Về sức chiến đấu thì thật sự là kém quá xa, quân Con Cháu đối phó với bọn họ thật sự là quá đơn giản.
Ngược lại thì thế lực của Nguyên vương phái ra năm mươi ngàn người, cờ bọn họ treo chính là cờ hiệu tới trợ lực cho Ninh Châu phủ.
Nhưng rốt cuộc là tới để nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, hay là tới giúp Ninh Châu phủ thì không thể biết rõ được.
Đối với Nguyên vương, Đông Ly Ưng cũng không thể không định ra sách lược đề phòng.
“Về chuyện điều chế vật tư, Nguyệt tỷ tỷ, chuyện này do tỷ phụ trách, đến lúc đó tỷ và Đông Ly tướng quân trao đổi một chút đi.
Ngoài ra, Chỉ Tình tỷ tỷ, Ninh Tuyết tỷ tỷ, tiến độ sản xuất súng trường kiểu mới thế nào rồi? Có thể trang bị cho bao nhiêu quân đội?”
“Còn có sản lượng đạn viên và đạn pháo, có tăng lên hay không?”
Tô Miên Miên nhìn về phía ba nữ tử bên cạnh.
Tuy Tô Miên Miên là đại phu nhân nhưng giáp mặt nàng vẫn là gọi các nàng ấy là tỷ tỷ.
Dù sao nếu xét về tuổi tác, thì trong nhóm người nàng là người nhỏ nhất.
Ở trước mặt các nữ tử, nàng cũng không treo cái danh chính thê của mình, đầu cực kỳ thân thiết với nhau.
Đây cũng là nguyên nhân các nữ tử che chở cho nàng.
Không chỉ bởi vì bọn họ không muốn khiến Giang Siêu nghĩ rằng các nàng là người hay ghen tị, mà còn vì Tô Miên Miên thật lòng đối xử với các nàng.
“Được, việc điều phối vật tư ta sẽ phân phó xuống.” Đông Ly Nguyệt gật đầu, vị vương của Dạ Lang tộc là nàng đây đã trở thành bộ trưởng hậu cần của Ninh Châu phủ rồi.
Sở hữu hết thảy vật tư điều phối, đều là từ nàng quản lý.
Mà Mộ Dung Chỉ Tình và Tống Ninh Tuyết thì là phụ trách nghiên cứu phát triển quân sự. Còn có sản xuất vũ khí quân sự nữa,
“Súng trường kiểu mới cải tiến sản xuất máy tiện, hơn nữa đầu tư mô hình sản xuất dây chuyền lắp ráp, sức sản xuất tăng lên gần mười lần, trước mắt súng trường đã đủ để trang bị cho mười ngàn người, mặt khác, ta đã mở rộng tuyến sản xuất rồi, một ngày lượng sản xuất đều từ năm trăm khẩu trở lên, sau đó súng ống sẽ dần dần đưa lên tiền tuyến. Sức sản xuất pháo kiểu mới và pháo cối cũng tăng lên năm lần, lần lượt sẽ có sản phẩm mới xuất xưởng. Sau đó cũng sẽ vận chuyển lên tiền tuyến”
Lúc này Mộ Dung Chỉ Tình cũng lên tiếng.
Nói xong, nàng ấy nhìn về phía Tống Ninh Tuyết. Tống Ninh Tuyết gật đầu, tiếp lời:
“Xưởng luyện thép trải qua vài lần mở rộng, sức sản xuất sắt thép đã tăng lên, sản lượng đạn viên và đạn pháo cũng tăng lên gần năm mươi lần dưới hình thức sản xuất dây chuyền, chẳng qua, việc sản xuất thuốc nổ không khói có hơi không theo kịp nhu cầu của xưởng. Ta đã đốc thúc bên Giang Vân rồi, xưởng thuốc nổ không khói mới cũng đã xây dựng, hẳn trong mười ngày nữa là có thể đưa vào sử dụng.”
“Mặt khác, sản xuất lựu đạn cũng tăng lên ba mươi lần, công xưởng cũng đang xây dựng thêm, nhất định không bao lâu nữa, sức sản xuất còn có thể tăng lên.”
Nghe xong hai nàng báo cáo, Tô Miên Miên gật đầu, lúc này, nàng dời ánh mắt nhìn về phía Tô Yên Nhiên và nói: “Tô tỷ tỷ, công tác ổn định dân tâm, còn có các loại tuyên truyền sẽ giao cho tỷ.”
Tô Yên Nhiên nghe vậy cũng gật đầu.
“Được, ta sẽ đốc thúc bọn họ đi các thành trấn trấn an những dân chúng bị kinh hoảng, các công tác tuyên truyền cũng đã chuẩn bị tốt rồi.”
Nàng là bộ trưởng bên tuyên truyền và tổ chức, phụ trách tuyên truyền những chuyện này, mà phụ thân nàng còn là bộ trưởng giáo dục, phụ trách giáo dục những người này.
Tô Miên Miên nhìn về phía Đông Ly Thải.
“Tiểu Thải, chuyện lương thảo sẽ giao cho ngươi, cần phải đốc thúc cho tốt vào, đừng để các chiến sĩ ở tiền tuyến đói bụng. Nếu cần nhân thủ thì cứ tới tìm ta, ta sẽ điều thêm nhân thủ cho ngươi.”