Thủ Tịch Ngự Y

Chương 376-2: Bí thư Liêu xuất mã



Thường Tuấn Long liền vội vàng tỏ thái độ, nói:

- Tuyến đường là vấn đề lớn nhất đã được giải quyết xong, còn lại những vấn đề nhỏ, chúng ta tự nghĩ cách cũng có thể khắc phục, không nên gây thêm phiền hà cho lãnh đạo ban quản lý nữa.

Tăng Nghị cười cười, nói:

- Trong sự việc này, chúng ta vinh cùng vinh, mà tổn cùng tổn. Thường tổng bên đó còn có khó khăn gì, cứ nói ra đây, ban quản lý sẽ cố gắng hết sức phối hợp cùng giải quyết!

Thường Tuấn Long xua tay, nói:

- Không còn, thật không còn nữa!

Tăng Nghị liền nghiêm mặt nói:

- Nhân đây, tôi cũng xin nhắc lại một chút thái độ của ban quan lý, bất kể là dự án nào, có thể là Thường tổng, cũng có thể là Trương tổng, chỉ cần các anh có bất kỳ vấn đề hoặc nghi hoặc gì, bất cứ lúc nào đều có thể đến ban quản lý phản ánh. Nếu ngại, chúng tôi sẽ chủ động đến, giải quyết ngay tại chỗ! Có điều, lần sau theo tôi nghĩ không nhất thiết phải làm to chuyện như thế nữa. Dù gì thời gian của mọi người đều quý báu. Tôi nói có đúng không,Thường tổng?

Thường Tuấn Long không biết nói gì, chỉ còn cách gật đầu:

- Đúng, đúng!

Mọi người trong phòng họp lúc này mới cảm nhận được sự lợi hại của vị chủ nhiệm trẻ này. Tuy vẻ mặt lúc nào cũng cười nói ha hả là thế, nhưng không có nghĩa là mặc cho mọi người muốn làm gì thì làm. Thật ra, hôm nay Tôn đại công tử giở trò gì người ta sớm đã hiểu được, việc nên khen thì sẽ khen thưởng đầy đủ. Nhưng việc cần đánh thì cũng sẽ trừng trị tới nơi tới chốn.

Hôm nay mọi người cũng đã thấy rõ, dù rằng bản thân không đến chăng nữa, đội ngũ ban quản lý người ta, vốn cũng chỉ muốn đi công trường thi công hồ Tinh Tinh giải quyết vài khó khăn. Kết quả thì Tôn đại công tử đã không cảm kích, trái ngược còn giở trò, việc này làm cũng có phần không phải, đây không phải là dựa vào thế mà đè người sao.

Thường Tuấn Long rất ấm ức, kế hoạch ban đầu là muốn tạo áp lức cho Tăng Nghị, ai ngờ đúng lúc này, tuyến đường khốn kiếp nó lại đổi lại rồi. Lúc này để cho thằng tiểu tử Tăng Nghị hỏi vặn, hơn nữa lại trước mặt bao nhiêu đại diện các xí nghiệp, thế này thì mất mặt quá đi mất!

- Người ta thường nói, thương gia là người chọn hàng! Hôm nay mọi người đến đây đông đủ thế này thể hiện sự quan tâm đối với dự án hồ Tinh Tinh, điều này cũng chứng minh rằng niềm tin của mọi người trước sự phát triển của khu công nghệ cao và thành phố Bạch Dương chúng tôi.

Câu nói của Tăng Nghị, vạch rõ ranh giới giữa Thường Tuấn Long với đại diện các xí nghiệp, nói:

- Hôm nay mọi người tới đây, chúng tôi rất hoan nghênh. Việc đầu tư là chuyện rất quan trọng, phải suy nghĩ kỹ càng cẩn thận, nhưng tôi tin rằng, qua việc này, mọi người sẽ biết được, khu công nghệ cao thành phố Bạch Dương chúng tôi rất tôn trọng, giữ chữ tín với nhà đầu tư, là một đối tác tin cậy, vậy nên, người chọn hàng hôm nay, rất có thể ngày mai sẽ là người mua lớn.

- Nói rất hay!

Lúc này cửa phòng họp vừa mở ra, Bí thư Thành ủy Liêu Thiên Hoa đi vào, vỗ vỗ tay, khẽ cười nói:

- Đồng chí Tăng Nghị nói rất hay, chọn đầu tư vào thành phố Bạch Dương, tuyệt đối không làm mọi người phải thất vọng đâu!

Tăng Nghị vội vàng đứng dậy, giới thiệu nói:

- Các vị, tôi xin được giới thiệu, đây là đồng chí Liêu Thiên Hoa - Bí thư thành ủy thành phố Bạch Dương. Biết được các vị tới đây xem xét môi trường đầu tư, nên rất xem trọng, đích thân đến hỏi thăm mọi người!

Phòng họp rộn vang tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Thường Tuấn Long càng thêm buồn bực. Mẹ nó, rõ ràng đến để gây thêm áp lực, sao giờ lại biến thành xem xét môi trường đầu tư. Kỳ công tổ chức buổi họp đại diện xí nghiệp, giờ trở thành mâm cỗ, để Tăng Nghị nó theo đơn nhận mất rồi.

Tăng Nghị bước nhanh nghênh đón, ghé sát tai Liêu Thiên Hoa khẽ nói:

- Bí thư Liêu, những người bên dưới không biết rõ tình hình, lại kinh động đến ngài rồi, thật ngại quá!

Nói xong, Tăng Nghị hướng về phía đám đông nói:

- Bây giờ, mời mọi người lắng nghe Bí thư Liêu phát biểu, giới thiệu với chúng ta về chính sách đầu tư của thành phố Bạch Dương!

Liêu Thiên Hoa nghe nói các xí nghiệp vây quanh khu công nghệ cao truy vấn về chuyện tuyến đường, liền vội vàng tới giải nguy. Suy cho cùng chuyện tuyến đường, thành phố Bạch Dương đuối lý, nếu không chẳng có chuyện Thái Thành Lễ khởi tố thành phố. Ban đầu còn nghĩ bên này nhất định như nước với lửa, ai biết vội qua xem, sự tình hoàn toàn chẳng như vậy.

Cũng may Liêu Thiên Hoa thấy nhiều cảnh như vậy, nên vừa thấy ra hiệu của Tăng Nghị, liền biết mọi chuyện đã được hóa giải xong rồi, lúc đó trong lòng thoải mái, giơ tay khẽ ra hiệu, cười cười ngồi vào bàn hội nghị gần trước mặt.

- Trước tiên, tôi xin đại diện cho chính quyền thành ủy thành phố, cảm ơn các vị đã đến đây. Công việc thu hút đầu tư, là một hạng mục của thành phố Bạch Dương chúng tôi…

Liêu Thiên Hoa suy cho cùng là Bí thư thành ủy thành phố, phong cách nói chuyện chắc chắn, chỉ một lời nói, các chính sách thu hút đầu tư của thành phố đều êm tai, có tình có lý, đồng thời, liệt kê ra hàng loạt số liệu để chứng minh tiềm lực phát triển của thành phố Bạch Dương, còn chọn thời cơ thích hợp, kết hợp vài động tác tay, làm cho bầu không khí thêm phần sôi nổi.

Cũng không biết có phải lời nói của Liêu Thiên Hoa phát huy tác dụng, hay là biểu hiện trước đó của Tăng Nghị làm cảm động mọi người, đợi Liêu Thiên Hoa vừa nói xong chính sách đầu tư của thành phố, liền có vài người phụ trách của các xí nghiệp đứng ra, tỏ vẻ đồng ý đưa ra những hạng mục sẵn có trên tay, đem đến thành phố Bạch Dương để đầu tư.

Liêu Thiên Hoa đến là để giải nguy, nên chuẩn bị sẵn những kế hoạch để giải vây, không ngờ rằng lại có thêm thu hoạch ngoài ý muốn, lúc đó trong lòng thiếu chút nữa không nhạc nở hoa, sau này xem còn ai dám lắm mồm, nói vị Bí thư thành ủy này không biết cách thu hút đầu tư. Hôm nay dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, không làm mà vẫn có chiến lợi phẩm đó sao, gì chứ thu hút đầu tư, cũng chẳng có gì khó cả!

Thường Tuấn Long muốn khóc cũng khóc không được, muốn cười cũng cười không xong. Hắn không thể ngờ rằng, sự việc trở nên thế này, tự mình tìm những người này đến để có người tiếp nhận dự án hồ Tinh Tinh, ai mà biết được lại tự biếu không thành tích cho Tăng Nghị.

Liêu Thiên Hoa lập tức chỉ thị, bảo thành phố chuẩn bị tiệc trưa chiêu đãi người của xí nghiệp đến xem xét môi trường đầu tư, đồng thời, còn sai người thông báo cho các lãnh đạo khác của thành phố đến tham dự. Trước đó không hề chuẩn bị gì, chỉ bằng một bài phát biểu, có thể khiến cho đám người này hoàn toàn bái phục mà rút tiền ra. Việc này làm cho Liêu Thiên Hoa cảm thấy nở mày nở mặt, muốn cho người khác ai cũng biết đến.

Tăng Nghị cũng dở khóc dở cười, hắn cũng không nghĩ được tới tình cảnh này.

Trước lúc đi, Liên Thiên Hoa vui vẻ vỗ vai Tăng Nghị, nói:

- Tiểu Tăng, việc hôm nay cậu làm rất tốt, không chỉ giải quyết được vấn đề, mà còn nâng cao hình ảnh thành phố Bạch Dương chúng ta. Lãnh đạo thành phố không nhìn nhầm anh, làm rất tốt!

Trong lòng Liêu Thiên Hoa thực ra hiểu rõ, chỉ dựa vào vài lời nói kia, khó lòng mà dành được khoản đầu tư này, hơn nửa là công nỗ lực trước đó của Tăng Nghị. Chỉ có điều, lãnh đạo cũng sẽ có một tia hư vinh!

Tăng Nghị cười cười, nói:

- Nếu không phải ngài đích thân tới đây, có lẽ tôi cũng chẳng giữ được cục diện này rồi!

Liêu Thiên Hoa cười ha hả, vừa bước chân lên xe, vừa nói:

- Cậu sắp xếp công việc một chút, tới trưa vào trong thành phố, làm công tác tiếp đãi nhà đầu tư!

Nhìn Liêu Thiên Hoa rời đi, Lý Vĩ Tài thở phào nhẹ nhõm. Chuyện hôm nay coi như đã qua, hữu kinh vô hiểm, thậm chí còn có chút vui mừng. Hắn đứng sau Tăng Nghị, nói:

- Chủ nhiệm Tăng, sự việc hôm nay, tôi phải tự kiểm điểm rồi!

Tăng Nghị cười cười xua tay, nói:

- Sau này chú ý là được rồi, bất kể gặp phải chuyện gì đi nữa, đều không được tự làm lòng mình rối loạn!

Lý Vĩ Tài gật đầu lia lịa, bài học lần này, phải nói rất là sâu sắc!

Thường Tuấn Long ra khỏi phòng của ban quản lý, lên thẳng chiếc xe đối diện bên kia đường, cảnh tượng này, vừa khéo bị Tăng Nghị với Lý Vĩ Tài nhìn thấy.

Tăng Nghị cười nhạt hai tiếng, quay người vung tay rồi đi lên lầu.

Lý Vĩ Tài lúc này mới hoàn hồn trở lại, tự mình quên mất một chuyện, tại sao Chủ nhiệm Tăng lại muốn chỉnh sửa tuyến đường lại một lần nữa?

Trên chiếc xe đối diện bên kia đường, Tôn Dực ngồi tựa trên chiếc ghế, hỏi:

- Mọi việc làm thế nào rồi? Lúc nãy rời đi, hình như là Liêu Thiên Hoa!

- Đừng nói nữa! Tên tiểu tử Tăng Nghị này rất khó đối phó, chúng ta tìm nhiều người đến như vậy là để đứng trợ uy, kết quả trở thành hội nghị thu hút vốn đầu tư của Tăng Nghị, phút chốc thu hút được mấy khoản đầu tư. Anh không xem lúc Liêu Thiên Hoa rời đi, miệng còn không ngậm lại được!

Thường Tuấn Long vừa nhắc tới đây, đã cảm thấy vô cùng tức tối.

Tôn Dực cũng nhíu mày, nhưng vẫn hỏi:

- Chuyện tuyến đường, Tăng Nghị có thái độ gì không?

- Tôi đang muốn nói chuyện này đây!

Thường Tuấn Long rút ra một điếu thuốc nhét vào miệng, nói:

- Lần này chúng ta rõ ràng là làm hời cho Tăng Nghị rồi. Cục Hàng không Dân dụng vừa mới ra thông báo sáng nay, tuyến đường sửa lại rồi!

Sắc mặt Tôn Dực lúc ấy trở nên tái mét, cảm giác này ghê tởm khó chịu hơn là ăn một con ruồi, oán hận nghiến hai hàm răng lại, Tôn Dực nói:

- Cứ để hắn đắc ý đi! Đợi chúng ta thoát khởi dự án hồ Tinh Tinh, xem xem ai có thể cười đến cuối cùng!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv