- Mẹ kiếp, chẳng phải nói, nếu như ta không thể mở thông đạo, phiền toái của ta sẽ rất lớn?
- Đúng, nếu như người không thể mở ra, chuyện của ngươi sẽ lớn.
Thanh Linh cười cười nói.
- Lúc này đây, chỉ có thể đánh một trận ác liệt thôi!
Trận chiến này, nếu dựa theo lời nói của Thanh Linh, Tiểu Báo Tử rất muốn khóc. Nhưng trong lòng hắn, còn có một tia may mắn khi tìm ra được nơi ra ngoài, nhưng mà, trong lòng của hắn cũng hiểu, một tia may mắn này chỉ là tưởng tượng của hắn mà thôi.
Rời khỏi cái động này, Tiểu Báo Tử tiến tới chỗ hàn đàm, dù sao trong miệng của nam tử cầm kiếm chậm là ba ngày, nhiều thì năm ngày, nhưng vạn nhất sớm hơn thì sao?
Ba người Hoan Hỉ hòa thượng vẫn ngồi bên bờ hàn đàm. Ngồi đó, nhìn chằm chằm vào mặt nước hàn đàm.
Tiểu Báo Tử giấu mình trong một gốc cây đại thụ che trời, một lần rồi một lần suy diễn tình hình sẽ xảy ra, làm thế nào để xuất kích, nếu như cướp được Thanh Liên Tử, làm thế nào để toàn thân trở ra, mỗi lần như thế hắn đề nhớ kỹ, phải biết rằng, đối mặt với ba cường giả Cửu phẩm, cho dù có một chút sơ sẩy, cũng đều làm cho hắn rơi xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục.
Ở trên cây, ngẩn ngơ suốt bốn ngày, suốt bốn ngày này, sau khi hết ngày thứ tư, mặt nước hàn đàm vốn yên tĩnh, rốt cục sinh ra biến hóa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Một cổ linh khí nhàn nhạt và tinh thuần từ trong mặt đàm tràn ra ngoài, mà cổ linh khí này, hoàn toàn khác với những linh khí mà Tiểu Báo Tử từng cảm nhận được.
Tinh thuần, tươi mát, không mang theo một tia khói lửa nhân gian.
Tuy chỉ có một tia, nhưng thời điểm Tiểu Báo Tử hít vào trong cơ thể, chỉ trong nháy mắt, giống như bọt biển. Mềm, liên tục, toàn thân thư thái, giống như một người đang mệt mỏi rả rời được ngâm trong suối nước nóng, không muốn đi ra ngoài nữa.
Đáng tiếc, tiệc vui chóng tàn.
Sau khi tia linh khí này rót vào trong cơ thể không bao lâu, bỗng nhiên Cửu Long Thần Hỏa Công của Tiểu Báo Tử sôi trào, bởi vì, tia linh khí này, đã bắt đầu rót vào trong nội khí của Tiểu Báo Tử, thời điểm chuẩn bị dung nhập vào bên trong, thì xảy ra vấn đề.
Giống như lời Thanh Linh đã nói, bỏi vì nội khí Cửu Long Thần Hỏa Công của Tiểu Báo Tử đã được yêu hỏa Thái Cổ Thực Long Thu rèn luyện, hiện giờ trộn lẫn với tia linh khí này, lập tức bị bắn ra thật mạnh.
Giống như một giọt nước lạnh rơi xuống một chảo dầu sôi, chỉ trong nháy mắt, nó sẽ nổ tung.
- Ách!
Vì không muốn gây ra phiền toái không cần thiết, Tiểu Báo Tử che miệng của mình lại, cơ trên mặt run rẩy, nội khí toàn thân dưới sự quấy nhiễu của tia linh khí này, hóa thành vô số thanh đao nhỏ sắc bén, cắt vào kinh mạch của hắn.
Nội khí tàn sát bừa bãi, một tia linh khí vừa rồi làm cho hắn rất thoải mái, lúc này đã biến thành bùa đòi mạng, nội khí Cửu Long Thần Hỏa của hắn phân cắt tia linh khí này, làm cho kinh mạch của hắn như bị cắt đứt, đồng dạng, mà tia linh khí này bị nội khí Cửu Long Thần Hỏa phân liệt ra, biến thành một cây kim rất nhỏ, đầu còn nhỏ hơn cả đầu kim bình thường, đâm vào kinh mạch của hắn, mà những tia linh khí bị nội khí phân tán ra, giống như muốn dùng tất cả biện pháp, dung nhập vào trong nội khí Cửu Long Thần Hỏa Công.
- Đáng chết!
Tiểu Báo Tử oán hận chửi thầm một câu, hắc hỏa trong đan điền nhảy lên hai cái, một cổ nội khí Hỏa hành tinh thuần trong đan điền bốc lên, lập tức đem nội khí đang tán loạn trong cơ thể chỉnh hợp lại, hình thành một chỉnh thể, đồng thời, Minh Nguyệt Hóa Thần Quyết cũng được hắn vận dụng, nội khí Cửu Long Thần Hỏa Công bắt đầu rèn luyện, dù là tia linh khí này cố gắng thế nào, nghĩ hết biện pháp, cũng không thể dung nhập vào trong nội khí của Tiểu Báo Tử.
Tiểu Báo Tử từ từ vận chuyển nội khí của mình, cẩn thận bao bọc tia linh khí nào vào trong, sau đó trục xuất ra ngoài cơ thể.
- Tiểu tử, hiện tại biết rõ lợi hại chưa?
Thanh Linh đắc ý nói ra, nói gần nói xa, lộ ra một ý trêu tức, cảm thấy hắn chịu thiệt như thế thì rất vui vẻ.
Lúc này sắc mặt Tiểu Báo Tử tái nhợt, không hề có một tia huyết sắc, giống như một con cương thi, nghe Thanh Linh nói thế, trong nội tâm cười khổ.
- Đúng vậy, ngươi nói đúng, tia linh khí này không thể dung hợp với nội khí của ta.
Khi đang nói chuyện, liền phong bế toàn bộ lỗ chân lông, ngay cả hô hấp cũng chú ý, phòng ngừa có một tia linh khí nào tiến vào trong cơ thể.
Đối với người khác, tia linh khí này có thể so với tiên đan diệu dược, đối với hắn mà nói, không khác thì thuốc độc.
Mà ánh mắt của hắn, thì nhìn chằm chằm vào động tĩnh trên mặt hàn đàm.
Bên bờ hàn đàm là ba cường giả Cửu phẩm, mà với Tiểu Báo Tử, con mắt mở lớn, không dám chớp mắt một cái, tuy bọn họ đều là cường giả Cửu phẩm, đều có được tâm tính hết sức cường đại, nhưng thứ này lại có quan hệ tới việc bọn họ có bước vào Thông Huyền Bí Cảnh hay không, một bước lên trời, cho nên, ba người không ai không lộ ra thần sắc cấp bách.
Đây là chuyện thường tình của con người.
Bỗng nhiên trong gợn sóng rập rạp trên mặt nước, từ từ nhô lên, gợn sóng trên mặt nước hàn đàm càng ngày càng nhiều, càng ngày càng rõ ràng, bỗng nhiên, một lá sen xuất hiện, từ từ lộ ra khỏi mặt nước.
- Không có gì đặc biệt sao?
Nhìn thấy lá sen này, sau đó hoa sen cũng từ từ lộ ra hình dáng của nó.
Đây là một đóa hoa sen bình thường, hình dáng lúc này vẫn chưa nở. Bình thường đến không thể bình thường hơn nữa, bởi vì nó không khác gì hoa sen bình thường kiếp trước Tiểu Báo Tử nhìn thấy, nếu như không phải nó từ trong hàn đàm mọc ra, mà nó dùng phương thức cổ quái này xuất hiện ở nơi khác, cho dù nhãn lực của Tiểu Báo Tử cường đại, cũng không nhìn ra nó có điểm gì khác với hoa sen bình thường.
Đương nhiên, đây là lần đầu tiên thì bỏ đi.
Sau khi gốc hoa sen này lộ ra khỏi mặt nước, tình huống đã sinh ra một ít biến hóa.
Vừa rồi linh khí tràn ngập ở chung quanh, làm cho hắn ăn không ít đau khổ, đã biến mất, nguyên khí chung quanh cũng đình chỉ, thời gian, không gian, giống như ngừng chuyển động.
Chung quanh là một nơi quỷ dị, từ khi nụ hoa sen chóm nở đó xuất hiện trên mặt nước, vẫn không nhúc nhích. Nhìn thì bình thường, nhưng trong mắt Tiểu Báo Tử, thì gốc sen này đã tự thành một không gian độc lập, nhìn như rất gần, nhưng lại thập phần xa xôi.
- Mẹ kiếp, tại sao lại quỷ dị như thế?
Hắn thấp giọng mắt một tiếng.
- Thanh Linh, kế tiếp phải làm sao bây giờ?
- Ta không phải đã nói với ngươi rồi sao?
Thanh Linh nói ra.