Chẳng qua, vẫn là có người lựa chọn đầu hàng. Trong đó có triều thần tiến lên một bước ni lạ, không thể làm thế được đâu, chúng ta vẫn là đầu hàng đi.
Chỉ cần thật lòng quy thuận thì vẫn có thể giữ mạng.”
“Tuy rằng, có thể Kim Quốc chúng ta sẽ diệt vong, nhưng ít nhất người vẫn còn sống sót.”
“Những người trên Thảo Nguyên kia, mặc dù phần lớn đều tàn bạo với các quốc gia bị xâm lược, nhưng với những người đầu hàng, bọn họ vẫn đối xử tử tế mài”
“Đúng vậy, bệ hạ, đầu hàng di...”
Có gần một phần ba triều thần hiển nhiên là chuẩn bị đầu hàng, trong mắt bọn họ tràn ngập vẻ kiêng kị và sợ hãi.
Lời những người này nói làm Kim Hoàng tức đến mức tái cả mặt, mẹ nó còn chưa đánh đâu, mà đám người này đã lựa chọn đầu hàng rồi.
Ông ta có cảm giác xúc động muốn giết hết tất cả những người này.
Bọn họ đầu hàng cũng có thể, nói không chừng còn có thể được trọng dụng, nhưng ông ta là Hoàng đế, sao có thể đầu hàng được chứ?
Ông ta làm không tốt rồi đầu hàng, cuối cùng nhất định sẽ bị đám man rợ Thảo Nguyên tìm lý do giết chết, hơn nữa, bọn họ vất vả lắm mới thành lập được chính quyền, cứ như: vậy bị người khác đoạt mất, ông ta làm sao có thể cam tâm được.
“Chuyện đầu hàng đừng nhắc tới nữa, mặt khác, dốc lực lượng toàn quốc trợ giúp tiền tuyến, lần này, bổn hoàng quyết định sẽ cùng tồn vong với Kim Quốc.”
Trước mắt đám thần tử này không đưa ra được đề nghị tốt, Kim Hoàng cũng chỉ có thể là tự mình đưa ra quyết định. Lời của ông ta làm sắc mặt mọi người trong triều đình đều tối lại.
Liều chết một phen? Bọn họ liều chết một phen như thế nào đây, kia chính là ky binh Thảo Nguyên quét ngang Á u đấy!
Cũng không biết hiện tại ở biên cảnh, ba đại chiến thần của Kim quốc có ngăn nổi bọn họ không nữa.
Ngay khi triều đình Kim quốc nghị luận là chiến hay hàng, lấy Hoàn Nhan Tông Vọng cầm đầu ba đại chiến thần của Kim Quốc, phân thành ba hướng, mỗi bên mang một trăm ngàn đại quân, chạm mặt với ky binh trên Thảo Nguyên.
Tuy rằng, trong đại quân ba trăm ngàn người của Kim Quốc bên này, có hai trăm ngàn là ky binh, hơn nữa sức chiến đấu cũng không tầm thường.
Chỉ là, đối mặt với ky binh trên Thảo Nguyên, bọn họ căn bản là không đủ nhìn, cho dù đây là trận chiến mà hai phe đều có một trắm ngàn người đi nữa.
Ky binh Thảo Nguyên không chỉ có kỹ năng cưỡi ngựa mà còn có thuật bản cung, trái ngược với ky binh của Kim Quốc.
Mấy tướng kị binh quản vạn binh xông lên, lần nào người Nữ Chân cũng bị diệt toàn quân.
Ba đại chiến thần trực tiếp bị bức ép lui về phía sau, cửa khẩu mà bọn họ giữ đã liên tục ném mấy tòa.
Mắt thấy ky binh Thảo Nguyên sắp đánh tới cửa nhà bọn họ rồi.
Cuối cùng, ba đại chiến thần Kim Quốc hợp hai trăm ngàn đại quân dư lại một chỗ, chuẩn bị triển khai phản kích với một nhánh ky binh Thảo Nguyên trong đó.
Bọn họ chuẩn bị lấy ưu thế về binh lực, tiến hành tiêu diệt từng bộ phận ky binh Thảo Nguyên.
Mà ky binh Thảo Nguyên bên này cũng chia quân thành ba đường, mỗi đường còn lại một trăm ngàn người.
Ở trung quân là chủ soái Tha Liệt thống lĩnh. Họ đang tiến về phía trước.
Sau khi trải qua mấy trận đối đầu với ky binh của Nữ Chân, tuy rằng tiêu diệt được gần một trăm ngàn ky binh của quân Nữ Chân, có điều, bản thân bọn họ cũng tổn thất gần mười ngàn ky binh.
Chỉ là chiến tích như vậy cũng đủ để cho bọn họ tự hào rồi. Tỷ lệ tổn thất là 10 - 1.