“Tôi muốn làm điều này lâu rồi!”
…
Hai thông báo của hệ thống chủ khiến mọi người choáng váng.
Các thực tập sinh trong sảnh tiệc chỉ biết ngơ ngác nhìn nhau, trong đôi mắt nho nhỏ là những nghi ngờ to to. Ảo thuật gia Tông Cửu thành công tìm ra người hướng dẫn, sau đó xác định thân phận thực sự của người hướng dẫn???
Mọi người nhìn về phía hai người đang đứng giữa sàn nhảy. Mái tóc dài màu trắng của Ảo thuật gia xõa xuống bờ vai khoác bộ tây trang màu đen, ánh lên một dải ngân hà huỳnh quanh lấp lánh dưới ánh đèn ấm áp. Trên đầu cậu là chiếc vương miện lộng lẫy màu đỏ gạch tỏa sáng rực rỡ, thể hiện thân phận mới của cậu với tư cách là cấp S.
Người đàn ông đứng trước mặt Ảo thuật gia, mái tóc đen như bị nguồn sáng cắt ra thành nửa phơi ngoài ánh sáng nửa chìm trong bóng tối. Ác ma cúi đầu xuống đối mặt với cậu mang theo nụ cười khó dò, quanh thân là sự sắc bén quỷ dị rất có tính xâm lược.
Vị vua nắm quyền và Ác ma vực thẳm nhìn nhau hồi lâu.
Trong đôi mắt cậu hừng hực ý chí chiến đấu, đôi con ngươi vàng sẫm của hắn gần như thẳng thành một đường dọc, bên trong cuộn trào những sắc thái tối nghĩa.
Nếu Ảo thuật gia là người tìm ra người hướng dẫn, vậy thì danh tính của người hướng dẫn dĩ nhiên không cần nói cũng biết.
Phòng livestream sững sờ giây lát rồi lập tức bật chế độ làm mới màn hình.
[Hahahah, thật ra kết quả này không bất ngờ xíu nào. Nếu big boss là người hướng dẫn thì quả thực rất bình thường.]
[Chính xác, big boss cơ mà. Lúc mọi người bắt đầu cá cược thì số người cược big boss rất thấp. Nhiều tín đồ cuồng nhiệt xung quanh tôi đã nháo nhào gọi người quen đến đặt cược, xem ra nhóm người này vẫn là fan thành công.]
[Người hướng dẫn là thực tập sinh có quyền hạn siêu việt. Ngoài No.1, tôi thực sự không thể nghĩ ra ứng viên nào khác phù hợp hơn, hoặc nên nói vị trí này thích hợp với hắn nhất, chúng ta lại chả biết thừa thực lực của big boss ấy à? Vốn không cùng đẳng cấp với các thực tập sinh bình thường!]
[Chuẩn luôn chuẩn luôn, nếu người hướng dẫn thì chắc chắn thực lực thuộc hàng top, vậy mới thuyết phục được mọi người chứ? No.2 Phạm Trác điện hạ dù giỏi nhưng vẫn kém xa big boss…]
[Đúng đúng đúng, mọi người nói đúng lắm hahahaha]
Tất cả khán giả đều bật chế độ nịnh hót tung trời, nịnh No.1 đến mức thần thánh hóa, rất xứng đáng với vị trí người hướng dẫn. Hoàn toàn quên ban đầu mình đã đoán người hướng dẫn không thuộc nhóm thực tập sinh, mà là con chim cánh cụt lạnh lùng với nhiều nhận xét không đáng tin kia.
Vài khán giả khác thì bật chế độ khen ngợi với Ảo thuật gia.
[Trời má, cuộc thi thực tập sinh kinh dị mới diễn ra mấy vòng mà Ảo thuật gia đã lên tới cấp S rồi, má ơi, người mới đợt này thật là đáng sợ.]
[Trước đó lúc cậu ta thăng lên cấp A mọi người đã trầm trồ rồi, giờ phi lên cấp S làm tui ngạc nhiên ngã ngửa luôn nè, quá trâu bò quá đỉnh quá ngầu! Tui nhớ lúc Ảo thuật gia mới vào cuộc thi vẫn chỉ là một thực tập sinh cấp E hạng chót, tốc độ này nói cưỡi tên lửa cũng không chính xác, phải gọi là phất nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng…]
[Đúng… Tôi còn nhớ lúc mới tham gia cuộc thi cậu ấy chỉ là cấp E, sau đó vì ngoại hình đẹp nên khán giả luôn chê cậu ấy là bình hoa, khịa cậu ấy ôm đùi cấp S, còn bảo cậu ấy giao dịch thể xác với các boss khác… Đúng là phải để cái đám to mồm ngu ngốc kia xem, như thế nào là vả mặt…]
[Mẹ ơi, No.9!! No.9 đấy!! Còn cao hơn boss Tsuchimikado một bậc! Ảo thuật gia ơi mama iu cưng!!!! (Xin lỗi tui không có ý coi thường boss Âm Dương sư mãi xui, tui chỉ xuýt xoa vì thứ bậc của Ảo thuật gia còn cao hơn Người sống sót lâu năm khác, không giẫm ai không tranh cãi, cảm ơn cả nhà)]
[Áaaaaaaa một cấp S mới ra sân! Lại còn được chính tay big boss trao vương miệng!! Cơ mà tui muốn nói nhỏ một câu, sao tui cứ cảm giác bầu không khí giữa hai người hơi là lạ nhỉ, cảm giác của tui bị sao hở.jpg]
Bình luận gần nhất vừa đăng lên, phía dưới lập tức có mấy bình luận hùa theo nói mình cũng thấy bầu không khí giữa No.1 và No.9 cứ là lạ khó tả kiểu gì.
Không lạ mà được à? Khi bật đèn lên, cả hai sắp dính vào nhau cmnr! Một tay Ác ma nắm chặt cổ tay Ảo thuật gia, còn Ảo thuật gia thì cắn một lá bài.
Rõ ràng khí chất của hai người rất khác nhau. Một người lạnh lùng thờ ơ, một người điên cuồng sắc bén nhưng không ngờ khi đứng cạnh nhau lại hòa hợp đến khó tin, cứ như tự tạo thành một thế giới nhỏ, không cho phép ai chen chân vào.
Đúng lúc này, một bình luận lặng lẽ bay lên.
[Ờm, cái đó, tui muốn nói là… Các bà nhìn đôi găng tay đen của Ảo thuật gia đi… Ừm, vậy là, ban đầu chúng ta, có phải chúng ta, luôn, nhận, lầm, Ác, ma, khum…]
Toàn thể khán giả trong phòng livestream: “…”
Bây giờ đèn đã sáng, sự thật được phơi bày, mọi người đều thấy Ác ma đang mang găng tay trắng, còn Ảo thuật gia lại mang găng tay chiến thuật nửa ngón bằng da màu đen.
Vấn đề này không hề nhỏ.
Hồi nãy “Ác ma” bước vào cửa chính sảnh tiệc ngay phút chót, khán giả trong phòng livestream đã phỏng đoán, phân tích rất lý lẽ, từ khí chất đến dáng người đến động tác đến thần thái, cuối cùng khẳng định người mang găng tay đen chắc chắn là Ác ma.
Đáng xấu hổ hơn nữa là bọn họ không chỉ xác định người mang găng tay đen là Ác ma, mà còn tiếp tục soi mói người mang găng tay trắng. Có người bảo thái độ của hắn quá ngả ngớn, chê hắn quá tùy ý, còn có người dùng thân phận fan hâm mộ cuồng nhiệt thề rằng hắn tuyệt đối không thể là Ác ma.
Bây giờ…
Lần đầu tiên, tính năng bão bình luận của phòng livestream tạm ngừng gần năm phút.
[Tất-tất cả là do Ảo thuật gia quỷ quyệt xảo trá, hóa trang quá thành công mới khiến chúng ta bị lừa! Tôi tuyệt đối không phải là fan giả!]
[Đúng! Chúng ta nhất định phải thêm một năng lực cho Ảo thuật gia, đó chính là bậc thầy ngụy trang. Bây giờ nghĩ lại, hình như đấy là nghề của Ảo thuật gia mà, do boss No.9 quá mạnh thôi, nếu không sao có thể khiến chúng ta để lộ cái dốt chớ …]
[Huhuhu đúng thế, boss No.1 ơi iêm không cố ý nhận sai đâu, tất cả là lỗi của Ảo thuật gia!]
Trong hội trường im lặng, một giọng nói khó tin phá vỡ sự yên tĩnh.
“Sao có thể, rõ ràng tôi phải là No.9 mới đúng!”
Người nói chuyện mặc bộ trang phục kỳ lạ của dân tộc Miêu, bịt một bên mắt, trên người treo đầy đồ trang trí bằng bạc kêu leng keng, khuôn mặt u ám.
Không ít người đã nhận ra gã. Thực tập sinh cấp A, Người nuôi cổ.
Đây cũng là cấp A cao cấp nổi tiếng đã lâu, từ khi vào vòng lặp vô hạn đã rất nổi tiếng rồi. Ban đầu nhiều người cho rằng gã sẽ chiếm được một vị trí trong vòng đánh giá xếp hạng thứ nhất, kết quả không ngờ Tsuchimikado thành No.10 nên gã đành phải ở lại cấp A.
Người nuôi cổ vốn là một tên hẹp hòi, có thù tất báo, chẳng biết đã ghim chuyện này bao lâu rồi. Nhưng trong mấy lần đánh giá xếp hạng tiếp theo, chắc do ngưỡng cấp S quá cao và thiếu chút may mắn, Người nuôi cổ mãi không thăng cấp được, trong lòng rất không phục. Bây giờ khó khăn lắm mới có một cấp S rớt đài, gã lại thể hiện rất tốt trong phó bản đoàn đội và nhận được hai đánh giá cấp S, ôm trọn slot cấp S này là điều đương nhiên.
Ai ngờ, nửa đường lại tòi ra một Ảo thuật gia. Nếu bình thường thì Người nuôi cổ ngại uy quyền của big boss, còn chẳng dám xì hơi một cú. Nhưng lần này khác, hai hôm trước Người nuôi cổ đã nhận được thông báo của hệ thống chủ ám chỉ rằng gã là No.9, nếu không gã cũng không vênh váo đi gặp hai ứng cử viên cấp S là Tát mãn và Ảo thuật gia để diễu võ giương oai.
Tông Cửu hờ hững liếc mắt nhìn gã một cái, sau đó không có hứng thú dời tầm mắt. Ngược lại là Ác ma, vì bị cắt ngang ngay trước mặt nên rất không vui.
Đôi con ngươi vàng sẫm lạnh lùng không giống con người rơi lên người gã, Người nuôi cổ sợ đến mức đầu gối hơi mềm đi, suýt nữa thì khuỵu xuống. Nhưng nghĩ đến cấp S vốn lẽ ra thuộc về mình, gã siết chặt nắm tay, lắp bắp mở miệng: “Bo-boss.”
Người nuôi cổ buộc mình phải quay mặt đi chỗ khác, hằn học nhìn đăm đăm vào sườn mặt xinh đẹp sắc sảo của Ảo thuật gia, “Sự thể hiện của Ảo thuật gia trong phó bản vừa rồi chắc chắn không cao bằng điểm của tôi. Boss, ngài là người hướng dẫn, xin ngày hãy minh giám và công bằng!”
“Ồ?”
Người đàn ông tóc đen nhướng mày có vẻ khá hứng thú, nét mặt khó phân biệt vui giận, “Ý cậu là tôi cố ý thiên vị?”
Người nuôi cổ lập tức vã mồ hôi lạnh, “Không, không, boss, tôi tuyệt đối không có ý đó. Tôi chỉ nghĩ chắc chắn cậu ta đã dùng chiêu trò gì đó không muốn người ta biết, chẳng hạn như…”
Dưới áp lực của luồng sát khí lạnh lẽo, rốt cuộc Người nuôi cổ không thể kiên trì được nữa, ngã phịch quỳ xuống đất, cả người run lên bần bật, không ngậm được miệng, vậy mà lại thốt ra suy đoán trong lòng.
Sảnh tiệc yên tĩnh đến mức có thể nghe được cả tiếng kim rơi.
Phòng livestream cũng im thin thít, sau đó thì bùng nổ.
[** má, Người nuôi cổ chán sống à, lại dám công khai nghi ngờ hắn quy tắc ngầm với Ảo thuật gia ngay trước mặt boss. Tui thắp dùm ba nén nhang trước hén, ăn bữa ngon rồi lên đường thôi…]
[Trong phút chốc tui chưa phản ứng kịp, gan quá, bạo quá!]
[Đệch vừa nãy mới bảo xong. Gói tẩy não này bắt đầu lưu truyền từ khi Ảo thuật gia tham gia cuộc thi thực tập sinh kinh dị rồi, sao truyền đến bây giờ vẫn còn người tin vậy. Thôi, tôi cũng thắp nén hương nè, Người nuôi cổ cũng là kẻ sĩ diện.]
[Có thể vì Ảo thuật gia thật sự quá đẹp trai, người đẹp Ảo thuật gia tóc trắng ơi tui chớt mất!]
[Ủa khoan… Chẳng phải cách đây không lâu đã có bình luận nói cảm giác bầu không khí giữa No.1 và No.9 hơi khác thường hả?… Ừm thì, tự dưng tui có một suy đoán táo bạo…]
[Lầu trên, bà không cô đơn, ánh mắt ám chỉ.jpg]
Khác với bầu không khí thoải mái trong phòng livestream, toàn bộ sảnh tiệc im lặng đến chết người. Mọi người điên cuồng dùng ánh mắt để trao đổi tâm trạng khiếp sợ, đồng thời yên lặng bày tỏ sự chia buồn chân thành với dũng sĩ Người nuôi cổ.
Sau nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên có người dám công khai thể hiện sự nghi ngờ với big boss. Mà bất ngờ là Ác ma tóc đen bỗng nhiên thu lại sát khí, trầm giọng cười sâu xa.
“Một ý kiến hay.”
Chỉ trong chớp nhoáng, bóng đen dày đặc bỗng nhiên ùa lên trên nền đá cẩm thạch của sàn nhà, hóa thành một tấm rèm sền sệt, bất ngờ bao phủ hai người đang đứng ở trung tâm sàn nhảy.
Đến khi các thực tập sinh khác đứng trong hội trường kịp phản ứng, No.1 đã mang theo No.9 vừa nhận chức biến mất ngay tại chỗ.
Xuyên qua bóng tối là cảm giác gì?
Tông Cửu may mắn trở thành con chuột bạch đầu tiên được Ác ma mang theo. Sau cơn trời đất quay cuồng, cậu bị đè vào bức tường cứng rắn trong phòng cấp S, một cơ thể lạnh như băng áp lên.
“Hắn nói cũng không sai.”
Ác ma nhìn xuống đôi mắt hồng nhạt xinh đẹp kia, giọng nói khàn khàn đầy khiêu khích, “Tôi muốn làm điều này lâu rồi.”
Hắn bóp cằm Ảo thuật gia, hôn lên môi cậu.