Tuy thời gian trang bị cho đám người Tà hóa lần này tương đối ngắn nhưng Whitehall cũng đã dốc hết tâm huyết rồi. Không chỉ những vị trí quan trọng toàn thân trên dưới đều được lắp giáp xe tăng dày năm mươi mi-li-mét mà những khớp nối cũng được bọc bằng sợi B Fiber được làm dày cho nên cũng dày như mặc hai lớp áo chống đạn.
Hơn nữa phần đầu của lớp áo chống đạn dạng giáp sắt này để tiện quan sát và đảm bảo tầm nhìn cho nên ban đầu định làm từ một lớp kính chống đạn cực mạnh tạo thành một chiếc mũ hình bán cầu bảo vệ.
Nhưng giờ những chiếc mũ ấy cũng được Whitehall lao tâm khổ tứ cải tiến lấy nguyên liệu giáp xe tăng làm thành một cái mũ sắt che kín. Đằng sau lớp giáp ấy được lắp một màn hình tinh thể lỏng sắc nét, truyền hình ảnh từ sáu chiếc camera siêu nhỏ khảm bên ngoài mũ.
Làm thế này không những sức bảo vệ được tăng cường mà còn không ảnh hưởng đến sự quan sát. Điều quan trọng hơn chính là có thể điều chỉnh hình ảnh do camera truyền về, có thể chọn dạng bình thường, dạng ban đêm hoặc thậm chí là dạng cảm ứng nhiệt. Hơn nữa còn có thể nhìn sau lưng. Nghĩa là tầm nhìn không những không bị ảnh hưởng mà còn được tăng cường, đây gọi là nhất cử lưỡng tiện.
Tóm lại với tố chất cơ thể vốn có của người Tà hóa lại cộng thêm sức phòng hộ từ bộ giáp này, đừng nói là súng thông thường bắn vào không có cảm giác gì mà ngay cả lựu đạn nổ sát bên chân tối đa cũng chỉ làm họ lùi lại vài bước thôi.
“Hacker, bên anh tìm kiếm sao rồi? Bên này bọn lính Mỹ đã đến bốn liên đội rồi đấy.” Đã hai mươi phút trôi qua, Ethan vốn luôn nấp sau cổng kho quan sát trận chiến hỏi tình hình của hacker. Tuy biết rõ sức chiến đấu của tiểu đội Tyrant này nhưng việc bị binh lính của bốn liên đội tấn công mãnh liệt vẫn tạo áp lực tâm lí rất lớn cho anh ta.
“Khốn kiếp, các món đồ ở đây đều được lưu trữ bằng hồ sơ viết tay, hoàn toàn không thể dùng máy vi tính dò tìm được, sao có thể tìm ra nhanh như thế được?” Hacker rõ ràng còn lo lắng hơn cả Ethan. Mọi thứ trong kho đặc biệt đều cần bảo mật nghiêm ngặt thế nên bên quân đội và SHIELD đã dùng phương thức ghi chú nguyên thủy nhất.
Hoàn toàn ghi chú bằng tay, tên và vị trí cất giữ của tất cả mọi thứ ở đây đều được ghi vào một quyển sổ làm bằng giấy. Chuyện này sẽ đảm bảo bất kỳ ai nếu không đến tận nơi tìm thì sẽ không thể dùng máy móc xâm nhập lấy được thông tin ở đây.
Phương thức này có vẻ rất nguyên thủy nhưng sự thật đã chứng minh được rất hữu hiệu. Giờ đây hacker dùng laptop loại hiện đại nhất cũng không có tác dụng gì, anh ta chỉ còn cách lật từng trang từng trang rồi dò tìm từng dòng chữ chi chít.
“Tình hình của anh bên đó thế nào? Còn cầm cự nổi không?” Hacker vừa lật sổ tìm kiếm vừa hỏi tình hình của bên Ethan. Lúc này anh ta cũng không cần bảo vệ nữa mà kéo hai người chiến sĩ vào cùng tìm hộ.
Ethan âm thầm quan sát tình hình bên ngoài, trên màn hình mắt kính chiến thuật của anh ta chốc chốc lại lóe lên ánh sáng phản chiếu: “Nếu lính Mỹ không dùng đơn vị trọng giáp thì trước khi hết đạn, chúng ta sẽ không sao cả.”
“Nếu chúng phái xe tăng đến thì sao?” Hacker lo lắng hỏi. Sức phòng hộ của đám Tà hóa rất mạnh, dùng súng máy cũng khó mà làm bị thương được họ. Sức tấn công cũng rất xuất sắc, dù là những chiếc Hummer giáp sắt nhưng bị họ dùng súng M60 đạn APCR bắn vào thì cũng nát như tờ giấy thôi.
Nhưng nếu đối diện với đơn vị trọng giáp thì lại khác, súng xe tăng chủ chiến thì chắc chắn là không thể đỡ được rồi. Thậm chí cho dù chỉ là vài chiếc xe lắp giáp hạng nặng sử dụng súng máy trên xe bắn rát đến thì họ cũng sẽ không cầm cự được.
“Yên tâm, chúng sẽ không phái đơn vị trọng giáp đến đâu.” Ethan nhoẻn miệng cười rồi khẳng định.
“Sao anh biết?” Hacker cảm thấy tò mò, anh nói không phái thì không phái sao? Quân đội Mỹ là chó nhà anh nuôi đấy à?
“Chỗ bọn chúng sẽ có người nói đỡ cho chúng ta, người đó sẽ cố hết sức kéo dài thời gian không cho đơn vị trọng giáp đến đây.” Ethan nói một cách bí ẩn nhưng sau đó anh ta cũng nói thêm: “Nhưng để đảm bảo không bị lộ thân phận thì người đó sẽ không thể kéo dài quá lâu, cho nên anh phải nhanh lên đi.”
Cái gọi là không để bị lộ thân phận chính là nội gián đó không được trì hoãn thời gian một cách quá lộ liễu, chỉ được dùng lời nói để đánh lạc hướng kéo dài thời gian không để quân đội Mỹ dùng đến đơn vị trọng giáp.
“Rõ rồi, thưa sếp.” Hacker kết thúc cuộc liên lạc.
Ethan lại chuyển sự chú ý trở lại chiến trường. Sau khi nhìn một lúc, anh ta lại nói vào bộ đàm: “Tiểu đội Tyrant, chú ý bảo tồn hỏa lực, đừng đánh mạnh quá.”
Sở dĩ Ethan ra lệnh như thế, thứ nhất là để giảm bớt tiêu hao đạn dược, thứ hai là để tạo ảo tưởng cho đám quân Mỹ đang giao tranh với họ khiến lính Mỹ cảm thấy ưu thế của mình rất lớn, cảm thấy có thể phản công, cảm thấy chỉ cần cố đánh thêm chút nữa thì sẽ tiêu diệt được kẻ địch.
Họ càng tin vào suy nghĩ ấy thì sẽ càng không nảy ra ý muốn gọi cứu viện. Như thế thì Ethan sẽ kéo dài thêm được thời gian, cũng không phải đối diện với quá nhiều kẻ địch. Tình hình từ đó sẽ có lợi cho bên Ethan.
Bên chỗ Ethan đang cảm thấy thời gian quá ít, đang nghĩ mọi cách để kéo dài thời gian chiến đấu nhưng bên chỗ tướng Talbot ở trung tâm chỉ huy căn cứ thì lại cảm thấy thời gian quá dài rồi. Từ lúc chiến đấu đến giờ đã hai mươi tám phút rồi. Đã hai mươi tám phút rồi đấy, thế mà một tiểu đoàn tăng cường lại không thể tiêu diệt được một tên nào trong số hai mươi tên của tiểu đội kia. Trong lúc kẻ địch chưa chết tên nào thì bên ta đã thương vong vô số rồi.
Bộ ria trên mặt tướng Talbot giật giật liên tục, đây là dấu hiệu cho thấy ông sắp nổi trận lôi đình. Một tham mưu bên cạnh nhìn thấy bộ dạng tướng quân như thế thì lập tức biết điều tự động nhấc điện thoại lên hỏi tình hình của tiền tuyến.
Sau khi liên lạc xong, vị tham mưu ấy thở phào nhẹ nhõm vì thái độ của chỉ huy tiền tuyến cực kỳ lạc quan: “Thưa tướng quân, chỉ huy tiền tuyến báo cáo, hỏa lực của quân địch đã giảm bớt, chẳng mấy chốc chúng ta sẽ giành được thắng lợi.”
Cơn giận của Talbot từ từ giảm đi nhưng giọng nói vẫn còn khó chịu: “Thứ tôi muốn không phải là chẳng mấy chốc gì đó, mà phải là ngay lập tức, ngay lập tức!” Ông nói đến đâu thì đập bàn bộp bộp đến đấy.
Sau khi phát tiết xong, Talbot thở ra một hơi, giọng nói bình tĩnh trở lại: “Báo với tiền tuyến, tôi cho phép họ sử dụng hỏa lực mạnh nhất.”
Tham mưu trưởng đứng cạnh đó khẽ cau mày, khóe môi mấp máy một chút nhưng rồi cuối cùng không nói gì cả. Đúng thế, ông ta chính là một trong những gián điệp mà Hydra cài vào nội bộ quân đội nhưng ông ta không phải người của Whitehall. Lần này sở dĩ ông ta mở miệng giúp đỡ chẳng qua chỉ là nể tình đồng liêu mà thôi.
Việc ông ta ngăn cản Talbot sử dụng đơn vị trọng giáp thật ra rất có lí, nhưng giờ nếu lại mở miệng ngăn cản việc tiền tuyến sử dụng hỏa lực tăng cường thì không phải quá khả nghi rồi sao? Ông ta không thể vì chút tình nghĩa này mà bộc lộ thân phận được.
Sau khi Talbot ra mệnh lệnh này không lâu, những chỗ trúng đạn của đám người Tà hóa ban đầu chẳng qua chỉ tóe lửa thì giờ đây chợt bốc khói vàng.
Ethan nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức hét to: “Chết tiệt, là đạn xuyên giáp uranium!”