Tiên Hồng Lộ

Chương 311: Không phải Kim Đan Kỳ



- Cái gì? Tầng thứ tư phía trên Trúc Cơ không ngờ không phải Kim Đan KỲ!

Dương Phàm kinh hãi tới cực điểm không kìm nổi hô lên thành tiếng, cả người thiếu chút nữa bởi vậy mà không khống chế được. Mọi người đều biết người tu chân có chín đại cảnh giới: Luyện Khí, Ngưng Thần, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa.

Ba đại cảnh giới trước là bậc thấp được xưng là ba cấp nhập môn. Ba đại cảnh giới từ thứ tư Kim Đan trở lên được gọi là bậc cao, ba đại cảnh giới này được xưng là ba cấp thần thông. Ba cấp nhập môn, ba cấp thần thông, về phần ba đại cảnh giới cao nhất thì chưa từng nghe thấy.

Dương Phàm trăm cay nghìn đắng khổ tu công phép nghịch thiên, từ Luyện Khí Kỳ tu luvện đến Trúc Cơ đỉnh phong. Khi hắn tấn công đại cảnh giới thứ tư là lúc muốn bước chân vào bậc cao. lại phát hiện một sự thật đáng sợ: Tầng thứ tư của Tiên Hồng không ngờ không phải Kim Đan bậc cao như trong tưởng tượng.

Không phải Kim Đan Kỳ!

Chẳng những như thế tin tức có được về tầng thứ tư này cực ít, ngay cả pháp quyết tu luvện cũng không có, gần như là trống không. Tin tức lưu lại chỉ có một: tầng thứ tư Uẩn Chủng KỲ.

"Uẩn Chủng Kỳ? Đây là cái cảnh giới gì tên này quả thực chưa từng nghe qua."

Trong lòng Dương Phàm không ngừng nhảy loạn không thể đoán trước được kết quả lại thế này.

Uẩn Chủng Kỳ!

Khi trong cơ thể hắn ngưng kết ra khỏa hạt mầm màu xanh trong suốt vốn một nửa trạng thái lỏng kia thì tầng thứ tư Tiên Hồng Quyết lại chỉ hiện ra tin tức như vậy.

"Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì không phải Kim Đan? Hơn nữa bắt đầu từ tầng thứ tư cũng không có phép quyết công phép tương ứng."

Tâm thần Dương Phàm trong nháy mắt trở nên một mãnh hỗn loạn. Cũng may tâm thần hắn kiên định không bao lâu liền khôi phục trấn tĩnh.

"Công pháp nghịch thiên, Nghịch thiênnếu là nghịch thiên vậy đương nhiên sẽ không giống với lẽ thường."

Trong mắt Dương Phàm hiện lên một đạo tinh quang, thì thào lẩm bẩm.

"Có lẽ bắt đầu từ tầng thứ tư. Tiên Hồng bí quyết sẽ đi theo một con đường hoàn toàn khác trước?"

Dương Phàm hít sâu một hơi khó có thể đoán ra đạo lý huyền diệu trong đó. Giờ phút này, hạt mầm màu xanh ngưng kết trong cơ thể kia dần dần trở nên ngưng kết, sinh cơ cuồn cuộn mênh mông trong thiên địa ào ạt không ngừng chảy tới. Khi hạt mầm nảy sinh ra, ở trung tâm Sinh Tức Chi Địa trong Tiên Hồng Không Gian trên mặt đất màu xanh kia cũng sinh ra một hạt mầm. Mà hạt mầm màu xanh đó cũng chôn ở trong lòng đất, ở trong lĩnh vực của chính Dương Phàm hắn có thể cảm ứng được rất rõ ràng.

Hạt mầm? Uẩn Chủng Kỳ?

Một hạt mầm có thể tạo ra năng lực vô hạn, nó có thể trưởng thành gốc cây hoa, có thể trở thành đại thụ cao ngút trời, cũng có thể tạo thành một mảnh rừng rậm, càng có thể sáng tạo ra sinh cơ sức sống của toàn thế giới.

Quả nhiên là một con đường tu luyện hoàn toàn bất đồng. Trong mắt Dương Phàm hiện ra một tia hiểu ra. Giờ phút này, hắn đã mất đi chỗ dựa là công pháp, hết thảy trong cơ thể đều theo một loại phương thức tự nhiên mà vận chuyển. Những biến hóa sinh ra đều thuận theo diễn biến của tự nhiên. Ngoại trừ hạt mầm màu xanh trong suốt ra, linh khí sinh mệnh màu xanh ở trạng thái lỏng cuồn cuồn không ngừng lưu chảy trong cơ thể Dương Phàm, đây chính là do đám sương sinh mệnh sau mấy lần nén ép mà sinh ra hình thái cường đại hơn.

Đây là lục lượng sinh cơ đẳng cấp cao hơn!

Dương Phàm khẽ động ý niệm, trong đầu tự nhiên sinh ra một cái tên " Sinh Mệnh Lục Lưu".

Sinh Mệnh Lục Lưu giống như dòng suối chảy trong toàn bộ máu thịt Dương Phàm chia ra ngàn vạn nhánh sau đó lại hội tụ về hạt mầm màu xanh trong suốt này giống như tưới nước cho hạt mầm đó vậy. Sau đó trong hạt mầm màu xanh trong suốt lại phân chia ra vô số Sinh Mệnh Lục Lưu mới, tẩy rửa huyết nhục, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch cốt cách của Dương Phàm. Ngắn ngủi sau thời gian nửa khắc, Dương Phàm cảm giác thể chất mình đã được tăng vọt, ngay cả linh hồn cũng đã được tẩy rửa. Giờ này khắc này hắn sâu sắc cảm nhận được lực lượng dồi dào ẩn chứa trong hạt mầm màu xanh trong suốt này. Tuy nhiên, hắn cảm nhận sâu sắc nhất cũng chính là tiềm lực của nó, là tiềm lực sáng tạo vô hạn.

"Hạt mầm màu xanh này tương đương với Kim Đan của tu sĩ bậc cao ngưng kết ra, hơn nữa còn càng thần kỳ hơn."

Dương Phàm cảm thấy mừng rờ. Đích xác hắn đã bước vào bậc cao nhưng không phải Kim Đan Kỳ, mà là cảnh giới trong hàng tỉ năm lịch sử Tu Tiên Giới cũng chưa từng có: Uẩn Chủng Kỳ!

Không tiền khoáng hậu, ngạo thị thiên cổ!

Không hổ là công pháp nghịch thiên, duy nhất thế gian tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả. (Đời trước không có, đời sau cũng không)

"Chỉ là từ tầng thứ tư về sau không còn có bất cứ pháp môn khẩu quyết gì nữa."

Dương Phàm thời điểm nghĩ đến đây trong lòng lộp bộp một chút sắc mặt trở nên tái đi.

"Nếu không có công phép tiếp theo chính mình chẳng phải là vĩnh viễn dừng ở cấp bậc tương đương với Kim Đan bậc cao sao?

Không có được công phép tiếp theo vậy con đường tu luyện sau này của ta"

Dương Phàm ngẫm lại liền thấy đáng sợ, vậy chẳng phải là chính mình sáng lập ra công phép sao? Sáng lập ra một bộ công pháp Nghịch Thiên?

Tâm niệm khẽ động, tâm thần hắn lại dung nhập vào quang vựng màu xanh trong suốt trong đầu.

"Quả nhiên không có công phép tiếp theo! Phía sau chính là phân chia ra một đám cấp bậc, tương đương với định vị của Tu Tiên Giới."

Dương Phàm trong lòng một mãnh lạnh lẽo.

"Ồ? Không đúng!"

Dương Phàm đột nhiên phát hiện trong tin tức của Tiên Hồng Quyết. Thánh Liệu Thiên, Luyện Đan Thiên, Thảo Mộc Thiên, Bàng Môn Tả Đạo Thiên các loại đều nhiều hơn một phần nội dung mới. Ví dụ như trong Thánh Liệu Thiên diễn hóa ra mấy loại phép thuật mới, tỷ như Di Hồn Tục Mệnh Thuật, Hoán cốt Di Tạng Thuật cùng một số khác. Trong Luyện Đan Thiên cũng thêm rất nhiều đan phương, tỷ như Hóa Anh Đan, Giả Tử Đan.

"Thì ra cái gọi là cấp bậc chính là tương đương với cấp bậc tu vi. Những phép thuật hoặc đan phương này ở trước bậc cao không có khả năng tu luyện cùng luyện chế nhưng sau khi tiến vào bậc cao thì mới có thể, vì thế chờ ta đạt tới cảnh giới tương ứng thì nội dung khắc hiển lộ ra."

Dương Phàm rốt cuộc biết rõ nguyên nhân trong đó.

"Hô"

Hắn thở dài một hơi thì thào lẩm bẩm nói:

- Chẳng lẽ con đường tu luyện sau này của ta thật sự phải dựa vào chính mình khai sáng công phép hoàn toàn mới sao?

Ngay tại thời khắc hắn cảm thấy hết sức bàng hoàng, đoàn quang vựng màu xanh trong suốt trong đầu kia đột nhiên tỏa sáng.

"Hống"

Tại một mãnh lục ý trong thế giới ý thức của Dương Phàm.

"Đây là làm sao?"

Dương Phàm kinh hãi trong lòng. Đột nhiên, một thanh âm già lão mông lung truyền đến:

- Đại đạo gieo nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.

Thanh âm này từ đâu truyền tới?

Ngay tại thời điểm Dương Phàm nghi hoặc, trước mắt hắn xuất hiện một hư ảnh mơ hồ không rõ. Dương Phàm ngưng mắt quan sát có thể thấy rõ bộ dáng hư ảnh kia dường như là một lão đạo sĩ.

Đạo sĩ? Lão đạo sĩ?

Dương Phàm ngưng mắt nhìn kỹ, lại thấy không rõ hình dáng tỉ mỉ của đối phương. Tuy nhiên, hắn phát hiện đạo sĩ kia ăn mặc lộn xộn, rối bù không có hình tượng gì, khó có thể tưởng tượng, vừa rồi âm thanh ẩn chứa hàm ý huyền ảo vô tận kia là phát ra từ trong miệng hắn. Đây là một lão đạo sĩ lôi thôi nhếch nhác, trên một bàn tay trong đó dường như còn nâng một quả ngọc giản.

- Ngươi là ai?

Dương Phàm vẻ mặt đề phòng nói.

- Hắc hắc? Ta là ai?

Lão đạo sĩ nhếch nhác kia cười trộm một tiếng:

- Ta chính là người xây dựng nên bộ công pháp nghịch thiên bán phế phẩm này của ngươi.

- Cái gì?

Dương Phàm chấn động:

- Tiên Hồng Quyết chính là do lão lưu lại.

- Không sai! Chỉ tiếc nó cũng không phải bộ công pháp đầy đủ.

Lão đạo sĩ nhếch nhác cười âm hiểm nói:

- Uẩn Chủng KỲ chính là tên một cảnh giới bắt đầu, là bần đạo khởi xướng cho ngươi, về phần công phép phía sau ngươi hãy tự mình khai sáng đi. Ha ha! Một hạt mầm tiềm lực của nó vô hạn, chỉ cần ngươi có thể thành công đi tiếp hết thảy đều có thể!

Dứt lời. thân ảnh lão đạo sĩ nhếch nhác dần dần đi xa.

- Chờ một chút ngươi không thể đi!

Dương Phàm kinh hô:

- Ngươi còn chưa nói rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Lão đạo sĩ nhếch nhác vẫn không quay lại, dần dần đi xa, lại truyền tới một thanh âm già nua huyền ảo.

- Ta có một cơ sở, gieo xuống một hạt giống, nhờ tay ngươi vun tưới kết xuất ra một quả

Dương Phàm ngẩn ra có chút hiểu ra rồi lại không thể hiểu ra. Mà lúc này, thân ảnh lão đạo sĩ nhếch nhác trong nháy mắt liền biến mất.

- Này! Có thể nói rõ ràng một chút hay không!

Dương Phàm thiếu chút nữa muốn phát cuồng lên. Nhưng hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn lão đạo sĩ lôi thôi nhếch nhác kia biến mất.

"Hắn rốt cuộc là ai, vì cái gì lại lưu lại cho mình bộ công phép bán phế phẩm này?"

Dương Phàm hít sâu một hơi, sau một lúc thật lâu mới khiến mình hồi phục bình tĩnh.

"Chờ sau khi ta củng cố tốt cảnh giới nhất định phải hỏi con chó nhỏ kia một chút."

Tâm thần Dương Phàm một mãnh trong sáng bắt đầu quan sát biến hóa của Sinh Mệnh Lục Lưu trong cơ thể cũng có thể ngộ ra biến hóa trong đó. Một lúc lâu sau hắn hiểu rõ phưong thức vận hành trong đó liền bắt đầu tự mình chủ đạo vận hành với tốc độ nhanh hơn. Trong phút chốc linh khí trong thiên địa trên đỉnh sơn động bắt đầu điên cuồng khởi động, dảy ánh sáng màu lục ước chừng kéo dài trăm trượng kia tỏa ra ánh sáng bảy màu rực rỡ, dẫn phát những tầng mây trên không trung quay cuồng không thôi. Sự biến hóa linh khí trong thiên địa khuấy động phạm vi trăm dặm, lan đến phạm vi ngàn dặm thanh thế kinh người.

Ngoài sơn động, Độc Vương lưng gù vẻ mặt vui mừng nói:

- Thành rồi, rốt cuộc thành công rồi!

Hắn đã dự liệu Dương Phàm đã bước đầu kết đan thành công. Vừa bước vào Kim Đan liền bước vào hàng ngũ tu sĩ bậc cao nhìn xuống ngàn vạn bậc thấp đều giống như con kiến. Đây là giấc mộng cùng mục tiêu phấn đấu của vô số tu sĩ.

- Tiêu phí thời gian một tháng mới kết đan thành công, tốc độ này của hắn đã phi thường không tệ rồi.

Lão già lưng gù tán thưởng nói.

Ước chừng tiêu phí thời gian mười ngày, dảy ánh sáng màu lục phía trên sơn động mới dần dần ảm đạm. linh khí thiên địa dao động kia cũng biến mất. Mà lúc này, Dương Phàm nhìn chung đã bước đầu củng cố được cảnh giới hiện có.

- Tiền bối! Ta mặc dù đã tấn công bậc cao thành công nhưng vẫn có chút vấn đề nhỏ cần tìm hiểu. Quá mười ngày nửa tháng nữa mới có thể xuất quan.

Thanh âm Dương Phàm từ trong sơn động truyền ra.

- Tốt lắm! Ngươi ở trong này bế quan ta về Dật Hà Thôn trước.

Lão già lưng gù cười dài. vẻ mặt vui mừng quay về Dật Hà Thôn. Ba ngày sau. trong sơn động vô danh. Dương Phàm khoanh chân ngồi mở lớn mắt trong con ngươi tối đen thâm thúy một đạo lục ý sáng ngời lóe ra khiến cho người khác một loại ấm áp như ánh nắng mặt trời. Trong cơ thể hắn một mảnh khoảng không phóng đãng, duy nhất ở chỗ sâu trong trái tim có một hạt mầm màu xanh trong suốt được gieo xuống.

"Thịch thịch, thịch thịch"

Hạt mầm màu xanh ở sâu trong trái tim này lại động theo nhịp đập của tim Dương Phàm. Dương Phàm tấn công bậc cao ngưng kết ra một hạt mầm màu xanh không ngờ lại ở ngay sau trong trái tim mình. Điều này quả thực nghe mà rợn cả người. Càng kinh người chính là Dương Phàm vẫn còn sống khỏe mạnh, hơn nữa sinh mệnh cơ năng cùng thể chất đều tăng vọt về chất.

"Hô"

Vào lúc này, Dương Phàm đột nhiên hít sâu một hơi. Lập tức hạt mầm màu xanh kia chợt lóe sáng, từ bên trong phân hóa ra ngàn vạn Sinh Mệnh Lục Lưu chảy xuôi dọc theo vô số chi nhánh kinh mạch trong cơ thể Dương Phàm. Toàn thân từ trên xuống dưới một mảnh thanh thuần ôn nhuận. Tứ chi, lục phủ ngũ tạng, cốt cách huyết mạch, thậm chí bao gồm cả linh hồn đều dịu mát dễ chịu.

"Ông"

Đột nhiên Dương Phàm khoanh chân ngồi thân thể tự động bay lên, không mượn bất cứ ngoại vật cùng pháp thuật gì, trực tiếp lơ lửng giữa không trung, giống như một vị thần vậy.

"Đây là lực lượng của bậc cao sao?"

Dương Phàm cưỡng chế kích động trong lòng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv