Thượng Vị [Giới Giải Trí]

Chương 29​



Ê-kíp chương trình nói 24h liền thật sự chỉ có 24h, nửa chút cũng không giả dối.

Có 6 phòng tập, mỗi phòng đều có màn hình đang trình phát vũ đạo để thực tập sinh có thể học theo. Bảng demo của ca khúc chủ đề «Show me» vừa được hoàn thành không bao lâu, mỗi thực tập sinh được phát một ipad mini và một quyển sổ nhỏ bên trong có viết lời bài hát.

Không có người chuyên nghiệp hướng dẫn cho nên các thực tập sinh phải tự lực cánh sinh từ phần lời hát cho đến vũ đạo.

Đám người Giang Trạm đều lấy ipad ra nghe qua bài hát một lần rồi ngồi xếp bằng quây quần lại với nhau, đem lời bài hát hát lại hai lần sau đó mọi người sẽ sửa ca từ cùng nhịp điệu cho nhau.

Tùng Vũ búng tay một cái: "Quan trọng vẫn là ca từ, cố gắng đừng để mắc lỗi."

Chân Triều Tịch nhìn chầm chầm vào lời bài hát: "Nhìn thì thấy đơn giản nhưng mà thật sự đâu có dễ như vậy."

Phí Hải: "Muốn hoàn hảo thì phải không sai một chữ nào, còn vừa nhảy vừa hát."

Ngụy Tiểu Phi ngước mắt lên nhìn xung quang, chỉ có năm người bọn họ là đang học lời bài hát còn mọi người xung quanh đều đang tập nhảy trước gương.

Mọi người đều nhất trí: Luyện vũ đạo trước.

Dùng mắt thường cũng có thể thấy học vũ đạo đương nhiên sẽ mất nhiều thời gian hơn.

Phí Hải từ túi quần lấy ra một cái tai nghe cắm vào ipad, tiện thể vừa tập nhảy vừa nghe, nhớ lời bài hát. "

Bên cạnh Giang Trạm vẫn đang đọc thầm lời bài hát, sau đó đặt quyển sổ có lời bài hát xuống đất.

Bốn người:"? "

Giang Trạm nớ lỏng bả vai tỏ vẽ chuẩn bị:" Tôi đã lâu chưa học qua thứ gì, hẳn là vẫn còn ổn. "

Tùng Vũ:" Cái gì còn ổn? "

Giang Trạm:" Học thuộc lòng ca từ đó. "Nói xong lại đọc lại một lần ca từ từ trên xuống dưới.

Đọc xong Giang Trạm giương mắt nhìn mọi người:" Có chổ nào sai rồi hả? "

Quyển sổ viết lời bài hát của Chân Triều Tịch trực tiếp rơi xuống sàn nhà, hắn không thể tin mà quay đầu nhìn Giang Trạm:" Này cũng được hả? Anh trực tiếp học thuộc lòng, không cần theo giai điệu mà thuộc luôn hả? "

Luận chuyên nghiệp thì 4 vị thực tập sinh trước mặt này đương nhiên là chuyên nghiệp hơn Giang Trạm, vì thế Giang Trạm cho rằng đã có vấn đề gì rồi nên hỏi:" Nhất định phải theo giai điệu để thuộc? "

Tùng Vũ:" Không có, nhưng mà anh cứ vậy trực tiếp thuộc? "

Phí Hải cùng Ngụy Tiểu Phi cũng nhìn Giang Trạm.

Giang Trạm gật đầu:" Ừm, trực tiếp học thuộc. "

Phí Hải nhìn Ngụy Tiểu Phi:" Cậu làm được không? "

Ngụy Tiểu Phi lắc đầu:" Em chưa từng thử qua, trước đây đều vừa hát vừa thuộc. "

Bốn người đồng thanh mà phát ra âm thanh hừ hừ, hừ chính mình.

Quên mất, một chút nữa đã quên, Trạm ca của bọn họ là học bá, trí nhớ của học bá luông rất tốt, sách giáo khoa khó như vậy mà còn có thể thuộc có thể nhớ thì ca từ có tính là gì chứ.

Chân Triều Tịch đi đầu, 4 người cung tay mà bái Giang Trạm, khom người mặt đối diện với sàn nhà, vô cùng thành kính.

Chân Triều Tịch:" Học Thần! Xin hãy phù hộ cho chúng con thông qua ca khúc chủ đề. "

Tùng Vũ:" Phù hộ! Phù hộ! "

Mấy thực tập sinh khác đang luyện vũ đạo cũng bị nghi thức bái thần bên này làm cho kinh ngạc.

" Mấy người Chân chủ nhiệm đang làm gì vậy? "

" Bái Học Thần. "

" Bái Học Thần cái gì cơ? "

" Trạm ca đó, Trạm ca không phải là thủ khoa khối tự nhiên, là sinh viên tốt nghiệp từ trường danh tiếng sao. Lúc cậu đi thi sợ không qua không phải hay đi bái Văn Khúc Tinh sao? "

" Ngọa tào! "

" Ủa.. cậu định làm gì? "

" Bọn họ là 'học bá' ba A còn bái còn tôi một cái 'học tra' ba F không đi bái có phải là ngu ngốc sao. "

"... "

Kết quả thanh niên kia vừa trượt chân dài nửa mét xuống sàn đang trong thế quỳ gối thì Giang Trạm chỉ tay về phía cậu ấy:" Đừng cử động! "

Thực tập sinh kia:"? "

Giang Trạm quỳ xuống sàn, đầu gối trên sàn dịch dịch di chuyển tới hướng đông nam, lại ra hiệu cho đám Phí Hải cùng thực tập sinh vừa rồi đi tới chổ y.

Giang Trạm:" Không phải muốn bái Văn Khúc Tinh sao, Văn Khúc Tinh thuộc hành mộc, phương vị đông nam. "Nói xong quỳ thẳng lưng, chấp tay trước ngực:" Nào, chuẩn bị bái. "

Mấy thực tập sinh:"... "

Ca, chúng em sai rồi, chúng em chỉ đùa một chút.

Chờ đến lúc luyện vũ đạo, bốn người Phí Hải ai so với Giang Trạm cũng đều mạnh hơn gấp trăm lần.

Ngụy Tiểu Phi đến giữa trưa đã xem như thông thạo, còn giúp mấy ca ca chỉnh sửa động tác, không chỉ thế còn đặc biệt chiếu cố riêng cho Giang Trạm nữa.

" 2234, 5678 ", Ngụy Tiểu Phi thực hiện xong một động tác." Sau đó một tay chống hông, một tay mở ra, thân hướng qua bên trái, giống như vầy, động tác chân là phần sau của 8 nhịp, 5678. Như vầy. "

Giang Trạm lập lại động tác.

Ngụy Tiểu Phi sửa tay cho y:" Tay như vầy, không phải như vậy. "

Giang Trạm sửa lại đúng động tác tay.

Ngụy Tiểu Phi lại nhắc nhỏ:" Chân. "

Giang Trạm dừng lại nhìn gương, cảm thấy như vậy không ổn, hiệu suất quá thấp.

Tùng Vũ cũng đã học xong nửa bài, đang ở bên cạnh uống nước thấy Giang Trạm dừng lại nên hỏi:" Cảm thấy khó hả? "

Giang Trạm chưa nói khó hay không khó, suy nghĩ xong lại nói:" Vầy đi, tôi tách ra học. "

Ngụy Tiểu Phi:"? "

Giang Trạm chỉ eo trở lên:" Trước học động tác phần trên ". Lại chỉ vào chân:" Rồi học phần dưới. "

Tùng Vũ hết hồn, nuốt ngụm nước xuống, đóng nắp chai nước lại dùng chai nước chỉ vào hông xuống đùi:" Anh quên bộ phần này rồi hả? Anh định tính nó là phần trên hay phần dưới? Cha mẹ ly hôn không cần con hả? "

Phí Hải cũng Chân Triều Tịch đang uống nước bên cạnh động thời cùng sặc.

Mấy VJ lão sư cầm camera ngồi ven tường cũng nghẹn cười tới nội thương.

Giang Trạm tự mình nghĩ lại cũng phải cười.

Vì thế đề tài đột nhiên quẹo vào một hướng khác. [1]

Chân Triều Tịch chụp vào Tùng Vũ một cái:" Sao có thể không cần, bộ phận ở giữa luôn là quan trọng nhất. "

Tùng Vũ phản ứng lại:" Ừm, đúng đúng đúng. "Hạ giọng xuống một chút:" Ừm, nó liên quan đến sau này.. phương diện sinh hoạt, hẳn là rất cần thiết đi. "

Nói xong hai người đều tôi hiểu cậu, cậu hiểu tôi mà nhìn nhau cười.

Giang Trạm nghe mấy lời này cũng không trách, không phải đám con trai khi nói chuyện luôn nói mấy vấn đề này sao.

Y quay đầu lại nói với mấy VJ lão sư:" Lão sư ơi, đoạn này đừng mang phát sóng nha. "

VJ lão sư đưa tay ra hiệu" ok ".

Phí Hải vốn vẫn chưa hiểu gì, hình như là nghĩ ra cái gì đó đột nhiên phun hết nước trong miệng ra, phun xong còn ho khan:" Khụ, khụ, khụ, khụ. "

Mọi người:"? "

Phí Hải nằm rạp xuống đất, lấy tay che mặt:" Kiềm chế! Kiềm chế! Chàng trai cắn đường chỉ cắn đường không cắn cái khác! "

Sau đó Giang Trạm không học động tác theo 8 nhịp nữa mà phân ra nửa người trên, nửa người dưới để học.

Trước khi ăn trưa y học động tác nửa người trên, y cảm thấy học như vậy rất nhanh.

Lúc Phí Hải cùng những người khác tập lại toàn bộ bài thì Giang Trạm cũng đi theo tập nửa phần trên, các động tác trên cơ bản đều đuổi kịp cũng chính xác.

Tùng Vũ và những người khác đều kinh ngạc, có người học vũ đạo theo cách này sao?

Ngụy Tiểu Phi ngây ngốc mà hỏi một câu:" Ca, anh lúc học múa dân tộc cũng học như vậy sao? "

Buổi chiểu Giang Trạm bắt đầu học động tác chân.

Học được một chút thì Bách Thiên Hành đến.

Bách Thiên Hành từ sau cơm trưa đều đã đi thăm từng phòng tập, từ từ mà đến đây.

Trước khi đến phòng tập của Giang Trạm thì bao nhiêu hỏa khí đều đã phát ra hết.

Không có cách nào nha, có nhiều thực tập sinh tiến độ thật sự quá chậm.

Một buổi sáng đã trôi qua nhưng có người cả bài hát chỉ mới hát đượcc bốn câu. Vũ đạo thì không cần nói tới chỉ có thể dùng từ rối tinh rối mù mà hình dung.

Bách Thiên Hành đi đến thăm từng phòng tập đều nói cùng một câu..

" Tiếp tục như thế nào, có một số người không cần đợi đến ngày mái, hôm nay liền có thể ròi đi. "

Cho nên lúc tới phòng tập của Giang Tram, mặt Bách Thiên Hành muốn đen bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Đen tới mức các thực tập sinh nhớ tới khí tràng cực đại làm bọn họ hoảng sợ lúc đánh giá sơ bộ.

"... "

Bách Thiên Hành vừa vào cửa, phòng tập đột nhiên an tĩnh, các thực tập sinh chủ động đứng cùng với nhau đối diện với cố vấn.

Giọng điệu của Bách Thiên Hành thực lãnh đạm khác hoàn toàn với lúc phát chưởng cơ buổi sáng:" Tôi đến xem xem, có ai muốn về nhà sớm hay không. "

Tất cả mọi người:"... "

Bách Thiên Hành nhíu mày, ôm cánh tay nhìn xuống đồng hồ đeo tay:" Nhanh lên, ai lên trước. "

Không ai muốn lên chứ đừng nói là lên trước, đặc biệt hiện tại ai cũng đang rối tung rối mù.

Ngụy Tiểu Phi giơ tay, từ trong đám người đi ra, mọi người rộn ràng lui lại một chút, nhẹ nhàn mà thở ra.

Lúc Ngụy Tiểu Phi biểu diễn ca khúc chủ đề Giang Trạm bị đám người Tùng Vũ kéo vào trong góc.

Giang Trạm:"? "

Tùng Vũ đè nén âm thanh:" Bách lão sư nhìn anh quen mắt như vậy nếu thấy anh còn không bắt anh ra nhảy sao. "

Vừa nói xong thanh âm Bách Thiên Hành từ bên kia phòng tập vang lên:" Tùng Vũ, tới bạn ra nhảy. "

Tùng Vũ:"... "

Giang Trạm:" Lên đi, đệ đệ! "

Tùng Vũ:" Ca, đệ đệ em đây là vì ai? "

Bách Thiên Hành:" Tiếp theo là Giang Trạm. "

Giang Trạm:"... "

Tùng Vũ thấy thực thoải mái:" Có nạn cùng chịu, đúng là anh em tốt. "

Điểm mạnh của Ngụy Tiểu Phi là vũ đạo, nhảy một ca khúc chủ đề không phải vấn đề gì, vấn đề của cậu ấy là ca từ, có mấy chổ vẫn còn hát sai lời.

Bách Thiên Hành đã tính là hài lòng cho nên sắc mặt cũng tốt hơn.

Tùng Vũ nhảy cũng không kém, thuận lợi thông qua.

Đến phiên Giang Trạm..

Bách Thiên Hành:"... "

Các thực tập sinh khác:"... "

" Dừng. "

Nhân viên công tác dừng nhạc điệm.

Bách Thiên Hành nhìn Giang Trạm:" Bạn nhảy chân cũng không động sao? "

Giang Trạm trả lời đúng sự thật:" Còn chưa học. "

Bách Thiên Hành kinh ngạc:" Bạn tách phần trên và phần dưới ra để học? "

Giang Trạm:" Ừm. "

Bách Thiên Hành:" Làm sao học? "

Này thì có thể làm sao học a, thì học thôi, tách ra học, cùng các thực tập sinh khác cùng nhau học.

Giang Trạm lời ý mà ý nhiều mà trả lời:" Học phần trên trước, sau lại học phần dưới. "

Bách Thiên Hành:" Vì phía dưới dễ hơn? "

Giang Trạm:" Không khác lắm, trên dưới đều rất mệt. "

Các thực tập sinh bắt đầu cười thầm, tạo ra một tràn cười nho nhỏ mà mọi người đều có thể hiểu.

Giang Trạm nháy mắt đã hiểu, dùng vẻ mặt không nói nên lời mà nhìn bọn họ:" Ý tôi là, vũ đạo. "Nói xong nhìn qua Bách Thiên Hành:" Vũ đạo. "

Bách Thiên Hành cong cong khóe môi;" Ừm, vũ đạo. "

Giang Trạm:" Em thật sự là nói vũ đạo. "

Bách Thiên Hành:" Tôi biết bạn thật sự nói là vũ đạo. "

Các thực tập sinh nhịn không được hoàn toàn cười lớn.

Phần căng thẳng từ lúc Bách Thiên Hành vào cửa đã lập tức tan biến.

Khí tràng trên người của Bách Thiên Hành theo đó cũng tan theo mây khói.

Hắn dựa vào đàn ở sau lưng, tay bỏ vào túi mắt dầy ý cười nhìn Giang Trạm rồi quay qau nhìn đám thực tập sinh.

" Mọi người học thế nào, học trên học dưới, học trái học phải đều có thể tùy tiện học muốn thế nào cũng được. "

" Tôi chỉ muốn nói với các bạn rằng, mọi người không còn nhiều thời gian. Bây giờ là 2h30 chỉ còn ba tiếng nữa là đến cơm tối, sau bữa tối mọi người muốn luyện tập đến mấy giờ đêm? 12h? Hay là 1h, 2h? Hay dứt khoát thức suốt đem luông không ngủ? "

" Tập trung chú ý vào, chuyên tâm luyện tập, mệt mỏi thì chịu mệt mỏi một chút vậy. Đừng thả lỏng, hiểu chưa? "

Các thực tập sinh:" Đã hiểu. "

Nhóm thực tập sinh tản ra tiếp tục luyện vũ đạo.

Bách Thiên Hành cùng Giang Trạm đang đứng tại chổ, VJ lão sư đang cầm máy quay bên cạnh họ.

Bách Thiên Hành nhìn Giang Trạm:" Nếu mệt thì nghỉ ngơi một chút. "

VJ:"? "Từ từ, Bách lão sư lúc nãy cậu nói với mấy thực tập sinh kia không phải là như vậy nha.

Giang Trạm lại nghỉ khác.

Giang Trạm dùng ánh mắt trong suốt nhìn Bách Thiên Hành, nghe xong có chút do dự mà hỏi:" Ý anh nói mệt mỏi.. là vũ đạo hả? "

Bách Thiên Hành biểu tình có chút sâu kín:" Nếu không phải vũ đạo, tôi còn có thể nói bạn mệt vì cái gì? "

VJ lão sư nháy mắt đã hiểu, lại bắt đầu nghẹn cười.

Giang Trạm quay đầu lại:" Ừm, em nghe được đó. Đừng như vậy, lão sư. "Y quay lại nhìn Bách Thiên Hành:" Thuần khiết hơn một chút không phải được rồi sao. "

Bách Thiên Hành khịt mũi đi ra khỏi phòng tập, lúc đi ngang qua Giang Trạm thì quay lại dùng giọng điệu thản nhiên như thường mà nói:" Ai muốn cùng cậu thuần khiết. "

Trái tim Giang Trạm nhảy mạnh lên.

* * *

Lời tác giả: AAAAAAA ta vì cái gì chỉ viết như vậy a! Còn không đủ cho chính mình cắn!

Buổi tối lại viết!

Lời editor: Xưng hô của Bách Thiên Hành và Giang Trạm không phải lộn xộn đâu ạ là có mục đích nha. Lúc có máy quay hay thực tập sinh sẽ là bạn - tôi, lão sư (anh) - em nhé, không ai là cậu -tôi. Xin lỗi về sự bất tiện này mình sẽ chú ý sửa lại những chương trước. Mình cảm thấy vậy sẽ hợp lý hơn, bên mình nhiều ngôi chủ ngữ quá trong khi truyện chỉ có 2 nên mình hơi loạn, mong bạn sẽ thông cảm cho mình a.

* * *

[1] Nguyên văn là đề tài đổi sang" 黄 ". Từ này có nghĩa là màu vàng cũng có nghĩa là đồi trụy, hán việt là" hoàng".

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv