Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1177: Chịu khổ trấn áp




Kiếm Nhận Phong Bạo màu đỏ thẫm tản ra, chém nát tất cả xúc tu phác thiên cái địa đã hình thành xu thế thiên la địa võng.

Tuy rằng xúc tu của Chương Kinh Lược Sử có lực khôi phục siêu cường, nhưng đối mặt với Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí xen lẫn Tiên Thiên sát khí này, kết cấu bên trong sớm đã bị sát khí phá hư toàn bộ, căn bản không thể hồi phục như cũ được.

- Tiểu tử thật ác độc, kiếm khí thật lợi hại!

Con mắt căng tròn tối tăm mờ mịt của Chương Kinh Lược Sử mãnh liệt mở ra, trong lòng đau lòng một hồi, nhưng xúc tu này là bản thể của hắn thật vất vả mới tu luyện được, uy lực vô cùng, thay đổi thất thường, cho dù bị tác động lớn cỡ nào cũng có thể khôi phục lại như cũ cực nhanh, nhưng sát khí trong Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm của Chu Báo lại hoàn toàn phá hư nó, không còn hi vọng hồi phục lại như cũ, ngươi bảo hắn sao có thể không giận, sao không não được.

Chỉ thấy hắn khẽ quát một tiếng, một đạo lam mang từ trên người hắn dâng lên, lập tức bao phủ Chu Báo.

- Đây là, Bản Tôn Thiên Địa!

Bản Tôn Thiên Địa! Mỗi Thiên Quân hiện này đều có được Bản Tôn Thiên Địa của mình, Bản Tôn Thiên Địa này phảng phất như một thời không, sau khi bị cuốn vào chính là vô biên vô hạn, nếu muốn đi ra thì biện pháp duy nhất chính là đánh vỡ phiến Thiên địa này.

Đối với một gã Thiên Quân mà nói, Bản Tôn Thiên Địa chính là thủ đoạn dùng để đối địch hay nhất, nhưng đồng thời cũng là thủ đoạn hung hiểm nhất, một khi gặp cường địch, Bản Tôn Thiên Địa bị phá bản thân tất phải chịu trọng thương.

Bất quá rất rõ ràng, vị Chương Kinh Lược Sử này đối với Bản Tôn Thiên Địa của mình cực kỳ có lòng tin, thoáng cái đã cuốn Chu Báo vào trong.

Chu Báo bị cuốn vào trong đó rất nhanh liền minh bạch vị Chương Kinh Lược Sử này đối với Bản Tôn Thiên Địa của mình sao lại có lòng tin như thế rồi.

Băng hải!

Đây là một mảnh hải dương băng!

Cực độ âm hàn!

Bản Tôn Thiên Địa của Lam bàn tử Chương Kinh Lược Sử này dĩ nhiên là một mảnh băng hải, một khi bị cuốn vào, Chu Báo liền ở sâu trong nước, đây cũng không phải là thâm hải bình thường, chung quanh tất cả đều là khối băng cả.

Hàn khí lạnh thấu xương vô biên lập tức xâm nhập mà đến, cùng hàn khí vô biên trong cơ thể Chu Báo vậy mà tạo thành một tuần hoàn, cơ hồ trong nháy mắt bị cuốn vào, Chu Báo liền bị đông lạnh thành một khối băng điêu, lúc này thật là ngay cả ý niệm cũng chuyển động chậm chạp, phản ứng cũng theo đó chậm lại, cả người cũng đều biến thành hốt hoảng giống như mộng du vậy.

Chương Kinh Lược Sử tựa hồ giống như vẫn chưa yên tâm, nhẹ buông tay, dao găm màu đen trong tay hóa thành một đạo hắc mang, tiến nhập vào trong Bản Tôn Thiên Địa của mình.

Dao găm màu đen này thoạt nhìn không lớn, nhưng vừa vào Bản Tôn Thiên Địa, lập tức hóa thành một tòa băng sơn màu đen, từ trên xuống dưới, mãnh liệt thoáng cái liền trấn áp Chu Báo xuống dưới, lúc vừa bắt đầu tựa hồ muốn áp Chu Báo đã hóa thành băng điêu thành phấn vụn, nhưng thoáng cái trấn áp xuống tới, phát hiện không làm được điểm này, thân thể của Chu Báo so với tưởng tượng của hắn còn chắc chắn hơn nhiều, cho nên hắn liền cải biến sách lược, lợi dụng tòa băng sơn màu đen này trấn áp Chu Báo vào chỗ sâu nhất trong băng hải, theo thời gian qua dần luyện hóa.

Sau khi trấn áp Chu Báo, ánh mắt của hắn liền chuyển hướng về phía những người khác.

Hắn cùng Chu Báo giao thủ miễn khởi cốt rơi, chẳng qua chỉ qua thời gian một lần hô hấp Chu Báo liền bị trấn áp, một đám gia hỏa Thất Thần Vực trông thấy mà trợn mắt há hốc mồm.

Lực lượng của Chu Báo ở trong lòng của bọn hắn quỷ dị vô cùng, cường hãn đến cực điểm, có thể đấu với Bát kiếp Thiên Quân không rơi vào thế hạ phong, ai cũng thật không ngờ hắn vậy mà nhanh như vậy đã bị một gia hỏa mập mạp trấn áp, ngay cả một chút tiếng động cũng không có, rất hiển nhiên lành ít dữ nhiều rồi.

Lúc này mới bao lâu à?

Một hai cái hiệp a!

Sau khi thể hiện ra lực phá hoại cường đại liền hành quân lặng lẽ rồi, việc này đã hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của hơn hai mươi tên Thiên Quân Tôn Giả của Thất Thần Vật, trong khoảng thời gian ngắn, có chút không biết làm sao.

Bọn hắn lộ ra có chút không biết làm sao cũng không có nghĩa là đối thủ cũng sẽ giống như bọn hắn, sau khi trấn áp Chu Báo, ánh mắt của Lam bàn tử thay đổi, nhìn một đám Thiên Quân Tôn Giả trên lâu thuyền, trên mặt hiện lên một tia vui vẻ tàn nhẫn.

- Giết sạch bọn hắn!

Theo một tiếng quát khẽ của hắn, hơn ba mươi tên Thiên Quân, hơn tám mươi tên Tôn Giả ở trên đảo đồng thời làm khó dễ, khí thế uy áp khủng bố lập tức làm phòng ngự của bọn người Ngọc Thái Hư vỡ tung.

- Không tốt!

Trông thấy khí thế, hào quang ập về phía mặt mình, Ngọc Thái Hư hé miệng, một đạo ánh sáng màu xanh lòe ra.

Bích Tủy Thanh Diệp!

Tiên Khí này vừa ra, lục mang tách ra, lập tức ngăn chặn tất cả công kích, những nơi ánh sáng màu xanh đi qua, mặt đất vốn Hoang Nguyên bắt đầu có vô sô thực vật điên cuồng sinh trưởng, dây leo che khuất bầu trời, quấn tới mọi người.

Mà dưới sự chiếu xạ của lục quang, vũ khí trong tay một đám Thiên Quân Tôn Giả vậy mà đồng thời mất đi hiệu lực, phát ra trận trận run rẩy, phảng phất hoàn toàn thần phục dưới Bích Tủy Thanh Diệp vậy. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Tiên Khí này, vô luận ở trong tay Thái Hải Thượng Nhân hay là ở trong tay những người khác, đều không phát huy ra hoàn toàn uy lực, nhưng hiện giờ, Tiên Khí này ở trong tay Ngọc Thái Hư, tất cả uy lực của Tiên Khí liền được thể hiện ra.

- Tiên Khí sao? !

Nhìn lục mang đầy trời kia, lúc này đã biến thành một cổ năng lượng kỳ dị tràn ra khắp nơi, đã khống chế tất cả thực vật trên Hoang Nguyên đảo, biến những thực vật này trở thành vũ khí đáng sợ, công kích về đám Yêu Tiên thủ hạ của Chương Kinh Lược Sử.

- Quả nhiên là Tiên Khí, thật là Tiên Khí ah, không thể tưởng được, gia hỏa Thất Thần Vực quả thật giàu có ah, lại dám mang theo Tiên Khí đến Hải Vực!

Trông thấy lục mang của Bích Tủy Thanh Diệp hoàn toàn áp chế Thiên Quân dưới tay hắn, Chương Kinh Lược Sử không sợ hãi ngược lại cười.

- Chư vị, Yêu Tiên thực lực quá lớn, chúng ta nhân cơ hội này trước tiên lao ra khỏi nơi này, tiến vào chỗ sâu trong Hoang Nguyên đảo lại tiếp tục thương nghị!

Lúc này, Ngọc Thái Hư thần sắc ngưng trọng, nói với đám Chân Tiên trên lâu thuyền.

Chuyến đi Hoang Nguyên đảo lần này, Đông Tứ Vực có thể nói đã dốc hết tinh nhuệ, nhưng vừa vào Hoang Nguyên đảo liền đụng phải cường lực chặn đánh, Chu Báo được xưng là chiến lực mạnh nhất sau khi tên béo kia xuất hiện liền ngoài ý muốn bị trấn áp, có thể nói thập phần bất lợi, vì đối kháng với tên Yêu Tiên này, hắn không thể không trước tiên tế ra Tiên Khí Bích Tủy Thanh Diệp của mình, tuy rằng tạm thời chặn được đám Yêu Tiên tiến công, thậm chí còn chiếm cứ thượng phong, nhưng vừa rồi nhìn thấy được nhân số và thực lực của đối phương, Ngọc Thái Hư hắn cũng không có tin tưởng ở tại chỗ này hao tổn.

Thúc dục Tiên Khí cũng phải tiêu hao pháp lực, đại lượng pháp lực, hơn nữa đối tượng áp chế còn là hơn mười tên Thiên Quân, hơn mười tên Tôn Giả, trừ phi hắn thực lực thông thiên, bằng không thì đối mặt trận thế như vậy, việc duy nhất hắn có thể làm chính là nhượng bộ lui binh.

- Tật"

Sau khi quyết định chỉ thấy hắn mãnh liệt chỉ một ngón tay về phía Bích Tủy Thanh Diệp, điên cuồng thúc dục pháp lực trong cơ thể, lập tức, Bích Tủy Thanh Diệp bỗng nhiên biến lớn, hóa thành một mảnh thanh diệp cực lớn dài đến năm trượng, trên diệp mạch lạc rõ ràng, từng đạo phù văn kỳ dị chảy ra từ bích quang, thoáng cái thổi Kim Văn Tú Hoa Bảo Lâu Thuyền sang bích quang, sau đó, ở trong mắt một đám Yêu Tiên hóa thành một đạo bích mang, biến mất ở sâu trong Hoang Nguyên đảo.

- Muốn chạy sao? Ha ha, không dễ dàng như vậy đâu, chỉ cần các ngươi còn nghĩ đến Lôi Đế hành cung, liền chạy không được!

Trông thấy Bích Tủy Thanh Diệp phá vòng vây mà đi, Lam bàn tử cười lạnh, cũng không đứng dậy đuổi theo, mà thập phần có lòng tin nhìn lục mang biến mất, một bộ dạng hết thảy đều đã nắm trong lòng bàn tay.

- Ngọc điện chủ, chúng ta như vậy đi rồi, Chu Báo làm sao bây giờ? !

Ngọc Thái Hư rời đi nhanh như vậy hiển nhiên khiến người có chút ngoài ý muốn, đặc biệt là Phượng Cửu tiên sinh của Tiên Cung, mặt giống như hàn băng, không chút khách khí chất vấn nói.

- Pháp lực của ta tịnh không đủ để hoàn toàn thúc dục Bích Tủy Thanh Diệp, ngươi cũng thấy đấy, số lượng của bọn họ nhiều hơn so với chúng ta, hơn nữa thực lực còn mạnh hơn chúng ta, đặc biệt là gia hỏa cầm đầu kia, vô luận là thực lực hay là chiến lực, đều trên chúng ta, cho dù có dùng Tiên Khí cũng không thể nào chế phục hắn, ở lâu một khắc, chính là hơn một phần nguy hiểm, cho nên chúng ta chỉ có thể ly khai!

Ngọc Thái Hư đối mặt chất vấn, lạnh trầm lặng nói.

- Đúng vậy, Phượng Cửu tiên sinh, chuyện của Chu Báo hoàn toàn là ngoài ý muốn, chúng ta cũng thật không ngờ thực lực của Hải Vực lại mạnh như vậy, cũng thật không ngờ bọn hắn vậy mà lại xuất động lực lượng cường đại như vậy để đối phó chúng ta!

Ngọc Thái Huyền cũng ở một bên tiếp lời nói

- Hơn nữa, Vũ Dương Vương thực lực siêu tuyệt, coi như tạm thời thất bại, cũng không phải là không có cách xử lý, nếu như chúng ta hãm ở đó, có thể sẽ rất phiền toái!

- Hừ!

Phượng Cửu tiên sinh hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa, chỉ là vẻ tức giận trong mắt lại không giảm bớt chút nào.

- Chỉ mong hắn không có việc gì, bằng không thì Tiên Cung ta tuyệt sẽ không bỏ qua đâu!

Rét lạnh, rét lạnh cực độ !

Ở trong Bản Tôn Thiên Địa của Lam bàn tử, Chu Báo cảm thấy đau đớn và rét lạnh đã lâu, từ sau khi tu luyện thành công, hắn chưa từng nghĩ qua sẽ có một ngày như vậy, mình vậy mà lại một mực bị trấn áp dưới băng sơn màu đen, ở sâu trong nước thế này.

- Ta kháo, không phải nói Động Huyền Thần Quang có thể luyện hóa hết thảy cho mình dùng sao? Sao mà ngay cả một chút hàn khí cũng không tiêu hóa được? !

Trong lòng của hắn âm thầm chửi bậy.

- Ngay cả ý niệm của lão tử cũng đông cứng rồi, tư tưởng chuyển động không nổi, chẳng lẽ hôm nay ta phải hoàn toàn bị trấn áp ở chỗ này sao? Không đúng, suy nghĩ của ta không phải bị đông cứng sao? Vì sao bây giờ còn có thể suy nghĩ chứ!

Ở dưới băng sơn màu đen, đầu óc Chu Báo có chút hỗn loạn, nhưng lại không giống như lúc vừa bị trấn áp, trong đầu cái gì cũng nhớ không nổi, vô luận thế nào cũng không nhúc nhích được, ít nhất, hắn bắt đầu suy nghĩ được rồi.

Đồng thời khi hắn có thể suy nghĩ, hắn cũng cảm thấy áp lực chung quanh cực lớn, một cổ diễm quang băng lam sắc chớp động lên, thiêu đốt lên, muốn hoàn toàn luyện hóa mình vốn đã bị biến thành băng điêu.

- Không quản được nhiều như vậy!

Cảm thụ được thân thể càng ngày càng chết lặng, Chu Báo trong nội tâm hung ác, liền chuẩn bị triệu Chí Tôn Tiên Khí của mình tới, mặc kệ tạo thành loại hậu quả gì, trước giải quyết nguy cơ trước mắt đã nói sau.

- Ồ? Không đúng, Động Huyền Thần Quang của ta đang luyện hóa hàn khí!

Bỗng nhiên ngay lúc đó, hắn phảng phất ý thức được gì đó, hai đầu lông mày hiện lên một tia nghi hoặc

- Hình như là những hàn khí này đang luyện hóa Động Huyền Thần Quang của ta thì đúng hơn!

Động HuyềnThần Quang chậm chạp cắn nuốt hàn cùng vô biên trong thể nội, nhưng đồng thời, hàn khí kia tựa hồ đã thôn phệ Động Huyền Thần Quang hắn, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, thời gian dần qua dung hợp lại cùng một chỗ, diễn sinh ra một loại pháp lực mới.

Loại pháp lực này tựa hồ giống Động Huyền Thần Quang như đúc, nhưng so với Động Huyền Thần Quang thì nhiều hơn một loại hơi lạnh thấu xương.

- Nguyên khí bổn mạng băng sương cự nhân, chẳng lẽ hàn khí này là nguyên khí bổn mạng băng sương cự nhân?

Hai chủng nguyên khí thể nội bất đồng thôn phệ lẫn nhau, giao hòa lẫn nhau, cảm ứng tình huống hai cỗ nguyên khí trong thể nội, một ý niệm mãnh liệt hiện lên trong đầu hắn.

- Không có sự tình trùng hợp như vậy a?

Từ sau khi lĩnh ngộ Động Huyền Thần Quang và Huyền Công, tu vi Chu Báo ngày càng sâu, huyết mạch đạt được trong trí nhớ ngày càng nhiều, đối với sự tình thời điểm Thái Cổ cũng đều đã có một chút lý giải, đặc biệt là về Thái Cổ yêu viên Chu Yếm, hắn càng cực kỳ tinh tường, nhưng đồng thời hắn cũng minh bạch, hiện thế không thể so với Thái Cổ, thời kỳ Thái Cổ, Chu Yếm hung man, Bá Tuyệt Thiên Hạ, ngoại trừ yêu thế huyết mạch bản thân ra, vốn các loại tài nguyên tại thời kỳ Thái Cổ cũng cực kỳ trọng yếu đấy.

Động Huyền Thần Quang có được đặc tính luyện hóa vạn vật trong Thiên địa cho mình, nhưng là, chỗ luyện hóa đồ vật bất đồng, hiệu quả cũng bất đồng, như loại nguyên khí thiên địa ở hiện thế này, nếu là phóng tới thời Cổ đại, nhưng nguyên khí này còn không bằng cái rắm của những Thái Cổ hung thú kia phóng ra, Thái Cổ yêu viên căn bản là khinh thường lyện hóa, liền nghe thấy cũng sẽ không nghe thấy, Chu Báo may mắn được Bích Lạc Đại thế giới, bên trong có được Bích hà linh khí sung túc, tuy rằng vẫn kém thời cổ đại, nhưng cũng coi như có thể miễn cưỡng thõa mãn yêu cầu tu luyện Động Huyền Thần Quang, chỉ là tốc độ tu luyện chậm vô cùng,Huyền công, dịch công, huyền công kia không ngừng tích lũy nguyên khí, nhưng lại không tiến hành chút đoái biến nào, đối với loại tình huống này, Chu Báo cũng là bất đắc dĩ, không có cách nào.

Trên lý luận, Động Huyền Thần Quang cũng không có bất kỳ thuộc tính đặc thù nào, hoàn toàn là một loại pháp lực thuần lực lượng, là lực lượng thuần túy nhất, chính là dùng lực phá pháp đường, nhưng cái này cũng không có nghĩa Động Huyền Thần Quang chỉ có thể dùng lực phá pháp, không có hiệu dụng khác, nếu như có thể tìm được nguyên khí phù hợp, dùng Động Huyền Thần Quang luyện hóa, dưới tình huống không tổn hại bản tính Động Huyền Thần Quang sẽ khiến Động Huyền Thần Quang bổ sung lực sát thương, nhưng những cái nguyên khí phù hợp này quả thực là lừa bố mày rồi, căn vốn không phải có thể tìm được tại hiện thế.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv