Mà Tiểu Độc thì luôn đi theo bên cạnh hắn, trong lúc Tiểu Báo Tử tu luyện thì Tiểu Độc ở bên cạnh xưng vương xưng bá. Nhưng cũng đồng thời phụ trách cung cấp thức ăn cho Tiểu Báo Tử.
Sau khi hấp thu quyền ý của Bảo Âm Cách Nhật, tuy rằng thực lực của Tiểu Độc không tăng lên nhiều, nhưng linh trí lại mở ra rất nhiều so với lúc trước. Tiểu Báo Tử cảm thấy hiện tại linh trí của Tiểu Độc ngang ngửa với một đứa bé mười hai mười ba tuổi, ngoại trừ việc không nói được ra thì Tiểu Báo Tử mang theo hắn cũng sẽ không cảm thấy buồn.
- Độc à, ngươi cảm thấy nơi này thế nào?
Ô, ô, ô!
- Ha ha ngươi cũng cảm thấy như thế à! Ta cũng nghĩ như vậy !
Tiểu Báo Tử vỗ vỗ đầu Tiểu Độc, đứng dậy nói.
- Nơi đây đúng là rất tốt, ngày nào đó lão tử cảm thấy mệt mỏi, sẽ don dẹp cái sơn động kia một chút rồi sống ở trong đó, chắc chắn sẽ rất thoải mái !
Ô,ô,ô!
- Ngươi cũng muốn ở đó hả? Được, ta sẽ làm một chỗ cho ngươi. Cho ngươi vào đó ở cùng!
Ô, ô, ô
- Được được, chắc chắn ta sẽ cho ngươi ở cùng, sẽ không bị mưa ướt!
Tiểu Báo Tử cười nói.
Linh trí của Tiểu Độc càng gia tăng thì tinh thần lực của nó cũng được tăng trưởng, liên hệ giữa hắn và Tiểu Độc cũng càng thêm chặt chẽ, so với trước đây thì quan hệ cũng thân cận hơn không ít. Những lúc không có chuyện gì làm Tiểu Báo Tử cũng sẽ tâm sự với Tiểu Độc một ít chuyện nhỏ tuy rằng Tiểu Độc không thể nói chuyện, nhưng mà bởi vì có liên hệ trên tinh thần nên hắn vẫn có thể hiểu được ý tứ của nó. Sau ba tháng sống chung, một người một sói càng thêm gắn bó.
- Tốt lắm, Tiểu Độc à, đừng nghĩ nhiều như vậy, nào đã có chuyện tốt như vậy, ta hiện tại đang còn rất nhiều chuyện cần phải xử lý, nào có tâm trí rảnh rỗi mà tới đây ẩn cư!
Tiểu Báo Tử vỗ vỗ đầu Tiểu Độc.
- Ngoan ngoãn ngủ đi, ngày mai chúng ta còn phải trở về nữa, ta còn phải đùa giỡn với tiểu nha đầu kia đã!
Quyết đấu với tiểu nha đầu của Mạnh gia, Tiểu Báo Tử hoàn toàn không để ở trong lòng, mặc dù Mạnh Thanh Dung là thiên tài trăm năm khó gặp của Mạnh gia ở Trữ Châu đi nữa, nhưng mà Tiểu Báo Tử ta là ai cơ chứ?
Ngay cả tên điên như Ma Tôn Diệt Trần hắn cũng dám trêu chọc, hơn nữa lại có thể toàn thân thoát ra khỏi tay của Ma Tôn Diệt Trần, chỉ với một chút này cũng đủ để hắn tin tưởng mình có thể đối mặt với tất cả địch nhân trong thiên hạ.
Đương nhiên, không tính dị nhân dẫn động sát lôi ngày đó, hắn căn bản không phải là người trong thiên hạ, hắn là người trên trời.
Tuy rằng Mạnh Thanh Dung là thiên tài, Mạnh gia ở Trữ Châu cũng là gia tộc lớn, nhưng cũng sẽ không thể sánh được với sức mạnh của Ma Tôn Diệt Trần, thực lực cũng sẽ không vượt qua Tịch Diệt Ma Cung.
Nhưng mà, dần đây nhất hắn lại nhận được một cái tin tức khiến trong lòng hắn không thể không sinh một tia cảnh giác.
Trận quyết đấu lúc này đây có thể nói là hấp dẫn hầu hết ánh mắt của người trong võ lâm, mà hiện giờ kết cục của Bắc Nguyên đã được quyết định. Cao thủ cường giả của Bắc Nguyên suy giảm, hoặc là bị cường giả Trung Nguyên giết chết, hoặc là tới nương nhờ Tịch Diệt Ma Cung và Côn Luân Kim Đính. Nhưng hiển nhiên là hai đại môn phái lớn nhất Bắc Nguyên này đã đạt thành hiệp nghị với vương triều Đại Tấn, nếu muốn hai môn phái này che chở, thu dụng các ngươi, thì điều kiện đầu tiên là không được đối lập với vương triều Đại Tấn, thậm chí nếu như vương triều Đại Tấn chủ động yêu cầu trợ giúp thì cần phải trợ giúp mạnh mẽ.
Đối với điều kiện này, có hai phần ba người trong võ lâm của thảo nguyên phải bất đắc dĩ chấp nhận, mà một phần ba số người còn sót lại thì lưu lạc trở thành mã tặc hoặc là thảo khấu trên thảo nguyên. Nhưng mà không có sự hậu thuẫn của hai đại môn phái lớn nhất Bắc Nguyên này, thì bọn họ cũng chỉ còn là một đám mã tặc hoặc là thảo khấu bình thường mà thôi.
Huống chi một số cường giả có danh tiếng và uy danh lớn như Tứ Đại Thương Lang đã sớm bị đại tấn phái ra các cường giả đuổi giết, hoặc là đã chết hoặc là đã chạy trốn không dám tiếp tục xuất đầu lộ diện. Như vậy bọn mã tặc và thảo khấu cũng chỉ có thể làm ra một số ít hành động nhỏ mà thôi, không thể gây ra được sóng gió gì, đồng dạng những người trong võ lâm cũng hoàn toàn không có một chút hứng thú với bọn chúng. Chỉ là chó nhà có tang thôi, không cần lãng phí tinh thần chú ý đến bọn chúng.
Bởi vậy võ lâm đại Tấn đã sớm thu lại ánh mắt đang dõi theo phương bắc, để chú ý đến một chuyện khác.
Trưởng lão Chu Báo của Ô gia quyết đấu với Thiếu Chủ Mạnh Thanh Dung của Mạnh gia ở Trữ châu.
Cuộc quyết đấu này đã được ước định cách đây hai năm rưỡi. Hai năm rưỡi trước, cao thủ kiệt xuất nhất trong vòng trăm năm trở lại đây của Mạnh gia ở Trữ Châu là Mạnh Thanh Dung rời nhà đi lịch lãm bên ngoài. Gặp được Chu Báo lúc ấy vẫn còn là thống lĩnh thủy quân Giang Thành, hai bên đã xảy ra xung đột. Trận xung đột này giống như châm lửa vào củi, hai bên xảy ra một trận quyết chiến sinh tử, đồng thời cũng phát sinh một đoạn truyền kỳ ngàn năm có một trong chốn giang hồ.
Trong trận chiến này, Chu Báo chỉ mới có tu vi tứ phẩm nhưng không chỉ đánh bại Mạnh Thanh Dung mà còn đánh chết cả thất phẩm cường giả của Mạnh gia âm thầm đi theo bảo vệ Mạnh Thanh Dung. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Tiểu Báo Tử đánh một trận thành danh, bằng vào tu vi tứ phẩm đánh chết thất phẩm cường giả, điều này cũng khiến cho Tiểu Báo Tử trở thành một đoạn truyền kỳ trong chốn giang hồ.
Sau đó, Chu Báo của Ô gia lại tỏa sáng chói lọi trong cuộc chiến với Bắc Nguyên, tuy rằng không lập được nhiều chiến tích, nhưng mà mỗi một chiến tích đều khiến cho người ta cảm thấy run sợ, không thể tưởng tượng nổi.
Đầu tiên là trong quá trình vận chuyển lương thảo, đuổi giết một tên cường giả trong Tứ Đại Thương Lang, là Bảo Âm Cách Nhật có địa vị chỉ đứng sau Tam Đại Tông Sư tu vi bát phẩm mà thôi. Lại xâm nhập vào sâu bên trong thảo nguyên, cõng Xà Vương của Thiên Long Đạo bị Tam Đại Tông Sư đuổi giết ngàn dặm, sinh tử không rõ trở về.
Có lời đồn đại là Tiểu Báo Tử cứu được Xà Vương ở trong tay Ma Tôn Diệt Trần, rồi liên thủ với Xà Vương đánh cho Ma Tôn Diệt Trần bị thương nặng, sau đó Tiểu Báo Tử còn móc được một con mắt của Ma Tôn Diệt Trần.
Chiến tích lần này của Tiểu Báo Tử tuy rằng kinh người,nhưng mà một trận chiến này chỉ là do người ta đồn đại, mà toàn bộ mọi chuyện đều bị trùm lên một tầng quang mang thần bí.