Theo lý thuyết mà nói, thời điểm loài rắn ngủ đông sẽ từ mùa đông sang năm mới, có thể là ngủ đến tháng tầm tháng năm nhưng tình huống của rắn nhỏ tương đối đặc thù, nơi này không giống như ở bên ngoài rét lạnh, khả năng là những năm trước nó thường ngủ vào thời điểm này cho nên năm nay cũng chuẩn bị ngủ đông như mọi năm.
Trong phòng ấm áp lại sáng ánh đèn vàng, không phải lúc nào nó cũng ngủ, đôi khi nó sẽ tỉnh dậy, có khi mơ màng không biết hôm nay là ngày nào, nằm trên ngực y mà ngây ngốc trong chốc lát nó mới nhớ tới đây là nơi nào, y là ai, sao nó lại ở chỗ này, sau đó từ trên người y mà bò lên bò xuống, trườn bò một hồi lâu như thể xem y trở thành một thân cây để nó leo trèo.
Có đôi khi nó bị nhu cầu sinh lý thúc giục đến tỉnh giấc. Y lại bận xử lý chút công việc nên nó liền bò từ ngực y đi xuống bụng, chui vào trong quần y cuốn lấy dương v*t của y rồi cẩn thận mà cọ xát, vươn lưỡi rắn liếm láp phần quy đầu to kia, y sẽ lập tức cương cứng sau đó làm nó.
Phản ứng của nó so với ngày thường chậm hơn rất nhiều, nó không còn chạy trốn, với kích cỡ dương v*t của y mà nói đau đớn mỗi khi giao hợp là chuyện khó tránh khỏi, mỗi khi nó chịu không nổi sẽ dùng đầu cọ lên cổ y hoặc là dùng phần chóp đuôi run rẩy đập lên người, mỗi khi nó làm như vậy thì động tác của y sẽ nhẹ hơn một chút. Nhẹ nhàng từng chút.
Hay là lúc nó tỉnh táo sẽ ở hình dạng của con người hoặc ngồi ăn một chút gì đó, ngoài việc không làm tình thì mỗi khi ăn xong nó sẽ ở một bên nhìn y làm việc.
Nó nhìn nhưng không hiểu y đang làm gì nhưng linh cảm của động vật nhạy bén có thể để nó phát hiện gần đây y có hơi khác so với mọi ngày, chỉ là nó không nói rõ được là khác biệt ở chỗ nào.
Sau khi xử lý xong hết công việc của mình, y đưa tay ôm lấy nó, thế là nó liền nhào đến trong lòng ngực ôm chặt lấy chậm rãi cảm nhận nhiệt độ trên người y, càng ngày càng quấn lên người sau đó để bụng nhỏ lên cơ bụng.
Nó ngày càng ỷ lại khiến bản năng hoang dã của nó biến mất từng chút một, nó từng là loài thuộc về “hoang dã” nay biến thành “thú nuôi trong nhà”.
Y đưa tay sờ lên bụng nó, cảm nhận được bụng nó đang phập phồng, đưa tay lên miệng nó sau đó chuyển qua cạy khóe miệng, cạy qua răng mà công thành chiếm đất, ngón tay trượt xuống sờ đến lỗ nhỏ của nó nơi đó đã đã ướt át, mấp máy chảy nước chờ đợi được lấp đầy, y chỉ làm nó trong chốc lát, sau đó đem nó bế lên rồi tách chân để nó ngồi lên trên người của mình, dương v*t đã sớm cương cứng nhắm ngay lỗ nhỏ của nó rồi ôm nó kéo người xuống ngồi, đẩy đưa dương v*t dữ tợn tiến vào bên trong thân thể.
Cái miệng nhỏ của nó hé ra thở phì phò, một tay đỡ bả vai y một tay đỡ lấy bụng, cố gắng mở rộng lỗ nhỏ để mà nuốt hết dương v*t thô to, y ổn định thân thể nó, cách một khoảng ngắm nhìn nó, xem nó làm thế nào để đẩy eo vặn hông, như thể tìm được lạc thú, lại vòng ôm lấy cổ y, nhỏ giọng nói: “Ngài cũng làm một chút đi…”
Đương nhiên y sẽ thỏa mãn yêu cầu của nó, bắt lấy eo nó mà thẳng lưng đẩy eo lên trên từng chút từng chút mà làm nó sướng đến nỗi lỗ nhỏ co rút không ngừng, đột nhiên không nhịn được mà bắn tinh, lại bị y quay cuồng đẩy lên giường, hai chân chống xuống mở rộng thành một tư thế quỳ chổng mông lên nhưng chưa được vững, một tay bắt lấy cánh tay y, tay còn lại ôm lấy bụng lại bị y đè chặt bả vai đẩy thấp xuống, y dùng sức đè chặt nó, mỗi lần đâm vào rút ra thật mạnh bạo, bắn tinh dịch vào nơi sâu nhất của nó, y hỏi: “Con rắn ngoan ngoãn của tôi. Tôi nên thưởng gì cho em đây?”
Nó khóc nấc một tiếng, ngón tay nắm chặt đệm mà run rẩy bắn tinh lần nữa.
Mùa đông cứ như vậy mà trôi qua không nhanh cũng không chậm, đến khi y phát hiện rắn nhỏ không thích ngủ nhiều nữa thì cây đa dưới lầu đã nảy mầm mới.
Thời điểm bác sĩ tới để kiểm tra thân thể cho rắn nhỏ, y vẫn như cũ đứng bên cạnh nhìn.
Rắn nhỏ vẫn rất khẩn trương nằm ở trên giường sợ hãi mà nhìn y, bác sĩ cầm ống nghe ấn lên ngực để nghe tim nó đập rồi kiểm tra thêm vài chỗ, sau đó nói cho y biết: “Chắc là sắp sinh rồi.”
Nghe được câu nói đó khiến rắn nhỏ mở to hai mắt, y gật đầu, bác sĩ theo y ra ngoài cửa giải đáp hết tất thắc mắc cho những việc cần chú ý nhất trước khi sinh cho y.
Ngày hôm sau, y bắt đầu chuẩn bị phòng cho rắn nhỏ sinh —— một cái hộp lớn vừa phải, phơi rêu phong cùng một ít đất ẩm đã khử trùng, còn điều chỉnh nhiệt độ phù hợp.
Sau khi đã chuẩn bị hết mọi thứ y đem rắn nhỏ bỏ vào trong hộp, mới đầu nó hoảng sợ vô cùng nhưng khi phát hiện trừ việc thay đổi chỗ ngủ thì bên ngoài không có gì thay đổi nên hoà nhập rất nhanh mà nằm xuống ngủ.
Nó ở đó đến nửa đêm của ngày thứ ba thì có động tĩnh, đầu tiên là nó ở trong hộp nôn nóng trườn lên bò xuống, y tới gần xem xét tình huống hiếm thấy được biểu hiện công kích của nó, sau đó nó quay trở lại trốn ở trong góc, đuôi hơi nâng lên cao, chóp đuôi hơi hơi nhếch lên, y biết nó đang bắt đầu đẻ trứng.
Y chăm chú nhìn toàn bộ quá trình nó đẻ trứng cho đến khi nó sinh ra quả trứng nằm ở trong bụng mình mấy tháng nay, chuẩn bị trồi ra từ xoang tiết thực, nó lập tức thả lỏng cơ thể mà trườn xuống dưới, di chuyển sao cho quả trứng rắn cuộn vào giữa cơ thể mà mệt mỏi thiếp đi.
Chỗ sinh ra quả trứng còn sót lại vết máu, nó sinh được một quả trứng nhưng lớp vỏ của nó trắng tinh sạch sẽ, chạm vào cũng thật mềm, y đem trứng tới lồng ấp sau đó đem rắn nhỏ vớt ra rồi lại thả lên giường, nó mơ hồ thay đổi thành hình người, đầu tóc đen mềm mại nay bị mồ hôi thấm ướt nhẹp dán ở bên má, sắc mặt hơi tái nhợt nó nghi hoặc mà lên tiếng: “Hửm?”
Y cúi người xuống ôm nó vào trong ngực, môi nhẹ nhàng đặt vào trán nó một nụ hôn, mở miệng nói: “Rắn nhỏ của tôi giỏi thật.”