Editor: LaOngDao142
Ánh mắt của không ít người ngồi ở đây bắt đầu thay đổi, tầm mắt từ trên người Vân Thiên Vũ chuyển qua trên người Vân Thiên Tuyết, tại sao các nàng cảm thấy Vân Thiên Vũ mới có phong phạm thế gia đích nữ, ngược lại trên người Vân Thiên Tuyết lại lộ ra một cỗ không phóng khoáng đây.
Trên người nàng ta là phong vận của một người con gái được cưng chiều, một chút cũng không có khí thế lẫm liệt.
Mặc dù nữ nhân này có tài năng, có thiên phú, nhưng mà từ trên người không thấy được.
Mọi người đang suy nghĩ, giọng nói của Vân Thiên Vũ trong trẻo lạnh lùng vang lên: "Ta muốn hỏi các vị một chút, ta có nói từ bỏ sao, ta có nói với mọi người sẽ cho người thay thế ta biểu diễn sao?"
Vân Thiên Vũ nói xong, trong lòng Vân Thiên Tuyết vui mừng, nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy kinh sợ: "Đại tỷ, ngươi cái gì cũng không biết, cũng không cần mạnh mẽ chống đỡ, ta có thể thay ngươi biểu diễn một lần."
Vân Thiên Vũ từ từ nhìn về Vân Thiên Tuyết, khóe môi nở ra nụ cười tự tiếu phi tiếu, một đôi đồng mâu hiện đầy lãnh lệ hàn khí.
Vân Thiên Tuyết nhìn ánh mắt của nàng như thế, đột nhiên có chút bất an, nàng ta nghĩ tới Vân Thiên Vũ tiện nhân này cũng khó đối phó, trước khi tới đây, mẫu thân còn khuyên nàng, ngàn vạn lần không nên cùng Vân Thiên Vũ đối chọi gay gắt, để tránh để cho mình thua thiệt, có chuyện gì mẫu thân sẽ cho người đi làm.
Nhưng mà nàng ta không nhịn được, nàng ta chính là muốn đánh vào mặt Vân Thiên Vũ, muốn để thanh danh của cho nàng xuống dốc không phanh.
Nữ nhân như vậy tại sao được hạ chỉ cho Tiêu Cửu Uyên làm chánh phi.
Nghĩ đến Tiêu Cửu Uyên, trong lòng Vân Thiên Tuyết ghen tỵ ngọn lửa thiêu đốt thành một biển lửa, trong con ngươi tràn đầy âm ngoan.
Vân Thiên Vũ cười lạnh nhìn về Vân Thiên Tuyết, xem ra nàng không đánh nát mặt mũi của nữ nhân này, một ngày nàng cũng không tốt hơn, nếu như nàng không thu thập nàng ta, có phải hay không nàng ta cứ không ngừng tính toán với nàng, nàng ta có lòng chơi như vậy, nhưng nàng còn lười phải cùng nàng ta chơi đây, cho nên hôm nay nàng tốt nhất dọn dẹp nữ nhân này một chút.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ ngẩng đầu lên nhìn về Vân Thiên Tuyết ở phía đối diện thản nhiên nói: "Nhị muội lòng dạ thật là tốt, nhưng nếu như ngươi thật sự quan tâm người tỷ tỷ này, tại sao lúc trò chơi này vừa mới bắt đầu, ngươi không ngăn cản đây, ngược lại đợi đến khi hoa hồng rơi vào trong tay của ta, mới đứng ra nói."
"Còn có lúc trước ta nhìn thấy rất rõ ràng, trò chơi này dường như chính là do nhị muội cùng Lục tiểu thư đề ra thì phải, ta muốn hỏi nhị muội một chút, biết rõ tỷ tỷ cái gì cũng không biết, còn đề nghị lên chơi một trò chơi như vậy, ngươi bảo an tâm cái gì đây."
Lời của Vân Thiên Vũ vừa dứt, bốn phía không ít người nhìn về Vân Thiên Tuyết, sau đó có người nói thầm.
Vân Thiên Tuyết tự nhiên thấy cục diện đối với mình bất lợi, ngay lập tức trong mắt nổi lên lệ quang, đau lòng vô cùng nhìn Vân Thiên Vũ nói: "Đại tỷ, ta không có, ta không có suy nghĩ nhiều như vậy, trò chơi này là Uyển Nhi nghĩ ra được, Uyển Nhi nói quá nhàm chán, nói muốn chơi trò chơi, ta không có suy nghĩ nhiều như vậy, cho nên liền đồng ý, đại tỷ ta thật không có suy nghĩ nhiều như vậy."
Dáng vẻ Vân Thiên Tuyết như hoa lê đái vũ, ngược lại khiến cho tim của rất nhiều nam nhân có chút lỗi nhịp.
Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch nhìn nàng như vậy, không nói ra được đau lòng, đứng lên nói: "Vân Thiên Vũ, một trò chơi nho nhỏ, ngươi cũng có thể nghĩ nhiều như vậy, tâm tư này của ngươi thật là đủ đen tối."
Lời của Tiêu Thiên Dịch, thay Vân Thiên Tuyết kéo không ít mặt mũi, tại chỗ không ít người gật đầu.
Đúng vậy a, chơi cái trò chơi, người nào sẽ suy nghĩ nhiều như vậy a, Vân đại tiểu thư nghĩ cũng thật nhiều a.
Vân Thiên Vũ đang muốn nói châm chọc Tiêu Thiên Dịch đôi câu, nhưng không cần nàng mở miệng, Tiêu Cửu Uyên cách Tiêu Thiên Dịch không xa lạnh lẽo âm trầm lên tiếng.
"Tiêu Thiên Dịch, thân là nam nhân, chẳng lẽ ngươi không có chuyện gì cần chú ý, cho nên mới xen vào chuyện của nữ nhân, chuyện của nữ nhân chẳng lẽ nữ nhân của mình không thể giải quyết sao?"