Dương Phàm nhìn vào ánh mắt mang ý cười của Vân tiên tử. trong lòng nao nao. không ngờ tới nàng trong lòng mình là một nữ nhân điềm tĩnh. Thanh nhã như tiên tử. lại có một mặt như thế.
Tâm thần khẽ động. hắn mở hộp gỗ trong tay ra. đưa cho Vân tiên tử quan khán.
- CôCô nương là thần thánh phương nào?
Đồng tử trong mắt tên tu sĩ mặt đen họ Trịnh co rụt lại. hơi chút ngốc trệ. hiển nhiên cũng vì nữ nhân tuyệt thế như thế ngoại tiên tử này mà cảm thấy kinh diễm. Nhưng lão già đầu bạc của Dược Vương Các lại biết Vân tiên tử. cười nói:
- Vị cô nương này chính là Vân tiên tử từ Dược Tiên cốc tới.
- Chẳng lẽ đạo hữu là một thế hệ truyền nhân mới của Dược Tiên cốc?
Tên mặt đen họ Trịnh chấn động. hiển nhiên càng khiếp sợ thân phận của nàng hơn so với dung mạo khí chất của nàng!
Vân tiên tử hướng về phía hắn khẽ gật đầu. vươn bàn tay trắng nõn như ngọc ra nhẹ nhàng cầm lấy hộp gỗ đựng Bạch Ngọc Nhân Sâm trong tav Dương Phàm. cẩn thận kiểm tra.
Trong lòng Dương Phàm cũng khẽ chấn kinh. không ngờ tới Vân tiên tử trước mặt này lại chính là một thế hệ truyền nhân của Dược Tiên cốc.
Tuy nhiên, phản ứng của tên trung niên mặt đen họ Trịnh kia lại khiến Dương Phàm thấy kỳ quái. Đối phương dường như càng rung động hơn vì thân phận truyền nhân Dược Tiên Cốc của Vân tiên tử.
Một câu vô cùng bình thường mà khiến Vân tiên tử lập tức trở thành tiêu điểm tầng thứ ba của Dược Vương Các. Ba bốn gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác cũng chăm chú nhìn nàng, không dám lỗ mãng tùy tiện nữa.
- Vân tiên tử. cô cũng muốn củ Bạch Ngọc Nhân Sâm này ư? Nếu thế thì nhường cho cô cũng không sao!
Lão già đầu bạc tủm tỉm cười nói rất khách khí
Đôi mắt điềm nhiên của Vân tiên tử cũng lộ ra một tia mĩm cười. cho Bạch Ngọc Nhân Sâm này vào trong hộp rồi hướng về Dương Phàm nói:
- Dương Dược sư. củ nhân sâm này bán cho ta có được không?
- Đương nhiên rồi không thành vấn đề. chỉ là về mặt giá cảDương Phàm đương nhiên không muốn thua lỗ.
Lão già đầu bạc và Tên trung niên họ Trịnh lại lộ ra vẻ cổ quái
- Trước mặt truyền nhân tuyệt sắc của Dược Tiên cốc mà hắn còn có thể đàm phán chuyện giá cả?
Cũng kỳ quái là từ giọng điệu của Vân tiên tử thì dường như hai người còn quen biết nhau
- Tám trăm linh thạch!
Giọng nói của Vân tiên tử vẫn bình tĩnh. Dương Phàm có thể mơ hồ cảm giác được khóe miệng nàng hơi nhấc lên.
Tám trăm linh thạch!
Cái giá nàv khiến mấy tên Trúc Cơ kỳ nơi này đều vô cùng giật mình. Tám trăm linh thạch thì chẳng phải là mua đắt sao?
Ngay cả Dương Phàm trong lòng cũng có cảm giác như thế! Chẳng lẽ Vân tiên tử tài đại khí thô (giàu nứt đố đổ vách), coi tiền như rác?
Nhưng thân là truyền nhân của Dược Tiên cốc, về mặt phân biệt thiên tài địa bảo thì nàng đúng là người có khả năng bậc nhất!
Lão già đầu bạc ngẩn ra hỏi:
- Vân tiên tử, có thể giải thích chỗ độc đáo được chăng?
Vân tiên tử nhìn nhìn Dương Phàm. bốn mắt chạm nhau. tròng mắt nàng cũng chợt lóe lên. thanh âm dịu nhẹ như mưa xuân cũng vang lên:
- Đây cũng không phải là một củ Bạch Ngọc Nhân Sâm bình thường, sinh mệnh lực ẩn chứa trong nó so với Bạch Ngọc Nhân Sâm năm trăm năm tuổi phải mạnh hơn ít nhất là ba phần! Nếu dùng nó để luyện đan thì hiệu quả sẽ rất tốt! Cho nên với tám trăm linh thạch, tiểu nữ cũng sẽ không thua thiệt!
Nghe nàng nói thế. mấy người ở nơi này đều cẩn thận buông thần thức ra quan sát.
Khi đã cân nhắc tỉ mỉ thì đúng như lời của Vân tiên tử đã nói. Linh tính và sinh mệnh lực của củ Bạch Ngọc Nhân Sâm này đích xác là mạnh hơn mấy phần so với những thứ cùng cấp bậc.
Cho ra kết luận như thế khiến tên trung niên mặt đen họ Trịnh cũng lộ vẻ hối hận. Hắn nếu sớm biết thế đã bỏ ra bảy trăm linh thạch mua trước, như vậy là đã lời rồi!
Dương Phàm lại có chút kỳ quái
- Củ Bạch Ngọc Nhân Sâm trong tay mình sao lại có thể mạnh hơn ba phần so với đồng cấp?
"Chẳng lẽ là vì"
Trong đầu hắn đột nhiên hiện ra một khả năng.
Khi vừa tới tay củ Bạch Ngọc Nhân Sâm này, nó đã lâm vào trạng thái sắp phải bỏ mạng, thậm chí sinh mệnh lực cũng không còn nhiều.
Nhưng sau khi được trồng một thời gian trên phiến lục thổ địa trong Tiên Hồng không gian thì sinh mệnh lực đã nhanh chóng vực dậy.
Dương Phàm cũng chưa từng gặp qua những nhân sâm cùng loại nên cũng không nắm rõ tình hình thực tế. Giờ phút này. dưới tuệ nhãn của Vân tiên tử, Dương Phàm rốt cục đã hiểu thêm một sự rình.
"Hiệu quả này cũng quá nghịch thiên đi!"
Trong lòng Dương Phàm mừng như điên. không ngớt cảm kích Vân tiên tử.
- Dương Dược sư. tám trăm linh thạch, ngươi có bằng lòng giao dịch không? Vân tiên tử lại nhìn về phía Dương Phàm. như cười như không nói.
- Cái nàyĐương nhiên là không có vấn đề gì rồi!
Dương Phàm quả thực vui mừng quá đỗi sao lại không đồng ý cơ chứ! Huống hồ đối tượng giao dịch của hắn lại là một nữ nhân mà hắn có cảm tình tốt!
- Thành giao!
Vân tiên tử vung tay ngọc lên. trước người xuất hiện tám khối linh thạch trong suốt, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. linh khí tinh khiết trong đó cũng tràn ra!
Trung phẩm linh thạch!
Vẻ mặt mấy tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia cũng lộ ra dị sắc.
Trong giao dịch hàng ngày. người tu tiên vẫn thường dùng hạ phẩm linh thạch để giao dịch. Còn trung phẩm linh thạch thì trân quý hơn. bình thường cũng ít người lấy ra sử dụng.
Tác dụng chủ yếu của linh thạch là làm gia tăng tốc độ tích lũy pháp lực của tu sĩ. do đó khiến tu vi tiến bộ nhanh hơn.
Cho nên nó mới trở thành tiền tệ thông dụng trong tu tiên giới. Dưới tình huống bình thường, một khối trung phẩm linh thạch có thể đổi được một trăm khối hạ phẩm linh thạch, tỷ lệ như thế quả thực rất kinh người!
Nhưng linh khí ẩn chứa trong trung phẩm linh thạch lại càng tinh khiết hơn. dung lượng còn lớn hơn nữa. Linh khí càng tinh thuần thì hiệu quả tu luyện lại càng tốt! Rất nhiều thu sĩ bậc thấp cả đời đều khó có thể nhìn thấy trung phẩm linh thạch!
Dương Phàm hít sâu một hơi. nhẹ nhàng vung tay lên. thu tám khối trung phẩm linh thạch này vào trong túi trữ vật. sau đó giao Bạch Ngọc Nhân Sâm cho Vân tiên tử.
Tuy nhiên, đối với thế lực sau lưng Vân tiên tử hắn lại có thêm một tầng đánh giá.
Khó trách nhiều ngôi sao mới nổi tiếng tăm lừng lẫy trong Ngư Dương Quốc cũng đều hết sức theo đuổi nàng. Có lẽ không chỉ vì vẻ ngoài tuvệt sắc và khí chất hấp dẫn của Vân tiên tử!
- Đúng rồi, Dương Dược sư. củ Bạch Ngọc Nhân Sâm cao hơn hẳn đồng cấp này ngươi từ đâu mà có được?
Sau khi thu lấy củ nhân sâm này, vẻ mặt nàng cũng có một tia vui mừng. Dù thế nàng vẫn thong thả hỏi.
- Vật ấy là của sư phụ ta. về phần từ đâu mà có thì ngay cả ta cũng không biết được!
Khi nói dối Dương Phàm mắt cũng không nhấp nháy. trong lòng cũng rất bình tĩnh. trái tim cũng không nhảy lên. Đề cập tới điều bí mật nhất của hắn thì làm sao có thể dễ dàng nói ra được. đành phải lấy vị sư phụ mờ mịt của mình ra làm khiên thôi!
- Hẳn là sư phụ của Dương Dược sư phải là một nhân vật kinh tài tuyệt diễm. tiểu nữ rất là tò mò
Ánh mắt Vãn tiên tử lại chạm nhau với ánh mắt Dương Phàm. đôi tròng mắt bình tĩnh cũng xẹt lên một tia gợn sóng khe khẽ.
Dương Phàm chỉ cảm thấy đám sương sinh mệnh trong cơ thể mình vận chuvển hơi chậm lại. chợt vô thanh vô tức dung nhập vào môi trường quanh mình!
Thoáng chốc. hắn đã tiến nhập vào trạng thái Toàn tri mô thức. thể xác và tinh thần đều dung hợp với tự nhiên, giơ tay nhấc chân đều rất hài hòa. tràn ngập một cỗ sinh lực rất vô hình. lại mộc mạc tự nhiên, khiến người ta không cảm giác thấy một tia khác thường nào cả.
Mùi thơm hoa cỏ ngọt ngào trong hơi thở Vãn tiên tử nhẹ nhàng rung động, không gian xung quanh dường như tràn ngập hương hoa!
Giờ phút nàv. hai người bốn mắt nhìn nhau. không ngờ trong lòng lại sinh ra một loại cảm ứng rất kỳ diệu. Dương Phàm vội vàng thu hồi ánh mắt lại. khiến mình bảo trì trạng thái Toàn tri mô thức. khôi phục lại nhịp tim đập. Cảm giác kỳ diệu tốt đẹp kia cũng theo đó biến mất.
- Tiểu nữ có việc đi trước, Dương Dược sư truyền thừa không tầm thường, nếu có chút công phu thì ngày sau chúng ta luận bàn y thuật một chút!
Đôi mắt xinh đẹp của Vân tiên tử có chút tránh né. hướng về mấy người Dương Phàm nói lời từ biệt rồi vội vàng rời đi.
Đối với biến hóa đột ngột của nàng. mấy tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại cũng có chút sững sờ. không ngờ tới. Bọn họ cũng sẽ không cho rằng sự biến hóa tinh tế của cô gái lại có liên quan đến một gã Luyện Khí kỳ bé nhỏ trước mặt này.