Thôn Phệ Tinh Không

Chương 174: Nổi Như Cồn



Thời gian gần đây, cái tên La Phong chẳng những nổi tiếng trong cả tiểu khu Minh Nguyệt, mà đến những tiểu khu cư dân khác quanh công viên Liên Hoa Trì cũng đều biết truyền thuyết về "La Phong".
Công viên Liên Hoa Trì bên cạnh tiểu khu Minh Nguyệt, là công viên mở cửa miễn phí.
Lúc trước La Hoa và tiểu Nam đã gặp nhau ở chính công viên này. Công viên vô cùng náo nhiệt, cũng là nơi truyền bá tin tức trọng yếu. Chuyện về La Phong chủ yếu chính truyền bá từ đây ra.
Truyền thuyết về La Phong…
Đầu tiên, là có một phi cơ chiến đấu đặc thù hình tam giác đáp xuống tiểu khu Minh Nguyệt. Nghe nói phi cơ chiến đấu đó là của La Phong mua. Dựa theo một vài người thạo tin đánh giá, phi cơ chiến đấu quân đội bình thường có giá vượt qua mười ức, đó là loại bình thường. Còn thứ phi cơ chiến đấu dám một mình phi hành ở khu hoang dã, bình thường đều phải trên trăm ức. Đến cả trong đám chiến thần cũng chỉ có bộ phận nhỏ mới bỏ tiền ra mua được, về phần thứ này thì nhìn như rất đặc thù…
Phỏng chừng giá rất cao! Rất nhiều cư dân chung quanh tiểu khu chỉ nghĩ tới 'trăm ức Hoa Hạ tệ" đã là ghê gớm lắm rồi.
Thứ hai, La Phong nghe nói đã thành giám sát sứ Cực Hạn Vũ Quán cơ sở Giang Nam Thị! Ngươi nói giám sát sứ là chức vị gì? Chức đó còn to hơn cả chức chủ quản đấy! Cả cơ sở Giang Nam Thị, cũng chẳng có mấy quan chức nào lớn hơn hắn đâu. Đến cả thị trưởng Căn Cứ Thị, tướng quân quân đội, gặp hắn cũng phải khách khách khí khí. Nhắc tới nhân vật cấp độ này, tuyệt đối phải giơ ngón tay cái!
Thứ ba, là về hai người tàn tật danh khí rất lớn trong tiểu khu Minh Nguyệt. Một người là đệ đệ của vũ giả thiên tài La Phong, 'La Hoa". Hắn từng vì tình mà đâm đầu xuống hồ tự sát tại công viên Liên Hoa Trì. Lần đó khi còn tàn tật cắm đầu xuống hồ tự sát, rất nhiều người trong công viên đã thảo luận rất lâu. Song người tàn tật đó bây giờ đã mọc hai chân rồi! Người tàn tật kia tên là Trương Khoa. Hắn là vũ giả 'Cấp chiến tướng ', người ta vốn rất khâm phục hắn. Nhưng rất nhiều người đều thấy… Lúc trước Trương Khoa cụt tay, bây giờ hai tay lại hoàn toàn lành lặn. Sau đó trong tiểu khu Minh Nguyệt mới truyền ra tin tức, hai người tàn tật 'La Hoa" và 'Trương Khoa' đều nhờ quan hệ với La Phong, có được dược vật cực kỳ trân quý nên mới có thể mọc ra tay chân.
Ba truyền thuyết này làm cho người ta thảo luận liên tục.
Đương nhiên rất nhiều người cũng hâm mộ cha mẹ Chân Nam. Lúc trước cha mẹ Chân Nam cản trở cảm tình con gái mình, còn dẫn đến việc La Hoa đâm đầu xuống hồ tự sát… nhưng bây giờ, cha mẹ Chân Nam nhưng lại vô cùng vui vẻ tiếp nhận La Hoa. Nghe nói La Hoa còn mua một căn biệt thự cho cha mẹ Chân Nam nữa.
Cái làm cho người ta cảm thán, là cha mẹ Chân Nam vốn cũng là người thường, ai ngờ lại có ngày vươn lên như vậy…
Tất cả đều có liên quan với nhân vật vô cùng thần bí… La Phong! Một nhân vật năm nay gần mười chín tuổi, đã đứng trên đỉnh cao cả cơ sở Giang Nam Thị, phóng tầm mắt ra cả Địa Cầu, cũng là đại nhân vật tài ba.
Đặc biệt khi biết La Phong tựa hồ còn chưa có bạn gái thì rất nhiều người vùng chung quanh đều không khỏi động tâm.
Gả cho đệ đệ La Phong đã có cảnh tượng như vậy rồi.
Nếu có thể gả cho bản thân La Phong, vậy quả thật là bao nhiêu người có thể hưởng phúc lây.
Trong phòng luyện võ lầu một Hội Quán Cực Hạn Tiểu khu Minh Nguyệt.
La Phong mặc đồ luyện công đang khoanh chân tĩnh tọa trên Độn Thiên Toa, lơ lửng giữa không trung. Mười hai lưỡi dao như ong mật bay múa điên cuồng quay chung quanh La Phong, lúc thì chậm lại, lúc thì gia tốc, mười hai lưỡi dao như đang múa vui, thường xuyên đan chéo nhau qua lại, có lẽ chỉ sai có 0,01 giây đã sẽ đụng nhau.
- Xong rồi!
La Phong lộ vẻ hơi vui. Mười hai lưỡi dao lơ lửng đình chỉ giữa không trung.
La Phong vội cúi đầu nhìn về phía đồng hồ thông tin đang mở công năng tính thời gian…'3,08'.
"Vượt qua kiểm tra! "
"Đồ án thứ hai Thiên Thần Đồ Lục cuối cùng cũng thành công rồi."
La Phong lòng tràn đầy vui sướng
"Lần sau bắt đầu luyện tập đồ án thứ ba Thiên Thần Đồ Lục. "Kỳ thật tinh thần niệm lực của La Phong vốn đã đạt tới mức chỉ tu luyện bản thứ hai một chút là thành công, cho nên chỉ cần vài ngày là đã tu luyện thành công.
Đồ án thứ ba cùng các đồ án sau… mới là khảo nghiệm chính thức.
"Kim Tuyến Võng!"
La Phong nhìn về phía cái lưới kim sắc ở góc phòng luyện võ. Cái lưới kim sắc đó dưới cái nhìn chăm chú của La Phong, lơ lửng bay lên, bắt đầu trải ra nhanh chóng. Vốn cuộn lại với nhau, thoạt nhìn không lớn lắm, nhưng khi trải ra trong phòng luyện võ, lại lớn tới kinh người, chiều dài 8,3 thước, chiều rộng 6,1 thước, do những sợi tơ kim sắc đại khái dày 5 mm dày đặc tạo thành.
"Chụp!" Tâm ý La Phong vừa động.
Tấm lưới kim sắc khổng lồ lập tức như một tấm chụp hạ xuống phủ xuống phía dưới mặt đất.
"Két!" Tấm lưới kim sắc khổng lồ tựa như một bàn tay, phủ xuống chiếc máy kiểm tra lực quyền bên cạnh.
"Sử dụng Kim Tuyến Võng cần tốc độ cao." La Phong thầm nghĩ "Ta cần Kim Tuyến Võng để bao Lý Diệu, nên phải khống chế tốc độ Kim Tuyến Võng thật nhanh!"
Rất rõ ràng, tốc độ điều khiển Kim Tuyến Võng thua xa phi đao, hoặc các lưỡi Độn Thiên Toa, vì diện tích quá lớn, lực cản kinh người.
Cả buổi sáng, La Phong đều ở lầu một Hội Quán Cực Hạn, trong căn phòng dành riêng cho hắn.
Kỳ thật Hội Quán Cực Hạn vốn cũng rất trống trải. Rất ít vũ giả vào đây huấn luyện. Do đó hội trưởng Chu Chính Vĩnh và ba vị chủ quản, đã rất chủ động an bài nhân thủ, cải tạo phòng luyện võ ở lầu một Hội Quán Cực Hạn Dương Châu thành, hơn nữa còn đưa tới rất nhiều dụng cụ, lập thành một phòng luyện võ đủ cho chiến thần tu luyện.
Phòng luyện võ này cũng trở thành phòng luyện võ chuyên dành cho La Phong.
- Alô, mẹ, cơm xong chưa?
La Phong cười đẩy cửa vào nhà.
- Sắp chín rồi.
Trong phòng bếp, Cung Tâm Lan đang tự mình nêm nếm, một người giúp việc đang giúp bà. Cung Tâm Lan cũng không thích gì nhiều, bình thường chỉ thích làm đồ ăn. Cũng vì nếu rảnh rối quá thì lại bị các đám đàn bà khác trong tiểu khu rủ đi chơi mạt chược, mà từ chối nhiều cũng không hay.
La Phong nhìn phòng khách, cha mình đang ngồi trên sofa, xem tin tức TV.
- Anh, về rồi à.
Chỉ thấy một nam một nữ, từ phòng ngủ bên cạnh đi ra.
Nam thanh niên này sắc mặt hơi tái nhợt, người gầy yếu, nhưng khi đứng lên thì vóc dáng cũng cao cao, có vẻ rất tuấn tú. Cô gái mà hắn nắm tay, khi đứng trước mặt La Phong lại nở nụ cười hơi thận trọng. Đây chính là đệ đệ La Hoa và Chân Nam.
- Tiểu Nam.
La Phong cười gật đầu
- La Hoa, chiều nay nên dẫn tiểu Nam ra ngoài chơi.
- Biết rồi.
La Hoa gật đầu cười nói:
- Được rồi, anh, ta có không ít ảnh các cô gái. Do người ta nhờ tiểu Nam mai mối cho ngươi, có hứng thú xem không? Không ít mỹ nữ đâu.
La Phong ngạc nhiên.
- Xong rồi.
Trong phòng bếp Cung Tâm Lan thò đầu ra, hô
- Tiểu Phong, buổi sáng hôm nay ta ra công viên sớm, có không ít người làm mối cho ta. Ta cũng có không ít ảnh đâu, không ít cô rất xuất sắc. Trong đó có mấy cô ta cảm thấy vô cùng hài lòng.
La Phong vỗ vỗ đầu.
Lần này trở về, mấy loại việc như thế này thật sự quá nhiều.
- Mẹ, không phải con đã nói rồi, đừng đề cập tới việc này nữa được không?
La Phong lắc đầu vẻ mặt đau khổ.
- Anh, nhìn cho biết thôi, cũng không có lỗ gì. Người khác muốn có mỹ nữ mà không có cơ hội. Các cô đó đều rất xuất sắc, không xuất sắc, người ta không gửi ảnh tới đâu.
La Hoa nhướng mày một cái
- Ối ối.
La Hoa vội nhìn về phía bạn gái, có lẽ vừa mới nhéo một cái.
La Phong lắc đầu.
- Ba, mẹ.
La Phong quay đầu nói:
- Tối hôm nay con không ở nhà ăn cơm, chiều nay con ra ngoài có việc.
Bốn giờ chiều hôm đó, La Phong đáp phi cơ chiến đấu thông minh, từ Dương Châu thành bay đi khu trung tâm.
Cho phi cơ chiến đấu trí tuệ hạ cánh ở sân thượng Cực Hạn Tổng Hội Quán, La Phong đáp chuyên xa của Cực Hạn Vũ Quán đi tới sân bay.
Sân bay.
La Phong mặc quần jean đen, áo cũng màu đen. Nhưng trong lớp áo màu đen còn có một áo giáp màu đen. Áo giáp màu đen này là do 'bộ đồ Hắc Thần' biến ảo thành. Hơn nữa bên trong áo giáp màu đen còn kèm theo 365 lưỡi dao Độn Thiên Toa, phân chia thành 365 lưỡi dao trải rộng ra.
Một là mang theo rất thoải mái, La Phong tùy thời tùy chỗ có thể mặc áo giáp, lại mang theo binh khí mạnh nhất Độn Thiên Toa của hắn. Có hai thứ này rất an toàn! Nói về mức độ phòng ngự, bộ đồ Hắc Thần có lẽ là mạnh nhất, nhưng nếu căn cứ vào catalog… chất liệu của Độn Thiên Toa còn thần kỳ hơn bộ đồ Hắc Thần.
"Tới rồi." La Phong ngẩng đầu nhìn lên.
Trên không trung một lưu quang màu xanh lam thẫm xé gió bay đến, rồi sau đó dừng trên bầu trời. Chính là một chiếc máy bay chở khách cỡ lớn.
Chiếc máy bay chở khách cỡ lớn hạ xuống, rồi một lát sau dừng hẳn lại.
Rào…
Cửa khoang mở ra, tự động nhô ra một cái cầu thang.
La Phong cùng một đám sáu người khác đều đi ra đón. Có thể tới tận cầu thang nơi máy bay hạ cánh đón, đều phải là những nhân vật có thân phận thủ đoạn. Kể cả La Phong, cũng tổng cộng mới có sáu người. Những người khác tới đón lữ khách trên máy bay chở khách phải ở phòng đợi phía ngoài rất xa.
"Từ Hân." La Phong ngẩng đầu nhìn lên.
Từ cầu thang, trong số rất nhiều hành khách đi xuống, có một cô gái mặc ao thun ngắn màu xanh lá mạ, quần sóoc bò, hoàn toàn hấp dẫn ánh mắt La Phong. Cách ăn mặc mát mẻ trong ngày mùa hè, làm vóc người Từ Hân hiển lộ ra. Hơn nữa vốn được giáo dục rất kỹ từ nhỏ đến lớn, nên khí chất độc đáo đã khiến cho Từ Hân trở thành một mỹ nữ hoàn thiện, càng có vẻ đẹp thêm.
"Lúc ở trường trung học, Từ Hân có vẻ giống như các cô gái xung quanh. Ở bar rượu lầu một liên minh HR, khi làm quản lý kinh doanh thì nàng có vẻ công chức nữ tính…" La Phong thừa nhận, ngay từ đầu hắn đã luôn bị Từ Hân hấp dẫn.
Đi trên cầu thang, Từ Hân cũng nhìn xuống phía dưới, khi thấy La Phong phía dưới thì không khỏi nở nụ cười.
Hành khách đi xuống theo thứ tự.
Khi Từ Hân đi xuống tới nơi, nàng đi thẳng về phía La Phong, nụ cười trên mặt nàng rất rực rỡ
- Còn tưởng rằng ngươi không đến chứ.
- Ta đã nói, làm sao không giữ lời chứ.
La Phong cười nói.
- Từ Hân.
Phía sau chợt truyền đến một tiếng gọi.
La Phong cũng không khỏi ngoái nhìn. Người đang đi tới là một thanh niên thoạt nhìn hai mươi mấy tuổi, y phục và giày, rồi cả đồng hồ trên cổ tay rõ ràng rất có giá trị… cũng toàn là hàng hiệu. Nụ cười ánh mắt, có một loại cảm giác người thượng đẳng một cách tự nhiên. La Phong không khỏi thấp giọng hỏi:
- Người của Từ gia các ngươi à?
- Không hẳn như vậy.
Từ Hân nói nhỏ.
Người thanh niên này nhìn thoáng qua La Phong. La Phong mặc đồ rất bình thường, giống như những sinh viên đầy đường. Người thanh niên đó cười rất thanh nhã rồi đưa tay ra:
- Xin chào, ta tên là Tôn Siêu, chẳng biết, ngươi là…
- A, La Phong!
Một thanh âm vui mừng vang lên.
La Phong quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy anh Từ Hân là 'Từ Cương" mặc quần tây áo sơ-mi, cười ha ha chạy tới, nhiệt tình vô cùng, cười nói:
- Không ngờ vừa về nước đã gặp La Phong. Ha ha, rõ là vui. A, Tôn Siêu, ta giới thiệu cho ngươi một chút. Vị này là nam bằng hữu của muội muội ta, La Phong.
----- o O o -----

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv