Ăn xong cơm tối, lại nói chuyện phiếm đến hơn 8 giờ, “mấy người lớn” đứng dậy tạm biêt, mỹ kỳ danh rằng bọn nhỏ nên ngủ sớm nghỉ ngơi thật tốt.
Lăng Linh và Hạ Thần đã giúp đỡ An Hinh dọn xong tàn cục tụ hội, trong nhà sạch sẽ. An Hinh đang muốn dọn dẹp một chút đi tắm rửa, bỗng nhiên thấy được phòng bếp còn giữ một mâm trái cây lớn đã gọt vỏ xong.
Nha, vừa rồi chuẩn bị trái cây sau khi ăn xong, quên mang sang đi.
Hinh gia hơi sầu bi một chút, bảy tám quả cam mấy quả lê phân lượng này, bụng mình phóng đại gấp hai cũng ăn không hết a. Trái cây để lâu quá liền không tươi nữa, không ăn mà vứt thì lại thật đáng tiếc, dì dượng tự tay trồng đó.
An Hinh nghĩ nghĩ, nhớ tới giống như nhà Giản Ninh có máy ép trái cây? Ăn không hết, biến thành nước trái cây vẫn là có thể mà.
Vì thế An Hinh tung tăng liền bưng mâm trái cây gõ cửa nhà cách vách.
Giản Ninh mở cửa, hình ảnh mơ hồ lặp lại cảnh tượng An Hinh tới kêu ăn cơm tối, nhưng mà nhân vật tuy rằng là cùng một người, biểu tình lại rất khác —— cô nhóc ngưỡng mặt cười tủm tỉm, hai tay bưng mâm ra vẻ nịnh nọt, nơi nào có bộ dáng chim cút nhỏ thẹn thùng vừa rồi.
Cô bé này…… Giản Ninh nhịn không được bật cười.
“Thầy Giản, trước khi ngủ uống nước trái cây thế nào? Làm đẹp da và khỏe mạnh nha.” An Hinh xảo tiếu nhan hề tích cực đề cử.
Giản Ninh dựa khung cửa, cũng chưa nói để cô tiến vào, hai tay ôm ngực nhìn xuống, như khách hàng bắt bẻ, nhàn nhạt: “Đây không phải nước trái cây đi?”
“Ai da, mượn máy ép trái cây nhà thầy dùng chính là nước trái cây mà.” An Hinh không chút nào bị biểu tượng của anh mê hoặc, đều “ở chung” qua, hiểu tận gốc rễ lẫn nhau, nói giỡn là dọa không được cô.
Giản Ninh hơi hơi cong khóe miệng, nhìn cô bé buồn đầu liền hướng trong nhà mình, chỉ phải nghiêng người nhường cho cô qua.
An Hinh thuần thục mà chui vào phòng bếp, cũng thuần thục mà tìm ra máy ép trái cây, chỉ là bất luận kiểu đồ điện nào đều là thiên địch của văn nghệ nữ tính, cô còn phải trước đối chiếu chữ cái tiếng Anh xem một chút cách sử dụng.
Một bàn tay từ bên cạnh người cô duỗi lại đây, một bóng dáng cao lớn dán ở phía sau cô, vây cô ở góc tủ bát hình L. An Hinh thân thể cứng đờ một chút, khó được tới gần cùng đàn ông xa lạ như thế, hơn nữa bị một cái tư thế có tính xâm lược vây quanh như vậy, làm cho cô từ trong ra ngoài sinh ra một loại cảm giác không khoẻ.
An Hinh xoay mặt ngửa đầu, từ dưới lên trên ngẩng đầu nhìn khuôn măt sạch sẽ đẹp trai kia của Giản Ninh, trong lòng nhịn không được lại hơi kinh diễm một phen. Cái gọi là soái ca, cũng đại để chính là loại người từ cằm nhìn qua đều giống như 360 độ không có góc chế này.
Hinh gia hơi có chút cứng đờ mà kéo kéo khóe miệng: “Thầy Giản, vẫn là thầy đến đây đi, em cống hiến nguyên vật liệu, thầy phụ trách gia công.” Dứt lời, liền tưởng cong eo từ phía dưới cánh tay Giản Ninh chui ra —— chân ngắn nhỏ cũng liền có chút chỗ tốt này rồi.
Giản Ninh nhịn xuống xúc động kẹp cô ở dưới nách, nhìn bộ dáng nhỏ bé của cô vọt tới quầy bar tay chân cùng sử dụng leo lên trên ghế nhỏ, yên lặng không nói gì lại không phúc hậu mà cong cong khóe miệng.
An Hinh tự giác bãi chính vị trí của khách, thành thành thật thật chờ nước ép trái cây tươi mới bưng lên. Hai tay cô chống cằm ghé vào quầy bar nhìn Giản Ninh trong phòng bếp, động tác thong thả ung dung lại nghiêm túc ưu nhã, thật là ép nước trái cây đều có cảm giác đẹp đến nước chảy mây trôi.
Giáo sư đại nhân quả thực có phong độ trí thức.
Một cái ly sứ màu xanh lá lộ ra bụng tròn đặt ở trước mặt An Hinh, bên trong là nước trái cây màu vàng quất. An Hinh cười hì hì nhận lấy, lại liếc mắt nhìn Giản Ninh một cái, phát hiện cái ly dùng chính là một cặp. Hinh gia trong lòng đột nhiên có chút vui mừng, nhìn một cái, giáo sư đại nhân đối với cô rất là bất đồng, không có lấy những cái ly sứ trắng dùng để đãi khách đó.
“Cảm ơn thầy ạ! Thầy giáo đại nhân vất vả rồi!” An Hinh nói ngọt vuốt mông ngựa, sau đó không khách sáo mà liền uống một ngụm lớn, quả cam và quả lê hỗn hợp ở bên nhau, khẩu vị cư nhiên còn rất không tồi.
Ừm, bộ dáng giống như là đứa bé ngoan ở nhà trẻ ngoan ngoãn ăn cơm chờ biểu diễn. Giản Ninh nhẹ nhấp một ngụm, biểu tình hơi hơi vừa động, ừm, chua chua ngọt ngọt.
Giống như cô bé này vậy.
“Thầy Giản, ngày thường thầy có tổ chức bữa ăn tập thể sao?” An Hinh tò mò hỏi.
“Ngẫu nhiên thôi, bình thường thì ăn ở nhà ăn nhân viên của trường học.” Giản Ninh ngồi ở trước mặt cô, hành vi mặt đối mặt uống nước trái cây của hai người, giống như có chút ấu trĩ?
A, đó chính là không có khả năng ăn ké bữa sáng. An Hinh ai oán một lát. Hôm nay nhìn đến thời khoá biểu, cư nhiên mỗi tuần có hai ngày là không cần dậy sớm, một cái phải tới 8 giờ rưỡi mới có tiết, một cái 9 giờ rưỡi, hậu quả ở một mình, chính là chỉ có thể giữa ngủ nướng và bữa sáng chọn một cái.
“A, nhà ăn nhân viên của trường học có phải so với nhà ăn sinh viên ăn ngon một chút hay không? Hừ hừ, khẳng định có khác biệt.” An Hinh một bộ biểu tình “Em liền biết như thế thầy không cần giảo biện”.
Giản Ninh hơi hơi cong lên khóe miệng, cho một nụ cười cực nhạt, như trên giấy Tuyên Thành nhuộm đẫm khai tranh thuỷ mặc, rõ ràng chỉ là một bút nhợt nhạt, lại gãi đúng chỗ ngứa làm người không rời được mắt đi. “Đúng vậy, hâm mộ?”
Không dựa theo lẽ thường ra bài, không dựa theo lẽ thường nói chuyện…… An Hinh vốn đang cho rằng giáo sư đại nhân sẽ giải thích một chút đâu, ai biết người ta chính là kéo cừu hận, chậc chậc, làm thầy kẻ khác thật là không một chút đạo đức nhà giáo —— Nhưng mà, thầy giáo đặc biệt như vậy chơi mới vui không phải sao, liền giống như lão Đường vậy. “Không hâm mộ, các ngươi cũng là ăn ở căn tin lại đây. Ăn đến khổ trong khổ, mới là người trên người mà.”
Giản Ninh phát hiện cô bé ra vẻ ông cụ non chuyện này, thật là chơi vui. Anh phối hợp gật gật đầu, nhìn thoáng qua cô bé ở đối diện liếm môi: “Ừm, em ăn nhiều một chút, tăng chiều cao.”
Tử huyệt của Hinh gia! An Hinh phản xạ có điều kiện giống nhau thẳng lưng, nhấn mạnh: “Em đang cao lên mà, em mới mười sáu tuổi và bảy tháng! Có người dậy thì phải tới hai mươi mấy tuổi mới kết thúc! Em chỉ là lớn lên trễ một chút chậm một chút!” Năm trước cô còn cao lên 3,5cm nay cao hơn 1cm so với năm ngoài……
Hửm? Giáo sư Giản nhướng mày, cô bé giống như đang xù lông? Nhớ tới lần trước cô cũng không ngừng nhấn mạnh chính mình nhất định sẽ trở thành đại mỹ nữ cao 1m9, hình như anh giống như tìm được thú vui khó lường rồi?
“Ừm, cao lên.” Giáo sư Giản giọng điệu rất thành khẩn, một chút cũng không có lệ.
Hinh gia lúc này mới cảm thấy mỹ mãn mà không xù lông đầy người mình nữa.
“Buổi tối có thể uống nhiều sữa bò chút.” Giản Ninh lại bổ sung một câu, nhìn cô bé lại chu miệng lên, giải thích: “Khi đang cao lên nên bổ sung chút chất vôi, bằng không mật độ canxi theo không kịp tốc độ tăng chiều cao của em.”
Theo không kịp tốc độ tăng chiều cao của em…… Lời này An Hinh nghe cả người đều thoải mái. Cô cầm cái ly lên, ngửa đầu một hơi liền ùng ục ùng ục uống hết nước trái cây: “Bắt đầu từ ngày mai em sẽ lấy sữa bò thay nước trái cây mà uống, chuối sữa bò a, đu đủ sữa bò a……”
Ừm, một cái kích thích hệ tiêu hóa, một cái ngực to dáng đẹp, rất thích hợp với con gái…… Giáo sư Giản nội tâm yên lặng.
An Hinh nghiêng đầu nghĩ các chủng loại có thể hỗn hợp, phát giác giống như không phải rất nhiều, có hơi phiền muộn, một tay chóng cằm nhíu mày: “Thôi kệ, sau này buổi sáng em uống nước ép trái cây, buổi tối uống sữa bò, như vậy giống như khỏe mạnh tương đối hợp lý. Thầy Giản, thầy dù gì cũng giáo sư của y học viện, thầy nói đi?”
“Phạm trù y học không có gì rộng, đây hẳn là phạm trù thuộc về dinh dưỡng học.” Giản Ninh nhìn chằm chằm một ít tép chanh màu vàng quất ở khóe miệng cô, không chút để ý mà trả lời.
“Chị họ em nói, khỏe mạnh, nguyên liệu nấu ăn tươi mới, số lượng vừa phải mà ăn vào trong bụng, đều sẽ có công hiệu của nó. Người hiểu được dưỡng sinh tất nhiên tốt, nhưng mà cũng không cần thiết vì dưỡng sinh, hoàn toàn từ bỏ thú vui của mỹ thực.”
Giản Ninh không có đáp lại lời cô nói, chỉ là vươn tay, khoảng cách cách quầy bar cũng không quá xa, nhẹ nhàng dùng ngón cái quẹt qua khóe môi cô.