Tiệm Cà Phê Tình Yêu

Chương 4: Tình yêu đã có bước tiến



Lại mưa mưa đến làm cho bao nhiêu hồi ức mới hôm qua đã ùa về kỉ niệm cùng đại thần đi về kí túc xá nữ ở trường học thiết kế cô còn được anh ôm vào lòng sao mà lại khiến cô thêm phần vui vẻ, lớp học đang say sưa trong tiếng giảng bài của giáo viên riêng cô lại đang nhìn ra ngoài suy nghĩ về những việc đã và đang xảy ra ko biết vì sao trong lòng của cô có chút ko vui. Tiết học vừa trôi qua tuy nhanh mà chậm đối với cô trong tiết học cô ít khi chú ý suy nghĩ về mọi chuyện vừa xảy ra mà lại quên mất mình đang trong tiết học cứ mong thời gian trôi nhanh hơn, cô cầm quyển sách đi ra bên ngoài lớp gương mặt có chút ko thoải mái. 

Tuy chỉ là yêu thử nhưng cô đã đặt câu hỏi với bản thân mình “ Có nên ghen ko? “ ko ai giúp cô trả lời câu hỏi đó, đây ko phải là lần đầu tiên cô yêu nhưng lại là lần đầu tiên yêu thử ko biết mình có được cái quyền ghen với người ta hay ko? Dòng suy nghĩ khép lại vì nếu càng nghĩ thì đầu càng nhức thôi, yêu thử một thời gian chứ ko phải là mãi mãi quyền được ghen chắc sẽ ko được. 

- Em vô tình quá! - giọng nói quen quen 

Cô vô tình nên anh cũng chẳng nể tình mà nói chuyện với cô ngay giữa trung tâm sân trường biết cô là người ko muốn có chuyện thị phi nên anh luôn tỏ ra ko quen biết cô nhưng sao cô có thể vô tình đến mức ko nhận ra anh chứ đi qua anh như chẳng biết nhau dù anh đã cố ra ám hiệu. 

- Ko lẽ ổng linh như vậy sao ta? Mới chỉ suy nghĩ thôi đã nghe thấy tiếng rồi. 

- Hả? Ý... Em anh là cô hồn ấy hả? 

Giờ hồn mới về xác cô giật mình xoay người lại gặp ngay gương mặt điển trai đang có vẻ hơi khó hiểu nhìn cô - Anh... Anh xuất hiện lúc... Lúc nào vậy? 

- Từ lúc em bỏ rơi anh. 

- Khi nào? Có đâu. 

- Còn chối sao? Anh nói chuyện với em mà em cũng ko trả lời, ko biết anh đang ở đây nữa chứ! 

- Hi hi vậy hả? - cô cười 

- À mà nè, em nói anh linh là sao? 

“ Thôi xong, ổng nghe hết rồi lần này chắc tôi chết quá “ cô nghĩ thầm lòng lo sợ chẳng biết nên đáp trả như thế nào cho hợp với tình thế! 

- Ko ý em nói... Anh như thiên thần luôn xuất hiện bên cạnh em. - cô vui vẻ giải thích 

- Vậy à! 

- Đúng rồi... mà anh tìm em có việc gì ko? 

- Anh muốn hỏi njck facebook của em là gì? 

“ Rất ít người biết njck facebook của đại thần Danh Danh, nếu mình cho njck thì chuyện gì sẽ xảy ra “ 

Suy nghĩ của Min. 

 Vừa mở điện thoại vào facebook đã thấy trên bảng tin rất rất nhiều bài đăng về hai người như “ Ko ngờ được đại thần Danh Danh lại có trong danh sách bạn bè của Min Min “  ” Min Min với Danh Danh hai người có mối quan hệ gì sao lại kết bạn với nhau ko phải đại thần chưa hề có bạn bè trên facebook sao toàn là lượt theo dõi ko hà. “ “ Thắc mắc ghê, sao lại như vậy Min Min và Danh Danh là gì của nhau? “..... 

Trở về thực tế 

Những dòng suy nghĩ cứ hiện lên trong đầu cô và giờ cô ko muốn nói ra nhưng ai giúp cô bây giờ vị cứu tinh đâu hết rồi, nhìn xung quanh chẳng thấy ai nhưng một vị cứu tinh đã đến đây một người.... Có thể cứu đời cô thấy dạy vẽ, cô vội chạy lại chỗ thầy anh thì đang khó hiểu nhìn cô... 

- Thầy ơi, thầy! Bài giảng về vẽ tranh phác hoạ hôm qua em không hiểu cho lắm nhờ thầy giảng lại giúp em ạ! 

- Vậy sao? Được rồi em ngồi đi thầy sẽ giảng chi tiết hơn cho em. - thầy giáo đã quá nhiệt tình giúp đỡ cuộc trốn chạy của cô đã thành công, anh giờ đã hiểu cái cô bạn gái đang trốn tránh câu hỏi của anh. Tuy ko nói gì nhưng cô cũng đừng nghĩ anh ko có cách để tìm ra njck của cô nha! Cô nhìn anh với khuôn mặt buồn khổ chỉ vào quyển sách rồi lắc đầu với anh, anh cũng chề môi rồi ra hiệu “ cứ học đi “ cô thấy anh đã đi nên trong lòng vui hẳn. 

.... 

Tối hôm đó 

- Là lá la. 

- Min hôm nay vui vẻ quá ta. 

- Tất nhiên rồi, hôm nay mình đã né tránh đúng người. Nếu ko chắc chắn facebook ngày mai sẽ trở thành thảm hoạ... 

- Cậu nói gì mình ko hiểu - Bi có vẻ ko hiểu lời cô nói 

- Rồi cậu sẽ hiểu. - Min lại xay người bước vào giường ngủ để chuẩn bị lướt facebook kênh xã hội được giới trẻ Việt Nam yêu thích. 

Vừa mở facebook đã thấy rất nhiều lượt kết bạn cô đều chấp nhận nhưng trừ một người... “ Danh Danh “ njck facebook này là của ai đại thần sao? Ko biết là ai có nên chấp nhận ko đây nữa, nếu là đại thần ko chấp nhận cũng ko được mà chấp nhận cũng ko được, lỡ ko phải đại thần thì sao vào kiểm tra thử ko có bạn bè nhưng lượt theo dõi lại khá nhiều. 

( còn ko mau chấp nhận tin nhắn của anh!) 

.... Dòng tin nhắn của Danh Danh vừa gửi qua messenger cho cô, cô khá là ngạc nhiên “ sao lại vậy! Mình đâu có cho anh ấy biết njck “ 

( chắc em đang thắc mắc sao anh lại biết được njck em phải ko?)

( Đúng vậy?)

( Đấy là chuyện bí mật. Em yên tâm đi đây chỉ là njck phụ của anh ko ai phát hiện đâu mà em sợ)

( haz! Nếu vậy em đỡ lo hơn)

( Em ăn gì chưa?)

Tin nhắn vừa gửi qua lòng cô đã vui đến như vậy ko hiểu sao nhưng cô rất rất vui. Chắc đây là do.... Cảm giác tạo ra 

( Em đã ăn rồi)

( Vậy sao? Em đi ngủ sớm đi, ngày mai anh phải đi công tác xa vài hôm)

( Nếu vậy anh đi cẩn thận, tạm biệt anh chúc anh ngủ ngon)

Tình yêu của hai người chắc đã có thêm bước tiến mới.... 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv