*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 4.
" Phụ thân, con mệt rồi, con muốn hủy hôn...."
Đông Hải Long Vương nghe vậy thì thở dài, xoa đầu cô.
" Con gái, con mệt rồi, ta đưa con về Thiên giới nhé"
Cẩn Thần Hi lau khóe mắt, giọng nói ngập ngừng mang theo âm mũi đáng thương.
" Phụ thân, thật sự con mệt rồi.... Hôn lễ này đáng ra không nên có..."
Đúng, đồng ý hủy hôn đi! Đồng ý hủy hôn đi!
Đông Hải Long Vương không nói gì nữa, nhìn Lãnh Hoa một cái đầy thâm sâu rồi hướng Tiểu Ly và cận thần.
" Đưa Thượng Tiên về nghỉ ngơi"
Cẩn Thần Hi nhăn mày, sao diễn đến vậy mà vẫn không hủy luôn cái hôn lễ chết tiệt đó đi. Vậy là cô đến đây vô ích sao.
Đành ngậm ngùi đi ra, dù sao lời nói thức thời hôm nay của cô sẽ không có tác dụng lâu dài.
Nhìn cảnh đẹp tại Hải điện, cô thấy tâm trạng bình ổn lại. Nghe nói ở đây có một loại rượu quý nha.
Lát phải nếm thử mới được!
Nhưng cô phát hiện ra điều quan trọng, tiên khí của cô lại bình thường rồi. Hóa ra là hắn lừa cô!
Độc? Độc cái con khỉ!
***
Chơi bời vài ngày ở Hải điện, Cẩn Thần Hi không hề thấy bóng dáng Lãnh Hoa. Hôm nay cô phải về rồi, đột nhiên muốn cười vào mặt hắn mới yên tâm về.
Uống rượu, chơi đùa cùng đàn cá dưới hồ. Rảnh rỗi quay sang hỏi Tiểu Ly đang cười vui vẻ.
" Tiểu Ly thân mến, sao ta không thấy Lãnh Hoa chết tiệt đó đâu?"
" Thái tử ư? Nghe nói ngài ấy bị chịu phạt ở Hậu điện mà. Mà nè Thượng Tiên, thái tử thật sự làm vậy với ngài sao? Trông bề ngoài ngài ấy không phải dạng người như thế"
" Em nghe câu đừng nhìn mặt mà bắt hình dong chưa? Đừng để bề ngoài của nam nhân mê hoặc"
" Không phải ngài nói bề ngoài có thể ăn được sao. Ngắm soái ca còn có thể gia tăng vui vẻ cho cuộc sống mà"
Đám quạ bay qua đầu cô, cô từng nói thế sao?
" Ai ya, toàn là quá khứ. Con người phải không ngừng hoàn thiện bản thân mình!"
" Dù em không hiểu lắm nhưng nghe Thượng tiên nói khá có lí...."
Cẩn Thần Hi cười gượng, ta biết là em không hiểu nên mới cố tình nói thế.
" Mà hắn bị phạt có nặng không?"
" Nghe nói bị tra tấn suốt 3 ngày mà. Nhưng chắc với tiên thể của ngài ấy thì không có vấn đề gì"
" Ha ha, cho hắn chết. Dám động vào bổn Thượng Tiên. Cho hắn bị đánh đến không lết xác đến hôn lễ được đi"
Ném hạt lạc vào miệng rồi lại cười. Thật sự là hả dạ.
" Nàng giỏi lắm!"
Cẩn Thần Hi vừa ném lạc vào miệng liền bị mắc trong cổ họng. Ho khan " Khụ... khụ..."
Mặt liền đỏ lên vì nghẹn, Tiểu Ly bên cạnh tham kiến Thái tử xong thì chạy lại vỗ vỗ giúp Cẩn Thần Hi.
Đây không phải là đang nói xấu người khác mà bị bắt gặp sao?
" Khụ... khụ... Lãnh Hoa, ngươi định hại chết ta hả?"
" Là nàng tự tìm chết! Dám vu oan cho ta, thanh danh của ta là bị nàng hủy hoại"
" Ờ đó, rồi sao? Ngươi tính làm gì?"
" Nàng..."
Người bên ngoài đi qua hoa viên, toàn mấy phi tử của Long Vương. Lãnh Hoa hắng giọng rồi nói lớn.
" Cẩn Thần Hi, mặt của nàng đúng là dày quá. Ta nói ta không thích nàng rồi, tại sao nàng cứ mãi đeo bám ta thế. Hóa ra hôn lễ là do một tay nàng sắp đặt"
" Cái gì? Ta muốn hủy còn không được"
Mấy phi tử đi đến, rì rầm to nhỏ.
" Hóa ra là như vậy. Thượng Tiên đó thật ra lại dụ dỗ Thái tử"
" Đúng, thái tử phong nhã như vậy chắc chắn không làm việc mà cô ta nói"
" Thật là không ra gì, hại Thái Tử bị phạt"
Cẩn Thần Hi nghe thế trong lòng bực bội.
" Coi như ngươi thắng!"