- Làm sao có thể như vậy chứ?
Ba vị chủ quản bên cạnh cũng không dám tin.
- Nhìn tư liệu hắn này.
Nam tử cơ bắp vội hô. Bốn ông trùm Cực Hạn Tổng Hội Quán đều nhìn vào đó
- Số chứng minh là 4261123203806083211
Một chủ quản khôi ngô cao lớn liền nói:
- Hắn sinh ngày 8 tháng 6 năm 2038. Nói cách khác, hắn năm nay mới 19 tuổi! Giám sát sứ 19 tuổi sao?
- 19 tuổi?
Hội trưởng Chu Chính Vĩnh và ba vị chủ quản Gia Cát Thao nhìn nhau, thoáng cái đều im lặng hẳn đi.
Nếu nói thấy mấy chữ 'La Phong' và 'Dương Châu thành Cơ sở Giang Nam Thị', thì còn nghi là tiền bối trùng tên trùng họ. Nhưng nhìn thấy số chứng minh thư, cũng đã rất xác định rồi! Dù sao mỗi một người đều có số chứng minh thư nhất định. Tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán toàn cầu đưa ra bổ nhiệm này, khẳng định đã trải qua rất nhiều trình tự, không thể lầm người được!
- Đúng là La Phong.
- Rõ là hắn.
Hội trưởng và ba vị chủ quản đều có tâm tình khác nhau. Trong lòng Gia Cát Thao thì mừng thầm, lúc đầu khi phát hiện ra La Phong có thiên phú, Gia Cát Thao đã giúp La Phong. Vốn chỉ là tùy ý giúp một chút, không ngờ chỉ mới một năm, La Phong đã trở thành người lãnh đạo trực tiếp của mình rồi!
- Hắn mới chừng đó tuổi, sao mà thành chiến thần, hơn nữa lại là 'Chiến thần vô địch"?
Nam tử cơ bắp rất nghi hoặc.
- Du Sâm.
Gia Cát Thao cười nói:
- Đừng nghĩ nữa, thông báo đã viết thì tuyệt đối không sai được
- Sau này mệt rồi.
Hán tử khôi ngô nhíu mày nói:
- Giám sát sứ mới tới, lại nhỏ tuổi. Tuổi không lớn, vậy e rằng không phải là người thành thục. Thanh niên, nộ khí rất lớn! Không biết chừng trong chúng ta ai đó trong lúc vô ý đắc tội với hắn, hắn mà giận dữ rồi bãi miễn người nào đó trong chúng ta thì nguy. Tính tình thanh niên, thật sự nóng nảy hơn một vài lão gia hỏa nhiều.
Những người khác, kể cả Gia Cát Thao, cũng đều gật đầu.
- Cũng đừng quá lo lắng.
Chu Chính Vĩnh cười nói:
- Thanh niên tính tình nóng nảy, quả là bất lợi với chúng ta. Nhưng… thanh niên này trên phương diện làm người thì non nớt hơn nhiều. Chúng ta chăm sóc hắn một chút, hắn sẽ tương đối vui vẻ. Còn những lão gia hỏa ấy thì tên nào tên nấy đều gian xảo, rất khó làm mấy ông nội đó vui vẻ.
Ba vị chủ quản đều gật đầu.
- Do đó tất cả mọi người phải dụng tâm một chút, La Phong là người Giang Nam chúng ta.
Chu Chính Vĩnh tỏ vẻ nghiêm túc, trịnh trọng nói:
- Dựa theo quy củ, khi bổ nhiệm chức vị đều ưu tiên cho người địa phương! Còn La Phong bây giờ chính là 'Chiến thần vô địch", lại là người địa phương, sau khi thành giám sát sứ, vị trí của hắn sẽ luôn luôn ở đây.
Ba vị chủ quản cũng hiểu. Cho dù tổng bộ có giám sát sứ mới… nhưng cũng tuyệt đối không an bài tới cơ sở Giang Nam Thị. Vì, ở cơ sở Giang Nam Thị vị này, 'La Phong' là người địa phương rồi, lại là chiến thần vô địch, ai có tư cách giành vị trí này với hắn?
- La Phong nếu không đột phá, e rằng sẽ ở vị trí này vài chục năm nữa. Còn hắn một khi đột phá, trở thành tồn tại trên cấp chiến thần, lúc đó địa vị sẽ rất cao, một câu của hắn đến cả hội trưởng ta cũng có thể bị bãi miễn. Chúng ta càng phải chăm sóc hắn hơn.
Chu Chính Vĩnh trịnh trọng nói.
Bất luận La Phong có đột phá không, cũng đều vĩnh viễn ở trên đầu họ, mà La Phong lại là người địa phương, phỏng chừng sẽ thường xuyên ở lại cơ sở Giang Nam Thị. Khi La Phong còn ở đây, bốn người họ đương nhiên phải chăm sóc La Phong cho thật tốt.
- Yên tâm đi, hội trưởng.
- Chúng ta hiểu rồi.
- Không ai ngu đâu.
Ba vị chủ quản đều nói.
- Tốt lắm.
Chu Chính Vĩnh gật gật đầu
- Ta gọi điện thoại tới tiểu khu Minh Nguyệt, Dương Châu thành bên kia xem sao
- Alô.
Chu Chính Vĩnh lấy ra điện thoại di động, bấm số điện thoại
- Ô Thông, tiểu khu các ngươi gặp La Phong chưa…
- Cái gì?
Chu Chính Vĩnh nghe Ô Thông nói trong điện thoại, hơi biến sắc. Ba người Gia Cát Thao, Du Sâm bên cạnh cũng đều cẩn thận nghe, miễn cưỡng nghe thấy lõm bõm vài chữ 'Phi cơ chiến đấu", 'La Phong". Trong khoảnh khắc, lão cúp điện thoại.
- Sao rồi, hội trưởng?
Ba người đều vội nhìn Chu Chính Vĩnh.
Hội trưởng Chu Chính Vĩnh khẽ mỉm cười:
- La Phong vừa rồi đáp một chiếc phi cơ chiến đấu hình tam giác về đến tiểu khu Minh Nguyệt rồi. Hơn nữa La Phong còn nói… chiếc chiếc phi cơ chiến đấu đó là do hắn mua!
- Hắn mua, hắn mới được bổ nhiệm, sao mà mua nổi chứ?
Hán tử khôi ngô không kìm được nói.
- Mặc kệ người ta mua như thế nào.
Chu Chính Vĩnh sầm mặt lại, hét
- Lão Vương, ngươi phải nhớ kỹ, từ bây giờ trở đi, La Phong đã là giám sát sứ, là người cao nhất trong Cực Hạn Vũ Quán ở cơ sở Giang Nam Thị chúng ta! Do đó nói chuyện phải chú ý một chút, đừng làm hắn mất hứng. Một câu của ngươi có thể bị mất chức đó.
Hán tử khôi ngô cả kinh, vội cười hắc hắc nói:
- Hội trưởng, ta không đề cập tới việc này nữa đâu.
- Chúng ta còn chưa tìm hiểu tính tình La Phong, nên cần chú ý một chút.
Chu Chính Vĩnh quát khẽ
- Mọi người chuẩn bị một chút đi. 20 phút sau, chúng ta sẽ xuất phát, đáp phi cơ chiến đấu, đi Dương Châu thành gặp giám sát sứ.
- Dạ.
Ba vị chủ quản đều đáp.
Tiểu khu Minh Nguyệt, Dương Châu thành, nhà La Phong.
Năm người trong gia đình La Phong đang ngồi vây quanh bàn ăn, vui vẻ ăn điểm tâm. Nhưng tràng diện vốn đang náo nhiệt, lại vì một câu của đệ đệ La Hoa mà thay đổi.
- Anh, ngươi nói ngươi lần này trở về rồi sẽ không đi nữa? Tại sao?
La Hoa hỏi.
- Ta được tổng bộ toàn cầu bổ nhiệm chức giám sát sứ ở Cực Hạn Tổng Hội Quán ở Cơ Sở Giang Nam.
La Phong nói thế, khiến cho cha, mẫu thân, đệ đệ đều im phăng phắc. La Hồng Quốc không kìm được hỏi:
- Tiểu Phong, nghe giám sát sứ, chắc là một đại quan, một quan rất lớn hả?
Mẫu thân Cung Tâm Lan cũng lắng nghe. Trong tiểu khu, bình thường khi thảo luận cao nhất cũng chỉ bàn tới hội trưởng, ba vị chủ quản. Về phần giám sát sứ thần long thấy đầu không thấy đuôi thì rất ít đề cập.
- Ba, mẹ.
La Hoa trên ghế lăn bên cạnh, lúc này mới không còn khiếp sợ nữa, vội kích động nói:
- Đó là quan rất lớn, so với chức hội trưởng còn to hơn! Cả Cực Hạn Vũ Quán cơ sở Giang Nam Thị, đây là vị trí số một đó.
- Còn lớn hơn hội trưởng à?
La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan hơi ngẩn ra.
Họ cũng đi từ tiểu dân ra. Mặc dù có con trai là vũ giả, nhưng từ 'La Hoa" ngồi trên ghế lăn ở cơ sở Giang Nam Thị nói thế, hẳn đây tuyệt đối phải là một nhân vật cao cao tại thượng. Phải biết là làm chức hội trưởng, đầu tiên phải là chiến thần! Hơn nữa còn phải có rất nhiều quan hệ tốt, mới có thể tranh thủ được vị trí này. Nhi tử họ à? Còn to hơn cả hội trưởng à?
- Tiểu Phong?
Hai người La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan nhìn La Phong.
- Ừm.
- La Phong gật gật đầu.
- Chiếc phi cơ chiến đấu lần này ta mang về.
La Phong nói:
- Có giá trên một ngàn ức, hơn nữa có tiền cũng không mua được.
Để làm cho cha mẹ hiểu rõ ràng địa vị mình bây giờ, La Phong nói thẳng ra cái giá của phi cơ chiến đấu. Vì đây là phi cơ chiến đấu thông minh Vương cấp, thật ra dù có tiền cũng không mua được!
Tỷ như Gia Đình Cực Hạn, Thương Thành Liên Minh HR, chưa từng bán phi cơ chiến đấu thông minh! Cho dù là thành viên lãnh đạo Cực Hạn Vũ Quán, như bán cho cấp giám sát sứ, tuần sát sứ giá ưu đãi, cũng phải tới 1800 ức.
Nếu là quốc gia, thế lực khác muốn mua, dù hai ngàn ức, Cực Hạn Vũ Quán cũng không bán! Phải biết rằng, bây giờ toàn thế giới, 'phi cơ chiến đấu thông minh' cũng chỉ có Cực Hạn Vũ Quán là làm ra được.
- Trên 1000 ức?
La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan một lần nữa giật mình.
Trời ạ!
Ngay cả người giàu nhất Hoa Hạ Quốc thì có được bao nhiêu tài sản chứ? Phải biết rằng lần trước Duy Ny Na treo giải thưởng cực lớn '1000 ức', đã làm cho vô số cường giả toàn cầu phải thèm thuồng. Có thể tưởng tượng được 1000 ức, dù là những người đứng đầu phú quý nhất toàn thế giới, đều là một khoản tiền to làm cho người ta phải nín thở! Đối với La Hồng Quốc và Cung Tâm Lan lúc trước ở trong phòng thuê rẻ tiền… Con số này là một con số thiên văn!
Kỳ thật cho dù là 'Chiến thần vô địch', bình thường cũng mua không nổi!
La Phong có vận khí tốt, mò vào đảo thảo mộc chi linh phát tài to! Nếu không cũng không biết khi nào mới có đủ tiền, rồi bỏ tiền mua loại phi cơ chiến đấu thông minh này.
Hai vợ chồng La Hồng Quốc mãi một lúc lâu mới chớp chớp mắt, khôi phục lại bình thường.
- Tiểu Phong, ngươi rốt cuộc có quyền to tới đâu, bao nhiêu tiền?
La Hồng Quốc hỏi ra một câu rất ngu ngơ "Quyền và tiền?"
- Quyền? Nói như thế nào đây…
La Phong cũng không biết nói như thế nào. Chiến thần vô địch, là người mạnh nhất trừ tồn tại trên cấp chiến thần! Quyền lực của hắn thật sự rất kinh người. Về phần tiền… đối với La Phong lúc này có Độn Thiên Toa, việc săn giết quái thú cấp lãnh chúa rất đơn giản. Quái thú cấp lãnh chúa, chính là máy ATM.
Vấn đề duy nhất là… Không thể ở trong cùng khu vực mà săn giết quá nhiều cấp lãnh chúa, nếu không sẽ trêu vào một con quái thú Vương cấp ở khu vực xung quanh.
- Đừng hỏi nữa… lão nhân ngươi đời này có bổn sự thì bỏ ra 1000 ức xem sao?
Cung Tâm Lan bên cạnh cười mắng.
- Tiểu Phong.
Cung Tâm Lan không kìm được nói:
- Ta có một việc muốn nhờ ngươi hỗ trợ, việc này…
- Mẹ, có việc gì nói thẳng ra đi.
La Phong liền nói.
Cung Tâm Lan thở dài một tiếng:
- Năm đó ta và cha ngươi, đều trải qua thời kỳ Đại Niết Bàn. Khi đó, ta và cha ngươi còn nhỏ! Thời kỳ Đại Niết Bàn, xã hội nhân loại rung chuyển, chết vô số kể. Ta và cha ngươi khi đó đều trở thành cô nhi.
La Hồng Quốc bên cạnh cũng hồi ức về những năm tháng đó. Thời kỳ Đại Niết Bàn!
Thời kỳ đau thương nhất trong lịch sử nhân loại! Các thành phố nhân loại bị công kích, thậm chí còn có những quốc gia bị diệt cả nước!
- Ta có biểu tỷ, biểu đệ, đường ca, đường tỷ…
Cung Tâm Lan nói, Cung Tâm Lan và La Hồng Quốc, đều là con cái của chế độ kế hoạch hóa gia đình, đều là con một! Nhưng cha mẹ họ lại có rất nhiều huynh đệ tỷ muội. Do đó có rất nhiều biểu tỷ muội, đường huynh đệ, đường tỷ muội anh em bà con.
- Lúc chạy nạn, ốc còn không mang nổi mình ốc, ai kịp đi tìm thân thích.
Cung Tâm Lan lắc đầu thở dài nói:
- Hơn nữa thời kỳ Đại Niết Bàn hỗn loạn vô cùng, mất hộ tịch, thân phận không rõ, trở thành cô nhi. Rất nhiều người không có gia đình, lạc cha mẹ. Ta và cha ngươi đều tự mình báo danh, rồi ghi lại.
- Năm đó quá loạn. Kiến tạo Căn Cứ Thị, xây dựng lại quốc gia, những việc này đều mất cả mười năm sau. Ta và cha ngươi đều ở trong phòng thuê rẻ tiền, nào có thời gian, nào có tiền bạc để đi tìm thân nhân thất lạc năm đó. Sau khi thành cô nhi, rất mong muốn có được anh em bà con thân thích.
La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan luôn luôn đều rất muốn tìm lại thân nhân năm đó. Năm đó nhiều thân nhân như vậy, khẳng định sẽ có người còn sống… Chỉ là không có đủ quyền lực, nên không có biện pháp tìm ra được! Cho dù là người nhà vũ giả, cũng không có năng lực đó.
- Cha mẹ.
La Phong trịnh trọng gật đầu
- Ba mẹ yên tâm, tất cả thân thân của nhà chúng ta năm đó, con sẽ tra hết.
Đây là việc đầu tiên sau khi mình trở thành giám sát, cũng là việc làm cho cha mẹ.
----- o O o -----