Nhưng khi ông ta đang suy nghĩ, trước khi năm đường đại quân tấn công, bất ngờ có một trận tiếng nổ vang lên.
Sau đó là sự oanh kích dày đặc của đại bác và pháo cối.
Trong chớp mắt, năm đường đại quân bị tấn công mãnh liệt, đại quân vừa chạy đến chưa hiểu chuyện gì đã bị cản ngay tại chỗ, không thể tiến thêm được nữa.
Không chỉ như vậy, quân Con Cháu từ trên núi đi xuống cũng bắt đầu tấn công quân đội ở trước mặt mình.
Vũ khí của bọn họ ép cho các đường đại quân không thể ngóc đầu lên nổi, chỉ có thể liên tục lùi lại. Cuối cùng, bọn họ bị đẩy về cùng một chỗ, tất cả những người muốn quay lại tấn công quân Con Cháu từ trên đồi đi xuống đều đã bị giết chết. ngôn tình hay
Sau khi liên tục lùi về sau, bọn họ mới nhận ra bọn họ đang gặp thế gọng kìm.
Ngay cả bên Hy Nhất cũng có đại quân chạy đến.
Hy Nhất vốn muốn giữ vững doanh trại của mình, nhưng đại quân trong tay ông ta đã phái ra ngoài gần hết rồi, số lượng binh sĩ trong doanh trại còn lại chưa đến hai ngàn người.
Quan trọng hơn là ở trên đầu bọn họ có mấy khối cầu khổng lồ bay ra. Hơn nữa, từ trên hình cầu có thể thấy được. ngọn lửa đang cháy.
Ở dưới những khối cầu này thì có một cái giỏ trục rất lớn.
Không đợi ông ta hiểu đó là cái gì, giỏ trúc đột nhiên ném ra cái gì đó.
Ngay khi những vật đó chạm đất thì nổ mạnh ngay.
Vụ nổ lớn làm Hy Nhất bay ra ngoài, may mà ông ta chỉ bị sóng xung kích đánh trúng, nếu không, ông ta đã bị nổ chết tại chỗ rồi.
Nhìn thấy vũ khí kinh khủng như vậy, Hy Nhất chỉ còn thấy sợ hãi.
Ông ta không kịp nghĩ nhiều, vội vàng chạy sang một bên.
Binh sĩ dưới trướng cũng vội vã che cho ông ta, chạy về hướng ky binh mà Hoàn Nhan Ngột Thuật dẫn đầu.
TÌnh hình bây giờ hỗn loạn như vậy, Hy Nhất muốn dẫn dắt mọi người từ trong sự hỗn loạn này mà chuyển bại thành thắng.
Nếu như cứ tiếp tục hỗn loạn như vậy, sợ là bọn họ chắc. chăn sẽ bị giết chết ở đây.
Bọn họ có mười tám vạn người, mà quân Con Cháu ở đối diện cộng lại, nhiều nhất cũng chỉ có mười vạn người mà thôi.
Hy Nhất suy nghĩ rất đơn giản, và ông ta cực kỳ tự tin về quân Nữ Chân của mình, ông ta chạy đến bên trong trận địa hỗn loạn và tìm được Hoàn Nhan Ngột Thuật.
Hai người cùng nhau dẫn ky binh chạy về một bên, nếu đã không có cách nào đột phá trận địa trước mắt, vậy trước hết cứ tập hợp tất cả ky binh của quân Nữ Chân lại với nhau đã.
Nhiệm vụ ông ta giao cho Trịnh Thế Dân chính là tập trung lại tất cả Bình Nhạc quân dưới tay mình, nghĩ hết biện pháp để đột phá trận địa trước mặt.
Ông ta muốn lợi dụng Bình Nhạc quân của Trịnh Thế Dân để ngăn cản quân Con Cháu trước mắt, còn ông ta sẽ tận dụng sự nhanh nhẹn của ky binh Nữ Chân để tiến hành tấn công quân Con Cháu.
Nhưng khi ông ta và Hoàn Nhan Ngột Thuật chạy đến bên cạnh, ông ta còn chưa kịp thu nạp tàn binh thì đã hoảng sợ phát hiện ra hướng bên này đột nhiên có thêm mấy vạn đại quân mặc quần áo của người dân tộc thiểu số.
Tình huống ấy làm ông ta kinh ngạc một lúc lâu, không hiểu có chuyện gì đang xảy ra nữa.
Ông ta không hiểu tại sao. lại có quân địch mặc quần áo của người dân tộc thiểu số xuất hiện.
Ông ta vẫn chưa điều tra kỹ càng lý do tại sao Tống Hán lại thua thảm nên cũng chưa biết chuyện A Thi Mã mang quân đến tiếp viện.
Đến bây giờ, ông ta vẫn cho rằng Giang Siêu và quân Con Cháu còn chưa trở về Ninh Châu phủ. Mà dù có trở về Ninh Châu phủ cũng phải đi đến từ phía Ninh Châu phủ chứ không thể đến từ phía sau ông ta được.
Ông ta đau biết Giang Siêu đã hành quân cấp tốc đến chặn đứt đường lui của ông ta.
Ông ta lại càng không nghĩ đến việc dù quân Con Cháu chỉ có một vạn người xuất kích, nhưng có năm vạn Bạch Liên quân và năm vạn đại quân do A. Thi Mã dẫn đầu đến trợ giúp. Số lượng binh sĩ của Giang Siêu không phải là một vạn mà lag mười một vạn.
Sau đó, Nguyên Vương cũng phái ra năm vạn đại quân, cộng tất cả lại là có mười sáu vạn đại quân.
Dù xét về số lượng binh thì không bằng liên quân giữa Nữ Chân và Trịnh Thế Dân.
Nhưng nếu xét về vũ khí và sức chiến đấu thì hầu hết số lượng binh sĩ đều mạnh hơn quân Nữ Chân.
Khi nhìn thấy quân đội dân tộc thiểu số ấy, Hy Nhất chỉ thấy ngạc nhiên và run sợ.