Vân Thiên Vũ thoả mãn gật đầu, sau đó nhìn Đỗ Long đại sư nói.
"Tiếp theo làm phiền Đỗ Long đại sư ra bên ngoài truyền tin tức khác, nói cao thủ đệ nhất đệ nhị Long Phượng Bảng giết người của Hổ Đầu Tông trên Thiên Nhận Phong, lúc này đoạt Thiên Nhận Phong, tự xây dựng thế lực Đấu Long Tông, ngoài ra đại sư thả ra tin tức, lúc này Đấu Long Tông của chúng ta có hai thiên giai luyện đan sư, một thánh giai đan sư, bốn cao thủ cấp bậc Linh Hoàng."
Vân Thiên Vũ nói đến đây lại nhìn về Đỗ Long đại sư nói: "Đỗ Long đại sư, nếu không đại sư không muốn người ta biết danh hiệu của đại sư, đại sư không cần phải nói."
Đỗ Long đại sư hơi rướn mi, cười như không cười nhìn Vân Thiên Vũ, hắn chỉ cảm thấy tiểu nha đầu này đúng là một Tiểu Hồ Ly.
Nàng cũng đã nói như vậy, hắn chẳng lẽ lại thật sự có thể không nói thánh giai luyện đan sư là chính hắn sao?
Nếu quả thật như vậy, sau này nếu như hắn có chuyện tìm đến trên đầu của nàng, chỉ sợ nàng cũng sẽ không dễ dàng ra tay.
"Tông chủ yên tâm đi, ta biết làm thế nào?"
"Vậy là tốt rồi."
Vân Thiên Vũ biết Đỗ Long đại sư này là một người thông minh, người thông minh nói một chút là hiểu thấu.
"Vậy làm phiền đại sư."
"Không cần khách khí, tông chủ yên tâm đi, ta nhất định sẽ làm cho Đấu Long Tông nổi danh, tin tưởng rất nhanh lại có người đến gia nhập Đấu Long Tông, chẳng qua tông chủ vẫn phải cố gắng suy nghĩ một chút, nếu như những người tới gia nhập Đấu Long Tông, tông chủ tính an bài thế nào, trong lòng phải có một chủ ý trước, đừng đợi đến khi nhiều người lại luống cuống tay chân."
Đỗ Long đại sư nói, Vân Thiên Vũ khá tán thành, nàng gật đầu.
"Đại sư yên tâm đi, ta đã nhớ kỹ."
Đỗ Long đại sư không nói gì nữa mà dẫn theo Hạ lão lại rời đi.
Đợi đến khi bọn họ rời đi, Vân Thiên Vũ gọi hai người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia qua.
"Ta muốn rời khỏi Thiên Nhận Phong, ta ra ngoài có chút chuyện, các nàng ở bên trong Đấu Long Tông giúp ta duy trì Đấu Long Tông, lúc này còn chưa có người tới gia nhập, cho nên các nàng đừng lo lắng, chúng ta rất nhanh sẽ trở về thôi."
Hai người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia gật đầu, hai người vội vàng nói: "Các ngươi cứ đi ra ngoài, ở đây đã có chúng ta, chúng ta nhất định ổn định được những thôn dân kia, sau đó phân công bọn họ đến các ngọn núi làm việc."
"Được, vậy các nàng đi làm việc."
Vân Thiên Vũ gật đầu, đợi đến khi hai người bọn họ đi rồi, nàng nói với Tiêu Cửu Uyên: "Chúng ta đi tới học viện Thiên Kình một chuyến, đi thăm viện trưởng Tư Không thôi."
"Được."
Tiêu Cửu Uyên gật đầu đồng ý, tuy nhiên vì hai người không hiểu rõ về địa hình ở đây cho nên bọn họ dẫn theo Triệu Tranh cùng đi tới học viện Thiên Kình, lưu lại Hạ Vanh trông coi Thiên Nhận Phong.
Học viện Thiên Kình.
Bên trong tiểu viện của Tư Không Lâm, một người chơi cờ, vừa chơi cờ vừa cầm chén trà Tử Đàn tới uống trà, rất nhàn nhã.
Chẳng qua lúc hắn đang chơi vui vẻ, bỗng nhiên cảm nhận được ngọc bội trên người mình nóng lên, hắn lập tức nhìn qua, nhớ tới mình đã từng cho tiểu nha đầu Vân Thiên Vũ này một khối ngọc bội như vậy.
Hiện tại ngọc bội nóng lên, nói rõ nha đầu kia đang tìm hắn.
Sắc mặt Tư Không Lâm chợt nghiêm lại, hắn cảm nhận được Vân Thiên Vũ đã đi tới học viện Thiên Kình lại không khỏi cười ha ha, thân hình thoáng động đã ra khỏi học viện Thiên Kình.
Quả nhiên ở ngoài cửa viện của học viện Thiên Kình, hắn nhìn thấy được Vân Thiên Vũ và một nam nhân mặt sẹo.
Tư Không Lâm cười ha ha: "Khách ít đến đúng là khách ít đến, tại sao tiểu nha đầu ngươi cũng tới đây?"
Vân Thiên Vũ đi tới hai bước thi lễ với Tư Không Lâm, sau đó nàng vừa cười vừa nói: "Ta nhớ viện trưởng Tư Không, cho nên tới thăm, lẽ nào viện trưởng không chào đón ta sao?"
"Làm sao có thể không chào đón được chứ? Nào nào, hai ngươi theo lão phu tiến vào trong uống chén trà đi."
Hắn quay đầu, thân hình thoáng động, dẫn theo hai người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ tiến vào nơi ở riêng của mình.
Triệu Tranh ngược lại ở lại bên ngoài, cũng không có tiến vào trong.