Yêu Long Hoàng một tráo xé nát Lôi Minh Vương, khiến mấy người tại trường đều phát lạnh trong lòng, hít ngược một hơi khí lạnh.
Một vị Phủ chú cao cao tại thượng, cứ như vậy ngã xuống.
Thiết La hộ pháp run bẩn bật. trong lòng nghĩ đến mìrih may mắn mà sợ.
Trong lòng Dương Phàm ngạc nhiên và thán phục: đây là một thế hệ Yêu Hoàng, thực lực của cường giả Thông Thiên bậc ba đinh cao?
Từ Kim Đan Kỳ đến Nguyên Anh Kỳ, thậm chí đến Hóa Thẩn Kỵ. cùng với cành giới Thản Hưuy lực vô hạn, đêu chăng qua là tu sĩbậc cao. cũng xưng là Thần thông bậc ba!
Trình tự này có đại pháp lực, có đại thẩn thông, có thể hô phong hoán vũ, không thể không nói là vinh quang rực sáng.
Thế nhưng ờ phía trên Thần Thông bậc ba. còn có Thông Thiên bậc ba, cũng chính là tu sĩ đinh cao trong truyển thuyết.
Thẩn Thòng bậc ba cùng Thông Thiên bậc ba, khoảng cách này đã không phải là chênh lệch giữa cành giới trong đó. còn là mức chênh lệch lớn giữa các giai đoạn.
Cho tới nay. Dương Phàm vốn cho lẳng khó mà gặp tu sĩ đinh cao bị hạn chế trong truyền thuyết, không nghĩ tới hiện tại có thể tận mắt nhìn thấy thực lực của nó.
Sau khi giết chết Lôi Minh Vương, Yêu Long Hoàng chuyển ánh mắt nhìn Dương Phàm:
- Hai mươi năm sau, gặp lại ỡ kinh đò Đại Tần, cùng mưu đại sự!
- Dương mỗ sẽ phó ước đúng hẹn!
Dương Phàm hôi đáp, trong lòng hắn hiẻu rẳng, Yêu Long Hoàng chém giết Lôi Minh Vương tại đương trường, không chi là để lập uy. mà quan trọng nhất là... muốn củng cố cơ sỡ hợp tác của hai người, nên biêu lộ thành ý này.
Dù sao ớ Đại Tần này. một cường giả cảnh giới Thần Hư. trong hàng ti sinh linh đều khó có thể sinh ra một người.
Yêu Long Hoàng biết rõ thù hận giữa Dương Phàm và Lôi Minh Vương khó có thể hóa giải, còn khòng băng nhản cơ hội này giết chết, đê chuyện hợp tác giữa mình và Dương Phàm không xuất hiện bất kỳ tỳ vết gì.
Dù sao chết đi một cường già cấp Phủ chủ. cho dù là Yêu Long Hoàng cũng sẽ đau lòng.
Tuy nhiên so sánh với Dương Phàm có được hai kiện Chí Bào Long Khí, Yêu Long Hoàng cũng sẽ không hối tiếc, đây là con bài chua lật cường đại nhất hắn dùng chống lại Tẩn Hoàng.
Huống chi. Dương Phàm cùng Hỗ Phi là huynh đệ cùng vào sinh ra từ. ngày sau Hỗ Phi có cơ hội ngồi lên ngôi vị Yêu Hoàng, Dương Phàm sẽ trớ thành trợ lực lớn nhất, có lợi mà vô hại.
Xem theo viễn cành lâu dài. Dương Phàm chi có thể kết giao, không thể gâv thù hẳn.
-Bổn hoàng cáo từ!
Không bao lâu. Yêu Long Hoàng mang theo Thiết La hộ pháp ròi đi. trước khi đi nói với Hỗ Phi:
- Trước khi chưa đạt tới cành giớii Thẩn Hư, không được rời khỏi Yêu Hoàng Cảnh nửa bước!
Nhìn theo Yêu Long Hoàng rời đi, Hỗ Phi mặt đẩv vẻ buồn bực.
Hắn và Thanh Vũ còn cần phải dưỡng thương, có thể mượn cớ này ỡ lại Dịch Quỷ Lâm một đoạn thời gian. Nhung sau đó dù sao cũng phái rời khỏi.
Trước lúc chia tay, Dương Phàm nói với Hỗ Phi:
- Lẩn sau. có lẽ chi có thể gặp lại ớ Đại Tẳn Vương Triều, ngươi ớ Yêu Hoàng Cảnh cũng phái cẩn thận một chút!
- Dương lão đại! Ngươi chờ xem. ta sớm hay muộn sẽ vượt qua ngươi!
Hỗ Phi nắm chặt hai tay. vẻ mặt đầy quyết tâm.
Dương Phàm ngẫm nghĩ một lát. lấy ra một cái bình ngọc, giao cho Hỗ Phi:
- Viên linh đannày vô cùng quý giá, tặng cho ngươi!
- Đan dược gì quy giá?
Hò Phi rất nhanh nhìn đến nhãn ghi trên bình ngọc, có ba chữ "Thân Hư Đan".
Dù sao linh đan thánh dược của Dương Phàm có thể nói là nhiều vô số, nếu không ghi nhàn hiệu trên nó. Ngay cả chính hắn đểu khó có thể quản lý.
- Thần Hư Đan! Đây là ý đùa gì đây?
Hò Phi bĩu môi nói.
Thanh Vũ vừa thấy lại là chấn động, đẩv vẻ khiềp sợ, vội vàng nói:
- Đồ ngốc! Còn không mau tạ ơn Dương lão đại!
Hỗ Phi khôngbiết giá trị của đan dược này, nhung nàng lại rất rõ ràng.
- Ha ha! Không cẩn, hv vọng chúng ta sớm Ngày gặp lại ớ Đại Tẩn!
Dương Phàm mim cười, tiễn hai người rời đi.
Mãi đến khi hai người Hỗ Phi rời khói Dịch Quy Lâm, Dương Phàm mới thì thào lẩm bẩm:
- Hỗ Phi có Yêu Long Hoàng làm chỗ dựa vững chắc, thêm nàng này trợ giúp, thật không cần lo lắng chuyện của hắn nữa!
Kế tiếp, Dương Phàm còn muốn làm một sự kiện cuối cùng.
Dịch Quy Lâm này còn có một mảng lớn tử địa chua có làm xong, Dương Phàm chuẩn bị biến toàn bộ chúng thành vùng đất sinh cơ. đồng thời tấn công Hoán Nha hậu kỳ.
"Hoán Thiên Nha thứba... khôngbiết có thành công hay không."
Dương Phàm hít sâu một hơi. ý niệm vừa động, hai đại phần thán Thạch Thiên Hàn và Mộc Phong hiện ra bên cạnh người hắn.
Ba người nhìn nhau không nói gì. phản ra khoanh chán mà ngồi.
- Chủ nhân!
Lục Hồn Tiên Tử theo ý niệm của hắn hiện ra bên cạnh.
- Ngươi phụ trách hộ pháp cho ta, thuận tiện dùng Huyển Àm Vạn Quy Phiên thu thập quy vật còn sót lại trong Quy lâm, nếu không thu thập, đến lúc đó thì lãng phí mất
Dương Phàm thản nhiên nói.
- Dạ. chủ nhân! Có những thế thân con rối tương trợ, ta có thể giám sát động thái của bốn phương tám hướng Dịch Quy Lâm!
Lục Hồn Tiên Tử đồng ý. thản hình dung nhập trong Quy lâm.
Dương Phàm nhắm mắt lại, trong đẩu lẩn lượt hiện lên quá trình thôi diễn Tiên Hồng Quyết.
Hoán Nha Kỳ thông hiểu lực lượng của vòm tròi.
Dương Phàm có xu hướng lựa chọn "quang", cũng chính là viêm lực đến từ tinh thần thái cổ hàng tỉ năm kia.
Đây là Hoán Thiên Nha thứ nhất, ngưng tụ thành Thái Hư Thiên Hòa. có thể nói là một bước trọng yếu nhất thông hiêu vòm trời.
Hiểu được lực lượng của thiên nhiên thiên địa. kế tiếp Dương Phàm thường xuyên hiểu được chính là "phong".
Bới vì gió gần nhưở bất cứ nơi nào đều có thể nhìn thấy, bán thân tốc độ của nó đại biểu cho phóng khoáng tự nhiên nhất.
Vi thế, hắn ngưng kết thành Hoán Thiên Nha thứ hai, từ đó về sau đi vô ảnh đến vô tung, lấy tốc độ để chiến thắng.
Cuối cùng. Dương Phàm cân nhắc suy nghĩ về Hoán Thiên Nha thứ ba, hắn vốn có rất nhiều hướng lựa chọn, tuy nhiên Dương Phàm lại lựa chọn lực lượng "lôi" trong thiên nhiên là lực lượng cường đại nhất trong vòm trời.
Lôi điện là thần bí nhất, đại biểu cho lực phá hoại cường đại nhất.
Phong Lôi Hóa. có thể nói là lực lượng thiên nhiên có lực công kích trọn vẹn nhất cường đại nhất trong vòm tròi.
Đồng thời. ngưng tụ Hoán Thiên Nha lôi hệ. còn có một chỗ tốt rất lớn: nếu Ngày sau Dương Phàm cũng phái trải qua thiên kiếp, có được Hoán Thiên Nha lôi hệ hắn sẽ thoải mái một ít.
"Áo nghía chân chính ớ chỗ Hoán Thiên Nha. chẳng qua là giao cho những lực lượng thiên nhiên này thuộc tinh và thiên hướng của nó!"
Dương Phàm ỡ trong lặp lại thôi diễn và cảm ngộ, lĩnh ngộ đổi với Hoán Nha Kỳ càng Ngày càng sâu sắc.
Những lực lượng thiên nhiên này cùng một nhịp thờ với sinh mệnh, Dương Phàm lĩnh ngộ chúng nó. chi đê thăm dò và khai sáng đổi với đại đạo Tiên Hồng.
Cứ như thế. thòi gian nhoáng lên một cái trôi qua nửa năm.
Trong thời gian này. đại bộ phận tâm thẩn Dương Phàm đểu dùng cho tìm hiểu, làm nền móng để tấn công Hoán Nha hậu kỳ.
Rốt cục vào một ngày này, Dương Phàm mớ đòi mắt. hiện lên một luồng hào quang đó thẫm.
Trong ý niệm lúc đó. trên đinh đầu của hắn hội tụ ra một đoàn quang diễm màu đó. đồng thòi hình thành một con Phượng Hoàng tròng rất sống động, sinh ra uy áp cường đại thiêu cháy linh hôn, cây rừng chung quanh lập tức hóa thành tro tân.
Phượng Hoàng màu đỏ này. trong một tiếng phượng hót liền biến mất.
Tiếp theo sau, trong mắt Dương Phàm thoáng hiện ra hào quang màu xanh.
"Vù vù..."
Một luồng gió nhẹ vô hình quanh quẩn quanh thân, rồi sau lưng Dương Phàm ngưng tụ thành một đôi cánh sáng bóng như lông vũ màu xarih, lóe ra màu sắc rực rỡ. kéo dài tới mười trượng.
"Cách cách!"
Đôi cánh lòng vũ màu xanh đập nhẹ một cái, Dương Phàm nhẹ nhàng bay ra ngoài mấy trăm dặm.
Dương Phàm vừa lòng gật gật đẩu. chợt thẩn quang trong mắt lóe sáng.
"Ầm!"
Bầu tròi trên đinh đẩu hiện lên một mảnh lôi hình cung, lưu lại một lát rồi chợt lóe biến mất.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm:
- Chi ban đầu đã thế! Lôi điện này không hô là lực lượng thiên nhiên thản bí nhất!
Kế tiếp, hắn lại nhắm mắt tập trung tìm hiểu, thân hình nhẹ bay tới trên không trung Quy lâm.
Cho đến một ngày nọ. trên vòm trời nổ "ầm" một tiếng, mâv đen kéo tới cuồn cuộn, một
luồng lôi điện từ phia chân trời xẹt qua.
Khi lôi điện kia rơi xuống, tiếng sấm nổ kinh người, đinh tai nhức óc, vô số sinh linh trong thiên nhiên kinh hãi run sợ.
Dương Phàm bắt chợt mớ mắt ra, để hình ảnh kia ở trong óc mình một lẩn lại một lần phóng lại.
Cứ như thế, thời gian lại trôi qua một năm. Dương Phàm nhiều phen hiểu được "sét" trong thiên địa.
Rốt cục vào một ngày, Dương Phàm hít sâu một hơi. chậm rãi hạ xuống.
- Các ngươi hỗ trợ ta gánh vác một ít pháp lực.
Dương Phàm bắt đầu tinh lọc cùng khai thông vùng tử địa còn lại, chuyển hóa thành lực lượng sinh mệnh dồi dào, phán một phần cấp cho hai đại phản thản.
Trong suốt quá trinh này, pháp lực và lực lượng linh hồn của Dương Phàm tăng lên thẩn
tốc.
Trong đẩu hắn, hai cái Hoán Thiên Nha ớ trên không, dẳn dẩn ngưng tụ ra một viên quang đoàn hư vô màu tím.
Ngoài ra, phía trên huyệt Bách Hội trên đinh đầu Dương Phàm, hiện lên một cái quang đoàn tử lôi hư vô càng lớn hon nữa, bổn phia giống như lốc xoáy lan tràn rộng ra.
Trong thời gian này. xuất hiện một hiện tượng quỷ dị: phàm là lôi điện sinh ra ớ phụ cận Dương Phàm, đêu bỗng dưng biến mất. dung nhập trong quang đoàn hư vô màu tím kia.
Hơn nữa, phạm vi này càng lúc càng lớn.
Đến sau lại. cả khu vực này hiện tượng lôi điện càng Ngày càng thường xuyên.
Mỗi một luồng lôi điện giáng xuống, đều đã trợ giúp bành trướng quang đoàn hư vô màu tím trên đinh đâu Dương Phàm.
Đồng thời, tu vi tăng lên của Dương Phàm đạt được từ khai thông Dịch Quỷ Lâm, cũng ngưng tụ tăng thêm vào Hoán Thiên Nha thứba.
Thời gian vội vàng mà qua bốn năm năm.
Tu vi của Dương Phàm tăng mạnh, lốc xoáy tử lôi hư vô trên đinh đẩu kia, ớ một loại lượng biến, đột nhiên khuếch trương mớ rộng.
Khôngbao lâu. trong phạm vi vạn dặm một mảng lôi vân phát ra tiếng sấm sét ẩm ẩm.
Trong phạm vi Dịch Quy Lâm, lại trớ thành "khu vực lôi điện", chốc chốc có sấm sét giáng xuống nơi đây. làm những câv đại thụ chọc trời, hóa thành cháy đen.
Đám quy vật may mắn tránh thoát Huyền Âm Vạn Quy Phiên của Lục Hồn Tiên Tử. cũng xui xẻo ngã xuống.
"Ầm!"
Tiếng sấm rền chấn động tâm hồn. một số quỷ vật nghe thấy tiếng sấm này, liền sợ tới mức trực tiếp hôn phi phách tán.
Bói vì quỷ vật bậc thấp, vốn là một đoàn lực lượng tinh thần hư vô, hoặc là linh thể tinh thẩn, căn bản không thể chịu đựng được uy thế của sấm sét kia.
Ngay cả Lục Hồn Tiên Tử cùng một trận hết hồn, không dám tới gần Dương Phàm.
Vào một Ngày nọ. trong đẩu Dương Phàm một cây quang nha màu tím ngưng tụ thành hình, lóe ra từng tia "lôi" rất nhỏ.
Trong lúc Hoán Thiên Nha ngưng tụ thành hình, lôi vân vạn dặm kia ảm ẩm nổ vang nang chuyển, uy áp vô hình chấn nhiếp mười mấy vạn dặm. vô số sinh linh nan rẩy nẳm rạp xuống.
Tại dưới hủy diệt của sầm sét kinh thiên động địa này, một nam nhản toàn thân lấp lóe lôi quang màu tím, nhẹ nhàng bay lên.
Phần phật, lôi quang hư vô trong lôi vân vạn dặm kia như sóng thủy triều cuồn cuồn cuốn tới hắn.
Sấm chóp lấp lóe quanh thán nam nhản, cho dù sấm sét còn sót lại đánh xuống trúng thản thể hắn, cùng là hư không tiêu thất, dung nhập trong cơ thể hắn.
Thật lâu sau, Dương Phàm mớ mắt ra. tất cà lôi lực đểu bị Hoán Thiên Nha hấp thu.
"Rốt cục thành tựu Hoán Thiên Nha, bước vào cảnh giới hậu kỳ."
Trong mắt Dương Phàm thần quang bức người, cà người không còn dáng vẻ nho nhã phiêu dật nữa, mà tản phát ra một khí tức uy nghi lẫm liệt như Thiên Thản.
"Vù!"
Đột nhiên, sau lung hắn hiện lên ba hư ảnh mơ hỗ màu xanh, đỏ. tím không thấy rõ, tản mát ra một cô uy lực tinh thân có thê làm cho Phủ chủ Vương hâu kinh hãi nin sợ.
Lục Hồn Tiên Tử cách nơi đây ngoài mấy vạn dặm. còn bị áp lực khó có thể thỡ đốc. gương mặt xinh đẹp trắng bệch, hoảng sợ vạn phần:
- Chủ nhân rốt cuộc đạt tới cành giới loại nào?
Khắp Quy lâm. tĩnh mịch không một tiếng động. Ba hư ảnh mơ hỗ sau lung Dương Phàm vặn vẹo dữ tợn, hắn khoanh tay đứng ngạo nghễ nói:
- Bắt đẩu từ hôm nay. Đại Tẳn nơi này để mặc ta ngang dọc. không cẩn hạ thấp nữa... Phàm người cùng ta là địch, nhất loạt đánh giết.