Đến ngày thứ ba, hai người La Phong, Trần Cốc cùng rời khỏi tiểu khu Minh Nguyệt, gặp mặt đám Cao Phong, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh ở Thương Thành Liên Minh HR, rồi cùng đi tới cơ sở tiếp tế quân khu Đông Nam.
Quân khu Đông Nam, nói về quy mô thì lớn hơn cả quân khu Bắc của Căn Cứ Giang Nam Thị!
"Cơ sở tiếp tế này to hơn hẳn cơ sở tiếp tế quân khu Bắc."
Lấy xong chìa khóa, đám người La Phong đi vào cơ sở tiếp tế, ai nấy cũng đều không khỏi cảm thán. Cả cơ sở tiếp tế này nói về số lượng căn nhà đã vượt xa quân khu Bắc, hơn nữa liếc mắt nhìn quanh, có thể thấy vô số võ giả rải rác các nơi.
Nói về thực lực, võ giả ở nơi này cũng vượt xa quân khu Bắc bên kia.
- Đương nhiên mạnh hơn rồi!
Cao Phong cảm thán nói.
- Thành Thị 003 rất gần hải dương. Vô số quái thú trong hải dương xâm nhập đại lục. Theo con sông Hoàng Phổ uy hiếp vào sâu trong nội địa. Quân khu này là nơi để đối phó với quái thú hải dương. Còn đám võ giả ở đây, chủ yếu là để đối phó với quái thú trong Thành Thị Số 003.
So với quái thú trong lục địa, quái thú hải dương có uy hiếp rất đáng sợ đối với nhân loại.
Vì, diện tích hải dương vượt xa lục địa, hơn nữa hải dương hoàn toàn là lãnh địa của quái thú, có thể tưởng tượng được trong hải dương có bao nhiêu quái thú.
- Xem kìa, đó là 'Độc Ma Thương' phải không?
- Chậc chậc, mẹ kiếp, đó không phải là chiến thần sao? Ở quân khu Bắc khó mà có thể thấy được một cường giả cấp chiến thần. Bên này vừa tới đã thấy một người rồi.
- Không lạ. Thành Thị 003 là đại bản doanh số một số hai của quái thú trên cả đại lục Âu Á, không chỉ riêng cơ sở Giang Nam Thị chúng ta, còn có những cao thủ ở Căn Cứ Thị khác cũng tới nơi này. Chẳng có gì lạ khi có nhiều cao thủ.
Tiểu đội Hỏa Chùy đứng trên sân thượng nhà mình nhìn xuống phía dưới, ai nấy đều tỏ vẻ thán phục.
Võ giả nơi này mới gọi là đến từ trời nam đất bắc!
- Chúng ta ăn cơm cái đã. Ăn xong cơm trưa xong sẽ xuất phát tiến về Thành Thị Số 003.
Cao Phong mở lời.
…
Một lát sau, cả nhóm năm người tiểu đội Hỏa Chùy võ trang đẩy đủ, cùng ly khai cơ sở tiếp tế.
- Là tiểu đội Hỏa Chùy, họ cũng tới đây à?
- Nghe nói tiểu đội Hỏa Chùy có Tên điên vừa gia nhập, rất lợi hại. Hắn là cấp chiến tướng sơ cấp rồi. Sau này khẳng định sẽ tiến bộ rất nhanh.
Một vài người bên trong cơ sở tiếp tế cười đàm luận.
- Tên điên?
Vạn Đông đang đứng dưới bóng cây nói chuyện phiếm với bằng hữu, không khỏi quay đầu nhìn lại. Lúc này năm người Tiểu đội Hỏa Chùy đang đi ra cổng cơ sở.
- Đông tử, La Phong cùng đợt với ngươi à.
Một đại hán tráng kiện bên cạnh hỏi.
- Ừm.
Vạn Đông gật đầu.
- Cùng đợt trở thành võ giả với ta. Lần trước khi sóng chuột cấp ba bộc phát, ta vừa gặp hắn. Không ngờ hắn cũng tới quân khu Đông Nam.
Sóng chuột lần trước, đội trưởng cũ của Vạn Đông đã chết. Do đó bọn người Vạn Đông lại gia nhập vào tiểu đội võ giả khác, cùng đi tới nơi này.
- Đông tử, cố gắng lên, đừng chịu thua La Phong.
Đại hán thô chắc đấm vào ngực Vạn Đông.
Vạn Đông nhìn thân ảnh La Phong biến mất khỏi cánh cổng, cảm thấy trong lòng rất phức tạp.
Lúc trước cùng tham gia Võ Giả Thực Chiến Khảo Hạch, cũng được võ quán sớm chiêu nhập! Không ngờ quay đi quay lại, mình vẫn là người mới phải phấn đấu nhiều, còn La Phong đã có thành danh trong cộng đồng võ giả. Bây giờ nhắc tới cái tên 'Tên điên Giang Nam Thị', tuyệt đại đa số mọi người đều biết cả.
Phải biết rằng, có được một danh hào là một việc rất khó khăn!
Hoặc, dựa vào một trận đại chiến kinh thiên!
Hoặc, dựa vào một vài chiến tích kỳ lạ! Như La Phong, trong vòng hai tháng giết chết một vạn con quái thú.
Hoặc dựa vào thanh danh tích lũy năm tháng! Như Trần Cốc, Trương Khoa lúc trước, đều phải năm mười năm tích lũy mới có được danh hào!
Còn La Phong bây giờ đã xem như một nhân vật nổi danh rồi.
"Lúc trước hắn giống ta. Bây giờ đã là nhân vật hơi có danh tiếng trong giới võ giả. Ta không thể bị hắn bỏ xa được!" Vạn Đông nắm chặt nắm tay. Có La Phong là mục tiêu phía trước, Vạn Đông không hề dám buông lơi.
----- o O o -----
Dọc theo đường cao tốc, đám La Phong họ đi đại khái hai ngày, rốt cục tiến vào phạm vi Thành Thị Số 003.
Không trung xám xịt, đám người tiểu đội Hỏa Chùy di chuyển vô cùng cẩn thận,
- Vào nhà!
Cao Phong quát khẽ một tiếng.
Vèo! Vèo! Vèo! Năm người La Phong nhanh chóng tiến vào trong một cửa hàng sát đường.
- U…
- Cạc cạc…
Chỉ thấy trên bầu trời mấy trăm con chim long trời lở đất lướt qua. Các đội viên tiểu đội Hỏa Chùy lúc này mới vô cùng cẩn thận thò đầu ra.
- Nơi này là nơi quái thú tập trung. Có thể nói là một đại bản doanh lớn nhất cả đại lục Âu Á. Không chỉ riêng là thú, còn có các loại quái thú phi cầm.
Cao Phong thấp giọng nói rất trịnh trọng.
- Hơn nữa vì gần biển, có thể gặp phải một vài quái thú lưỡng cư, sống được ở trên cả nước lẫn đất liền. Do đó mọi người cần phải cẩn thận, vô cùng cẩn thận!
- Hiểu rồi, đội trưởng.
Bọn người La Phong đều gật đầu.
Tất cả mọi người ai cũng biết nơi này nguy hiểm như thế nào. Chỉ cần đám quái thú phi cầm vừa rồi công kích, e rằng chỉ có nước dựa vào địa lợi cùng với sự bộc phát của La Phong mới có thể bảo trụ được tính mạng.
- Mục tiêu của chúng ta, là tiểu khu "Vạn Khoa Mộng Tưởng Thành" ở vòng ngoài hai dặm.
Cao Phong thấp giọng nói.
- Tòa "Vạn Khoa Mộng Tưởng Thành" chiếm diện tích rất lớn, lúc trước đủ dung nạp gần trăm vạn người cư trú. Hiện ở đây quái thú có rất nhiều, hơn nữa vì nằm ở bên bờ vùng ngoại thành Thành Thị 003, hiếm khi chạm mặt quái thú cấp lãnh chúa, thích hợp để cho chúng ta xông pha.
- Ừm.
Mấy người cùng gật đầu.
- Mọi người cần phải cẩn thận. Bất luận là bầu trời hay mặt đất, thậm chí cả dưới đất, đều có thể lòi ra quái thú.
Cao Phong vung tay lên.
- Xuất phát!
Huyết Ảnh Chiến Đao của La Phong đã tuốt ra khỏi vỏ. Súng hạng nặng loại RG112 Trần Cốc cũng tùy thời có thể bắn ra. Năm người Tiểu đội Hỏa Chùy di chuyển vô cùng cẩn thận, không dám kiêu ngạo chút nào. Khác hẳn với thái độ lúc trước ở tiểu thị trấn.
- Hống…
- Gừ Gừ…
- Chết đi!
Tiếng gầm gừ rung trời từ xa xa hơn mười dặm ầm ầm truyền đến, thậm chí còn có tiếng người gầm lên phẫn nộ.
- Mẹ nó, quái thú gì thế?
Trần Cốc không khỏi quay đầu nhìn về phía thanh âm truyền đến.
- Đó là phương hướng khu vực thành thị, nơi ngư long hỗn tạp, thú dữ ẩn hiện chính thức. Không ít quái thú cấp lãnh chúa, võ giả cấp chiến thần, đều ở bên đó.
Cao Phong thấp giọng nói.
- Không có thực lực cấp chiến thần, đi vào đó là chịu chết! Ở khu vực thành thị Thành Thị 003, chẳng những có cường giả của Hoa Hạ Quốc, đến cả cường giả khác đến từ Tô Nga Quốc, Ấn Độ cũng tới đó!
Bọn người La Phong đều gật đầu.
Ngắn ngủn hai dặm đường, nếu chạy thật nhanh thì chưa tới một phút là đã có thể đến rồi. Nhưng tiểu đội Hỏa Chùy mất nửa giờ mới đến tiểu khu Vạn Khoa Mộng Tưởng Thành sớm đã hoang vu vài chục năm, trong vòng nửa giờ, La Phong đã giết chết hai con quái thú họ nhà rắn, ba mươi con quái thú cấp thú binh bình thường, còn có một con quái thú cấp thú tướng sơ cấp nữa!
- Vốn biết rất nguy hiểm, không ngờ nguy hiểm như vậy! Chúng ta cẩn thận như vậy, vẫn bị buộc phải chiến đấu với một con cấp thú tướng sơ cấp.
Trần Cốc hai mắt lóe sáng.
- Không hổ là Thành Thị 003.
- Đi, mau mau lên lầu!
Cao Phong vung tay lên.
Bọn người La Phong vô cùng cẩn thận nhanh chóng lao lên cao ốc dân cư. Tòa cao ốc dân cư này cao mười tám tầng. Đám La Phong từ tầng thứ nhất chạy lên tới tầng mười hai, trên đường đã gặp phải trên mười con quái thú.
Tầng mười hai có một căn phòng đại khái khoảng 100 mét vuông.
- Trong khoảng thời gian ở Thành Thị 003, căn hộ này chính là nơi chúng ta nghỉ ngơi tạm thời.
Cao Phong mở lời.
La Phong cũng gật đầu.
Khác với một vài thị trấn, Thành Thị 003 có vô số quái thú phi cầm. Nên căn bản không thể nghỉ ngơi trên sân thượng. Nghỉ ngơi trên sân thượng quả là muốn chết.
- Xem kìa, bên kia!
Cao Phong đứng trên sân thượng đầy bụi bặm, chỉ về phía nam.
- Các ngươi xem, bên kia có một nơi hoàn toàn bị sương mù bao phủ.
Bọn người La Phong đều nhìn qua.
Đích xác, đại khái ngoài mười dặm, có một vùng kiến trúc trùng trùng, được sương mù bao phủ, có vẻ như ẩn như hiện, căn bản là không thể nhìn sâu vào trong. Chỉ nhìn thấy những bảng tên đường cũ nát. Cả khu vực bị sương mù bao phủ rất quỷ dị. Kỳ thật cả Thành Thị 003 chính là hoàn toàn xám xịt. Các loại tiếng gầm của quái thú, tiếng rít của phi cầm rải rác khắp nơi. Trên vạn con quái thú gầm rút ghê rợn!
- Khu vực ở trung tâm giải đất đó, trước kia là một siêu thị Gia Nhạc Phúc, lúc này có một con quái thú cấp "lãnh chúa cấp cao' chiếm giữ.
Cao Phong trịnh trọng nói.
- Nhớ kỹ, bất luận làm sao, chúng ta ngàn vạn lần không được đến gần đó! Nghe nói dưới trướng con quái thú cấp lãnh chúa cấp cao đó có hai con cấp lãnh chúa sơ cấp, còn có vô số cấp thú tướng, cùng với vô số quái thú cấp thú binh chiếm giữ. Là bá chủ chung quanh hai ba mươi dặm!
La Phong hít mạnh một hơi.
Một con cấp lãnh chúa cao cấp, hai con cấp lãnh chúa sơ cấp? Đây là tộc quần gì thế?
- Đương nhiên, chúng cũng chỉ xưng bá ở vùng ngoại thành thôi. Ở giữa khu vực thành thị, còn có nhiều quái thú cấp lãnh chúa hơn.
Cao Phong vung tay lên.
- Tốt lắm, mọi người trước hết nghỉ ngơi một đêm, ngày mai bắt đầu hành trình của chúng ta ở Thành Thị 003.
- Rõ, đội trưởng.
Mấy người La Phong nhìn nhau, đều nở nụ cười.
- U…
Bầu trời tiểu khu, mấy trăm con quái thú phi cầm rít lên bay qua. Thậm chí còn có mấy con quái thú phi cầm lướt qua những khu nhà trong tiểu khu, một con quái thú bay rất gần, cách đám La Phong chỉ khoảng hai ba mươi thước.
- Tiến cả vào phòng ngủ nghỉ ngơi đi. Cửa sổ phòng ngủ không lớn, quái thú phi cầm căn bản không thể bay vào được. Hôm nay Trần Cốc và Ngụy Thiết luân phiên gác đêm.
Ở Thành Thị 003, đám La Phong cho dù có ngủ, cũng phải cử người gác đêm!
Không ai dám buông lơi, bởi vì nơi này là chỗ vui chơi của quái thú, là mộ chôn của nhân loại, là chiến trường của võ giả!
----- o O o -----