Sao có thể?!
Nhìn chữ S và F sáng chói trên đầu chàng trai tóc trắng, sự im lặng quét qua như thủy triều.
Không chỉ Tông Cửu, ngay cả những người khác cũng sững sờ.
[Tui là khán giả xem live của anh A Cửu xin nói đôi lời, đánh giá cấp S có thể là vì ảnh đã có một loại giao dịch nào đó không muốn người khác biết với boss Gia Cát trong phó bản? Hơn nữa sau khi giã thằng cha bác sĩ biến thái kia một búa, A Cửu còn mượn gió bẻ măng lấy đạo cụ cấp S trong phó bản đi, tổng hợp nhiêu đó, tui thấy nhận cấp S cũng đúng mừ?]
[Vãi lều, cậu bạn tóc trắng này lấy được đạo cụ cấp S á? Có chuyện gì vậy, tôi đã bỏ lỡ chuyện gì ư… @@]
[What what what? Đạo cụ cấp S? Lầu trên nói vậy làm tui bỗng nhiên thấy hệ thống chủ đánh giá cậu ta cấp S cũng hợp lý, tự nhiên cái nghẹn họng luôn.]
[… Đáng sợ vl, bây giờ newbie ai cũng mạnh vậy hả? (rớt quả dưa trong tay)]
Dù sao khán giả cũng đứng trên góc nhìn thứ ba, có thể biết nhiều thông tin hơn.
Sau khi bọn họ nhận ra, vấn đề mới cũng xuất hiện.
[Ủa không phải chứ, bây giờ coi như tôi đã rõ vì sao cậu ấy có thể nhận được đánh giá cấp S từ hệ thống chủ, nhưng sao người hướng dẫn lại đánh giá cậu ấy cấp F?]
[Nói thật nha, tui cũng muốn hỏi câu này… Đâu có chuyện lấy được cấp S của hệ thống chủ, mà đánh giá của cố vấn lại thấp vậy, rõ ràng là không hợp lý.]
[@Lầu một, bà chị xem livestream ơi!]
[Tui tới rồi đây. Ừm, tui cũng đang suy nghĩ câu hỏi của lầu trên, nhưng nếu phải nói thì, tui cảm thấy có thể là do A Cửu đã táng chết NPC (một cách không thương tiếc), dù sao trong vòng lặp vô hạn cũng có quy định bất thành văn là không được tổn thương NPC mà, có lẽ vì vậy mà cố vấn đánh giá thấp chăng?…]
[Cũng có thể do boss Gia Cát đã giúp cậu ta, lúc đó trong phòng bệnh, boss đã dùng đạo cụ cấp S để phong tỏa không gian, ai mà biết đã xảy ra chuyện gì.]
Bão comment bay ào ào, tiếng bàn tán trong hội trường càng xôm hơn.
Thầy trừ tà “Ồ” lên rất lố, “Cấp F, ghê ta, cậu nhóc này chọc người hướng dẫn hả?”
Chín ngai vàng im lặng không nói. Ngay cả No.6 nãy giờ luôn nói mấy câu quái gở cũng suy tư.
Cho đến nay, không một ai biết “người hướng dẫn” mà hệ thống chủ nhắc đến là ai. Nhưng dựa theo suy luận trước đó của bọn họ, đánh giá của người hướng dẫn không chênh mấy với đánh giá của hệ thống, điều này cũng chứng tỏ đánh giá của người hướng dẫn và đánh giá của hệ thống có sự nhất quán nhất định, nếu không thì sẽ không xấp xỉ nhau như vậy.
Nhưng bây giờ, cấp F mà chàng trai tóc trắng nhận được lại phá vỡ nhận thức trước nay của mọi người.
Linh môi bất ngờ lên tiếng: “Nghe có vẻ, người hướng dẫn giống như một loại tồn tại chí cao vô thượng nào đó, thú vị thật, chẳng lẽ hệ thống chủ còn có thể tu luyện thành tinh?”
Những người khác chỉ xem đây là một câu đùa dí dỏm, chỉ riêng người đàn ông tóc đen vẫn luôn nhắm mắt ngồi yên là ngước mắt lên, lạnh lùng ném một câu.
“Sau khi thành lập quốc gia không cho phép tu luyện thành tinh.”
Những người khác: “…”
Bọn họ nhớ ra, Gia Cát Ám nắm giữ đĩa Thái cực bát quái phương Đông, nhắc đến tinh quái, nói không khéo sẽ liên quan đến phạm trù kiến thức chuyện môn của người ta.
Bọn họ vã mồ hôi lạnh, khen thật trân: “Haha, ngài Gia Cát hài hước thật đó.”
Hiếm khi Gia Cát Ám lên tiếng, mọi người cũng quên cuộc thảo luận lúc trước, tầng cao nhất lần nữa tĩnh lặng như vũng nước đọng.
Ngược lại là người ngồi ở vị trí No.2 nghiêng đầu, liếc cậu một cách khó hiểu.
Tiếng trò chuyện trên tầng cao nhất đã tạm dừng, nhưng ở dưới vẫn rất ồn ào. Dù việc đánh giá xếp hạng toàn bộ thực tập sinh cấp E đã kết thúc, nhưng trọng tâm của cuộc thảo luận vẫn là newbie vừa nhận đánh giá lệch nhau một trời một vực, thỉnh thoảng lại liếc cậu mấy cái.
“Hài vl, ai ngờ cuối cùng sẽ là kết quả như vậy, tiếc thật.”
“Đúng đó, cứ tưởng là ngựa chiến xuất hiện có thể hạ gục sự kiêu ngạo của người cũ, haiz, không ngờ…”
Mọi người giả mù sa mưa cả thôi, thực ra mặt ai cũng đầy vẻ hả hê trước nỗi đau của người khác.
“Tôi bảo mà, đều là người mới như tụi mình, đâu ra bản lĩnh lớn vậy, biết đâu gian lận ý chứ.”
“Đúng, cậu nhìn vẻ ngoài xinh đẹp hơn cả con gái của nó đi, không chừng cố vấn thấy rõ bộ mặt thật của nó nên mới chấm cấp F.”
…
Trong tiếng xì xào bàn tán, người duy nhất đứng bất động lại chính là người ở trung tâm chủ đề của họ.
Tông Cửu đứng tại chỗ, rũ mắt thờ ơ nhìn huy hiệu màu xanh trước ngực mình, chữ C phía trên đặc biệt bắt mắt.
Hệ thống chủ đưa ra đánh giá cấp S, người hướng dẫn chấm cấp F, lấy giá trị trung bình cộng chính là cấp C, không có gì sai.
Vòng này loại trừ cấp F, cấp F phải vào phó bản trừng phạt, nên dù sao thì Tông Cửu vẫn coi như tăng một cấp, thậm chí còn có nhiều đường sống hơn so với cấp E.
Chỉ là bây giờ Tông Cửu thấy hơi khó chịu.
Dù có là ai, nếu có người nói với bạn rằng bạn đạt max 100 điểm trong kỳ thi, kết quả sau khi phát bài lại nhận ra mình chưa nổi 50 điểm, chắc chắn tâm trạng bạn sẽ rất tệ đúng không?
Biểu cảm của cậu vẫn như cũ, người xung quanh cũng không dám nói gì, dòm lén cậu.
Sau chuyện này, dường như nhóm người mới có một khoảng cách vi diệu với cậu, không ai dám đến bắt chuyện.
Thời gian dần trôi qua, hệ thống chủ cũng đánh giá xong cấp A. Tầm mắt mọi người lại dồn về hội trường studio.
Lúc trước, trong khắp hội trường chỉ xuất hiện một cấp S màu đỏ.
Cũng may thực tập sinh cấp A thực lực mạnh mẽ không làm mọi người thất vọng, trong gần hai trăm người có gần mười người có chữ màu đỏ trên đầu.
Mà nhắc tới đây, đánh giá của những người này đều là cố vấn cao hơn hệ thống chủ. Có mấy người hệ thống chủ chỉ chấm cấp A cấp B, nhưng người hướng dẫn lại hào phóng chấm cấp S coi như khích lệ.
Nhìn vào đó, Tông Cửu càng thấy mình đã bị nhắm trúng.
Đánh giá của người hướng dẫn.
Cậu lẩm bẩm mấy chữ này trong lòng, chìm vào suy tư.
Chắc chắn người hướng dẫn cố ý phết cậu cấp F.
Nhưng lúc Tông Cửu lần theo manh mối này để tìm kiếm trong đầu, lại không thể tìm ra điều gì tương ứng.
Nghĩ tới nghĩ lui, trong show biểu diễn solo đầu tiên này, bí ẩn nhất vẫn là Thịnh Ngọc.
Thịnh Ngọc hoàn toàn không thể sống sót trở về, nhưng người này để lại cho Tông Cửu vô số bí ẩn rất ấn tượng. Cái chết đáng ngờ nhất lại nhẹ nhàng như vậy, đầu voi đuôi chuột, cứ như bị người nào đó thình lình chặt đứt, không có đoạn sau.
Về phần anh bác sĩ đáng nghi kia… Tông Cửu trả đũa, tổn thương NPC bị trừ điểm là đúng.
Nhưng dù vậy, Tông Cửu vẫn thấy một nhát búa của mình rất đáng giá, vì dân trừ hại, chỉ lời không lỗ. Mà cậu bận tâm đến một NPC làm chi, dù sao đã rời khỏi phó bản thì sẽ không gặp lại.
Vậy là, nguồn gốc vấn đề vẫn xoay quanh Thịnh Ngọc.
Ngay lúc Tông Cửu mải suy nghĩ, việc đánh giá cấp S cũng hoàn thành.
Không có gì bất ngờ, cả dãy ngai vàng từ trên xuống dưới, trên đỉnh đầu phải gọi là một vùng hoàng hôn đỏ. Cho đến cuối cùng, người hoán đổi vị trí cũng chỉ là No.9 và No.10. Chỗ ngồi trên đó vẫn không thay đổi, các cấp dưới càng không ai soán vị.
Thật ra càng lên cao thì phạm vi thay đổi càng nhỏ. Với các thực tập sinh cấp cao mà nói, thực lực của họ không khác mấy so với dự đoán của hệ thống chủ, chỉ khi ném hết vào một phó bản đủ khó mới dễ lộ khoảng cách, nếu không điểm số cực kỳ sát sao, ai cũng sàn sàn nhau.
[Vòng đánh giá xếp hạng thứ hai đã kết thúc, tiếp theo là thời gian thay đổi vị trí của các thực tập sinh.]
Tông Cửu thong dong đi theo đám đông, bước hai bậc từ bậc thang cấp E lên đứng trên bậc thang cấp C.
Hội trường ồn ào khắp nơi, dù có tăng cấp hay không, chỉ cần không rơi xuống cấp F thì thực tập sinh nào cũng hớn hở vui mừng.
Trái ngược rõ ràng chính là những người có huy hiệu màu tím. Vẻ mặt họ ủ rũ, liên tục gào khóc và cuồng loạn quá khích.
[Phó bản trừng phạt đang được mở ra…]
Sau khi các thực tập sinh ở cấp độ khác đứng vào vị trí của mình, tất cả cấp F dù muốn hay không cũng bị hệ thống chủ cưỡng chế biến mất giữa hội trường studio.
Lần này cấp thấp nhất trong studio đã biến thành cấp E. Thực tập sinh cấp E đang ríu rít kêu may thoát được một kiếp, nhưng đồng thời cũng bắt đầu lo lắng phải làm gì trong vòng thi tiếp theo. Nếu bọn họ không thể tăng cấp trong phó bản tiếp theo, cấp F bị loại vòng này chính là số phận của bọn họ vòng sau.
[Cưỡng chế truyền tống hoàn thành.]
Thông báo hệ thống lạnh lùng vang khắp hội trường.
[Phó bản vòng thứ hai sẽ được mở ra sau ba ngày nữa, đồng thời tiến hành phân phó bản ngẫu nhiên căn cứ theo kết quả xếp cấp lần này, nghiêm cấm thực tập sinh ngầm trao đổi thông tin nhờ ưu thế cấp bậc hoặc tiến hành các giao dịch mua bán, nếu phát hiện sẽ bị phạt nghiêm.]
Thông tin chính là ưu thế của các thực tập sinh không cùng cấp bậc.
Lúc trước Tông Cửu đã nghe đồn, người ta nói các thực tập sinh cấp S có thể biết trước bối cảnh và địa điểm phó bản tiếp theo, thậm chí cấp S còn có thể tự chọn phó bản, nhiều quyền hạn ngoài sức tưởng tượng. Thực tập sinh cấp bậc càng cao càng có thể biết nhiều thông tin, chuẩn bị kỹ càng hơn từ sớm. Nhưng thực tập sinh cấp C như bọn họ chỉ có thể coi như bịt mắt, mặc số phận chia phó bản.
Theo kết toán sau vòng thi về cấp C của Tông Cửu bây giờ, cậu chỉ có thể nhận được 2.000 điểm sinh tồn.
Nếu tay cậu bị thương trong phó bản kinh dị, dù bị bẻ gãy hay bị thương nặng hơn cũng chỉ cần 500 điểm là khôi phục. Nhưng ngặt nỗi vết thương của Tông Cửu là từ thế giới thực, theo quy tắc của vòng lặp vô hạn, cần một số điểm gấp năm lần chỗ này.
Hơn nữa Tông Cửu hơi tham lam, vòng lặp vô hạn đã cung cấp điều kiện thì cậu cũng muốn tiện thể cường hóa cho đôi tay mình, nếu khôi phục lại tiêu chuẩn cao nhất với tư cách là ảo thuật gia thì quá tuyệt.
Hiện tại thực tập sinh được chia thành người cũ và người mới, sức mạnh và kinh nghiệm của hai nhóm khác biệt rất lớn. Sau khi sàng lọc bằng phó bản thứ nhất, chắc hẳn hệ thống chủ sẽ cho bọn họ chút điều kiện, không đến mức để người mới giậm chân tại chỗ hay khoảng cách càng lúc càng lớn, vì mục đích trước nay của hệ thống không phải là để người mới đi chịu chết, mà là mạnh còn yếu chết.
Trong lúc Tông Cửu suy nghĩ, hệ thống chủ đã thông báo lịch trình các hoạt động trong ba ngày trước khi vào phó bản mới.
[Để tăng cơ hội cho người mới, cũng để xúc tiến tình cảm giữa các thực tập sinh, trong thời gian nghỉ giữa hai phó bản, khu vực phía bắc ký túc xá thực tập sinh sẽ mở một địa điểm đặc biệt: Sòng bạc Las Vegas.]
[Thực tập sinh có thể tham gia vào các hoạt động khác nhau ở sòng bạc trong ba ngày này, kiếm thêm điểm sinh tồn.]
[Điểm sinh tồn có thể đổi lấy một số đạo cụ đặc biệt trong cửa hàng giới hạn thời gian của sòng bạc, hoặc trực tiếp cường hóa cơ thể để nâng cao tỷ lệ sống sót trong phó bản tiếp theo.]
Hội trường bắt đầu xôn xao.
Không thể nghi ngờ, “Sòng bạc Las Vegas” mà hệ thống chủ nhắc tới chính là cơ hội quý giá của người mới, cũng rất hấp dẫn với người cũ.
Bởi vì trong vòng lặp vô hạn, con đường duy nhất để có đạo cụ đặc biệt là phó bản kinh dị, xác suất của số lượng đầu ra còn thấp một cách đáng thương.
Mà bây giờ, hệ thống chủ lại cho họ cách đổi điểm sinh tồn lấy đạo cụ, rất nhiều người cũ đang thiếu đạo cụ đều xoa tay, ước gì có thể lao vọt vào sòng bạc chơi một trận đã đời.
Khi mọi người đang thảo luận sôi nổi về sòng bạc, bỗng một tiếng xuýt xoa ngạc nhiên vang lên từ tầng cao.
Dần dần âm thanh này liên tục xuất hiện. Đến mức chỉ trong vài giây, toàn bộ người mới các cấp dưới đều ngừng bàn tán, nhìn lên cao đầy nghi ngờ.
Phía sau ngai vàng ở vị trí cao nhất, có người đang ngâm nga một điệu hát âm trầm quỷ dị, mũi giày da giẫm lên bóng tối vô tận.
[Á đù má, có phải tui đoán đúng rồi không! Người đó tới hử!]
[Aaaa hắn tới rồi hắn tới rồi, người đàn ông khiến tôi sẵn lòng đào danh sách các phòng livestream cả ngày đã đến rồi!]
[Ngoài video trên diễn đàn lúc trước, đây có lẽ là lần đầu tiên tôi nhìn thấy dáng vẻ của người này, mẹ ơi, tôi mãn nguyện rồi.]
Hắn đến rồi.
Người đàn ông mặc một bộ vest đen chỉnh tề, mái tóc đen hơi dài buộc sau đầu, chiếc nơ trên cổ áo somi trắng cổ điển được gấp gọn gàng, trước ngực cài một nụ hồng đỏ chớm nở đẫm sương mai, sợi dây xích lạnh lẽo của đồng hồ bỏ túi màu vàng rũ xuống từ trong túi, tư thế tao nhã và quý phái, che đậy sự điên rồ bên trong, như đang chờ chỉnh trang để tham dự vũ hội cung đình xa hoa.
Gương mặt đẹp trai của hắn bị chiếc đèn chùm vàng đỏ cắt thành nhiều mảnh sáng tối. Sáng trong mà không tỳ vết, hoàn hảo như tạo vật Seraph Gabriel đáng tự hào nhất dưới sự ngự trị của Chúa; bóng tối dường như không thể nhìn thẳng vào vực sâu, thâm thúy như thiên thần sa ngã Samael vặn vẹo trong Địa ngục.
Khuôn mặt này là sự kết hợp hoàn hảo giữa vẻ thánh khiết Thần tính và điên cuồng Ma tính, vẻ ngoài như trẻ con nhưng lại có sức mạnh đáng sợ như ma quỷ làm người ta sợ hãi. Khiến con người không dám trái ý, chỉ có thể sợ hãi và khuất phục.
Hắn bước từng bước, mỗi bước đi đều khiến bóng tối sau lưng lan rộng hơn, bên ngoài những ngón tay thon dài, sợi tơ trong suốt tung bay xoay tròn, rơi vào một khoảng không vô định.
Tất cả mọi người đang nhìn hắn.
Ánh mắt vô số Người sống sót chứa đầy vẻ nhiệt tình không giấu nổi, cúi thấp đầu xuống như lạy lục.
[Chào mừng đến studio, No.1]
Hệ thống bình thản nói.
No.1!
Người mới liếc nhau với ánh mắt khiếp sợ, nhìn người đàn ông đang chậm rãi ngồi xuống ngai vàng cao nhất, cũng nằm ở trung tâm nhất.
“Chào buổi tối quý vị.”
Giọng No.1 trầm thấp, người tinh tường đều có thể nghe ra sự nhẹ nhàng ẩn chứa trong đó.
Mười ngón tay hắn đan vào nhau, đôi găng tay màu trắng đè xuống từ trên không, studio thực sự làm theo chỉ đạo của hắn, cả hội trường rơi vào im lặng.
Tông Cửu nheo mắt.
Ngay vừa rồi, cậu có thể cảm nhận lưng mình run lên một hồi, như thể có ánh mắt sắc bén dính nhớp hòa trộn giữa người và rắn độc xẹt qua từng tấc da thịt cậu.
Một ánh mắt quen thuộc.
Một phỏng đoán táo bạo xuất hiện trong đầu cậu.
_____________
Tác giả có lời muốn nói:
Phản hồi lại vấn đề tranh luận trong khu bình luận liên quan tới tác phẩm. Để phản hồi tốt hơn, phần sau đây có thể sẽ có spoil.
Đầu tiên, tag của truyện này là tương ái tương sát, văn án cũng viết là “Hôm nay mày cắn tao một miếng, ngày mai tao cắn trả một miếng, có qua có lại.”
Cho đến chương này, bác sĩ hành nam chính, nam chính nện một búa, sau đó mới đánh giá cấp F, chỉ là truyện vẫn chưa đến phần trả thù tiếp theo của nam chính thôi, cá nhân tôi cho rằng nó phù hợp với văn án và tag, phần sau cũng sẽ coi đây là đà đẩy, không liên quan đến thực lực của hai bên, hình thức là vậy. Tiện nhắc luôn, tag tương ái tương sát chỉ miêu tả hình thức ở chung của hai người.
Phản hồi liên quan tới thiết lập nhân vật. Văn án có ghi công là “Kẻ điên cực đoan thích làm ác vì niềm vui, cuộc đời khoái nhất là gây sự đổ thêm dầu vào lửa, núp sau màn xem kịch, dù sao cũng không phải kẻ tốt lành gì.”
Tôi không biết mọi người hiểu “kẻ thích làm ác vì niềm vui” như thế nào, kẻ làm ác vì niềm vui nổi tiếng nhất là Gilgamesh và Kotomine Kirei trong series Fate. Tóm lại, làm ác vì niềm vui chính là xem sự đau khổ của người khác là niềm vui của mình, bản thân hành vi phạm tội không phải mục đích của họ, mà thông qua việc phạm tội để khiến con người hoặc xã hội náo loạn, khủng hoảng, sau đó bí mật quan sát những phản ứng này và thưởng thức chúng (Một phần giải thích được mượn từ Baidu).
Hơn nữa công là một kẻ điên chính hiệu, tư duy của người bình thường không thể lý giải động cơ hành vi của hắn. Có vài bình luận nói không thể hiểu nổi hành động của công, chuyện này rất bình thường, bởi vì động cơ của hắn từ đầu đến cuối chính là “thú vị”, “chơi vui”, “muốn xem người ta sẽ để lộ biểu cảm thú vị thế nào trong tình huống này”. Những bình luận về vấn đề “Vậy không lẽ công có thể đánh giá cấp F nhiều lần”, Công có thể giết thụ tùy ý”, “Nếu không phải nhân vật chính thì thụ chết từ lâu rồi”, tôi chỉ có thể nói rằng, công chỉ theo đuổi thú vui, mục đích của hắn chính là “Chơi vui hơn nữa” chứ không phải là một kẻ biến thái giết người như ngóe, một lần thì hắn thấy vui, thật sự không đến mức lần nào cũng đánh F, như vậy rất nhàm chán. Hơn nữa với thiết lập hình tượng của hắn, giết thụ luôn mới gọi là thoát tuyến nhân vật, giết người chưa bao giờ là mục đích của những kẻ làm ác vì niềm vui.
Với bình luận “Nếu không phải nhân vật chính thì thụ đã chết từ lâu rồi”, tôi chỉ có thể nói rằng bản thân câu nói này không có giá trị. Nếu thụ không phải nhân vật chính thì cuốn sách này cũng không tồn tại. Giống như nếu Harry Potter không phải Harry Potter, vậy chẳng phải cậu ấy đã bị giết từ hồi bé, đâu ra câu chuyện sau này? Giả thiết này ngay từ đầu đã không có giá trị, nó không hợp lý, là một mệnh đề sai.
Cuối cùng, có người nói không công bằng. Tôi chỉ có thể nói đây là truyện vô hạn lưu, mặc dù bộ này được xây dựng với hình thức show tuyển chọn nhưng cái chính của nó là vô hạn lưu, không thể tìm hiểu bằng lối tư duy của chương tình tạp kỹ, nếu đây chỉ đơn giản là show tạp kỹ thì tôi có thể hiểu yêu cầu đòi công bằng này. Nhưng bản chất của vô hạn lưu là con người bị áp chế vùng vẫy trong thế giới kinh dị, khi tính mạng con người không thể tự kiểm soát, thì ngay từ đầu chủ đề này cũng không có công bằng.
Lấy một ví dụ, giống như “Vô hạn khủng bố” của đại thần Zhttty, chẳng lẽ sau khi bạn bị kéo vào không gian của Chủ Thần còn có thể nói lý với Chủ Thần, bảo nó thả bạn ra ngoài ư?
Cuối cùng của cuối cùng, về thân phận của công. Những gì tôi đã nói ở đây đều là spoil, lần giải thích này tôi đã spoil rất nhiều, nhưng thiết lập và tính cách của công như thế, tôi cũng đã nói rất rõ từ văn án rồi. Hướng phát triển của phần truyện tiếp theo sẽ là ‘có qua có lại’ như văn án, nếu các bạn không thể chấp nhận thiết lập nhân vật công như này, chạy ngay đi!!!
Đọc truyện là để vui vẻ, nếu đọc mà không vui thì được chẳng bù mất, không chấp nhận được thì tuyệt đối đừng miễn cưỡng. Vì dàn ý của tôi đã viết từ lâu rồi nên không thay đổi được, hơn nữa đây là thiết lập hình tượng CP mà tôi luôn yêu thích, tôi thích lắm luôn. Tôi biết thiết lập hình tượng này tương đối ít ở Tấn Giang, không theo trào lưu hỗ sủng phổ biến, nên trước khi bắt tay vào viết tôi đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ, có tranh chấp là chuyện bình thường, tôi cũng hiểu tâm trạng của mọi người.
Có vấn đề gì thì tôi thường có xu hướng giải quyết nó. Nên tôi vẫn định giải thích cho các bạn thật kỹ, dù sao các bạn cũng là độc giả của tôi, tôi có trách nhiệm làm mọi người hài lòng.
Nói đến đây rồi, tiếp tục hay không các bạn tự quyết nhé, tôi tự nhận mình cũng thẳng thắn, có trách nhiệm với mọi người.
Chốt nè, chúng ta thảo luận trong hòa bình ở khu bình luận nhé, nhẹ nhàng bình từ hoy TvT, đừng dữ quá nha, iu các bạn!