Đối phương dường như không ngờ sẽ có người xông ra thay chủ quán nói chuyện, ngẩng đầu nhìn thấy Khương Thích liền mỉm cười:
“Eo ơi! Đây không phải là thư ký Khương của chúng ta sao!”
Người phụ nữ thay đổi giọng điệu ngạo nghễ: “Ồ không đúng, thư ký Khương sớm đã bị công ty đuổi ra khỏi cửa rồi, giờ chỉ còn là một con chó nhà có tang…”
Khương Thích sắc mặt tái xanh, Đường Thi hỏi người kia là ai, Khương Thích nói, cô ta tên là Thụy Tây, là một tiểu hoa đán nổi tiếng trên mạng.
Chính là người phụ nữ đã đập máy pha cà phê trong nhà Diệp Kính Đường lần trước.
Thụy Tây không ngờ lại nhìn thấy Khương Thích ở đây, hiện tại dựa vào Diệp Kính Đường chống lưng, kiêu ngạo, xấu tính, xảo trá, cay nghiệt: “Sao nào, tôi thấy đầu bếp nhà hàng này cũng khá đẹp trai, Khương Thích cô đang cố tình thu hút sự chú ý của anh ta sao? Ha ha ha, thật đáng thương, hiện tại không có tổng giám đốc Diệp giúp đỡ, cô nghĩ mình là cái thá gì?”
Khương Thích trầm mặc không nói, chịu đựng nhục nhã, quan tâm giúp đỡ bạn mình: “Hàn Nhượng, anh không sao chứ?”
“Eo ơi, nghe giọng điệu của cô ta kìa.” Thụy Tây làm ra vẻ cường điệu: “Từ xa xa có thể ngửi thấy mùi khai rồi, Khương Thích, cô không phải đến nỗi đói bụng ăn quàng rồi đó chứ?”
Hàn Nhượng hung tợn mắng: “Vị tiểu thư này, cô có thể xúc phạm tôi, cô cũng có thể chỉ trỏ tài nấu nướng của tôi, nhưng xin cô đừng có xúc phạm bạn bè của tôi!”
“Bạn bè? Trên đời này còn có tình thứ gọi là bạn thuần túy giữa nam và nữ tồn tại sao?”
Hai người đàn ông từ sau Thụy Tây bước lên, Khương Thích và Đường Thi ngẩng đầu nhìn đều sững người.
Là Diệp Kính Đường và... Bạc Dạ.
Chết tiệt, sao một lũ cặn bã lại đi chung với nhau!
Đường Thi khẽ kêu một tiếng: “Khương Thích, cậu trước tiên lo cho bạn của mình đi, có còn đau không?”
“Không có việc gì đâu.” Hàn Nhượng mỉm cười, nửa khuôn mặt thanh tú đã sưng đỏ lên rồi, anh ta rõ ràng là đang cố chịu đựng, mở nhà hàng lâu như vậy, anh ta chưa bao giờ gặp phải vị khách nào quá đáng như vậy.
“Chậc chậc chậc, đúng là con điếm và tiện nhân thường đi chung với nhau, nhìn thấy đàn ông là chỉ muốn xáp lại.” Thụy Tây cười liếc nhìn bộ móng tinh xảo mà cô ta tự làm, tựa hồ không đặt Đường Thi bọn họ vào mắt chút nào.
Bạc Dạ trước tiên hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Tôi nghĩ tôm hùm của họ không còn tươi đâu.”
Thụy Tây kiêu ngạo đi tới cạnh Diệp Kính Đường, vòng tay khoác tay anh ta: “Tôi đây chỉ là muốn giáo huấn đầu bếp một chút. Hai vị tiểu thư này không biết từ đâu tới, liền bước ra giúp đỡ.”
Đường Thi tái mặt, sau đó cười lạnh nói: “Gặp Diệp Kính Đường lại vui vẻ như thế, vậy mà còn mặt mũi đi xỉa xói người khác, cô bị kim châm vào đầu ứ nước rồi à?”
Lời giễu cợt sắc bén này làm cho sắc mặt của Thụy Tây đột nhiên đông cứng lại, vừa kịp phản ứng lại, cô vội vàng bước tới trước mặt Đường Thi: “Con khốn! Cô nói tôi cái gì?!”
Đường Thi nhẹ nhàng né tránh, một tay ép cô ta vào tường, khí thế của cô gái so với Thụy Tây cao hơn nhiều lần, cô dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Thụy Tây, khiến cho cô ta thấy ảo giác giống như Bạc Dạ nổi quạu.
“Cô… cô muốn làm gì? Tất cả mọi người đều nhìn thấy, cô còn muốn đánh nhau ở nơi công cộng sao?”
“Nếu như cô tiếp tục ăn nói hồ đồ không suy nghĩ kỹ, tôi không ngại xé rách miệng của cô ra!”
Đường Thi buông cô ta ra, đi tới trước khuôn mặt tái nhợt của Khương Thích: “Đi, sao cậu lại quen biết loại người như vậy? Chưa ăn tôm hùm bao giờ, chỉ nghĩ dựa vào một cái miệng là có thể hủy hoại danh tiếng của nhà hàng người khác. Tôi nghe nói Tiểu Thụy Tây cô gần đây đã mở một nhà hàng món Tây mới, có phải cố ý đến đây với mục đích phá hoại nơi này để tất cả khách hàng đến nhà hàng của cô chứ gì?”
Ngay khi Đường Thi nói câu này, những người xung quanh rạp đều hiểu ra, họ nhìn Thụy Tây với ánh mắt chế giễu, bàn luận với nhau: “Chậc chậc, thật không ngờ nha.”
“Người phụ nữ này tàn nhẫn như vậy thật không biết xấu hổ, bây giờ ai kia còn có thể làm người nổi tiếng trên mạng sao?”
“Khi còn học cấp ba, cô ta là bạn gái của bạn cùng lớp em trai tôi, phá thai nhiều lần, lịch sử đen tối có một đống kia kìa!”
“Chết tiệt, hai người đàn ông đó bị mù à?”
“Suỵt đừng nói, chắc nhà giàu thích chơi kiểu đó, hai nam một nữ...”