Người đăng: anpromalong6
Quá trình ủ phân là một quá trình liên tục nên cần có thời gian để phân hủy đống ủ, chính là các vi sinh vật làm việc.Ủ phân kiểu này cần hai thứ nguồn đạm và nguồn xác bã thực vật để ủ phân thành công. Phải cần cung cấp đủ lượng đạm để vi sinh vật có thể phát triển và sinh sản tốt nhằm oxi hóa nguồn Carbon.
Nguồn nguyên liệu thêm vào thường có tươi và ẩm ướt. Tuy nhiên quá nhiều chất đạm sẽ không tốt cho quá trình ủ phân bón. Các nguồn đạm này có thể dùng các thực phẩm dư thừa hay phân chuồng. Tuy nhiên đây là nguồn dinh dưỡng và cũng có thể là nguồn cung cấp các mầm bệnh cho người, vì vậy cần phải ủ đúng kỹ thuật mới ức chế được các mầm bệnh này.
Đối với nguồn xác bã thực vật cũng cần cung cấp cho khối ủ một nguồn đủ để làm năng lượng. Những vật liệu này thường là có màu nâu và khô như lá cây rụng, nhánh cây, rơm rạ,…. Nguồn xác bã thực vật tuy rất cần thiết nhưng khi quá nhiều sẽ có bất lợi. Nếu trong đống ủ chỉ toàn là những vật liệu từ gỗ như cành lá thì thời gian cần để phân hủy phải mất cả năm mới sử dụng được.
Yếu tố quan trọng trong quá trình ủ phân bón là nước, tất cả nguyên vật liệu cho vào thùng ủ phải được làm ẩm, phải kiểm tra đống ủ thường xuyên và thêm nước nếu quá khô, khối ủ quá khô sẽ không tạo ra phân bón tốt.
Trước khi ủ phân bón thì cần phải tưới nước đủ ẩm nhưng không được làm quá nhiều nước vì sẽ tạo điều kiện yếm khí tạo ra những chất không tốt cho cây trồng.
Không khí mà cụ thể là khí oxy cũng vô cùng quan trọng trong việc ủ phân bón nó cần thiết để oxy hóa nguồn xác bã thực vật và thúc đẩy nhanh quá trình ủ phân. Oxy được cung cấp bằng cách đảo trộn thường xuyên khối ủ.
Nếu khối ủ không được đảo trộn sẽ tạo ra các loại khí có hiệu ứng nhà kính có hại cho môi trường và không tốt cho phân bón, vì vậy việc đảo trộn thường xuyên quan trọng trong quá trình ủ phân.
Một ngày lao động cũng nhanh chóng qua đi, đêm tối nhanh chóng buông xuống, đám người dân nối đuôi hàng người xếp hàng rồng rắn đi đến tòa kiến trúc tạm bợ của hắn, không ít người dân già trẻ đều có trên tay là những que thịt ếch nướng, cùng các chén sành sử lành lặn lẫn sức mẻ trong đó là những khúc thịt chuột, lẫn tôm sông bên trong.
“ Công tử” “ Công tử” “ Công tử” “ Công tử” “ Công tử” “ Công tử”
Hàng loạt thanh âm kinh hô lên từ đám người dân chúng khi thấy thân ảnh bé trai mặc hoa lệ y phục bước ra, đồng loạt quỳ xuống cảm kích không thôi. Trong những tháng nay bọn họ không chỉ nhặt về cái mạng, mặc dù không được ăn no nhưng mỗi ngày đều ăn lấy rất nhiều món ăn ngon.
Tuy khẩu phần ít nhưng để cho đám người cứ tưởng sống trong mơ chính là mỗi ngày đều có thịt cá để ăn uống. Thậm chí công tủ còn hứa hẹn khi vụ mùa bội thu sẻ phân phát cho mỗi người bọn họ lương thực đây.
“ Tất cả đứng lên” Thiên An vội bước nhanh đến khi thấy một bé gái nhỏ lấm lem bị chen chúc xô đẩy làm ngả văng đi, vội vả đem thức ăn rơi xuống đường nhặt lên không ngại bẩn chút nào ăn lấy.
“ Ahhh” bé gái hoảng sợ tay run rẩy khi thấy nam hài hoa lệ y phục đến gần mình, nhấc là y phục của hắn bị người nàng làm bẩn trong lòng sợ hãi không thôi.
Chỉ bằng một việc này mạng nhỏ bị chém đi cũng không ai làm gì được khi tôn ti thân phận còn ra đó, xuất thân tầng lớp đáy cho nên nàng rất nhanh hiểu chuyện, cũng như từ đám người bên cạnh nhắc nhở.
“ Đừng sợ” Thiên An trấn an nàngđem tay vuốt lên đầu nhỏ nở lấy nụ cười, dù sao hắn sinh sống mười mấy năm ở xả hội chủ nghĩa Việt Nam gia đình cũng là từ nông dân mà ra cho dù thân phận bây giờ khác biệc đi nữa nhưng hắn cũng không có cái cao cao tại thượng xem mạng người như cỏ rác được.
“ Đứng hết lên đi, đám người không được tranh giành nhau thức ăn, mọi người phải đoàn kết lá lành đùm lá rách, kiên nhẫn chờ đợi rất nhanh mọi người sẻ không còn đói nữa, cuộc sống sẻ tốt hơn” Thiên An quay sang đám người lên tiếng
Mỗi ngày trôi qua lại có thêm những dân nghèo đổ về đất phong của hắn, điển hình như bé gái phía trước. Khi mà tại đất phong của hắn, người nào đến đều có thể nhận được trợ giúp, vị công tử nhỏ này chưa từng từ bỏ bất cứ người dân nào đến nhận trợ giúp, đối với dân nghèo mà nói hắn chính là cọng rơm cứu mạng.
Việc này cũng làm cho khẩu phần ăn của đám người dân cũ càng thêm eo hẹp lại, so với trước càng cắt giảm hơn. Khi nhiều hơn một người khẩu phần sẻ bớt lại, thậm chí còn có thể bị đói khi xếp hàng cuối chót, khi lượng thức ăn đả hết. Cho nên mới dẫn đến tình trạng chen lấn, hy vọng mình không phải bị đói.
“ Ta sẻ cố gắng cho mọi người không chịu đói nửa, sau này mỗi ngày đều có thịt cá để ăn, chỉ cần mọi người nghe theo lời ta làm việc, trước mắt có thể thiếu thức ăn, nhưng sau này ta hứa mỗi người bụng sẻ không bị đói như bây giờ”
“ bịch bịch bịch” Vô số người dân quỳ xuống nước mắt ngấn ra nghẹn ngào lên, bọn họ xuất thân thấp hèn mạng như cỏ rác còn thân ảnh nhỏ con nam hài kia là công tử một nước cao cao tại thượng lại vì đám người như bọn họ lo nghĩ, giờ phút này tất cả dân chúng nghèo đói đều bị mấy lời của hắn thu mua lên.
“ Công tử điện hạ, ân đức lảo nô chút sức già nguyện theo người”
“ Chỉ cần công tử điện hạ lên tiếng, cho dù núi đao biển lửa..”
“ Đội ân công tử”
“ Công tử ân đức”
“ Các ngươi người nào không nghe lời điện hạ, lảo tử đánh chết các ngươi”
Bên tai truyền lại thanh âm không ngừng của đám người dân chúng, liền một tay ra hiệu cho đám người ngay lập tức đám đông im lặng lại cười nói : “ Sắp đến ta sẻ cho người khai khẩn đất hoang, trồng những giống cây trồng mới, những người khỏe mạnh sẻ được chọn ra một khi thu hoạch vụ mùa sẻ đem tám phần cho những ai tham dự.
Còn nữa những người sức lực yếu sẻ được nhận vào các công việc phù hợp, ta không hứa sẻ cho mọi người cuộc sống giàu sang nhưng nhất định ta sẻ nuôi sống mọi người. Một điều cuối cùng đó chính là ta mở ra Quốc Tử Giám, tất cả người dân đều có thể vào đây hoàn toàn miễn phí ta sẻ dạy chữ viết cho mọi người, mỗi đêm chỉ có một canh giờ”
"Công tử ân đức, Công tử vạn tuế!" "Công tử ân đức, Công tử vạn tuế!"
Như sóng triều khong dứt thanh âm, tất cả người ở đây quỳ xuống đất dập đầu, không ngừng cao hô lấy, không cách nào có thể diễn tả được tâm tình bọn họ hiện giờ khi nghe những lời non nớt từ đối phương nói ra.
Kẻ sỉ vì tri kỷ mà chết, hiện tại gần ba ngàn dân nghèo trong thành đều nguyện ý vì hắn bán mạng, thân phận cao quý như hắn lại vì những người ti tiện như bọn họ không chỉ ban phát lương thực lại còn dạy chữ viết thứ sa xỉ mà bọn họ không dám ngờ đến, chỉ dành cho tầng lớp thượng lưu mà thôi.
“ Im lặng” Thiên An lần nữa lớn giọng lên tiếng, uy tín của hắn trong lớp dân nghèo trong bốn tháng trôi qua cực kỳ bền vững, chỉ một tiếng vang lên đám đông nhốn nháo liền lặng im xuống đám người ánh mắt đỏ bừng kích động chờ hắn nói.
“ Mọi người phải đoàn kết giúp đở lẫn nhau, cùng nhau vượt qua khó khăn gian khổ” Thiên An tiếp tục hốt du lên hắn cần đám người dân này khỏe mạnh sinh sôi lên.
Dù sao nhân khẩu là vấn đề trọng yếu khi mà toàn bộ dân chúng trong thành chỉ có 1254, con số này so với các quốc gia khác hiện giờ chẳng đáng là gì, mỗi một người đều là quý giá với hắn cả, rồi nói : “ Đêm nay sẻ là bữa học đầu tiên, hai mươi người một chổ tụ lại một chổ sẻ có người giáo chữ cho mọi người, người biết phải chỉ dạy cho người không biết, rõ chưa”
“ Vâng” đám người đồng thanh lên tiếng, không ít người sụt sùi khóc lên, nhất là đám dân nghèo mới chạy đến khi nghe được những lời này, liệu có ai tầng lớp giàu sang nói với họ những điều này chưa, câu trả lời là chưa bọn họ còn ngại cùng bọn họ hít thở tránh như tránh tà đây, trong lòng ai cũng kích động mong chờ háo hức cả.
Thu phục dân tâm chính là hắn việc làm bây giờ, hắn muốn đem đám dân nghèo này triệt để thu phục dưới trướng của mình. Đám người bọn họ là tầng chót thấp bé, có chết cũng chẳng ai quan tâm. Nhưng mà số lượng người như vậy có rất nhiều trong Bách Việt lẫn các nước hiện giờ.
Lại thêm tôn ti thân phận phong kiến quán triệt cho bọn họ, bây giờ Thiên An dang cánh tay ra cứu trợ cho bọn họ, lẻ nào bọn họ còn ăn cây táo rào cây sung. Sau này tòa thành được dựng lên sẻ trở thành những người dân trung thành cho hắn.
Là người hiện đại cho nên hắn biết rõ dân chúng tầm quan trọng, nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền. Dân chúng cũng vậy, một vĩ nhân vĩ đại của nước Việt Nam đả từng nói “"Dễ trăm lần không dân cũng chịu, khó vạn lần dân liệu cũng xong"
Trong hàng trăm luận điểm về “dân chủ” của Bác thì chữ “dân” là điểm xuất phát; trong bầu trời không gì quý bằng nhân dân, trong thế giới không có gì mạnh mẽ bằng lực lượng đoàn kết của dân.
Nói về dân, ông cha ta đã tổng kết “chở thuyền cũng là dân, lật thuyền cũng là dân, có dân thì có tất cả, mà mất dân là mất hết”. Hồ Chí Minh là người thực hành xuất sắc chân lý cao cả đó.
Theo Bác, cái gì tốt và có lợi cho dân cái đó là chân lý, phục vụ nhân dân là phục tùng 1 chân lý cao nhất, là đầy tớ, công bộc cho dân là lựa chọn 1 lẽ sống cao thượng nhất. Đời Bác có thể nói là 1 minh chứng hoàn hảo cho những giá trị tinh thần thiêng liêng đó.
Bác dạy chúng ta “mỗi đồng tiền, bát gạo mà chúng đang tiêu dùng đều từ mồ hôi của dân mà ra, thương dân thì phải tiết kiệm. Lãng phí, coi thường dân và tham ô tham nhũng, là có tội với dân”. Đặc biệt, tư tưởng của Bác gắn liền với đạo đức, phương pháp và phong cách. Và đời bác là con người thực hành, trong đó thực hành dân chủ, thực hành dân vận, thực hành đại đoàn kết dân tộc đều xuất phát từ chữ “dân”.
Dân tộc Việt Nam có thể hạ bệ hai đại cường quốc, Pháp Mỹ ra khỏi quốc thổ, giành được độc lập cho mình. Khi mà một nước cực kỳ lạc hậu đứng trước hai nền hùng cường đế quốc, còn giành được thắng lợi, mấu chốt ngoài sự lảnh đạo sáng suốt của Đảng chính là đến từ dân.
Thiên An chính là muốn học theo, tận dụng cái thân phận công tử của mình, từng câu từng chữ, hành động hòa nhập cùng người dân. Lôi kéo dân chúng, thu lấy dân tâm về mình, có được lòng dân ủng hộ mọi việc sau này đều có thể giải quyết cả