Tiên Hồng Lộ

Chương 317: Vụ Liễu trấn không bình thường



Mấy người Dương Phàm vừa nghe tên này, liền lập tức tán thành. Ba chữ này không chỉ thể hiện ma đạo phách khí của thanh kiếm, trong đó một chữ "Hoàng" càng xác minh duệ khí trân bảo Duệ Hoàng Thạch. Tụ tập phách khí ma đạo như thế, danh xưng lợi bảo công kích sắc bén nhất thế đúng là quá hợp lý.

- Không tồi. tên này ngươi đặt rất tốt, mấy bình linh đan cùng Linh Khí này tặng cho ngươi đi.

Dương Phàm tiện tay ném cho Lăng Thiết mấy bình linh đan cùng vài món Linh Khí tốt

- Đâycái này quá quý giá rồi.

Lăng Thiết có chút trở tay không kịp nhưng trong ánh mắt đầy hưng phấn mừng rỡ. Trong mấy món Linh Khí kia có hai món là thượng phẩm Linh Khí càng có một kiện Linh Khí phòng ngự, về phần mấy bình linh đan ngay cả Thiết đại sư nhìn thấy ánh mắt cũng sáng lên. Có thể thấy được những thứ này không phải vật phàm đối với tu sĩ cấp thấp mà nói, thậm chí là trân phẩm khó gặp.

- Dương dược sư, ngài tặng thứ này quá quý trọng, tiểu đồ chỉ đặt một cái tên. không cần như thế

Thiết Ma Sơn vừa nói phân nửa. bị Dương Phàm cắt đứt:

- Ha ha. đại sư không cần lưu ý. Chỉ là tùy tiện đưa ra vài món vô dụng, thứ này để lâu cũng sẽ thành phế phẩm thôi.

Trên thực tế, mấy thứ này cũng là Dương Phàm nhắm mắt tùy tiện lấy ra một đống từ trong túi trữ vật. Đối với những tài nguvên tu tiên không có tác dụng gì này. Dương Phàm chồng chất toàn bộ ở một góc trong túi trữ vật cho nên là tùy tiện lấy ra từ trong "đống" kia.

Vừa nghe lời này, mấy người Thiết Ma Sơn không khỏi giật mình. Những thứ tặng ra ở trong mắt đối phương, giống như chỉ là phế phẩm vậy. Lăng Thiết cũng có chút trợn tròn mắt những thứ mà mình mơ mộng cầu mong làm sao ở trong mắt đối phương lại không đáng giá như thế. Thấy mấy người đều dùng ánh mắt cổ quái nghi hoặc nhìn mình. Dương Phàm có vẻ khó hiểu hỏi:

- Các người muốn nói gì?

- Khụ khụ

Thiết Ma Sơn khẽ ho một tiếng, che giấu mình xấu hổ, cười nói:

- Không có gì, không hổ là tu sĩ bậc cao ra tay bất phàm.

- Ra tay bất phàm?

Dương Phàm là người thông minh ra sao lập tức hiểu được. cười nói:

- Hóa ra các người nói điều này.

Dứt lời. hắn vừa khoát tay, từ "đống phế phẩm" trong túi trữ vật lấy ra một đống linh đan, Pháp Bảo, tài liệu.

- A!

Ba người Thiết Ma Sơn trợn tròn mắt, cái này cũng quá khoa trương đi chứ.

- Dù sao cùng không có tác dụng gì cứ tặng cho hai đệ tử đại sư đi.

Dương Phàm cười nhạt đưa một đống đồ vật này chia làm hai nửa đưa cho Lăng Thiết cùng Mạnh Pha. Hai đệ tử Thiết Ma Sơn không khỏi mở cờ trong bụng: "Lần này gặp phải thần tài rồi."

Ngược lại Thiết Ma Sơn là sư tôn. nhìn thấy hai đệ tử của mình thu hoạch, trong lòng thậm chí có vài phần hâm mộ. Cũng không phải Dương Phàm hoang phí mà là ở trong Cửu u Bí Cảnh. hắn thu được "chiến lợi phẩm" nhiều lắm. Chỉ riêng Trác Kinh Kim Đan bậc cao, những thứ hắn tồn trữ cũng có thể coi như rộng rãi. Cuối cùng những tu sĩ tồn tại đến quảng trường Cửu u đều là thủ lĩnh các đại thế lực, trong tay nắm giữ càng là tập hợp thu hoạch của một thế lực vốn liếng hùng hậu ra sao?

Dương Phàm là người thu lợi lớn nhất ở Cửu u Bí Cảnh, lúc thu hoạch chiến lợi phẩm cũng không chú ý thanh lý. Huống hồ hiện giờ hắn đã bước vào bậc cao những Linh Khí, tài liệu, linh đan đã từng hữu dụng với hắn hiện giờ xem ra không khác gì rác rưỡi cả. Nói chung, sau khi bước vào bậc cao, tầm mắt cũng đã xảy ra biến hóa lớn. Tặng xong đồ vật, Dương Phàm thu lại ý cười trên mặt. nghiêm nghị nói:

- Chuyện Dương mỗ tới Thiết Hỏa Sơn luyện chế lợi bảo công kích xin ba vị tuân thủ linh hồn huyết thệ, tốt nhất không nên đề cập cảnh giới tu vi của Dương mỗ với người ngoài.

Thiết Ma Sơn cùng hai đệ tử đương nhiên liên tục thưa dạ. Có linh hồn huyết thệ ở đó. Dương Phàm cũng không sợ bọn họ phản bội. Dừng lại ở Thiết Hỏa Sơn một lúc. Dương Phàm liền đứng dậy từ biệt, uyển chuyển từ chối Thiết Ma Sơn giữ lại:

- Thời gian Dương mỗ cấp bách, có chuyện quan trọng cần phải xử lý.

- Ba vị. Dương mỗ cáo biệt nơi đây, lần sau gặp mặt không biết phải chờ năm nào tháng nào nữa.

Dương Phàm vung tay từ biệt, nhẹ nhàng rời đi. Chỉ là Thiết Ma Sơn cùng hai đệ tử hết sức khó hiểu:

"Cùng ở tại Ngư Dương quốc, đối phương là thần y kinh đô thật muốn gặp lại cũng không phải chuyện khó nào có bao nhiêu thời gian."

Nhưng mà chỉ có nhiều năm sau bọn họ mới hiểu được hôm nay Dương Phàm cáo biệt nói như vậy, là có thâm ý sâu sắc. Thẳng đến khi Thiết Ma Sơn đại sư thọ nguyên đại nạn hắn cũng không có cơ hội gặp lại được Dương Phàm càng vô duyên gặp lại Ma Hoàng Kiếm tác phẩm đỉnh cao hắn luyện chế trong đời. Những điều này là nói sau, tạm thời không đề cập tới. Lại nói Dương Phàm rời Thiết Hỏa Sơn không chút dừng lại hỏa tốc chạy về Vụ Liễu trấn. Mặc dù Thiết Hỏa Sơn cách Vụ Liễu trấn xa ngàn dặm, lấy tốc độ Dương Phàm cùng lực lượng duy trì cường đại chỉ tốn không đến một ngày liền tới.

Cách thật xa, thần thức Dương Phàm đảo qua nhưng lại lộ vẻ cảnh giác. Nguyên lai một thị trấn vốn bình thường, lại xuất hiện không ít người tu tiên lai lịch không rõ. Những người tu tiên này lệ thuộc vào các đại thế lực, có người đến từ bốn đại gia tộc kinh đô, có người đến từ các thế lực khác, Dương Phàm chỉ có thể phân rõ một bộ phận.

"KỲ quáiRốt cuộc xảy ra chuyện gì? Một địa phương không lọt mắt như Vụ Liễu trấn lại đưa tới nhiều người tu tiên như vậy." Dương Phàm lộ vẻ trầm ngâm.

Mơ hồ hắn cảm giác việc này có thể liên quan tới mình. Còn có nửa tháng, chính là vấn Thiên đại hội ba năm một lần ở Dương Gia Bảo. Trên Vụ Liễu trấn, Dương Phàm phát hiện không ít thế lực Dương gia kinh đô, riêng tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng đã có mấy người. Thần thức quét nhìn y quán cùng nhà mình phát hiện thân nhân bằng hữu đều bình yên vô sự. Trong y quán. Trịnh Tiểu Mạn đột phá đến Ngưng Thần sơ kỳ, Lâm Chung cũng tu luyện tới Ngưng Thần trung kỳ. Mẫu thân cùng muội muội ở trong nhà đều mạnh khỏe. Trong bóng tối còn có người Ám Huyết Vương Triều ẩn nấp, lấy giác quan nhạy cảm của Dương Phàm liền suy đoán ra bọn họ.

Suy tư một lát Dương Phàm quyết định trước tiên không hiện thân phận thật, thi triển Biến Hình Thuật, đội mặt nạ thần bí, nhanh chóng biến hóa thành một tu sĩ trung niên Ngưng Thần Kỳ. Đi vào Vụ Liễu trấn, Dương Phàm "người xa lạ" này khiến cho vài tu sĩ âm thầm dòm ngó, trong đó càng có tu sĩ Ám Huyết Vương Triều. Một bầu không khí quỷ dị ngưng kết bao phủ Vụ Liễu trấn.

Dương Phàm hít sâu một hơi mơ hồ cảm nhận được vài phần bất an. Hôm nay hắn ở tu tiên giới Ngư Dương Quốc đã không tầm thường, đầu tiên nổi danh kinh đô, kế đó nổi danh ở Cửu u Bí Cảnh, đại hiển thần uy, trở thành người được lợi lớn nhất trong Bí cảnh xếp sau Vô Song.

Dương gia kinh đô, Thanh Nguyên Tông, Ma Dương Tôngcác thế lực thù địch khẳng định cũng biết ước hẹn ba năm này ta nhất định phải tới. Đặc biệt Dương gia kinh đô sau khi biết được thực lực của hắn có thể so với ba đại tân tú, khẳng định sẽ không để Dương Vũ giao chiến chính diện. Nói không chừng, bọn họ đang chờ hắn xuất hiện, sau đó giết người diệt khẩu. Rốt cuộc Dương Phàm cảm ứng được phương hướng sát khí Dương gia kinh đô!

Thử nghĩ Dương Vũ ngay cả Trúc Cơ Kỳ cũng không tới làm sao đấu được với Dương Phàm thực lực sâu không thể lường. Lại còn là một mình đấu hai huynh đệ người ta?

Dạo một vòng quanh Vụ Liễu trấn. Dương Phàm chân đạp một thanh hạ phẩm Linh Khí bay đến gần Dương Gia Bảo. Vừa đến Dương Gia Bảo hắn đột nhiên lòng sinh cảm ứng ngẩng đầu nhìn lại. Một đạo quang khinh chấn hiện ra từ chân trời phía sau bay đi Dương Gia Bảo.

"Tu sĩ bậc cao."

Trong lòng Dương Phàm rùng mình.

Sau đó lục tục lại có vài đạo độn ra ra vào vào Dương Gia Bảo. "Dương Gia Bảo có đức có tài gì, có thể hấp dẫn tu sĩ bậc cao tới đây?"

Trong lòng Dương Phàm thầm nghĩ. Ngay lúc đó. Dương Phàm thấy được một bóng người quen thuộc.

"Ồ? Đó không phải Hoàng thúc sao?" Dương Phàm lập tức thần thức truyền âm

- Ngươi là?

Hoàng thúc lộ vẻ cảnh giác hắn phát hiện tu sĩ trung niên đối diện cảnh giới vượt xa mình sâu không thể lường.

"Hoàng thúc, là ta."

Dương Phàm khẽ kêu một tiếng, ý niệm vừa động, mặt nạ thần bí trên mặt đột nhiên biến hóa một lần trở về dung mạo cũ, sau đó lại biến hóa trở về bộ dạng trung niên.

- A! Là ngài?

Hoàng thúc liền hoảng sợ kinh hô một tiếng, sau đó theo Dương Phàm ra hiệu. hai người bay tới một góc ẩn. Dương Phàm khẽ khoát tay, bố trí một tầng cấm chế quanh chỗ hai người, sau đó mới yên tâm hỏi.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vụ Liễu trấn, Dương Gia Bảo không khí quỷ dị dẫn tới nhiều tu sĩ lai lịch không rõ như vậy?

Dương Phàm vội vàng hỏi.

Hoàng thúc cười khổ nói:

- Đó còn không phải bởi vì ngài sao.

- Ta?

Dương Phàm nao nao. khó hiểu hỏi:

- Rốt cuộc ta chọc chuyện gì? Có thể nói rõ một chút không?

- Được rồi, chúng ta từ từ nói.

Hoàng thúc dứt khoát ngồi xuống đất. nói:

- Lúc này ngài quay về Dương Gia Bảo tham dự ước hẹn ba năm, người khắp tu tiên giới đều biết rõ. Cùng lúc là bởi danh tiếng của ngài rất nhiều tu sĩ thế lực đều muốn xem Dương gia kinh đô thành trò cười. Đương nhiên, cũng không bài trừ có người cố ý truyền bá.

- Vậy tu sĩ Vũ Văn gia ngài sao lại cùng tới?

Dương Phàm hỏi.

- Đây chỉ là điều thứ nhất.

Hoàng thúc cười nói:

- Thứ hai thực lực của ngài đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, thiếu chủ Dương gia làm sao là đối thủ của ngài. Lúc này, Dương gia kinh đô âm thầm mưu tính muốn bất lợi với ngài, đối với chuyện này Vũ Văn gia sao có thể ngồi yên không để ý tới?

- Thứ ba. không những Vũ Văn gia không thể ngồi yên không để ý, ngay cả Lệ Hồng Phi thiếu chủ Vô Ưu Cốc cũng đích thân tới. Hơn thế cùng lúc Thanh Nguyên Môn cũng phái rất nhiều tu sĩ đến muốn điều tra cái chết của Trác Kinh. Ma Dương Tông cũng phái không ít tu sĩ âm thầm ẩn nấp mục đích không rõ.

- Cái gì ba đại tông môn Ngư Dương quốc đều bị kinh động!

Dương Phàm không khỏi âm thầm kinh hãi.

Thanh Nguyên Môn tới đây là bởi vì cái chết của Trác Kinh, dù sao đối phương cũng là chết trong tay mình. Ma Dương Tông, bản thân mình kết hận thù với Sở Vân Hàn đệ tử Tam u Lão Ma. Vô Ưu cốc, Lệ Hồng Phi cùng Dương Phàm ở trong Bí cảnh có một chút hảo cảm càng có ý kết giao. Một mình Dương Phàm liền kinh động ba đại tông môn Ngư Dương Quốc thử nghĩ các thế lực khác sao có thể không theo dõi? Mặc kệ là xem náo nhiệt hay là lòng hiếu kỳ, vì vậy càng dẫn tới nhiều tu sĩ.

Dương Phàm nghe Hoàng thúc phân tích một lát. không khỏi thở ra một hơi. lầm bầm:

- Vụ Liễu trấn còn có Dương Gia Bảo hiện giờ các đại thế lực đều có tu sĩ tới có thể nói rắc rối phức tạp.

- Thứ tư.

Hoàng thúc nói tiếp càng làm cho Dương Phàm chấn kinh:

- Có người nói môn phái Tấn quốc Bắc Tần Thập Tam Quốc cũng phái tu sĩ tới truy sát ngài. Nghe nói ngài ở La Sơn Quốc giết không ít tu sĩ bọn họ.

Dương Phàm nhất thời có chút tức giận, quá nửa là tu sĩ Tiên Huyễn Linh Vận Tông phá rối. Biết mình mở ra bảo vật bí mật ở quảng trường Cửu u, ngoại trừ Vô Song cũng chỉ có Mộng Tuyền.

- Thứ năm.

Hoàng thúc cùng có chút không thở nổi:

- Thái Cổ Thiên Ma Tông Triệu quốc cũng phái tu sĩ tới Vụ Liễu trấn, bọn họ muốn truy sát một tu sĩ tên là Thạch Thiên Hàn. Bởi vì Thạch Thiên Hàn trước đây từng xuất hiện ở nơi này.

Trong lòng Dương Phàm vừa nhảy lại đột nhiên mĩm cười:

- Vụ Liễu trấn này thật đúng là thành tổ ong vò vẻ? Còn có thứ sáu hay không?

- Có.

Hoàng thúc dứt khoát nói vẻ mặt cổ quái nhìn Dương Phàm:

- Cũng không biết xảy ra chuyện gì ngài lại chọc phải nhiều chuyện như vậy.

- Thứ sáu. có người phỏng đoán ngài cùng ma đạo Thạch Thiên Hàn chính là cùng một người.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv