" Anh...um...um ".
Hắn hôn lên môi cô, điên cuồng mà cắn mút đến nỗi cô gái nhỏ dưới thân không nhịn nổi mà đau. Hắn dường như không quan tâm đến điều đó, giờ chỉ hắn muốn hút hết mật ngọt từ cô, muốn nữa, muốn hơn thế nữa.
Hôn đến mức Vân Khê không thở nổi nữa hắn mới buông tha đôi môi đỏ mọng của cô. Nhìn cánh môi sưng đỏ, ánh mắt hắn trở nên tối đi, nơi sâu thẳm nào đó của hắn trở nên ***** ****...
Nhận ra ánh mắt tăm tối của Tịch Nam Dạ, cô hoảng sợ vùng vậy muốn thoát khỏi người hắn nhưng cô càng vùng vậy, thân thể hắn càng dính sát người cô hôn.
Dường như cô cảm nhận được thứ cưng cứng ở thân dưới của hắn khiến cô sợ tím mặt, tim đập mạnh liên hồi. Đã lớn như vậy, cô không phải cô gái nhỏ ngây thơ như thời mới biết yêu nữa, với lại cô và hắn cũng đã làm với nhau rất nhiều lần.
Lần này cô không dám phản kháng nữa, cái thứ kia cứ chọc vào bụng cô khiến cô thật sự rất khó chịu.
Tịch Nam Dạ thuận thế đè lên người cô, một tay hắn giữ hai cánh tay của cô lên đỉnh đầu. Một tay hắn mạnh bạo kéo cổ áo xuống tận ngực, lộ ra khe rảnh nửa hở nửa kín mê người càng làm cho người khác tò mò trong khe rãnh đó có gì.
Nằm trên người cô, ngắm nhìn cô gái dưới thân hắn. Hai má cô đỏ ửng, khuôn mặt trắng nõn dễ thương giống như thỏ nhỏ cầu xin hắn tha cho cô. Cô như vậy, chỉ làm người khác muốn khi dễ mà thôi!
" Đừng... ".
Hắn cúi xuống, lần nữa hôn lên môi cô, khác với mạnh bạo lúc nãy, lần này nụ hôn của hắn rất dịu dàng, dịu dàng đến mức cô đã rơi vào trầm luân của hắn rồi.
Hắn cứ vậy mà trượt xuống, cho đến khẽ rảnh mê người kia, hắn dừng lại, tầm mắt chăm chú nhìn vào bầu ngực to tròn của cô. Cách một lớp vải, bàn tay to lớn của hắn bao chọn bầu ngực của cô. Đầu hắn vùi vào khe rãnh mê người của cô, cách một lớp vải, bàn tay to lớn nhẹ nhàng vân vê, xoa nắn.
Bàn tay còn lại cũng không rảnh rỗi mà di chuyển xuống dưới thân cô, qua quần lót sờ nhẹ.
Ánh mắt hắn hiện lên chút bất ngờ, môi mỏng nhếch lên, giọng nói trầm khàn lộ ra tia châm chọc:
" Vậy mà cô đã ướt! ".
Vân Khê dùng bàn tay che mặt mình đi, tự chửi mình quá dâm đãng rồi, khi hắn chạm vào cô chưa gì đã ướt rồi!?.
Tịch Nam Dạ biết đây chưa phải lúc đi vào luôn được. Ngón tay của hắn ở quần lót của cô nhẹ nhàng xoa xoa, lúc thì xoay tròn, lúc thì tiến qua mép quần lót niếp nhẹ.
Vân Khê không thể chịu nổi nữa, khuôn mặt càng trở nên đỏ ửng, cô cắm bặm môi ngăn chặn không cho tiếng rên rỉ phát ra!.
Chậc! Cô gái quật cường này!.
Cô càng quật cường hắn càng muốn phá hủy!
Hắn vẫn niếp nhẹ nơi tư mật của cô, mật dịch cứ vậy mà trào ra. Vân Khê không nhịn nổi mà văn vẹo cơ thể, hắn thấy vậy, liền biết cô đã động tình rồi.
Ngón tay hắn trực tiếp vào tư mật của cô, cứ như vậy mà rút ra chọc vào, từ nhẹ nhàng chuyển sang mạnh bảo.
Thấy cô có ý định dùng bàn tay che miệng hắn liền giữ chặt cánh tay cô. Ngón tay hắn vẫn tiếp tục ra vào trong người cô, sau đó hắn liền thêm thêm ngón nữa.
Hắn ra vào càng nhanh hơn đến nỗi cô gái không nhịn nổi phát ra tiếng rên rỉ.
" A! ".
Nhận thấy tư mật co rút lại, hắn liền rút ra, cô đã cao trào.
Cô nằm ngửa trên giường, thở hổn hển, đôi má đỏ ửng, hai mắt mê ly hoàn toàn nhiễm dục vọng.
" Vân Khê, nói tôi biết, giờ cô muốn gì? Ngoan, nói tôi biết, tôi sẽ cho cô! ". - Hắn thì thầm bên tai cô, thấp giọng dụ cô.
" Muốn...anh! ". - Hiện tại, lý trí của Vân Khê hoàn toàn bay đi, phía dưới trống rỗng chỉ muốn thứ gì đó lấp đầy.
" Được cho cô! ". - Hắn vừa nói, vừa cầm cự long to lớn đi vào nơi tư mật của cô.
****************
Sáng hôm sau.
Vân Khê mơ màng tỉnh dậy, cô quanh sang bên cạnh, bên giường trống không. Có lẽ Tịch Nam Dạ đã đi làm rồi.
Cô ngồi dậy, kéo tủ đầu giường ra, lôi một viên thuốc ra uống.