- Huyết Hồn Chú Ấn!
Dương Phàm thất kinh, từ lâu hắn đã không còn là tiểu tu sĩ kiến thức có hạn như năm đó.
Huyết Hồn Chú Ấn, chính là bí thuật thần thông huyền ảo chí cao Huyết Ma Đạo.
Một khi đánh ấn ký này lên thân người, kẻ thi thuật chỉ cần một ý niệm, là có thể làm người chịu thuật bạo thể mà chết, cực kỳ đáng sợ.
Bí thuật như vậy hết sức bá đạo ác độc, bị liệt vào cấm thuật; bình thường rất ít có người sử dụng, càng hiếm có người có thể tinh thông.
- Vũ Tịch, là ai hạ độc thủ với ngài ấy?
Dương Phàm biến sắc, ngữ khí hết sức ngưng trọng.
Cường giả có thể mạnh mẽ đánh hạ Huyết Hồn Chú Ấn lên người Dược Vương Nguyên Anh lâu đời này, phóng mắt khắp toàn bộ Bắc Tần, sợ rằng không có mấy người.
- Là
Vân Vũ Tịch vừa định trả lời, trong hư không bỗng truyền tới một cỗ áp lực khủng bố.
Không khí toàn một khu vực, bị một cỗ lực lượng vô hình áp bách.
Uy áp kinh thế hãi tục, từ xa xa mấy trăm dặm, đã làm hai người Dương Phàm cảm thấy kinh hồn khiếp vía.
- Nguyên Anh đại tu sĩ!
Dương Phàm cực kỳ hoảng sợ, kéo Vân Vũ Tịch ra phía sau, đồng thời thần thức truyền âm với Bồ Thiên Quân Vương:
"Mục Quân vương, ngài nhanh thông báo Độc Vương lão sư tới đây."
Bồ Thiên Quân Vương vừa cảm nhận được trong không khí tràn ngập máu tanh mơ hồ và áp lực vô cùng trịnh trọng nói:
"Ngài phải cẩn thận, người tới đây chỉ sợ là Huyết Luyện Lão tổ, Đại trưởng lão Huyết Luyện Tông"
Dứt lời, hắn cấp tốc rời đi, chạy tới Dương Gia Bảo.
Tuy rằng Nguyên Anh đại tu sĩ lợi hại, nhưng nếu đồng thời đối mặt mấy vị Nguyên Anh bậc cao, cũng không thể làm được gì.
Vù vù
Áp lực máu tanh tràn ngập khu vực gần đó càng lúc càng lớn, cả một bầu trời, trong tầng mây mơ hồ nhiễm một tầng huyết quang.
Trong khu vực hơn trăm dặm, các động vật có khứu giác linh mẫn bối rối bất an, chạy trốn khắp nơi.
Trong Vụ Liễu trấn, không ít rắn trùng kiến chuột đều kinh hãi bất an, chạy loạn không đầu, kinh hoảng vô cùng.
Người tu tiên gần đó càng cảm nhận được một cỗ áp lực làm người ta buồn bực, toàn thân không thoải mái.
Chân chính thừa nhận uy áp máu tanh này, lại là hai người Dương Phàm.
- Vũ Tịch, nàng đưa Dược Vương tiền bối vào trong y quán, người này do ta ứng phó.
Dương Phàm lời nói cứng rắn, nói với Vân Vũ Tịch.
- Được.
Vân Vũ Tịch gật đầu, ánh mắt lộ ra lo lắng thật sâu.
Nàng hết sức rõ ràng, Dương Phàm phải đối mặt chính là một người đỉnh cao trong tam đại cường giả Bắc Tần.
Phù -
Dương Phàm hít sâu một hơi, thân thể chậm rãi bay về phía trước, bên ngoài người lưu chuyển tinh quang vàng nhạt, Sinh Mệnh Lục Chủng trong cơ thể dùng một tần suất bình ổn kỳ lạ nhảy lên, vận chuyển lực lượng sinh cơ bàng bạc ra toàn thân.
Trong khoảng khắc, hắn điều chỉnh một thân tinh khí thần lên đỉnh cao, tiến vào trạng thái tuyệt hảo chuẩn bị chiến đấu.
Mặc kệ người tới là ai đi nữa, rốt cuộc có dụng ý gì, hắn cũng phải làm tốt chuẩn bị toàn lực đánh một trận.
Tầng mây phương xa đảo loạn một trận, một tia huyết quang áp bách tới từ phía xa xôi.
Nơi nó đi qua, một mảnh sát khí máu tanh nồng đậm phủ tới, mọi sự vật trong thiên địa ở trước mặt nó đều có vẻ nhỏ bé.
Thị giác Dương Phàm đã bị trùng kích lớn lao, khi huyết quang kia tiến vào phạm vi trăm dặm, hắn đã nhìn rõ khuôn mặt đối phương.
Đó là một khuôn mặt lão hủ bình thường, hàng tóc mai có thể thấy được màu bạc, áo sam màu trắng, hai mắt một mảnh lạnh băng, giữa trán có một nốt đỏ máu, hai tay chắp sau lưng, dưới chân đạp một đám mây máu, nhìn như thong thả kỳ thật nhanh như tia chớp, gào thét lao về phía bên này.
Cách xa trăm dặm, lão giả áo trắng cũng nhìn vào Dương Phàm, ánh mắt lóe ra một tia châm chọc.
Giống như đang cười nhạo Dương Phàm không biết tự lượng sức mình.
Hắn phảng phất đứng ở trên một đỉnh cao, nhìn xuống sinh linh thiên địa không khác gì kiến hôi.
Dương Phàm rõ ràng, đối phương chính là một trong ba vị đại tu sĩ đứng trên đỉnh vô số người tu tiên Bắc Tần Thập Tam Quốc.
Huyết Luyện Lão Tổ
Không cần Bồ Thiên Quân Vương nhắc nhở, Dương Phàm cũng có thể đoán được thân phận đối phương.
Phóng mắt toàn bộ Bắc Tần có thể đem tu luyện công pháp Huyết Ma Đạo tới cảnh giới như vậy, lại mạnh mẽ đánh hạ Huyết Hồn Chú Ấn lên cường giả mạnh mẽ như Dược Vương, chỉ có Đại trưởng lão Huyết Luyện Tông này.
So sánh lại, nam tử Nguyên Anh họ Đàm mình giết lúc trước, căn bản bé nhỏ không đáng nói.
Dương Phàm từng cho rằng, Huyết Luyện Tông Tấn quốc tuy rằng thế lực ngập trời, nhưng hẳn là bất lực ngoài tầm tay đối với tranh đấu nội bộ Ngư Dương Quốc.
Hôm nay, man di cửu tộc đại thống nhất, Hắc Phong Ma Hoàng dẫn dắt man di cửu tộc đánh tây bộ Bắc Tần, kiềm chế Lăng Tiêu Tiên Kiếm Môn Triệu quốc cùng Tam Thanh Tông Tề quốc.
Siêu cấp đại thế lực duynhất không bị ảnh hưởng, chính là Huyết Luyện Tông Tấn quốc.
Dương Phàm thở ra một hơi dài, trong lòng thầm than: Man di cửu tộc đại thống nhất, đại cục Bắc Tần rung chuyển, lan đến Thập Tam Quốc, bất kỳ một quốc gia tu chân hay thế lực nào cũng không thể tránh né.
Chính mình không thể, Tam U Lão Ma không thể, siêu cấp đại phái này cũng vẫn không thể.
Vù
Tốc độ Huyết Luyện Lão Tổ chợt nhanh hơn, chỉ khoảng nửa khắc xuyên qua mấy chục dặm, Dương Phàm cũng không tỏ ra yếu kém, phi hành về phía trước.
Hắn không muốn để chiến đấu lan đến gần Vụ Liễu trấn.
Rốt cuộc, hai người giằng co ở khu vực cách xa Vụ Liễu trấn khoảng bốn năm chục dặm.
Khoảng cách trăm trượng, trên vẻ mặt cứng ngắc của Huyết Luyện Lão Tổ lộ ra một tia ý cười như than thở như châm chọc:
- Mấy trăm năm, ngươi là tu sĩ sơ kỳ đầu tiên có can đảm đứng trước mặt bản tọa mà không thoái nhượng.
Trong nháy mắt cảm ứng được Huyết Luyện Lão Tổ áp bách tới, Dương Phàm liền không có một chút nhượng bộ, trực tiếp ngược dòng đi lên.
Dưới tình huống như vậy, tinh thần ý chí của hắn không bị thực lực đại tu sĩ đối phương ảnh hưởng, càng thêm sẽ không quỳ xuống trước không khí áp lực do đối phương cố ý dựng lên.
Từ Bắc Tần liên tục chiến đấu đến nội hải, lại từ cửu U Bí Cảnh đến Thiên Lan điện, Dương Phàm gặp phải gian nguy cùng cường giả nhiều không đếm hết, nhưng hắn chưa bao giờ chân chính khuất phục.
Chính là dựa vào cỗ ý chí này, không ngừng khiêu chiến mỗi cường giả đã từng không với tới, hắn mới đạt được thành tựu như ngày hôm nay.
- Các hạ cũng là Nguyên Anh đại tu sĩ đầu tiên trong đời Dương mỗ cần phải đối kháng chính diện.
Giọng Dương Phàm bình tĩnh thần kỳ, nhưng khí thế trên người lại không chút suy yếu, ngược lại càng thêm hùng hồn.
Huyết Luyện Lão Tổ khẽ nheo mắt lại, nhìn kỳ hắn một hồi:
- Ngươi có biết mục đích bản tọa đích thân tới Ngư Dương Quốc?
- Dương mỗ không biết, mong các hạ chỉ rõ.
Dương Phàm chỉ có thể mơ hồ đoán được, đối phương đích thân tới Ngư Dương Quốc khẳng định không phải khai chiến, quá nữa là vì nam tử Nguyên Anh họ Đàm kia chết đi, cùng với tôn tử Chúc Phong hạ lạc không rõ.
- Nghe nói ba năm trước, lúc ngươi trở về Ngư Dương, từng giao thủ với Nguyên Anh trưởng lão tông ta.
Huyết Luyện Lão Tổ dùng ngữ khí chất vẩn hỏi.
Từ lúc tới đây, ánh mắt hắn đều nhìn xuống từ trên cao.
- Đúng vậy, người kia họ Đàm, thân là tu sĩ Tấn quốc, mưu đồ Ngư Dương Quốc ta, càng muốn chiếm đoạt địa bàn thuộc về Dương Phàm ta, ta tự nhiên sẽ không như nguyện, đẩy lùi hắn đi.
Dương Phàm nói đương nhiên.
Theo như lời hắn nói, có tình có lý, quang minh chính đại.
Bị người ta khi dễ tới cửa, đổi thành bất kỳ người nào cũng sẽ không bỏ qua ý đồ.
- Lẽ nào Dương đạo hữu không biết, hắn là tu sĩ Huyết Luyện Tông ta sao?
Nốt đỏ giữa trán Huyết Luyện lão tổ bỗng nhảy lên, làm cho trong lòng Dương Phàm chợt động, chỉ cảm thấy kinh hãi vỡ mật.
Nốt đỏ kia, trên trán Chúc Phong cũng có.
- Đương nhiên biết, nếu hắn không phải tu sĩ Huyết Ma Đạo, sợ rằng Dương mỗ không phải chỉ đẩy lùi hắn, chịu chút trừng phạt nhỏ như vậy.
Dương Phàm nhàn nhạt nói.
Hắn đã nói rõ rồi, đã rất cho Huyết Luyện Tông mặt mũi.
- Ngươi gặp qua Phong nhi?
Nốt đỏ trên trán Huyết Luyện Lão tổ lại nhảy lên, không khí rung động khó hiểu.
- Phong nhi?
Dương Phàm giả ngu.
- Tôn tử của bản tọa, Chúc Phong.
Huyết Luyện Lão tổ nhíu mày, lạnh lùng nói:
- Trước khi mất tích, ngươi cùng hắn có quan hệ tình địch. Vì tranh đoạt nữ nhân kia, hắn rất có thể sẽ hạ thủ với ngươi, có đúng không?
Trong lòng Dương Phàm không khỏi thất kinh, Huyết Luyện Lão Tổ này thoạt nhìn cứng nhắc, nhưng tâm kế hết sức cường đại, lại bị hắn một lời nói trúng.
Thế nhưng, Dương Phàm cũng sẽ không dễ dàng thừa nhận như vậy.
- Xin lỗi, sau khi rời Dược Tiên Cốc, Dương mỗ không phát sinh xung đột với bất kỳ người nào. Với thế cục Ngư Dương Quốc hôm nay, Dương mỗ có quan hệ đối địch với Tam U Lão Ma, làm sao ngốc đến mức trêu chọc địch nhân càng cường đại hơn?
Dương Phàm trực tiếp lắc đầu phủ nhận.
Huyết Luyện Lão Tổ nghe lời này, mày nhăn càng chặt hơn.
- Ngược lại, Đại trưởng lão ngài vì sao vô cớ động thủ với Dược Vương tiền bối Dược Tiên Cốc?
Dương Phàm thoáng có vẻ phẫn nộ nói, bắt đầu phản kích.
- Hừ! Phong nhi ta coi trọng Vũ Tịch cô nương Dược Tiên Cốc, bản tọa liền cầu hôn với người này, hắn cũng dám giả chết. Chuyện này tất có kỳ quặc, nói không chừng có quan hệ tới trưởng lão tông ta chết đi cùng Phong nhi mất tích. Bản tọa thi triển Huyết Hồn Chú Ấn với hắn, chính là muốn bức hắn nói ra chân tướng.
Huyết Luyện Lão tổ cười lạnh nói, ngữ khí bá đạo không thể phản nghịch.
Nghe hắn nói như thế, cuối cùng Dương Phàm cũng rõ ràng tám chín phần chuyện này.
Man di cửu tộc đánh Bắc Tần Thập Tam Quốc, hai đại siêu cấp thế lực bị kiềm chế, Huyết Luyện Lão tổ nhân cơ hội tới Ngư Dương Quốc khởi binh hỏi tội.
Chúc Phong gắt gao truy đuổi Vân Vũ Tịch, sau lại mất tích ở Dược Tiên Cốc, hai người một chết một mất tích, quả nửa Dược Tiên Cốc không thoát khỏi liên quan.
Vì vậy, Huyết Luyện Lão Tổ đầu tiên phải tìm tới Dược Tiên Cốc.
Sau khi đi tới Dược Tiên Cốc, hắn dùng thần thức đại tu sĩ quét nhìn, phát hiện Dược Vương tiền bối giả chết, cảm thấy chuyện này có kỳ quặc, liền hạ độc thủ, uy hiếp chất vấn.
Dược Vương cùng Vân Vũ Tịch may mắn chạy trốn tới đây, có thể cũng là Huyết Luyện Lão Tổ cố ý thả ra theo dõi.
Cho nên, cuối cùng liền đuổi tới Vụ Liễu trấn.
- Lão Tổ có chút quả võ đoán hay không, Dược Vương tiền bối giả chết là vì lánh đời, không tham dự vào Ngư Dương Quốc tranh đấu. Huống hồ trước đó, cầu hôn Dược Tiên Cốc cũng không phải chỉ một nhà Huyết Luyện Tông.
- Có ý gì?
Huyết Luyện Lão Tổ nhướng mày.
- Còn có Tam U Lão Ma Ma Dương Tông trong nước, cũng tới Dược Tiên Cốc cầu hôn. Dược Vương tiền bối không biết quyết định thế nào, mới dứt khoát giả chết, tránh cho mình rơi vào cục diện khó khăn.
- Ma Dương Tông? Tam U Lão Ma?
Trong mắt Huyết Luyện Lão Tổ hiện một tia dị sắc, rơi vào trầm tư.
Rất hiển nhiên, trình độ phức tạp chuyện này vượt quá mức tưởng tượng của hắn.
- Dương mỗ cùng Vũ Tịch cô nương sớm có tình cảm, sau khi tới Dược Tiên Cốc cùng nàng tâm đầu ý hợp, Chúc Phong công tử, còn có Liệt Vô Huyễn Ma Dương Tông, trước sau rời đi, về phần sau đó xảy ra chuyện gì, vãn bối không biết.
Dương Phàm phân tích lý lẽ nói:
- Ta cùng Tam U Lão Ma là quan hệ đối địch, đây là chuyện mọi người đều biết. Hắn rất có thể mượn chuyện này vu oan hãm hại, mượn đao giết người. Tiền bối không nên oan uổng người tốt, mà để cho hung thủ chân chính nhàn nhã ngoài vòng pháp luật.
Hô
Huyết Luyên Lão Tổ nghe xong, có chút di động, khẽ thở ra môt hơi, lấy tay xoa trán, tự nói:
- Nói như thế, Tam U Lão Ma Ma Dương Tông cùng đệ tử Liệt Vô Huyễn cũng có thể là hung thủ?
- Đúng đúng.
Dương Phàm vội vàng gật đầu, trong lòng mừng thầm, lại tiếp tục lừa dối:
- Tam U Lão Ma kia có tiếng là đa mưu túc trí, rất có thể là hung thủ chân chính. Muốn vu oan hãm hại, mượn tay Đại trưởng lão trừ bỏ ta là đại hận trong lòng hắn.