thường ở xa xa không ngừng chấn động, giống như ở phía dưới nó có một con cự thú hoang dã đang trở mình.
Hai con ngươi trong mắt Vũ Vô Cực tập trung nhìn chằm chằm trên ngọn núi kia. Mặc dù mặt đất chung quanh chấn động đến mức nào. hắn vẫn "đạp bước" mà đi như trước, không vội không chậm, không vượt mức quy định.
Hơn nữa theo hắn không ngừng cất bước tới phía trước, khí thế trên người hắn cũng không ngừng tăng lên.
Kết Đan tiền kỳ... Kết Đan trung Kỳ... Kết Đan đại viên mãn...
Tới sau cùng, không ngờ khí thế trên người Vũ Vô Cực lại vượt qua phạm trù Kết Đan kỳ. mơ hồ như đạt tới cảnh giới Nguyên Anh Kỳ!
Linh khí trong thiên địa bắt đầu nổi lên dao động không ổn định. Tu sĩ ở ngoài phạm vi mấy dặm đều có thể cảm giác được một áp lực khiến người ta hít thở không thông.
Mà lúc này khí thế trên người Vũ Vô Cực là nhằm vào dãy núi đang trong trạng thái chấn động kia.
"Ầm!"
Ngọn núi nhỏ kia không ngờ ngưng lay động, xem ra Vũ Vô Cực chỉ dựa vào khí thế bàng bạc trên người đã áp chế ngọn núi không thể động đậy. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chỗ đáng SỢ của tu sĩ Nguyên anh kỳlại một lần nữa hiển hiện ở trước mặt thế nhân!
- Thật đáng sợ...
Xa xa một ít tu sĩ đi ngang qua nhìn thấy mà kinh sợ. cũng không dám dừng lại lâu. liền vội vàng rời đi.
Uy danh của lão quái Nguyên anh kỳđã xâm nhập lòng người, tu sĩ bậc thấp căn bản là không dám tới gần nhòm ngó.
Bắt đầu từ giờ khắc này, Vũ Vô Cực xem như đã nửa chân bước vào Nguyên anh kỳmà vô số tu sĩ Tam Tinh Vực tha thiết ước mơ!
Nhưng trên mặt Vũ Vô Cực cũng không lộ ra chút kích động vui mừng gì. hắn thì thào lẩm bẩm:
- Tốc độ tu luyện vẫn còn quá nhanh một chút...
Hắn hiểu rằng Bởi vì mình gặp được một vị tu sĩ tương lai có thể tranh phong cùng mình, nên mới không kiềm chế được chiến ý trong lòng, khiến cho tu vi lại thăng cấp đạt tới Nguyên Anh sơ kỳ.
Cứ như vậy, dù hắn có đè nén tu vi của bản thân mình xuống, khẳng định không tới mười năm cũng sẽ tiến vào cảnh giới Nguyên Anh Kỳ.
Trực giác nói cho hắn biết, tu vi tăng lên quá nhanh cũng không lợi cho việc tăng lên thực lực.
"Ầm ầm ầm..."
Một tràng tiếng nổ từ bên trong ngọn núi truyền đến. rồi một luồng sáng bạc từ trong ngọn núi bắn ra. xẹt qua trong thiên địa sáng rực và tuyệt đẹp như sao băng.
Một Thanh niên toàn thân bọc trong vầng hào quang màu bạc sáng ngời, giống như Thiên Thần phụ thể xuất hiện trên bầu trời cách Vũ Vô Cực chừng mấy trăm thước.
Vừa thấy người đến này, hai mắt Vũ Vô Cực sáng rực. thậm chí cực kỳ phấn khích trên người dâng lên một cổ chiến ý tận trời.
Đồng thời, khí thế cuồn cuộn mãnh liệt có thể so với tu sĩ Nguyên anh kỳép tới hướng Thanh niên ở đối điện.
Người đứng đối điện Vũ Vô Cực đúng là Trương Hằng đã khôi phục toàn bộ nguyên khí.
Nếu cận thận quan sát sẽ phát hiện khí tức trên người hắn đã xảy ra biến hóa rất lớn. tu vi dường như tăng lên không ít.
Không sai, trong thời gian ngắn ngủi ba ngày. Trương Hằng đã từ cảnh giới Sơ thành tầng hai tiến thêm một bước, tiến vào cảnh giới Tiểu thành tầng hai!
Mỗi lần tăng lên một tiểu cảnh giới đều có ý nghĩa trọng đại đối với Trương Hằng. không chỉ có nghĩa thực lực tăng lên trên diện rộng, đồng thời cũng là một trong những đấu chân tích lũy để hẳn đạp bước trên đường hướng tới đỉnh phong.
Trương Hằng đã sử dụng thời gian ba ngày này để tăng lên tu vi của mình một tiểu giai, ngay cả thương thế cũng theo thăng cấp đó mà khôi phục được tám chín phần.
Hắn mới vừa xuất quan đã bị Vũ Vô Cực tập trung chặt chẽ. cổ khí thế kia không ngừng kéo lên áp lực trên người hắn. thậm chí khiến hắn hít thở khó khăn.
Mà thời điểm khí thế của Vũ Vô Cực kéo lên tới cấp Nguyên Anh. thậm chí Trương Hằng đứng cũng không vững.
Lúc trước ở Phương Vân sơn, Trương Hằng cũng từng chịu đựng khí thế khủng bố của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. một lần đó hắn cũng miễn cưỡng trụ được.
Hiện giờ, tuy rằng tu vi của hắn tăng lên rất nhiều nhưng lại phải đối mặt Với khí thế của cấp bậc Nguyên anh kỳngay mặt áp bức. hắn mới phát hiện, tu sĩ Nguyên anh kỳcòn lợi hại hơn rất nhiều so Với trong tưởng tượng của mình. Cho dù tu vi của mình có tăng thêm một tiểu giai nữa, cũng khó có thể chống lại.
Đó không chỉ riêng là chênh lệch trên thực lực mà trọng yếu hơn là chênh lệch về cảnh giới quá lớn. Thật có thể ví như nước sông so với biển cả.
Tuy nhiên, sau khi đã trải qua thí luyện Huyết Sát động phủ và từng tôi luyện chiến đấu với không ít tu sĩ Kết Đan Kỳ. Trương Hằng cũng không có chịu khuất tất dưới cỗ khí thế này. Hắn kháng cự lại cổ khí thế từng chút một. tâm thần hắn thậm chí nhờ vậy mơ hồ còn được tăng lên.
Cho đến bước cuối cùng, hắn mới từ trong ngọn núi bay ra, đúng là sử dụng "Ngân Quang Thiểm Thước Thuật".
Nhờ được thăng cấp và đã từng thi triển qua bí thuật này. nên giờ phút này hắn thi triển "Ngân Quang Thiểm Thước" nhanh hơn vài phần so với Trước kia, Nhoáng lên một cái có thể trong nháy mắt đã ở một điểm khác cách xa hai mươi trượng.
Giống như một ngôi sao đổi ngôi. Trương Hằng đổi chỗ, rồi đối diện cùng đại kình địch lần đầu tiên gặp phải trong cuộc đời này.
- Không tệ... không tệ...
Trong mắt Vũ Vô Cực lóe ra vẻ mừng rỡ, khí thế trên người đã kéo lên đến đỉnh phong, giống như sóng biển cao vạn trượng hung hăng ập xuống thân mình Trương Hằng.
Mà Trương Hằng Dường như đã hóa thành biển rộng vô cùng vô tận. cho dù đối mặt Với phong ba bão táp lớn cỡ nào cũng có thể ung dung đối phó.
Một tu sĩ Trúc cơ kỳ mà có thể ngay mặt kháng cự áp bức của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. điều này đủ để chứng minh chỗ phi phàm cùng ẩn chứa tiềm lực thật lớn của đối phương.
Hư ảnh hình rồng ở sau lưng Vũ Vô Cực phát ra tiếng long ngâm rất nhỏ. dường như cũng hàm chứa một niềm vui sướng.
- Ta là Vũ Vô Cực!
Vũ Vô Cực chăm chú nhìn Thanh niên cách đó không xa.
- Ta là Trương Hằng!
Giờ phút này Trương Hằng cũng đang gắng sức chống cự uy áp tinh thần của đối phương, kì thực trong lòng hắn không có thoải mái như vẻ bề ngoài Như vậy,
Hơn nữa khôngbiết vì sao. hư ảnh hình rồng sau lưng Vũ Vô Cực mang đến cho hắn một cảm giác sợ hãi khó hiểu. Hư Không Hỏa Diễm lơ lửng trên thần thức hái cũng hơi hơi run run, không biết là sợ hăi hay là vui sướng.
- Lần đầu tiên gặp mặt. mời tiếp ta ba quyền!
Khí thế trên người Vũ Vô Cực Bỗng nhiên biến mất. bên ngoài thân thể hiện ra hoa văn màu đen như ẩn như hiện.
Trương Hằng phát hiện uy áp tinh thần trên người đã toàn bộ biến mất. nhưng hắn vẫn không có cảm giác nhẹ gánh chút nào. trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng.
- Quyền thứ nhất!
Thân ảnh Vũ Vô Cực Nhoáng lên một cái, biến mất tại chỗ. rồi một bóng đen rơi xuống trước người Trương Hằng.
Đối mặt với một quyền này. Trương Hằng không thể né tránh. thậm chí không thể nảy sinh ra Ý niệm né tránh trong đầu. nếu không về mặt tinh thần hắn đã bại trước đối phương...