Thôn Phệ Tinh Không

Chương 972: Cửu U Thời Không



Phân thân Ma Sát Tộc nếu xét về thủ đoạn công kích trực tiếp thì không bằng một vài sinh mạng đặc thù như "Ngân Mâu". Nhưng phương diện thiên phú về ẩn mình trong bóng tối để giết người thì phải nói là đứng đầu trong vũ trụ.
"Vèo."
Phân thân Ma Sát Tộc trong nháy mắt đã biến mất, biến thành một phiến kim loại giữa bảo vệ tay và chiến y của La Phong.
"Có phân thân Ma Sát Tộc, vũ trụ dù to lớn, có chỗ nào ta không thể đi chứ? " La Phong lòng tràn đầy vui mừng, hào khí ngút trời. Dù sao với phân thân Ma Sát Tộc, thủ đoạn thuấn di bình thường cũng đã sánh ngang với Vũ Trụ Tôn Giả. Chỉ là khoảng cách hơi ngắn một chút. Còn bí pháp thiên phú 'Vực' thì thuộc loại thủ đoạn nghịch thiên, muốn tu luyện cũng không làm được.
"Lúc trước ta cần gần mười ngày mới có thể đến Cửu U Thời Không. Bây giờ phân thân Ma Sát Tộc một lần thuấn di đã có thể đạt tới chừng 100 năm ánh sáng. Rất nhiều nơi nguy hiểm vẫn có thể thuấn di. Ha ha, mất một buổi là đến được Cửu U Thời Không rồi. " La Phong phất tay thu Cực Hồng Vương vào nhẫn thế giới.
Lập tức liền biến mất trong hư không.
Cho dù là Tổ Thần Bí Cảnh, cũng rất ít nơi nguy hiểm gì nào có thể trải rộng trên trăm năm ánh sáng. Cho dù có đi nữa thì La Phong vẫn có thể lướt qua.
Một buổi sau.
La Phong đã xuất hiện trong hư không. Đôi cánh bạc trải ra, nhìn vùng thời gian không gian xa xa.
"Cửu U Thời Không. " La Phong nói khẽ.
Xa xa, vùng thời gian không gian mông lung, nước biển cuộn trào. Ít nhất nhìn từ ngoại giới, Cửu U Thời Không trông giống như một thế giới nước vô tận.
"Ai có thể nghĩ đến, Cửu U Thời Không đường kính vẻn vẹn có mười mấy năm ánh sáng, nhưng ngoài số những người nhận truyền thừa và vài chiến lực Vũ Trụ Chi Chủ, cũng chẳng có mấy người biết. " La Phong thở dài nói: " Bảo vật càng giấu kín, thì những người nhận truyền thừa càng mong muốn thám hiểm để đoạt được bảo vật. Nhưng tuyệt đại đa số sợ đều đã ngã xuống."
"Hy vọng vận khí ta tốt, bảo hộ cho ta lần này có thể tìm được một cành của Thế Giới Thụ. " La Phong trong mắt đầy khát vọng và chiến ý.
Nếu có phân thân là Thế Giới Thụ, thì tương lai tiền đồ nhất định sẽ vô cùng vô tận.
Bí pháp thiên phú "Khống chế Thời Không", rồi Thần Quốc mạnh, thần thể vô cùng khổng lồ, đều là những thứ làm La Phong khát vọng.
"Vèo. " La Phong hư không tiêu thất, thuấn di thẳng vào trong Cửu U Thời Không.
Sơn mạch u tĩnh chập chùng liên miên. Trong sơn mạch không có thảm thực vật, cũng không có cây cối, chỉ có đá hoang vu. Cái duy nhất làm sơn mạch có sắc thái là một thác nước đằng kia. Thác nước từ một nơi cực cao đổ xuống, dội xuống đầm nước. Nước trong đầm sau đó lại theo những con suối rất dài chảy đi.
Trong hẻm núi đá hoang vu, chỉ nghe tiếng khe nước róc rách.
Xoạt!
La Phong giáp bạc cánh bạc chợt xuất hiện.
"Rốt cục cũng đã tới. " La Phong nhìn quanh, thấy vùng đá hoang vu, chợt nở nụ cười." Đảo đá hoang!"
Trong Cửu U Thời Không mặc dù có nhiều nơi nguy hiểm, nhưng cũng có vài nơi rất an toàn. Tốt xấu gì cũng giúp cho người nhận truyền thừa có được một chỗ nghỉ chân. Như "Đảo đá hoang" nổi danh là một nơi an toàn. Thời gian vô tận mà chưa bao giờ phát hiện ra nguy hiểm gì trên đảo đá hoang này. Cũng không có một người nhận truyền thừa nào bị bất kỳ nhân vật nào trong Cửu U Thời Không tập kích.
"An toàn, cũng đại biểu cho hoang vu. Ngoại trừ nước ra, nó chỉ có đá. Chẳng còn gì khác. " La Phong lắc đầu.
Vèo!
La Phong hóa thành một luồng sáng bạc, nhanh chóng bay đi trên bầu trời sơn mạch.
"Xác. " La Phong nhìn xuống phía dưới, thấy trong sơn mạch có một vài xác chiến giáp, thầm lắc đầu." Người nhận truyền thừa chết tại đây. Sợ là bị người nhận truyền thừa khác giết chết."
Tuy nói đảo đá hoang là nơi an toàn nhất cả Cửu U Thời Không. Không có sinh vật đáng sợ nào nguyên trú ở Cửu U Thời Không. Song nội bộ người nhận truyền thừa vì tranh đoạt bảo vật mà chiến đấu lại là việc rất bình thường.
Phi hành được trên một ức km.
"Hây! " La Phong lướt qua sơn mạch cao nhất, đã thấy cảnh sắc xa xa làm hắn phải say mê.
"Đẹp quá. " La Phong tán thưởng.
Đứng trên ngọn núi cao nhất đảo đá hoang, La Phong hướng mắt ra xa. Chỉ thấy ở ngoài hòn đảo, là hải dương vô cùng vô tận. Hải dương nhìn không tới điểm cuối. Thoạt nhìn nó có màu xanh thẳm, rồi sau đó lại biến thành màu tím, tiếp theo nữa biến thành màu đỏ như máu. Sau đó lại biến thành trong suốt như thủy tinh, rồi biến thành màu vàng kim, màu trắng bạc, màu xám, rồi lại xanh thẳm…
Màu sắc không ngừng biến ảo, kỳ diệu vô song.
"Đây là Cửu U Hải. " La Phong cảm thán.
Cửu U Thời Không, chủ yếu là hải dương vô tận. Trên hải dương có những hòn đảo lớn nhỏ, trên đó có vài dân cư sinh tồn. Có hòn đảo cư trú một vài sinh vật đáng sợ. "Thế Giới Thụ" sinh sống trên một hòn đảo như vậy. Hòn đảo đó khổng lồ vô cùng, được những người nhận truyền thừa mệnh danh là ' Đảo cây '.
Đảo đá hoang, nhỏ bé vô cùng, là một trong những tiểu đảo bình thường nhất trong số hơn một ngàn hòn đảo của Cửu U Hải.
Đảo cây, lại khổng lồ hơn nhiều. Là một trong mười đảo lớn nhất Cửu U Hải.
"Cửu U Hải, rộng lớn vô tận, cũng rất nhiều nguy cơ tiềm ẩn. " La Phong thầm nói: " Ngoại trừ những siêu đảo đó, Cửu U Hải cũng rất đáng sợ. Đặc biệt là Cửu U Tuyền Qua. Nghe nói, một khi lọt vào Cửu U Tuyền Qua, cơ hồ không có ai còn hy vọng sống sót."
La Phong ngẩng đầu nhìn về một hướng.
Căn cứ vào tọa độ mà phán đoán, đó là phương hướng của đảo cây. Chỉ là khoảng cách quá xa, La Phong vẻn vẹn chỉ có thể thấy hải dương vô tận, nhưng lại nhìn không tới đảo cây.
"Dựa vào phân thân Ma Sát Tộc vậy."
Phân thân Ma Sát Tộc cho dù thất bại, sẽ thai nghén lại. " La Phong nghĩ
Vèo,
Một La Phong mặc hắc y chợt xuất hiện.
Thân thể La Phong mặc hắc y biến ảo, lập tức hóa thành một người nhận truyền thừa. Sau đó phân thân Ma Sát Tộc liền thi triển thuấn di, một cú thuấn di là dễ dàng lướt qua Cửu U Hải, đến ngay đảo cây.
"Đợi tin tức ở đây. " Bản tôn La Phong khẽ gật đầu, rồi lập tức nhanh chóng bay vào một trong sơn động trong sơn mạch này, cũng lập tức mở ra máy thăm dò mini, bật chức năng ẩn nấp.
Trên trời cao.
Phân thân Ma Sát Tộc lơ lửng giữa không trung, nhìn hòn đảo khổng lồ vài ức km phía trước.
"Thật tuyệt đẹp. Đảo đá hoang so với nó thì quả là xấu xí không chịu nổi, tựa như một tiên cảnh. Nhưng lại đáng sợ tới như vậy. " Phân thân Ma Sát Tộc nheo mắt, nhìn cảnh sắc tuyệt đẹp trên đảo cây. Trên đảo cây rải rác các loại thực vật, quả thực là thánh địa của thực vật, hoa cỏ. Nơi này là hải dương hoa tím, nơi đó là hải dương hoa bảy sắc, hoặc là một khoảng lá cây nhấp nhô…
Cảnh sắc tuyệt đẹp.
Chói mắt nhất là một cây đại thụ vượt hẳn lên cao. Cây đại thụ cao lớn nhất, toàn thân có màu ngọc bích. Tán cây như một mui xe. Mỗi một khoảng lá cây đều trong suốt, trông như tinh thạch điêu khắc thành, như một hòn ngọc bích màu xanh biếc. Khí tức sinh mạng vô tận ẩn chứa làm vô số hoa cỏ thực vật chung quanh nó cũng như muốn vươn lên.
"Thế Giới Thụ mạnh nhất, là một sinh mạng đặc thù cấp Vũ Trụ Tôn Giả có chiến lực Vũ Trụ Chi Chủ. Thế Giới Thụ tuy có chín cây, nhưng nó là cây mạnh nhất. " Phân thân Ma Sát Tộc nhìn Thế Giới Thụ ở một nơi rất xa, sâu trong đảo cây.
Tuy ở sâu trong đảo cây, nhưng vì nó thật sự quá khổng lồ, cao tới xx ức km, đường kính tán cây cũng trên 10 ức km, tán cây của nó còn lớn hơn cả đảo đá hoang. Hơn nữa thân cây tựa như ngọc bích khổng lồ, thoáng tản ra hào quang, do đó có vẻ rất chói mắt.
"Ba Thế Giới Thụ cấp Bất Hủ…"
"Năm Thế Giới Thụ cấp Giới Chủ."
Phân thân Ma Sát Tộc liếc mắt đã thấy tám cây Thế Giới Thụ vòng quanh Thế Giới Thụ mạnh nhất, cao thấp không đồng nhất. Cây cao là cấp Bất Hủ, cây thấp hơn một chút là cấp Giới Chủ. Cho dù cấp Giới Chủ cũng cao tới cả 6000 vạn km. Vượt qua mọi cây khác trên đảo cây này.
"Trên Đảo Cây, mặc dù rất nhiều hoa cỏ bình thường, nhưng cũng có không ít sinh mạng thực vật khác. " Phân thân Ma Sát Tộc hướng mắt nhìn quanh rồi nhíu mày.
"Trên Đảo cây, thứ mạnh nhất là Thế Giới Thụ, nhưng những sinh mạng thực vật khác cũng có cấp Bất Hủ. Thậm chí dựa theo tư liệu miêu tả, còn có sinh mạng thực vật cấp Vũ Trụ Tôn Giả. Là vì chủng loại khác nhau, nên hình thể thua xa Thế Giới Thụ. Nhưng nếu ta tiến vào đảo cây, sơ sót một chút e rằng sẽ bị tập kích ngay."
"Do đó trước hết phải né qua sinh mạng thực vật khác."
"Đến trước mặt Thế Giới Thụ rồi tính tiếp."
Phân thân Ma Sát Tộc không còn do dự nữa.
Vèo!
Thuấn di tiến vào trong đảo cây.
Đảo cây, với Thế Giới Thụ là cao nhất, cũng sinh tồn vô số sinh mạng thực vật khác.
Trong những sinh mạng thực vật này, đại đa số đều chỉ là một vài sinh mạng thực vật thông thường, chỉ có rất ít "Sinh mạng đặc thù ", nhưng nói về thực lực thì phần nhiều chúng đều có thể sinh ra uy hiếp với phân thân Ma Sát Tộc.
"Nhìn không thấy ta, nhìn không thấy ta, không chú ý đến ta, không chú ý đến ta."
Một quả cầu tơ, cùng loại với quả cây bồ công anh, to bằng nắm đấm, lông tơ mượt mà theo gió phiêu lãng giữa không trung. Nó chính là phân thân Ma Sát Tộc biến ảo thành. La Phong không nghĩ ra được thủ đoạn an toàn nào khác. Vì sinh mạng thực vật bình thường đều không thích di động, đều cắm rễ ở một vùng đất cụ thể nào đó.
Nếu biến thành một thực vật, làm sao mà di động? Khẳng định sẽ khiến cho chúng chú ý.
Phải biết rằng một vài sinh mạng thực vật cường đại cũng có trí tuệ cực cao, đặc biệt là sinh mạng thực vật cấp Bất Hủ, có trí tuệ không thua gì nhân loại.
La Phong cũng không dám trực tiếp thuấn di tới gần Thế Giới Thụ.
Vì đó là địa bàn của một tồn tại có chiến lực Vũ Trụ Chi Chủ. Thuấn di tới gần nó, Thế Giới Thụ mạnh nhất khẳng định sẽ chú ý tới phân thân Ma Sát Tộc.
"Ta bay bay, bay tới Thế Giới Thụ."
Quả cầu tơ bay lơ lửng giữa không gian.
"Thật là chậm. Tốc độ bay thế này chậm quá. " Quả cầu tơ đã tận lực dùng tốc độ nhanh nhất đến gần khu vực Thế Giới Thụ. Thế nhưng cũng không thể quá nhanh. Tỷ như bay ngược gió? Tỷ như phi hành tốc độ cận ánh sáng? Giả thiết làm như vậy, khẳng định sẽ dễ dàng bị phát hiện. Một khi bị phát hiện, vậy mình sẽ chẳng còn hy vọng gì.
"Ta rất kiên nhẫn."
"Ta không vội, ta không vội."
"Chỉ cần cho ta tới gần Thế Giới Thụ, đến gần một nhánh nhỏ của Thế Giới Thụ. Tốt nhất là Thế Giới Thụ có lá rụng. Lấy đi một mảnh lá rụng xong là ta đi luôn. Ta cũng chẳng tham lam gì cả."
Phân thân Ma Sát Tộc thầm nghĩ.
Hắn hóa thân thành quả cầu tơ, tiếp tục bay… bay… bay…
Trên đảo cây u tĩnh như thế ngoại đào nguyên, giữa vô số hạt cây thực vật phiêu đãng, quả cầu tơ chút nào hề có gì đặc biệt, từ từ mà bay.
"Quá chậm! " Sau ba tháng phiêu đãng, vẫn còn cách Thế Giới Thụ rất xa xôi, quả cầu tơ lúc này thầm rên rỉ.
----- o O o -----

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv