*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đồng thời, ở sân đấu võ của học viện, Tả Khâu Tự khinh khinh tùng tùng đánh ngã Walther, học dáng vẻ của Đường Tiểu Trì ngẩng cằm lên hỏi nói: "Phục chưa?"
Walther chật vật chống đỡ thân thể, ánh mắt hung ác trừng Tả Khâu Tự, những con cái nhà giàu này, bất quá là bởi vì gia đình có tiền có quyền, chiếm được tài nguyên tốt nhất, mới dám hung hăng bá đạo bắt nạt người như vậy! Walther lau vết máu trên khóe môi, kiệt ngạo ngẩng đầu: "Tao không phục! Tao không phục mày làm gì được tao? Không phải ai cũng muốn khuất phục thế lực của bọn mày!"
Tả Khâu Tự có chút kỳ quái bản thân lúc nào thì có thế lực, bất quá điều này không quan trọng, mang theo điểm nghi ngờ nói: "Không phục đương nhiên là sẽ đánh tiếp, còn có thể như thế nào. Tao hỏi mày có sợ hay không!"
Walther bị sự ngang ngược bá đạo không biết lý lẽ của Tả Khâu Tự làm nghẹn một hồi, nhưng vừa rồi không thể nói là cậu làm sai, tỷ thí vốn là để phân ra thắng bại, nếu không nguyện ý nhận thua, vậy chỉ có thể tiếp tiếp tục đánh. Đạo lý là không sai, nhưng mà cũng chỉ là đánh một trận, bọn họ là Khế Ước Sư thân phận cao quý, không phải là tiểu lưu manh Street Fighter*!
(*): Street Fighter hay được biết đến với cái tên tiếng Việt là Chiến Binh Đường Phố, là một trong những loại game đối kháng nổi tiếng trên toàn thế giới với cách chiến đấu tay đôi và một chọi một.
hình ảnh Street Fighter V
Khán giả vây xem tỷ thí không lĩnh hội được tâm tình uất ức của Walther, trong mắt đều tràn đầy kích động. Các thiếu nữ nâng nâng khuôn mặt trướng hồng nhỏ giọng rít gào thật bá đạo, rất có khí thế, hảo manh, các thiếu niên được nhìn thấy uy lực của khế thực kiểu mới, biểu hiện còn kích động hơn các thiếu nữ.
Mặc dù anh tiếng của cửa hàng thực vật Bách Thảo đã truyền ra, thế nhưng vẫn bị mấy thế lực lớn trong bóng tối khống chế, những thế lực này khống chế hướng chảy của thực vật kiểu, mặc dù xuất phát tư tâm muốn bản thân lớn mạnh, nhưng cũng coi như là biến tướng trở thành bảo vệ bí mật của Đường Tiểu Trì, hơn nữa làm cũng không quá phận, Lý bá liền không ngăn cản.
Đối với chuyện này Walther đang chờ đợi sự tự do của Khế Ước Sư trong lòng cực kỳ oán giận. Bọn họ không muốn thuận theo những thế lực này, vì vậy tuy rằng biết tin tức liên quan tới thực vật kiểu mới, nhưng mà cửa hàng thực vật Bách Thảo lại bị các thế thực bảo hộ xung quanh, vì vậy chưa từng được nhìn thấy thực vật kiểu mới.
Trong những người đó, Walther là người thái độ sắc nhọn nhất, y không có ý tưởng gì với khế thực kiểu mới, thậm chí rất có chút không chấp nhận được, đối với cử chỉ thô bạo, bá đạo, không coi ai ra gì của các thế lực chán ghét tới cực điểm.
Tính cách Walther vốn cao ngạo, có thể được y đặt ở trong mắt toàn bộ thế giới Tinh Lịch không có mấy người. Ở trên đường gặp được Tả Khâu Tự được một đám thiếu niên thiếu nữ vây quanh, Walther nhìn một đám thiên chi kiêu tử này, trong lòng càng thêm không cam lòng, nghe được các thiếu niên dò hỏi Tả Khâu Tự chuyện của khế thực kiểu mới, không nhịn được hừ lạnh một tiếng nói: "Thực vật kiểu mới? Hiện tại ngay cả a miêu a cẩu cũng dám xưng là Đào Tạo Sư lấy lòng mọi người, cái gì mà Đào Tạo Sư cấp Đại Sư? Ngay cả Dương Vịnh các hạ cũng không được xưng là cấp Đại Sư, một tên tiểu nhân không biết từ nơi nào nhô ra, cũng chỉ dám ở trên tinh cầu Tangol lừa dối những Khế Ước Sư nhà quê này đi, thực sự là mất mặt!"
Tả Khâu Tự nghe Walther nhục nhã Đường Tiểu Trì, lập tức khí nổ, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, miệng lãnh khốc ném bốn chữ: "Đến sân đấu võ!"
Walther nghe thấy Tả Khâu Tự gãi đúng chỗ ngứa. Y mới chỉ nghe qua tên của Tả Khâu Tự chứ chưa từng tiếp xúc qua, bất quá nhìn thành tích liền có thể nhìn ra thực lực hai người sàn sàn nhau. Walther tự kiêu đương nhiên cho rằng bản thân sẽ thắng tên tiểu bạch kiểm* mặt tròn kia, nếu như mình dưới con mắt mọi người đánh bại khế thực kiểu mới của Tả Khâu Tự, vậy sẽ không chỉ chọc thủng bộ mặt thật của tên tự xưng là Đào Tạo Sư kia, mà còn nặng nề đánh một cái tát vào mấy thế lực lớn kia, vạch trần bọn họ có mắt không tròng, hơn nữa còn bày ra năng lực của bản thân, quả thực là một mũi tên trúng ba con chim.
(*): Nguyên văn là "Tiểu ải tử."
Hai người không chậm trễ chút nào tiến vào Sân đấu võ. Chỉ là Walther không nghĩ tới bản thân lại thua, hơn nữa còn rất nhanh đã thua, chật vật như vậy. Khế thực Thiết Linh diệp trong tay y thời điểm khế ước là Sơ cấp, sau khi thăng làm Khế Ước Sư trung cấp liền thỉnh Đào Tạo Sư đem khế thực tăng lên trung cấp, y tự nhận sự khống chế của mình với khế thực đã đạt đỉnh phong, nhưng mà lòng tự tin lại bị trận tỉ thí vừa rồi đánh nát tan.
Năng lực của Tả Khâu Tụ không phân cao thấp với y, nhưng chỉ huy khế thực lại linh hoạt hơn nhiều, Walther vốn la bị bức ép có chút luống cuống tay chân, không nghĩ tới vào thời điểm chiến đấu kịch liệt, Tả Khâu Tự cư nhiên lại gọi ra một cây Phiêu Hồ thảo!
Walther và Tả Khâu Tự đều là Khế ước sư trung giai cấp bốn, dựa theo thông lệ, có thể khế ước bốn cây khế thực*, nhưng nếu như khế ước thêm, tỷ lệ thành công là một phần trăm, mà cho dù có thành công, khống chế khế thực sẽ trở thành vấn đề lớn, không chỉ không cách nào khống chế tân khế thực, ngay cả sự linh hoạt của bốn cây thực vật đều sẽ bị hạ xuống, ở trong chiến đấu sẽ trở thành một cái bia ngắm.
(*): hình như tác giả có sự nhầm lẫn ở đây. Ở chương 11, tác giả đã nói rằng KƯS cấp bốn trên lý thuyết có thế KƯ hai cây khế thực, Phiêu Hồ thảo là khế thực thứ ba của TKT.
Nhưng mà Tả Khâu Tự sao lại có thể khế ước nhiều thực vật như vậy? Hơn nữa còn khống chế nhanh chóng chuẩn xác hơn y?
Walther khó có thể tin. Tuy rằng ngoài miệng còn không chịu nhận thua, thậm chí trong lòng càng thêm phẫn hận mấy thế lực bá đạo không nói đạo lý này, thế nhưng đối với khế thực kiểu mới lại tin hơn phân nửa.
Có lẽ Đào Tạo Sư này đúng là cái thiên tài đi? Có thiên phú đào tạo thực vật đặc thù giống Dương Vịnh các hạ, mặc dù không khiêm tốn nỗ lực có phong độ bằng Dương Vịnh các hạ, nhưng không chừng dưới tay thật sự là có mấy phần bản lĩnh.
Lĩnh hội của bản thân làm Walther không thể không thừa nhận y có cái nhìn tiêu cực với khế thực kiểu mới,nhưng hiện tại quan trọng nhất là phải giải quyết cục diện trước mặt như thế nào, cũng không thể để Tả Khâu Tự đánh y một trận nữa, phi phi, phải là cũng không thể lại lần nữa tỷ thí với Tả Khâu Tự đi, bây giờ y một phần thắng cũng không có.
Măc dù Walther kiêu ngạo nhưng lại không ngốc, thấy Tả Khâu Tự lại giơ roi lên làm tốt công tác chuẩn bị tiến công, hơi lui nửa bước, hừ lạnh một tiếng nói: "Bất quá là chiếm được khế thực tiện nghi, có gì đặc biệt!"
Tả Khâu Tự một vung một roi ra trước người y, "Hừ, không phải mày nói Tiểu Trì lừa người, không sánh được với Dương Vịnh kia sao? Nếu như vậy, mày không cần phải sợ khế thực mà Tiểu Trì cho tao a!"
Walther lại bị nghẹn, buồn đến nói không ra lời.
May là Tả Phán Sơn ở một bên thấy được chuyện đã xảy ra. Walther thiên phú rất cao, hơn nữa còn không có người ở sau lưng chống đỡ, hoàn toàn dựa vào nỗ lực của bản thân trở thành Khế Ước Sư trung cấp, là nhân tài tố mà các thế lực lớn tìm kiếm, chỉ là tính cách quá mức kiệt ngạo, luôn từ chối sự mời chào của các thế lực, đương nhiên cũng bao gồm Tả gia.
Nếu có thể mượn chuyện này kéo gần quan hệ với Walther, cũng coi như là lập được một công nhỏ.
Tả Phán Sơn biết Walther nói như vậy đã là uyển chuyển nhận thua, hắn ngăn lại câu nói kế tiếp của Tả Khâu Tự, điều đình* nói: "Tiểu Tự quả thực là chiếm được Khế thực tiện nghi, chỉ dựa vào thực lực cũng không thể phân thắng bại được, cuộc tỷ thí này coi như xong đi."
(*): bàn bạc đến một sự thỏa thuận nhằm giải quyết xung đột hoặc tranh chấp giữa các bên.
Tả Khâu Tự bình thường rất tôn kính người anh họ này, thế nhưng Walther nói xấu Tiểu Trì, lại không chịu xin lỗi, làm sao có thể bỏ qua như vậy?
"Không được, y còn chưa nhận thua, không thể cho qua như vậy được. Không đánh lại được em, nhận thua cũng không dám sao?"
Tả Phán Sơn vì biểu hiện ra phong độ quang minh của bản thân nên nhất thời tay chậm không thể đúng lúc ngăn chặn miệng của Tả Khâu Tự, tình thế lại trở nên lúng túng.
Walther có thể lùi về sau một bước đã là cực hạn, cũng không đợi Tả Phán Sơn có hành động gì, đã thẳng tắp sống lưng nói: "Có cái gì không dám, thua liền là thua, Walther ta không phải là thua không nổi tiểu nhân. Nguyện thua cuộc, sẽ không quỵt nợ."
Nói xong, lưu luyến nhìn khế thực trong tay, nghĩ phải giải trừ khế ước để làm tiền đặt cược đưa cho Tả Khâu tTự.
"Được, nếu mày nhận thua, tao muốn này tự mình đi xin lỗi Tiểu Trì, nói mày sai rồi, không dám tái phạm nữa."
Walther kinh ngạc dừng lại động tác giải trừ khế ước.
Y biết Tả Khâu Tự đã loại này khế thực kiểu mới này, nhất định sẽ không phải là chân tâm coi trọng Thiết Linh diệp của y, khả năng to lớn nhất nghĩ muốn nhờ vào đó để nhục nhã y. Thiết Linh diệp là khế thực đầu tiên của Walther, nhiều năm bồi bạn như vậy, cảm tình tự nhiên thâm hậu, y chỉ hy vọng Tả Khâu Tự không cần quần áo lụa là đem tức giận phát tiết lên Thiết Linh diệp là tốt rồi.
Vốn là đã làm tốt tâm lý chuẩn bị, không nghĩ tới yêu cầu của Tả Khâu Tự cư nhiên là muốn y tự mình đi xin lỗi Đào Tạo Sư kia? Walther nghe vậy đầu óc có chút ảm đạm, Đào Tạo Sư kia không phải là bị thế lực của bọn họ khống chế sao? Tả gia đối với thủ hạ còn coi trọng giữ gìn như thế?
Walther mãi đến tận khi tiến vào cửa hàng thực vật Bách Thảo cũng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục thần trí, sau khi nhìn thấy Đường Tiểu Trì liền cảm thấy có chút xấu hổ. Bất kể nói thế nào, nếu khế thực kiểu mới là sự thật, như vậy là y đã hiểu lầm mạo phạm chủ cửa hàng này, huống hồ thân thể Đường Tiểu Trì gầy gò nho nhỏ, vẫn chưa thành niên, mắt cười lên óng ánh, rất là đáng yêu, đối hài tử như vậy, ngôn từ trước đó của y có chút quá phận, trách không được được Tả Khâu Tự lại tức giận như vậy. Bởi vì áy náy, trong lòng Walther, hình tượng Tả Khâu Tự được mỹ hóa hai phần.
Đường Tiểu Trì đối với Walther cũng rất hiếu kỳ. Từ khi y vừa bước vào cửa, nhóm thực vật trong cửa hàng bất luận là thực vật phổ thông hay là thực vật khế ước, đều trở nên thiếu tinh thần.
Chỉ ngoại trừ khế thực thuộc tính Kim được đặt tại phía tây và khế thực thuộc tính hỏa.
Loại cảm giác túc sát này quá mức mãnh liệt, Đường Tiểu Trì thậm chí có thể cảm nhận được tâm tình bất mãn của nhóm thực vật. Xem tới vị khách mới này là Kim, Hỏa song linh căn, lấy thuộc tính Kim làm chủ, là một hạt giống Kiếm tu tốt.
Cho nên hiện tại nhìn thấy sắc mặt không được dễ nhìn cho lắm của Walther, cũng không có bất ngờ. Thiên tính Kim linh căn đều mang theo kiêu ngạo cùng nghiêm túc, khí chất ninh chiết cứng rắn không cong không phải nói giỡn.
Tả Khâu Tự chạy đến chỗ Đường Tiểu Trì, kiêu ngạo giơ cao lồng ngực nhỏ nói: "Tiểu Trì, tớ đến rồi. Ngày hôm nay tớ tỷ thí thắng Walther, y muốn xin lỗi cậu."
Đường Tiểu Trì hơi nghi hoặc một chút nhìn về phía sắc mặt lại đen thêm hai phần của Walther, Tả Phán Sơn vội vàng lại lần nữa đứng ra, tiểu nhân trong lòng nước mắt chảy đầm đìa.
"Walther có chút hiểu lầm đối với khế thực kiểu mới, vì vậy bọn tôi dẫn y tới nơi này xem xem."
Tả Phán Sơn châm chước một đường cũng chỉ có thể mơ hồ nói một câu như thế. Khinh thường Khế Ước Sư cấp cao, hắn không có lá gan lớn như vậy, hơn nữa Walther lại là nhân tài Tả gia xem trọng, hắn cũng không thể hoàn toàn triệt để đắc tội, hơn nữa Đường Tiểu Trì vẫn chưa biết bọn hắn đã phong tỏa cửa hàng thực vật Bách Thảo, tuy rằng bọn họ điểm tín dụng bọn họ thanh toán cao hơn nhiều so với lời lãi mà một cửa hàng thực vật có thể kiếm được, thế nhưng vạn nhất tiểu điếm chủ cũng không hài lòng hành vi của bọn họ, cho rằng bọn họ ngầm mạo phạm tôn nghiêm của cậu thì sao?
Trải qua những lần tiếp xúc này, Tả Phán Sơn biết sự lo lắng của hắn không đáng tin. Bản lính của Tiểu điếm chủ tuy rằng lớn, nhưng tính khí lại rất tốt, thế nhưng uy nghiêm của Khế Ước Sư cấp cao chỉ cần có hơi chạm một chút thôi cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng to lớn, Tả Phán Sơn chỉ có thể vạn phần cẩn thận ứng đối.