Mức độ phế của phế linh bảo vượt ra ngoài sự dự liệu của Trương Hằng. Nếu đồ bỏ đi này đúng thật như lời hai người nói thì giá trị của nó thậm chí so với pháp bảo bình thường cũng không cao hơn bao nhiêu, nhiều nhất cũng chỉ có một chút giá trị kỷ niệm mà thôi.
Tuy nhiên, kiện phế linh bảo này ngược lại khiến cho Phương Hằng có chút động tâm.
Bản thân hắn cùng có một vài kiện pháp bảo thông linh, là do hắn lấy được từ trong tay của nữ quỷ trong Tề Uy vương phủ kia.
Nhưng kiện pháp bảo thông linh kia rất có linh tính, một khi Trương Hằng cố gượng ép nó nhận chủ, thì sẽ dẫn phát khả năng tự vệ của nó. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nói chung thì pháp bảo thông linh chỉ có tu sĩ Phân Thần KỲ mới có thể nhận chủ. nhưng cũng chỉ có thể như thế mà thôi. Thực lực càng mạnh, thì xác suất thành công lại càng lớn.
Từ bán tiên Phân Thần Kỳ cho tới Đại Thừa Kỳ. thông thường đều sử dụng pháp bảo thông linh, bởi vậy có thể thấy được uy lực của Pháp bảo bậc này.
Nếu Trương Hằng cưỡng ép dùng ngân diễm để luyện hóa một kiện pháp bảo thông linh bình thường thì thậm chí sẽ còn nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng phế linh bảo này lại khác, bởi vì Chú Linh thất bại. nên bản thân nó đã kHuyết thiếu đi linh tính mà pháp bảo thông linh thưởng có. Như vậy. cho dù Trương Hằng có dùng ngân diễm để luyện hóa, thì cùng không gặp phải sự phản kích của bản thân pháp bảo thông linh.
Luyện Thiên Hóa Địa Công mà Trương Hằng tu luyện hoàn toàn là để luyện hóa hấp thụ tinh túy của thiên địa ân chứa trong chất liệu của bản thân pháp bảo. Một kiện phế linh bảo đối với những người khác có lẽ là vô dụng, nhưng ở trong tay Trương Hằng, tác dụng là không nhỏ.
Đương nhiên, tốc độ cụ thể của việc luyện hóa này Trương Hằng không thể đoán trước đuợc. Dựa vào tốc độ luyện hóa nội đan và thế giới tàn phiến của Hạo Thiên Xà Long Vương trước mắt mà đoán, thì tốc độ luyện hóa pháp bảo thông linh đẳng cấp cao chưa chắc đã nhanh như pháp bảo bình thường.
- Không ngờ là một kiện phế linh bảo. vật này có ân oán như thế nào với các ngươi?
Ánh mắt quái dị của Trương Hằng liếc nhìn hai người kia một cái. Nói chuyện nửa ngày. hắn đã hiểu được hai người kia rốt cuộc là có ân oán như thế nào.
Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà khiển cho một cặp huynh, đệ trở mặt thành thù? Có lẽ. quan hệ của bọn họ vốn không được tốt lắm.
Chuyện này khiến cho Trương Hằng không thể không nhớ tới hai người Âu Dương Thiên Đức và Đường Phương Chu. Cùng là hai sư huynh đệ không Hỏa thuận!
- Trong Chuyện này có quan hệ lợi ích như thế nào?
Trương Hằng thầm nghĩ, toàn bộ đầu tranh trong Tu chân giới bản chất chẳng qua cùng chỉ là một hồi phân chia lợi ích mà thôi.
- Nếu là một kiện phế linh bảo bình thường thì cũng không nói làm gì. Nhưng kiện phế linh bảo này là tín vật truyền thừa của mỗi đời tông chủ của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông ta.
Lão già họ Sài nhìn thoáng qua Bách Luyện đại sư. hướng về Trương Hằng giải thích.
- Sự tình càng ngày càng phúc tạp...
Trương Hằng thầm nghĩ, trong chuyện này có lẽ còn ẩn giấu một bí mật khác.
- Lúc đầu việc luyện chế kiện pháp bảo thông linh này cũng là để tăng thêm một bảo vật trấn sơn chống lại nguy cơ từ những tông môn xung quanh. Nhưng sau khi luyện chế thất bại. vật này đã trở thành tín vật truyên thừa của các đời tông chủ. Bí mật này được các đời tông chủ bí mật truyền lại. người ngoài không thể biết được...
Bách Luyện đại sư nói ánh mắt nhìn về phía lão già họ Sài có vẻ không thiện ý.
- Hiện giờ lão phu mới là tông chủ của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, nhưng tín vật của tông chủ này lại ở trong tay ngươi, sư huynh ta lần này tới đây chính là để thu lại vật đáng phải có này.
Lão già họ Sài cười lạnh nói.
- Sư tôn khi còn sống đã đem tín vật này giao cho ta. cũng đại biểu cho việc truyền cho ta ngôi vị tông chủ của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông. Còn Sài Vân Phong ngươi lại sử dụng mưu kế để đoạt ngôi vị tông chủ, Tư Mã Vân ta sao có thể đem tín vật truyền thừa của tông chủ bản tông giao cho ngươi chứ!
Trên mặt Bách Luyện đại sư hiện lên một chút phẫn nộ.
- Sư đệ à, ngươi cả đời nghiên cứu luyện khí đạo. quả thật đối với ngôi vị tông chủ cũng không có hứng thú. sư huynh nói có đúng không.
Lão già họ Sài nói bằng giọng điệu lãnh đạm.
- Đúng vậy. đối với ngôi vị tông chủ ta không có hứng thú...
Bách Luyện đại sư trầm mặc.
- Ha hạ sư đệ. nếu sư tôn đã từng tín nhiệm ngươi, thì có lẽ ngươi cũng biết Bách Luyện Tuyệt Khí Tông ta có ẩn giấu bí mật gì... Sau khi trở thành tông chủ ta cũng mới phát hiện ra.
Vẻ mặt lão già họ Sài hiện lên một nụ cười như đã nắm chắc phần thắng.
- Đúng vậy. Chính vì biết được bí mật này nên ta mới không thể dễ dàng đem kiện phế linh bảo này đưa cho ngươi.
Bách Luyện đại sư hừ nhẹ nói.
Lão già họ Sài hướng về phía Trương Hằng cười:
- Nếu đạo hữu là người làm chứng cho hai người bọn ta. như vậy thì bí mật này cũng nên cho ngươi biết.
Trương Hằng cảm thấy nụ cười của lão già họ Sài này rất quái dị. Hiện giờ bước đầu đã biết được nguyên nhân cơ bản của ân oán giữa hai người này.
Sự trở mặt giữa hai huynh đệ này cũng không phải vì việc tranh đoạt ngôi vị tông chủ. bởi vì Bách Luyện đại sư đối với ngôi vị tông chủ này không có hứng thú.
Việc thật sự dẫn đến màu thuẫn giữa hai người này chính là bí mật kinh thiên ẩn giấu trong Bách LuyệnTuyệt Khí Tông. Tông phái luyện khí siêu cấp này đã có từ mấy vạn năm trước, bí mật mà nó ẩn giấu chắc chấn vượt ra ngoài sự tướng tượng của người thường.
Lúc đầu Trương Hằng còn cảm thấy việc này ngu ngốc vô vị. nhưng sau khi nghe tới đây. thì lập tức trở nên hứng thú.
- Bách Luyện Tuyệt Khí Tông chúng ta vào hai vạn năm trước tuy đã bị diệt môn một lần. nhưng tông chủ ngày đó đã bí mật đem một tài liệu luyện khí quý hiếm giấu ở một nơi vô cùng bí mật... Muốn mở nơi bí mật đó ra, nhất định cần phải có kiện phế linh bảo này!
Lão già họ Sài nói với vẻ lạnh nhạt, dường như chuyện mà hắn nói ra là một chuyện rất bình thường.
- Tài liệu luyện khí Quý hiếm?
Trương Hằng giật mình, cảm thấy thứ này rất hợp với khẩu vị của mình!
Hắn nghĩ tài liệu Quý hiếm mà một thế lực siêu cấp để lại nhất định là rất Quý, hơn nữa vào Thời điểm mấy vạn năm trước cũng có nhiều tài liệu đến Giờ gần như đã tuyệt tích.
- Nhưng mỗi đời tông chủ vì cái gì mà không mở nơi bí mật kia ra?
Trương Hằng hỏi. Tuy đối với tài liệu luyện khí quý hiếm kia cũng rất động tâm, nhưng hắn cũng sẽ không mất đi lý trí.
- Bởi vì ở nơi bí mật kia có một trận pháp hùng mạnh, là do một vị tu sĩ hàng đầu bố trí ra mấy vạn năm trước. Trận pháp này vẫn lưu chuyển suốt hai vạn năm. hiện giờ uy lực đã giảm xuống. Theo ta phỏng đoán, nếu qua mười năm nữa. thì tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng miễn cưỡng có thể tiến vào.
Lão già họ Sài trầm ngâm nói.
Hai mắt Trương Hằng lóe lên hào quang, xoa hai tay vào nhau, giọng điệu lạnh như băng hỏi:
- Sao ngươi lại chia sẻ bí mật này với ta?
Bí mật như vậy mà đối phương không ngờ lại chủ động nói ra. điều này khiến cho Trương Hằng có chút không hiểu nổi.
- Hợp tác.
Ánh mắt lão già họ Tính đối diện với Trương Hằng. nói ra hai chữ. sau đó còn nói thêm một câu:
- Phải nói là ba người chúng ta hợp tác.
- Sư đệ. hiện giờ ngươi đã vừa lòng chưa?
Lão già họ Sài cười khanh khách nhìn Bách Luyện đại sư.
Hắn biết nếu Trương Hằng cùng với Bách Luyện đại sư cùng đứng về một phe. thì mình muốn ra tay cướp đoạt kiện phế linh pháp bảo kia cũng là không có khả năng.
Đắc tội với Trương Hằng này không bằng kéo hắn vào ván cờ phân chia lợi ích này.
- Chính hợp ý ta!
Bách Luyện đại sư vừa nghe lão già họ Sài đệ nghị như vậy, trong lòng vui vẻ.
Trên thực tế, đây đúng là kết quả mà hẳn mong muốn.
Nếu chỉ có hắn cùng với lão già họ Sài. về phương điện phân chia lợi ích thì hắn chắc chắn sẽ là người chịu thiệt, thậm chí còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Dù sau lão già họ Sài cũng có thực lực cao hơn hắn không ít. lại là người đứng đầu một tông.
- Không biết ý Trương đạo hữu thế nào?
Bách Luyện đại sư hỏi.
Lão già họ Sài định thần đứng ở một bên. cũng không tin Trương Hằng sẽ không đồng ý một chuyện tốt như vậy.
- Có thể có việc tốt đến như thế này, Trương mỗ đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Trương Hằng đồng ý không cần suy nghĩ.
Dù sao vẫn còn Thời gian mười năm. Trương Hằng tin rằng trong Thời gian mười năm này thực lực của mình chắc chấn sẽ tiến bộ không ít.
- Rất tốt. vậy chúng ta hãy ra ước định mười năm. mười năm sau. cùng nhau đi tới Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, đến lúc đó chúng ta sẽ mở nơi bí mật kia. chia nhau các loại tài liệu luyện khí trong đó.
Lão già họ Sài nghiêm nghị nói.
- Ước định mười năm? Rất tốt!
Bách Luyện đại sư gật đầu đồng y.
- Không thành vấn đề.
Trương Hằng cùng đồng ý.
- Như vậy tín vật của tông môn tạm Thời sẽ ở trong tay sư đệ.
Lão già họ Sài rốt cuộc cùng bỏ qua.
- Tuy nhiên, chuyện này cần phải có một nguyên tắc nhất định.
Ánh mắt Trương Hằng lóe lên. nói với hai người:
- Chuyện này không thể để cho người khác biết, ví dụ như tìm ngoại viện hùng mạnh.
Lão già họ Sài quắc mắt nhìn Trương Hằng, nói:
- Đạo hữu cho rằng Sài mỗ cùng với hai vị chia nhau lợi ích trong chuyện này là công bằng sao? Nếu hai vị tới lúc đó liên thủ với nhau, thì Sài mỗ chỉ sợ sẽ không còn cơ hội gì.
Nhìn tình hình ở trước mắt. Trương Hằng có khuynh hướng đứng về phía Bách Luyện đại sư. cục diện như thế này đối với lão già họ Sài khẳng định là bất lợi.
- Đạo hữu nói đi. chúng ta phải làm thế nào bây giờ?
Trương Hằng hơi nheo hai mắt lại.
- Ngươi liên thủ với sư đệ ta là kết quả chắc chấn, cho nên tới lúc đó, ta sẽ mời một vị Kết Đan Kỳ tới trợ giúp.
Lão già họ Sài nói một cách kiên Quyết.
Bách Luyện đại sư không nói gì. ánh mắt nhìn lên người Trương Hằng. có ý muốn cho hắn định đoạt.