Thực Vật Khế Ước Sư

Chương 39-2



Kiều Tu nhận được tin mật rằng Học Viện chỉ thả trong Thí Luyện hội này một cây Khế Thực chưa khế ước, cây Lăng Điềm hoa này tuy rằng vẻ ngoài cực kỳ tương tự, thế nhưng lại không phải là Linh thực Đường Tiểu Trì muốn tìm, phỏng chừng là do Học Viện đặc ý sắp đặt, nhằm che dấu Tinh La thảo.

Dương Vịnh này cư nhiên lại đem một cây Biến dị thực vật nhầm thành Khế thực, sau khi ý thức được điều ấy, bầu không khí trở nên quỷ dị khó nói.

Tuy rằng vừa bắt đầu, ngoại trừ Dương Vịnh, những người khác bất luận là Khế Ước Sư hay Đào Tạo Sư đều không thể nhận ra đây là Biến dị thực vật. Nhưng mà dù gì Dương Vịnh cũng Đào Tạo Sư ấp đại sư đã từng bồi dưỡng ra Linh bảo, kinh nghiệm cùng tri thức đương nhiên hơn bọn họ nhiều, như thế nào lại có thể không phân biệt được thực vật phổ thông với Khế Thực đâu?

Trên thực tế Dương Vịnh vốn có thể nhìn ra được. Chỉ là bởi vì y quá muốn ở chỗ này, trước mắt mọi người bồi dưỡng ra một cây Linh bảo. Sau lại bởi vì tranh đoạt quyền sở hữu Lăng Điềm hoa với Tả Khâu Tự, làm cho y thêm hoảng loạn cùng sốt ruột, nên căn bản không có tra xét rõ ràng, kết quả cuối cùng, đương nhiên là bồi dưỡng ra một cây Biến dị thực vật.

Dương Vịnh không một tiếng động cười to, ở sau lưng nhưng có người thật sự cười ra tiếng.

Cung Lợi Hoa một bên cười lớn một bên vỗ tay nói: "Hảo hảo hảo, xứng đáng là Dương Vịnh các hạ, cư nhiên có thể bồi dưỡng ra được thực vật cực phẩm như vậy, thực sự là hiếm thấy!"

Cung Lợi Hoa trong lòng tức giận làm cho mắt của gã nhuộm màu máu. Y vì kiên trì muốn có được Linh bảo, mất máu quá nhiều lại thêm toàn thân thoát lực, hiện tại vẫn không thể động đậy, chỉ có thể ngồi dưới đất miễn cưỡng vỗ tay, thế nhưng đôi mắt tràn đầy cừu hận kia một khắc cũng không rời nhìn chằm chằm Dương Vịnh.

Trải qua Thí Luyện hội lần này, gã cùng Dương Vịnh đã triệt để trở thành kẻ thù, y căn bản sẽ không có khả năng đào tạo Linh bảo của gã nữa, cho dù là đại sư thì cũng chả có quan hệ với gã?

"Chuyện Dương Vịnh các hạ làm, Cung mỗ tính là nhìn rõ ràng, hơn nữa còn thật mở mang tầm mắt. Thậm chí ngay cả Khế Thực và thực vật phổ thông cũng không phân biệt được, cũng không biết Linh bảo kia đến tột cùng có phải là do các hạ đào tạo hay không!"

Cung Lợi Hoa vốn là do tức giận công tâm nên mới thuận miệng nói bậy, không nghĩ tới Dương Vịnh lại giống như bị đâm trúng nhược điểm, sắc mặt trong nháy mắt kịch biến, biến hóa lớn như vậy, ngay cả người thẳng tính như Walther cũng có thể nhìn ra được có cái gì đó không đúng.

Dương Vịnh giống như là từ trong kẽ răng rít ra vài chữ: "Đương nhiên là ta đào tạo, là ta tự tay đào tạo thành công! Ta, Dương Vịnh, tự tay, bồi dưỡng ra Linh bảo!"

Đường Tiểu Trì cùng Tả Khâu Tự lập tức tràn đầy phấn khởi, xem ra vị có cấp bậc Đại sư này hàm lượng rất lớn a!

Nếu y nói là tự tay bồi dưỡng ra, cũng có khả năng là đúng, tại vì tinh thần lực của y đủ để chống đỡ một khối Năng Nguyên thạch trung phẩm.

Thăng cấp Linh bảo ngoại trừ Năng Nguyên thạch, còn cần cái gì?

Đường Tiểu Trì có chút rõ ràng.

Dương Vịnh nhất định phải ở trong Thí Luyện hội lần này thăng cấp Linh bảo, ngoại trừ muốn cho mọi người tận mắt chứng kiến y bồi dưỡng ra Linh bảo, còn có một điều kiện quan trọng đó là hoàn cảnh.

Ngoại trừ vài Khế Thực cần phải có hoàn cảnh đặc thù đến cực đoan, cũng có rất nhiều Khế Thực đối với phương diện này không hà khắc.

Ở trong mắt Dương Vịnh, cây Lăng Điềm hoa kia có thể ở trong vùng rừng rậm của Thí Luyện hội phát triển tốt như vậy, rất hiển nhiên hoàn cảnh này đối với nó rất phù hợp, như vậy nếu thăng cấp ở chỗ này, sẽ không có vấn đề gì quá lớn.

Đây mặc dù là biện pháp đầu cơ trục lợi, nhưng lại không thể không thừa nhận rằng nó rất hữu hiệu. Chỉ tiếc rằng y tìm sai Khế Thực, thực vật phổ thông đối với hoàn cảnh không hề xoi mói, ở bất kỳ địa phương nào cũng có thể sinh trưởng rất tốt, chớ nói chi là trong rừng rậm có linh khí Mộc hệ sung túc.

Tinh thần lực dưới tình huống không có pháp quyết tu luyện, chỉ có thể dựa vào thiên phú. Mà mỗi loại Khế thực ngoài việc cần có hoàn cảnh, đất phù hợp, thì thành phần không khí cũng phải cần tỉ mỉ, kiên trì nghiên cứu.

Dương Vịnh đây là chiếm dụng hoàn cảnh hoàn hảo do người khác chọn lựa, nên mới bồi dưỡng ra được Linh bảo?

Những Đào Tạo sư ở đây càng là nổi giận phừng phừng.

Mỗi một cây Linh bảo đều cần một hoàn cảnh khác nhau, cùng một chủng loại Khế Thực, hoàn cảnh thích hợp tuy rằng tương tự, thế nhưng yêu cầu về nguyên tố vi lượng và độ ẩm chiếu sáng vân... vân đều hoàn toàn khác nhau.

Sở dĩ có thể thành công bồi dưỡng ra Linh bảo, phần lớn đều là các đại sư đã kiên trì nghiên cứu mấy chục năm.

Sau khi dự trữ được lượng tri thức dồi dào, họ chọn một cây Khế Thực trung cấp quen thuộc, sau khi thất bại vô số lần mới có thể tìm ra được hoàn cảnh thích hợp với nó nhất.

Giai đoạn này đã làm khó vô số Đào Tạo sư.

Nếu như Dương Vịnh có suy nghĩ khác bọn họ, vậy Dương Vịnh hoàn toàn là đánh cắp thành quả cùng vinh quang của người khác!

Hai giáo viên núp trong rừng rậm vây xem từ đầu đến cuối sắc mặt trở nên nghiêm túc.

Bọn họ chỉ là nhất thời có tâm lý đùa dai, muốn tới xem một chút xem cây Lăng Điềm hoa biến dị này có thể lừa được bao nhiêu người, không nghĩ tới lại nhìn thấy màn này.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đầu tiên là liên hệ đồng nghiệp bên ngoài Thí Luyện hội, sau đó đi ra.

Thấy giáo viên trên tay mang theo thông tin khí xuất hiện, Dương Vịnh vốn đang miễn cưỡng chống đỡ, sức lực lập tức mất hết, cơ thể thành như cái xác không hồn.

- ------

1213

12/8/2020

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv