Thôn Phệ Tinh Không

Chương 228: Truyền Thừa Của Chủ Nhân Vẫn Mặc Tinh



- Chúng ta tìm một nơi an tĩnh rồi nói.
La Phong nói.
Lập tức hắn và Cổ Nghị cùng đi thẳng về phía thang máy cuối hành lang. Còn một thượng tướng quân đội thì đi sau hai người.
Cả hành lang, ngoại trừ La Phong, Cổ Nghị, không có người thứ ba nào dám lên tiếng.
Cứ như vậy đưa mắt nhìn theo La Phong vào thang máy.
- Phù!
- Trời ạ, thấy quân hàm chưa? Hai thượng tướng lục quân đó.
Đến khi người đi một hồi lâu, trên hành lang mới ồ lên.
- Đó là tồn tại trên cấp chiến thần 'Cổ Nghị". Năm đó khi đào vong trong thời kỳ Đại Niết Bàn, ta thấy hắn chiến đấu với quái thú rồi.
Phó viện trưởng tóc bạc phơ bên cạnh vội kêu lên.
- Là thủ trưởng Cổ Nghị, người gọi là La nghị sĩ, khẳng định là La Phong rồi.
Đại đội trưởng Đội hành động đặc biệt Lý Đống cũng đổ mồ hôi lạnh
- Ta vừa rồi lại chuẩn bị đi bắt La tuần sát sứ, rõ là… rõ là muốn chết.
Hắn chưa gặp bản thân La Phong, nhưng là người đứng đầu hệ thống cảnh sát Thiên Tân Thành, hắn vẫn biết về đại danh của La Phong.
- Vương Hưng An, lần này ta thiếu chút nữa bị ngươi hại chết rồi!
Lý Đống quay đầu nhìn về phía Vương Hưng An được dìu đến ngồi trên ghế.
Vương Hưng An sắc mặt trắng bệch.
- Xong, hết rồi!
- Xong, hết rồi!
Trong đầu Vương Hưng An còn nhớ rõ ràng mấy lời lúc trước hắn nghe trong phòng bệnh "Có thủ đoạn gì, có bối cảnh gì cứ việc dùng. Bây giờ ta có thể tuyên bố… tòa án cuối cùng sẽ tuyên án - Tội chết, lập tức chấp hành!"
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động vang lên.
- Điện thoại di động của ngươi reo kìa.
Lý Đống kêu. Bên cạnh một tên bảo vệ của Vương Hưng An lập tức bốc điện thoại di động, bấm nút nghe, rồi đưa tới bên tai Vương Hưng An.
Nghe tiếng cha phẫn nộ gầm trong điện thoại.
- Ba
Vương Hưng An đột nhiên như nắm được một cây rơm cuối cùng, liền nói:
- Vừa rồi người trong phòng bệnh chính là La Phong…
Lúc này, hắn không dám giấu diếm gì, từ đầu tới đuôi nói hết. Hắn bây giờ chỉ có thể đặt hy vọng vào gia tộc là có thể giúp hắn. Còn cha hắn chỉ có thể tắt điện thoại, đi tìm tộc trưởng.
Chỉ năm phút sau.
Trên hành lang.
Ba quân nhân mặc quân phục màu đen, đi thẳng tới trước người Vương Hưng An, một người đưa ra một tờ giấy, phía dưới có một dấu chạm nổi rất đặc thù:
- Vương Hưng An, ngươi bị nghi ngờ tội mưu sát, bây giờ ta chính thức bắt ngươi.
Nói xong, hai người khác bắt lấy Vương Hưng An. Ba quân nhân ly khai luôn, căn bản không thèm nhìn Lý Đống bên cạnh.
- Xong đời rồi, không ai cứu được hắn.
Lý Đống thấy dấu chạm nổi đó là hiểu Vương Hưng An đã xong đời rồi.
Trên thế giới này có rất nhiều người càn rỡ, coi trời bằng vung.
Nhưng… đi trên bờ sông sao không thể ướt giày, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, một ngày nào đó cũng sẽ có một lần chạm vào thiết bảng mà hắn không trêu vào được! Giống như Vương Hưng An, với cấp độ La Phong, Cổ Nghị, đích xác chỉ là một tiểu nhân vật, thậm chí còn không làm họ cảm thấy hắn tồn tại. Một câu có thể làm hắn chết ngay.
Tự mình giết? Quá mất mặt.
Trong một phòng khách u tĩnh của bệnh viện.
Trước mặt hai người La Phong, Cổ Nghị đang có một chén trà nóng.
- Lần này ngươi tới Căn Cứ Thị Kinh Đô, đã khiến ngươi phải gặp việc như thế này…
Cổ Nghị lắc đầu cười
- Nhưng, trên thế giới đã có quang minh thì có hắc ám. Không có âm u thì cũng không tôn lên được quang minh! Do đó… mấy việc hắc ám không thể tránh khỏi trong bất kỳ thời đại nào. Vương Hưng An sau khi bị tòa án quân sự phán xét, sẽ lập tức chấp hành tội chết.
La Phong gật đầu.
Hắn cũng hiểu điểm này. Loại người và những việc hắc ám là không thể tránh được.
- Cổ Nghị, lần này ngươi tìm đến ta là vì việc gì?
La Phong nhìn Cổ Nghị.
- Mộc Nha Tinh.
Cổ Nghị mỉm cười
- Ta đơn giản cần nó. Biết sao được. Mộc Nha Tinh thật sự quá trọng yếu. Một hạt Mộc Nha Tinh có thể bồi dưỡng ra một cường giả nghị sĩ. Lại chẳng có mấy ai chính thức trung thành với quốc gia? Với số lượng tăng lên, ảnh hưởng lực, địa vị của tổ quốc chúng ta cũng sẽ lên rất cao.
- Ta hiểu.
La Phong gật đầu.
- Đương nhiên, chúng ta không thể để ngươi mất không Mộc Nha Tinh. Tất cả đều rất công bình.
Cổ Nghị vội nói thêm
- Có điều kiện gì cứ việc nói ra.
- Đồ vật bình thường ta không thích.
La Phong nói thẳng
- Nhưng… những vật phẩm đủ loại trong văn minh cổ thì ta rất có hứng thú. Một vài bảo vật ngạc nhiên cổ quái, thậm chí cả những đồ hỏng hóc trong di tích cũng được. Ta hy vọng Cổ Nghị có thể an bài người đưa tới một danh sách cho ta, đến lúc đó ta sẽ lựa chọn những vật phẩm di tích văn minh cổ ấy.
- Không thành vấn đề!
Cổ Nghị mỉm cười gật đầu.
Lúc trước khá nhiều di tích bị phát hiện, đích xác các quốc gia đều tìm được không ít thu hoạch. Nhưng so với Mộc Nha Tinh, hiển nhiên tầm quan trọng của nó kém xa.
- Nhưng muốn lập danh sách, tranh ảnh, video, có thể cần hai ba ngày.
Cổ Nghị nói.
- Đến lúc đó chúng ta bàn lại.
La Phong cười.
- Được, đến lúc đó ta sẽ trực tiếp đi tới Dương Châu, bàn những việc này với ngươi.
Cổ Nghị mỉm cười gật đầu.
Bây giờ trên Địa Cầu, nói về phương pháp tu luyện, thì Ba Ba Tháp đã sớm có chuẩn bị! Cái chính thức có thể hấp dẫn La Phong cũng chỉ là một vài vật phẩm trong di tích văn minh cổ. Bất luận là La Phong hay Ba Ba Tháp, bây giờ đều hy vọng, từ một vài thứ lưu lại trong xác những di tích văn minh cổ có thể lắp ráp ra một phi thuyền loại nhỏ.
Cùng ngày, tin tức Vương Hưng An bị chấp hành tội chết đã được truyền tới chỗ La Phong. Khi biết được tin tức này, La Phong lập tức nói cho biểu muội biết. Cô cũng vui đến phát khóc. Cô rốt cục cũng đã thoát khỏi cơn ác mộng kia. Vốn nàng nghĩ rằng Vương Hưng An lấy thúng úp voi, để nàng lâm vào một cơn ác mộng vĩnh viễn.
Nhà họ Thang rất vui vẻ.
Cha La Hồng Quốc vì đã qua bốn mươi năm mới lần đầu tiên gặp lại cô, do đó quyết định ở đây vài ngày nữa đế nói chuyện với cô. Người trong gia đình La Phong cũng tạm thời sống trong một biệt thự an tĩnh do quân đội bố trí.
Đêm.
Ngày hôm đó tuyết lớn bay tán loạn, bên trong biệt thự mở hệ thống sưởi hơi.
Lầu hai, phòng luyện võ.
La Phong khoanh chân ngồi.
- La Phong, ta sẽ đưa ý thức ngươi dẫn nhập thẳng vào không gian giả định tư nhân mà ta kiến tạo cho ngươi.
Thanh âm Ba Ba Tháp truyền nhập vào Thức Hải La Phong
- Đồng thời ta sẽ tiến hành cảnh giới trong phạm vi cây số chung quanh, ngươi an tâm ở trong không gian giả định.
Không gian giả định.
Một ngọn núi cao vút, La Phong một thân áo bào trắng xuất hiện trên đỉnh.
- Hả?
La Phong nhìn quanh.
Dưới ngọn núi sâu không thấy đáy, ngẩng đầu nhìn lên thiên không… lại thấy một tinh cầu rất thật lớn!
Cơ hồ chiếm cả một phần ba thiên không.
- Dọa khiếp rồi à?
Tiểu ác ma 'Ba Ba Tháp' hai sừng nhọn, đồng tử huyết sắc, mặc hắc bào, lơ lửng bên cạnh
- Vũ trụ thần kỳ vô cùng, khoảng cách hai tinh cầu gần nhau một chút, có thể nói trong đó có một tinh cầu đặc biệt to, nên sinh ra tình huống như vậy.
La Phong khẽ gật đầu.
- Hôm nay!
- Ngươi chính thức nhận truyền thừa của chủ nhân vĩ đại!
Ba Ba Tháp ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ vẻ đầy tự tin
- Đầu tiên ngươi cần hiểu, muốn kiến tạo một tòa cao ốc cao chọc trời, phần móng phải vững chắc vô cùng! Đây cũng là lý do tại sao ngươi muốn tới cấp hằng tinh phải mất năm mươi năm!
- Nếu bất chấp mọi thứ, ta nhồi ngươi như nhồi cho vịt ăn, trong vòng ba năm, ta có thể cho ngươi tới cấp hằng tinh. Nhưng cái giá đắt là ngươi vĩnh viễn không thể bước vào cấp vũ trụ!
Ba Ba Tháp nói.
La Phong cẩn thận lắng nghe.
- Muốn trở thành vực chủ, thậm chí giới chủ, phải đi từng bước, lúc nào cũng chăm chú.
Ba Ba Tháp vung bàn tay nhỏ bé lên!
Rào!
Phía sau lập tức xuất hiện một pháo đài đỏ như máu.
- Theo ta.
Ba Ba Tháp đi về phía pháo đài.
La Phong đi theo.
Ầm ầm!
- Chủ nhân!
Mười tám người khổng lồ cao chừng tám thước, như điêu khắc bằng đá, đứng ở cửa pháo đài cung kính hành lễ.
Ba Ba Tháp lắc đầu nói:
- Mười tám thiết tháp này là mười tám người lúc trước đi theo chủ nhân, luôn luôn trung thành. Nhưng Vẫn Mặc Tinh bị hủy diệt, họ cũng chết rồi. Ta bây giờ chỉ đưa hình giả định của họ ra mà thôi. Trong pháo đài này, ta giả định ra mười tám thiết tháp và ba mươi sáu mỹ cơ mà thôi.
Đi theo Ba Ba Tháp, dọc theo đường đi cũng thấy vô số những mỹ nữ các tộc tuyệt mỹ, chẳng mấy chốc đi tới một căn phòng thật lớn trên lầu hai pháo đài.
- Đây là tu luyện thất của ngươi!
Ba Ba Tháp chỉ vào vách tường bốn phía tu luyện thất
Xoát!
Nhất thời vách tường tứ phía đều bị giá sách ngăn trở
- Còn ta, cũng chuẩn bị cho ngươi những bộ sách cấp độ khác nhau để ngươi học về cấp hành tinh, cấp hằng tinh, cấp vũ trụ, vực chủ, giới chủ.
Nói rồi, tất cả các giá sách nhất thời xuất hiện những quyển sách.
Những bộ sách trên giá sách trên vách tường tứ phía tu luyện thất tuyệt đối vượt qua một vạn bản.
- Ngươi bây giờ là cấp hành tinh!
- Do đó, những bí tịch ở giá sách hai tầng chính là thứ mà ngươi phải tu luyện.
Ba Ba Tháp chỉ vào một giá sách hai tầng xa xa
- Trên đó một tầng là để cho vũ giả tu luyện. Tinh thần niệm sư cường đại thì phải có thân thể cường đại. Phát lực, cường độ thân thể của ngươi đều cần phải tu luyện.
- Thân thể ngươi hiện nay là học đồ bậc chín đỉnh cao, ý thức đã đủ mạnh rồi, nên cường độ thân thể đột phá tới cấp hành tinh bậc một cũng rất dễ dàng.
- Tầng phía dưới, là tinh thần niệm sư, rất quan trọng! Chủ yếu chia làm Chưởng Khống Thiên, Huyễn Thuật Thiên và Tạp Thiên. Mỗi thiên đều bác đại tinh thâm.
Ba Ba Tháp nói:
- Truyền thừa của chủ nhân, là lập riêng một phái trong vũ trụ.
- Chủ nhân có trình độ rất cao về tu luyện vũ giả, về tinh thần niệm lực cũng có trình độ rất cao!
- Chủ nhân có chín đại nô lệ bất hủ!
- Chín bất hủ này kỳ thật là chủ nhân lúc trước rất sớm đã dùng tinh thần bí pháp thẩm thấu vào linh hồn, từ trong linh hồn chín người này mà khống chế thành nô lệ! Chín nô lệ này ký ức trí tuệ đều còn cả, chỉ là sẽ cảm thấy trung thành trăm phần trăm với chủ nhân! Lúc chín bất hủ này bị khống chế, một người là cấp vũ trụ, sáu người là vực chủ, còn có hai người là giới chủ!
- Thực lực chủ nhân dần dần đề cao, chín nô lệ cũng dần dần tu luyện!
- Bí pháp kỳ lạ của chủ nhân, làm cho nô lệ cũng có ý thức của mình, cũng có thể tu luyện.
Ba Ba Tháp đắc ý nói:
- Hơn nữa nô lệ không dám phản bội. Một khi chủ nhân chết, nô lệ cũng sẽ chết. Năm tên nô lệ bất hủ trong Vẫn Mặc Tinh kia chính là vì chủ nhân chết mà họ mới chết.
Ba Ba Tháp nhìn La Phong:
- Đương nhiên, truyền thừa của chủ nhân, rất khó nhập môn.
- Do đó chủ nhân trước khi chết đã chế tạo cho ngươi một quả 'Truyền thừa hồn ấn". Khi ta vừa mới tiếp xúc với ngươi, đã đem truyền thừa hồn ấn đó dung nhập vào trong cơ thể ngươi rồi.
Ba Ba Tháp nói:
- Nó đang âm thầm dung nhập vào linh hồn ngươi, phỏng chừng, sau ba giờ nữa, ngươi sẽ hoàn thành nhập môn.
----- o O o -----

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv