Thuận Minh

Chương 242: Lên đường



Lý Mạnh đừng trầm tư ở đó. Chu cử nhân cũng ở bên án thư nghĩ bản thảo, nội dung không ngoài việc bảo các điền trang chuẩn bị kiếm lương thảo, nhân mã cung ứng yêu cầu của đại quân, đồng thời đội hộ trang cũng phải nhanh huy động, để duy trì trật tự. an định địa phương.

Chu cử nhân cũng là văn nhân xuất thân chính đạo, viết công văn việc công này tuy dễ dàng nhanh chóng, nhưng vẫn còn thừa lực suy nghĩ những chuyện khác. Chu Dương coi như là một vị quan tài. vừa rồi còn phản đối kế xuất binh của Lý Mạnh nhưng một khi bên chủ đã xác định quyết sách, gã lập tức bày mưu tính kế cho chuyện này.

"Tướng quân, lần này đi phủ Tế Nam, có một số chuyện không thể không đề phòng, phủ Tế Nam kia dù sao cũng do Khâu Lỗi làm quan Tổng binh Sơn Đông nhiều năm quản, lần này đi lại là việc công, phải đề phòng Khâu Lỗi này làm mấy chuyện xấu ngáng chân chúng ta!"

Lý Mạnh cười ha hả mở miệng nói:

"Mặc kệ chúng ta làm như thế nào, Khâu Tổng binh chắc chắn sẽ gây chút phiền phức cho doanh Giao Châu, có điều như vậy cũng tốt, doanh Giao châu nhất quán tuân thủ phép luật triều đình, Tuyệt không làm chuyện độc đoán, khiêu khích đấu riêng, nhưng nếu người khác tạo mâu thuẫn, doanh Giao châu sẽ tự vệ hợp lý hợp pháp, cứ vậy là được".

Bản bộ doanh Giao châu có bảy ngàn binh tốt, cứ ngàn người làm một doanh, tách ra đóng trú, lần này hạ hiệu lệnh tập hợp. có thời gian bốn ngày, các doanh có hành động nhanh chóng hay không, trên thực tế cũng làm một khảo nghiệm quan trọng kiểm tra năng lực suất lĩnh đội của quan quân, cũng là kiểm tra để suy tính năng lực của quan quân thống ngự suất lĩnh các doanh trước khi chiến đấu.

Lý Mạnh sau khi hạ mệnh lệnh, ngày nào cũng dẫn vệ sĩ tuần tra các doanh, xem xét dự định tình huống, tiến hành so sánh và khảo hạch quan quân các cấp.

Năm trăm thân vệ mà Vương Hải suất lĩnh ở trong các doanh đứng hàng thứ hai, khiến Vương Hải xấu hổ dị thường. Binh mã do các tướng soái Đại Minh thống lĩnh, thân vệ là binh lính tinh nhuệ nhất, nhưng doanh Giao châu lại không phải như vậy, các thân binh hộ vệ thường là được tồn tại là đội quân dự bị của quan quân cấp cơ sở. nhưng theo thông lệ thời đại này, Vương Hải luôn cảm giác doanh thân vệ mình suất lĩnh hắn phải là binh mạnh nhất doanh Giao Châu, hơn nữa còn là tấm gương của các doanh. Nhưng thật không ngờ kết quả lại như thế.

Lý Mạnh ngược lại cũng không vì vậy mà phê bình Vương Hải, bởi vì doanh thân vệ và bộ đội dưới trướng mình có chút khác nhau, không thể đối đãi tốt hết thảy, có thể xếp thứ hai đã là không tồi rồi. Hơn nữa chuyện này vốn là không có trong suy tính của mình, cũng không thể chứng tỏ được gì cả. cao thấp chân chính, còn phải kiểm nghiệm lúc chiến đấu.

Doanh đứng đầu là doanh đóng ở chỗ Đảo Thiên hộ của Tiết gia. mà lại nói tiếp doanh Thiên tổng thật ra cũng rất thân cận với doanh Giao Châu, là cháu của vị giáo đầu mã quân, lão quân hộ Trương Lâm - Trương Giang.

Chuyện này thật khiến Lý Mạnh có chút cảm khái, đám quan quân xuất sắc bên trong hệ thống của hắn thì chỉ có bốn người Triệu Năng. Vương Hải. Trần Lục, Thang Nhị là trong đám lão diêm đinh. đi theo mình năm đó. Mã Cương là xuất thân chỗ Linh Sơn Vệ. Trương Giang này cũng là xuất thân quân hộ chỗ Linh Sơn Vệ. Trước mắt mười hai doanh của Sơn Đông, mười hai tên Thiên tổng, chỉ có ba tên là trong mười mấy người lập nghiệp năm đó. còn lại phần lớn là làm Trang đầu (thủ lĩnh trang) ở đồn điền, điền trang.

về phần nhóm quan quân còn lại, phần lớn là nhóm tuyển nhận được ở chỗ Linh Sơn Vệ. hơn nữa bên trong đám này, có một số người là xuất thân nhà quân, ví dụ như con Tổng Kỳ. Bách Hộ. Thiên hộ. phần lớn là từng trải qua huấn luyện quân sự đặc biệt, điều kiện trong nhà tương đối khá.

Nhóm người này sau khi vào doanh Giao Châu, có thể tiếp nhận những tư tưởng và kiến thức Lý Mạnh dạy nhanh hơn những lão diêm đinh xuất thân nhà nghèo khổ kia, lại càng thích ứng với tập luyện gian khổ của doanh Giao châu hơn. Đương nhiên, cảm khái thì cảm khái, những quân quan này càng thêm trung thành với Lý Mạnh. Thậm chí có chút sùng bái cuồng nhiệt. Mà mười mấy người cũng lập nghiệp mới đầu. ở chung với Lý Mạnh nhiều ít cũng có chút thái độ ngang hàng.

Cho nên mấy lão huynh đệ đang làm trong doanh kia. đều cẩn trọng, âm trầm hết sức. như vậy mới có thể có vị trí hôm nay, về phần những người khác đều bất tri bất giác rời khỏi hệ thống này. đi làm Trang đầu ở hệ thống đồn điền.

Trương Giang lớn hơn Vương Hải ba tuổi, năm nay hai mươi hai tuổi, là từ chỗ bên Linh Sơn Vệ lần đầu tiên chiêu binh vào doanh Giao Châu, lúc ấy. vị lão giáo đầu Trương Lâm cởi mở đã bắt đầu huấn luyện diêm đinh cưỡi ngựa, biết cháu mình gia nhập doanh Giao Châu, liền nổi trận lôi đình, có điều tiêu tử này cũng có chủ kiến, nói là ở nhà trồng trọt cả đời có ý nghĩa gì, chỉ bằng vào doanh Giao châu liều mạng còn có thể lấy đủ tiền lương nuôi gia đình.

Dù sao gã cũng là xuất thân quân hộ thế gia, bá phụ Trương Lảm coi như là hảo thủ tinh thông cung, ngựa, Trương Giang và Mã Cương giống nhau được giáo dục chút quân sự cản bản hơn nữa có chút kỳ quái chính là, tuy nói phụ thân của Trương Giang chỉ là quân hộ an phận trồng trọt, nhưng Trương Giang lại có loại dũng cảm không sợ chết.

Thông hiểu kỹ thuật đánh trận, có kinh nghiệm quân sự. có can đảm đi đầu, ở cổ thành đánh Bành gia, đánh với mã phi ở Hạ Trang chỗ Cao Mật. diệt tặc loạn Đông Xương phủ. đánh lén Lưu Trạch Thanh ở Duyện Châu. Các trận chiến đều tham dự, hơn nữa đều lập rất nhiều công, có bản lĩnh bực này, có trải nghiệm bực này. tất nhiên là từng bước thăng quan, bây giờ đã là dưới Thiên tổng một doanh.

Quan quân có kinh nghiệm như vậy còn có rất nhiều, bọn họ chính là đoàn thể nòng cốt của doanh Giao Châu, là người ủng hộ Lý Mạnh cuồng nhiệt, bởi vì bọn họ có thể có ngày hôm nay, hoàn toàn là do thao lược và phương pháp huấn luyện Lý Mạnh truyền thụ. sự giàu sang hôm nay của bọn họ. hoàn toàn là Lý Mạnh cho.

Tháng chín tháng mười năm Sùng Trinh thứ 11, sáu ngàn binh bản bộ doanh Giao châu khôi hành, phủ Đăng Châu, phủ Lai Châu trong lúc Nhất thời không có binh lực. nhưng hai phủ vẫn yên ổn vô sự. bởi vì đội hộ trang ở đồn điền điền trang đủ để làm kẻ phạm pháp kinh sợ. hơn nữa những đạo tặc. thổ phỉ này vì yêu cầu của Lý Mạnh, cũng đã an phận hoàn lương.

Bởi vì đọc đường nhiều cường hào dựa vào doanh Giao Châu, mà đồn điền điền trang lại phân bổ khắp nơi. trên đường hành quân đều có người giúp đỡ tiếp tế. lại có mạng lưới tình báo cung cấp. có đề phòng tùy thời, cho nên tốc độ đi rất nhanh.

Dẫn quân xuất chinh, sinh tử là chuyện thường. Lý Mạnh làm tướng nhiều năm, tất nhiên là đã nhìn thấy điểm này, có điều trước khi đi hắn cũng cảm giác trong lòng có chút nặng nề. Nhan Nhược Nhiên cố gắng trấn tĩnh, nói mấy câu chú ý an toàn, hơn nữa mong đại quân mã đáo thành công với Lý Mạnh, ai cũng có thể thấy hốc mắt Nhan Nhược Nhiên đỡ hoe. rõ ràng là đã khóc.

về phần Mộc Vân Dao cũng không dám gặp mặt Lý Mạnh, vợ của Quách Đống bẩm báo nói Mộc Vân Dao cứ ở trong phòng của mình khóc sướt mướt, ngày nào cũng ở trước mặt Quan Âm cầu phúc cho Lý Mạnh. cố Hoành Ba và Liễu Như Thị thì tương đối bình thường, nhưng cũng hơi lo lắng, có điều coi như là trấn tĩnh.

Nòng cốt của binh tốt doanh Giao châu chính là quân hộ ở chỗ hai vệ sở Ngao Sơn và Linh Sơn lần này xuất chinh, những gia đình quân hộ này đương nhiên là quyến luyến và bi thương không thôi.

Nếu có lính đào ngũ, lập tức chém. Đây là mệnh lệnh Lý Mạnh truyền cho quan quân các cấp. hắn cũng rất lo loại cảm xúc quyến luyến này ảnh hưởng tới sĩ khí. nhưng tình huống lại lạc quan hơn Ly Mạnh dự đoán rất nhiều, mặc dù lo lắng, nhưng những quân hộ này cũng hiểu được, đã cầm tiền lương đầy đủ từ Lý tướng quân, vì có Lý tướng quân nên cuộc sống mới ngày càng tốt. vậy nên cần phải bán mạng đánh giặc cho Lý tướng quân, nếu không thật đúng là hạng người vong ân phụ nghĩa.

Trong lúc vô tình, tâm những quân hộ Đại Minh này từ hướng về triều đình dần thay thành hướng về "Lý tướng quân".

Ngày mồng 2 tháng 11, bản bộ (quân nòng cốt) của Lý Mạnh hội hợp với một ngàn binh của Triệu Năng.

Tốc độ hành quân rất nhanh, đội ngũ luôn duy trì không loạn, từ trên xuống dưới doanh Giao châu không thấy điều này có gì đặc biệt, có điều ở trong mắt cường hào đại tộc dọc đường, còn cả trong mắt những quan lại của châu huyện thành trì mà họ đi qua kia. sư đoàn uy vũ hùng tráng nhưthế. thật là đáng kính. sợ.

Trong lúc vô hình, doanh Giao châu đã tiến hành thị uy lần nữa ở đọc đường, thấy doanh Giao châu quân uy như thế. mấy địa phương này không khỏi khuất phục, hương lão các nơi. không khỏi nhiệt tình đón tiếp quân đội. khao cơm dọc đường.

Trước đó những thân sĩ. gia tộc quyền thế kia đối với lần hành quân này chẳng qua chỉ là xem náo nhiệt cho vui nhưng sau khi thấy được thực lực chân chính của doanh Giao Châu, những người vốn trung thành càng thêm trung tâm một lòng, kẻ vốn có ý đồ khác cũng trở nên trung thành tận tụy. Mà thanh niên khỏe mạnh ở địa phương khác thấy uy phong như vậy. lại kiểm chứng được tin đồn binh sĩ doanh Giao châu đều có thể ăn cơm no trước đó. hơn nữa quân kỷ doanh Giao châu vô cùng tốt, binh sĩ đều có tinh thần mà những quân đội khác không có. vào lúc loạn thế tai họa hàng năm như hiện giờ. một quân đội như vậy quả thật hấp dẫn người khác hướng tới.

Ngày mồng 8 tháng 11, bản bộ của Lý Mạnh hội hợp với hai ngàn binh của Mã Cương, đồng thời Tuần phủ Sơn Đông Nhan Kế Tổ phái sứ giả đưa tin, lệnh đại quân không vào Tế Nam. mà chạy tới Đức Châu bố trí canh phòng.

Lúc trên đường hành quân nhận được tin tức này. Lý Mạnh còn tường là Tổng binh Sơn Đông Khâu Lỗi đang tác quái, đẩy mình đi biên cảnh. Khâu Lỗi thì an cư ở trong phủ thành Tế Nam. có điều qua ngày hôm sau. thám tử của Hầu Sơn và Hoàng Bình liền truyền tin tức về, nói quyết định này là chủ ý của Binh bộ Thượng thư Dương Tự Xương.

Đại học sĩ Nội các. Binh bộ Thượng thư Dương Tự Xương cho rằng nếu quân Thanh vào Sơn Đông, tất nhiên là tiền vào từ chỗ Đức Châu, cho nên phái sứ giả truyền tin cho Tuần phủ Sơn Đông Nhan Kế Tổ. yêu cầu gã triệu tập đại bộ phận binh mã Sơn Đông, tăng cường phòng ngự ở vùng Đức Châu, sợ bị quân Thanh đột nhập.

Dương Tự Xương trước mắt là đại thần hoàng đế Sùng Trinh sủng tín nhất, mệnh lệnh đo gã đưa ra, không khác ý chỉ của hoàng đế là bao. Tuần phủ Sơn Đông Nhan Kế Tổ tất nhiên không dám làm trái, Dương Tự Xương này cũng không phải là nhân vật nổi tiếng khoan dung độ lượng.

Nhưng đại quân ở bên ngoài, theo truyền tin lúc này. thì còn cách trong kinh thành mấy trăm dặm. làm sao có thể phán đoán rõ ràng chính xác quân Thanh đột nhập từ chỗ nào. Dương Tự Xương gã có Thiên nhãn hay sao.

Nhưng đại quân đã xuất chinh, chắc chắn cũng phải dựa theo mệnh lệnh của cấp trên mà làm việc, bằng không tính chất của hành động lần này có thể từ việc công biến thành tự ý hành động.

Không hiểu sao. trong đầu Lý Mạnh lại hiện ra một người hiện đại trước giải phóng, có hình tượng đầu trọc thường xuyên ra "thủ dụ XX" loạn chỉ huy bộ đội bậy bạ...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv