Không hiểu sao trong lòng ông ta cảm thấy bất an, chỉ là nhanh chóng được thay bằng vẻ vui mừng.
Nếu Ngân Thuật Khả đã đi qua rồi, rồi quay ngược lại đánh lén sau lưng, thì chỉ cần đột phát được một mặt trận thôi là bọn họ sẽ giành được thắng lợi toàn diện.
Nghĩ đến đây, Hi Nhất vội vàng cho đại quân nghỉ ngơi chỉnh đốn, đồng thời sai lính trinh sát bên mình và lính trinh sát bên quân Bình Nhạc chia ra từng nhóm đi ra phía sau kẻ địch liên lạc với Ngân Thuật Khả.
Chỉ cần liên lạc thành công, bảo Ngân Thuật Khả làm theo ý định chiến lược của ông ta, quay ngược lại đánh lén quân Con Cháu, thì trận chiến này ổn rồi.
Bên phe Trịnh Thế Dân, sáu đại quân ở sáu nơi nhanh chóng gửi đến tình hình tổn thất.
Hắn ta tổn thất một vạn người, năm đại quân ở năm nơi tổn thất tổng cộng khoảng hai vạn người.
Trận chiến vừa mới bắt đầu mà quân Bình Nhạc đã tổn thất hơn ba vạn người. Trịnh Thế Dân tức muốn điên lên rồi.
Quân Nữ Chân vì không xuất chiến nên không tổn thất một người nào.
Hắn ta hận đến ngứa răng, nhưng lại không thể làm gì được, tất cả đều là lựa chọn của hắn ta, có quả đăng cũng phải nuốt hết vào trong.
Bên kia, trước thành Phàn Dương, Ngân Thuật Khả dẫn năm vạn đại quân tới đây, bao vây cửa Tây thành Phàn Dương, dốc sức tấn công thành Tây.
Nếu đi đoạt thành, hắn ta không cần phải đoạt hết ba cửa còn lại, chỉ cần tập trung tấn công một cửa, đoạt được một cửa là tương đương với đoạt được toàn bộ thành Phàn Dương.
Về phần kẻ địch có chạy trốn từ ba cửa khác hay không, hắn ta hoàn toàn không để ý.
Hắn ta cần trọng địa chiến lược là thành Phàn Dương, chứ không phải cần đi giết kẻ địch cho bằng được.
Binh lính quân Bình Nhạc bắt đầu đẩy nhanh về phía cửa thành, đòn gỗ mới vừa tạo xong cũng được nâng về phía cửa thành.
Thuẫn binh giơ tấm chăn đề phòng mũi tên và viên đạn được băn từ trên tường thành. Đám quân Bình Nhạc còn lại bị Ngân Thuật Khả bắt buộc đi tấn công thành.
Quân Bình Nhạc dùng thang xông lên tường thành, chỉ là khi bọn chúng vọt lên thì lại không thấy quân Con Cháu ra đòn tấn công.
Trong mắt quân Bình Nhạc tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
Chẳng lế là quân Con Cháu ngu người rồi?
Hay là bị trận thế của bọn chúng dọa sợ rồi?
Ngay khi quân Bình Nhạc cho rằng quân Con Cháu bên trong thành bị dọa sợ, thì thấy quân Con Cháu vọt tới chỗ tường thành.
Thang vừa dựng lên thì đám binh lính dựng thang chợt ngã xuống hết trong tiếng đùng đoàng, thang mây cũng ngã xuống theo.
Đám binh lính vọt tới tường thành, chưa kịp leo lên thang thì đột nhiên có rất nhiều đồ bị ném xuống từ trên tường thành.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của bọn chúng, mấy thứ kia nổ bùng lên.
Khoảnh khắc tiếng nổ vang lên, người xung quanh lập tức bị nổ chết nổ bị thương.
Tiếng nổ thỉnh thoảng vang lên, mấy cái thứ bị ném xuống đều nổ tung lên.
Dưới tường thành hoặc là trong phạm vi mấy trắm mét cách tường thành đều là tiếng nổ mạnh.
Gần một vạn người tấn công thành bị nổ đến mức quỷ khóc sói gào, loạn hết cả lên.
Ngân Thuật Khả ở xa xa chỉ huy thấy cảnh này thì trong mắt hiện lên vẻ chấn động và ngạc nhiên.
Hắn ta chưa từng thấy trận chiến như thế, cho dù trên tường thành có cung tên binh, thì cũng không thể nào tạo thành tổn thất lớn như thế được.
Gần một vạn quân Bình Nhạc tấn công thành, ngay cả thang cũng chưa dựng lên, thì đã thương vong gần một phần năm, rồi làm sao tấn công thành được nữa?
Trước đó Ngân Thuật Khả tràn đầy tự tin, nhưng bây giờ đối mặt với thế cục thế này, trong mắt hắn ta chỉ còn lại chấn động.
Thấy quân Bình Nhạc chạy trốn trở về, Ngân Thuật Khả cực kì giận dữ, nói với đám cung tên binh phía sau: “Bắn cho bổn tướng, kẻ dám làm đào binh, lùi ra sau, giết không tha...”
Hắn ta vừa dứt lời, đám cung tên binh phía sau hắn ta lập tức bắn giết quân Bình Nhạc, cứ dám lui ra sau là sẽ bị cung tên binh quân Nữ Chân bắn chết.
Đám quân Bình Nhạc chạy trốn trở về không thể không quay đầu đi phía tường thành, đi lên là chết, lùi lại cũng chết, bọn chúng không có sự lựa chọn nào khác.
Có điều, lùi lại là chắc chăn sẽ chết, người Nữ Chân tuyệt đối sẽ không nương tay.
Nhưng nếu đi lên trước, có lẽ sẽ còn đường sống.