Editor: Waveliterature Vietnam
Di động bị ngắt, Triệu Quân lại gọi một lần nữa, thì thấy bên kia đã tắt máy, anh ta cau mày, cảm thấy hơi buồn bực, chẳng lẽ bà Thẩm không động đến di động?
Triệu Quân do dự có nên gọi cho Thẩm Tang Hải hay không, lúc này di động bỗng nhận được một tin nhắn, anh ta vừa mở ra, sắc mặt lập tức thay đổi ------
"Tôi không muốn nghe bất cứ tin tức gì liên quan đến Dạ Diễm nữa, anh đừng tiếp tục quấy rầy tôi! Lam Thiên Vũ."
Nhìn tin nhắn này, lòng Triệu Quân chợt lạnh, không nghĩ Lam Thiên Vũ vô tình như vậy, dù cô ấy có nhiều ân oán với cậu chủ, cũng không đến nỗi ngay cả tin tức của cậu chủ cũng không muốn nghe chứ? Chẳng lẽ cô cứ muốn thoát khỏi cậu chủ, nhanh chóng sà vào cái ôm của Tiêu Hàn như vậy sao?
Không, cô Lam không phải loại người như vậy.
Triệu Quân nhìn lại tin nhắn một lần, có phải Tiêu Hàn giở trò hay không? Chắc là không đâu, tin nhắn này chỉ có thể gửi từ máy Lãnh Nhược Băng, bà Lãnh sẽ không tùy tiện đưa điện thoại cho Tiêu Hàn, chẳng lẽ tin nhắn này thật sự do cô Lam gửi tới?
"Triệu Quân!" Lúc này, ông cụ Dạ mới đến nơi, vừa xuống xe đã vội vàng hỏi, "Sao rồi? Cậu gọi cho bà Thẩm chưa? Thiên Vũ nói thế nào?"
"Ông cụ...... " Triệu Quân hơi khó xử, nghĩ lại, vẫn quyết định nói cho ông cụ tình hình thực tế, "Tôi gọi rất nhiều cuộc, không ai nghe, cuối cùng còn ngắt cả điện thoại của tôi, lại còn..... ""Lại còn cái gì?" Ông cụ Dạ vừa vội vàng đi vào bệnh viện, vừa hỏi, "Mau nói đi."
"Lại còn gửi một tin, ngài xem." Triệu Quân đưa điện thoại cho ông cụ Dạ.
Ông cụ Dạ vừa thấy, sắc mặt lập tức trở nên ảm đạm, bất đắc dĩ thở dài: "Không nghĩ Thiên Vũ lại tuyệt tình như vậy, xem ra con bé đã quyết tâm phải rời khỏi Dạ Diễm.. Aiz.. "
"Tôi nghĩ cô Lam không phải loại người như vậy, có lẽ tin nhắn này không phải cô ấy gửi." Triệu Quân nói, "Nếu không tôi gọi lại lần nữa xem?"
"Không cần." Ông cụ Dạ thất vọng phất tay, "Thủ tục ly hôn của con bé và Dạ Diễm còn chưa xong, tin tức Dạ Diễm gặp chuyện không may sớm muộn cũng tới chỗ con bé, nếu con bé còn chút cảm tình với Dạ Diễm, tự nhiên sẽ về tìm nó, còn không......Chúng ta không còn hy vọng gì với người phụ nữ này."Triệu Quân cũng thở dài bất đắc dĩ, không nói gì nữa, ông cụ Dạ nói đúng, Lãnh Nhược Băng và Tiêu Hàn đều là kẻ mạnh chốn thương trường, bọn họ rất nhanh sẽ biết tin Dạ Diễm gặp chuyện không may, loại chuyện này không giấu diếm được lâu, sớm muộn Lam Thiên Vũ cũng biết.......
**
Ông cụ Dạ vội vội vàng vàng đi tới phòng cấp cứu, Dạ Diễm còn đang cấp cứu bên trong, ông cụ Dạ lòng như lửa đốt, không ngừng thở dài: "Nhà họ Dạ chúng tôi rốt cuộc tạo cái nghiệp gì, sao lại biến thành như thế này...."
"Ông chủ, người tốt đều được trời cao phù hộ, cậu chủ sẽ không có chuyện gì." Triệu Quân nhẹ giọng an ủi.
Ông cụ Dạ đau thương ngồi trên ghế đợi, tâm tình nặng trĩu, Triệu Quân, Bá Kiêu và vài vệ sĩ đợi bên ngoài hơn bốn tiếng, bác sĩ rốt cuộc cũng đi ra, Bá Kiêu lập tức đỡ ông cụ Dạ nghênh đón: "Bác sĩ, thế nào?"
Bác sĩ tháo khẩu trang, nghiêm trọng nói: "Ông Dạ, vết thương ngoài của giám đốc Dạ không đủ để mất mạng, nhưng cậu ấy còn có khối u ở dạ dày, thêm vết thương ngoài này, hiện tại trị liệu tiếp sẽ rất nguy hiểm......"
"Cậu, cậu nói cái gì?" Ông cụ Dạ kích động hỏi, "Cái gì mà ung thư dạ dày? Có ý gì?"
"Aiz....... " Bác sĩ thở dài một hơi, "Mấy ngày trước giám đốc Dạ đến đây kiểm tra, chúng tôi đã phát hiện khối u trong dạ dày ngài ấy, giám đốc Dạ bắt tôi giấu ngài, không cho nói với ai, hiện tại không thể giấu được nữa."