Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1185: Không Ai Đi Được!



- Đúng, là Ngân Dực Lĩnh Chủ.
- Ngũ Hồn Chi Chủ, Ngân Dực Lĩnh Chủ thực lực kém. Cũng chỉ có chí bảo cánh chim là rất đặc thù thôi, lại dám đến Diệt Thần Giản?
- Chịu chết, trách được ai?
Hai cường giả Thần Nhãn Tộc cũng tìm được tin tức về những nhân loại danh khí lớn ở Vũ Trụ Nguyên Thủy rất nhanh. Hai người bọn họ dám ở Diệt Thần Giản, thực lực tự nhiên rất mạnh, hơn nữa Vòng Luân Hồi Vũ Trụ Đệ Nhất, Thần Nhãn Tộc chính là tộc quần đỉnh cao mạnh nhất, mạnh hơn Tổ Thần Giáo rời rạc không biết bao nhiêu lần.
La Phong đang phi hành với tốc độ siêu cao cũng nhanh chóng phát hiện ra hai cường giả Thần Nhãn Tộc.
Là bọn hắn?
Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ.
Cứu Tiễn Chi Chủ, chiến lực đại khái cỡ sư thúc Băng Phong Chi Chủ, hơn nữa có một món chí bảo loại khu vực đỉnh cao, sở trường dùng cung tên công kích. Cung tên công kích khi xếp trong Vũ Trụ Hải mênh mông cũng là vô cùng hiếm thấy.
Ngũ Hồn Chi Chủ thì hoàn toàn khác. Đó là một nhân vật đủ để sánh ngang với Hỗn Độn Thành Chủ, có chí bảo loại khu vực đỉnh cao, cung điện đỉnh cao trong người.
"Lại gặp phải hai Thần Nhãn Tộc. Cường giả Thần Nhãn Tộc nhiều thật. Cứu Tiễn Chi Chủ thì thôi, cũng cỡ cấp độ Nhân Đà, nhưng Ngũ Hồn Chi Chủ thì phiền to. " La Phong hơi biến sắc: " Nghe nói hắn đồng thời kiêm tu năm đạo Thần Thú, Kim Không, Mộc Không, Thủy không, Hỏa Không, Thổ Không. Năm thứ hợp nhất, đến cả sư phụ cũng chỉ ngang với hắn. Thuyền Vũ Trụ lớn như vậy mà ta lại chạm mặt ba tên, còn có cả Ngũ Hồn Chi Chủ!"
La Phong cũng biết, đất đá đen trên Diệt Thần Giản có nhiều huyệt động. Phía dưới huyệt động có mê cung vô tận dưới đất.
Mê cung dưới đất có thể sống yên ổn. Rất nhiều khu vực có thể thuấn di. Nguy hiểm khá là thấp. Chỉ là nó rất bí ẩn. Chỉ cần có thể dò xét ra một vài lộ tuyến an toàn, hơn nữa có thể thuấn di, thì có thể xuyên qua mê cung dưới đất mà nhanh chóng dời vị trí, cũng có thể nhanh chóng tránh né Dong Nham Ma Thần.
Như Tổ Thần Giáo và Thần Nhãn Tộc ở vòng luân hồi Vũ Trụ Đệ Nhất đều mất vô số tâm huyết nghiên cứu ra mê cung dưới đất, tốt xấu gì cũng biết một vài lộ tuyến an toàn.
Nhưng La Phong từ bản đồ Kiệt Phạm Tử để lại lại không có tin tức này. Kiệt Phạm Tử dù sao cũng là một độc hành Tối Cường Giả. Một là thực lực mạnh tới mức xem thường việc xuống đất. Hai là một mình một người cũng không có tinh lực từ từ khoan sâu như vậy. Kiệt Phạm Tử bỏ ra tinh lực ở Vùng Trung Tâm nhiều hơn. Còn Khu Trong không đáng để hắn bỏ ra nhiều thời gian sức lực như vậy.
- Ha ha ha… đó không phải là Nhân Đà sao? Nhân Đà, ngươi chính là cường giả tiếng tăm lừng lẫy thời đại luân hồi Đệ Nhất chúng ta, lại không đoạt nổi một món chí bảo của một tiểu gia hỏa nhân loại. Ta thấy ngươi nên chết sớm đi.
Thần Nhãn Tộc Cứu Tiễn Chi Chủ cười ha ha nói.
- Rõ là vô dụng.
Ngũ Hồn Chi Chủ hừ lạnh một tiếng, thanh âm cuồn cuộn nương theo những cơn sóng mênh mông cuồn cuộn truyền tới. Những vùng nước gợn âm thầm tiêu diệt cả Biển Lửa của La Phong. Từ chỗ Ngũ Hồn Chi Chủ, hình thành ra một vùng sóng nước mênh mông cuồn cuộn, thanh âm hai người bọn họ cũng xuyên qua nước gợn mà vang vọng các nơi.
Thằn lằn một sừng kim sắc nhất thời nổi giận:
- Cứu Tiễn, Ngũ Hồn, Thần Nhãn Tộc các ngươi lợi hại. Các ngươi đến đây đi! Có bổn sự thì đoạt lấy chí bảo của tiểu gia hỏa nhân loại đó đi. Ha ha, không thể chứ gì, có khi còn ăn quả đắng.
- Hai chúng ta không vô năng như ngươi đâu.
Cứu Tiễn Chi Chủ cười chế giễu.
La Phong thì trầm tĩnh nhìn tất cả.
Thời đại luân hồi Đệ Nhất vì sắp đối mặt với đại hạn, do đó rất nhiều cường giả đều rất điên cuồng. Đến cả những thế lực trong thời đại luân hồi Đệ Nhất cũng tranh đấu kịch liệt. Tuyệt đại đa số đều là những tên điên. Ánh mắt của La Phong lúc này tập trung chủ yếu vào người Ngũ Hồn Chi Chủ xa xa. Đó này nhân vật khó khăn nhất.
Vì chỉ có Vũ Trụ Nguyên Thủy mới có thể sinh ra Vũ Trụ Nhỏ và Vũ Trụ Tối Cường Giả. Một khi một thời đại luân hồi chấm dứt, các Vũ Trụ Chi Chủ sẽ vĩnh viễn không thể trở thành Vũ Trụ Tối Cường Giả.
Nguyên nhân chính là vì như vậy, loại như Ngũ Hồn Chi Chủ vĩnh viễn không thể đột phá.
- Hắn có chí bảo loại khu vực đỉnh cao Thủy Ba Ngục. Nhưng Thủy Ba Ngục cũng chỉ có thể xem như chí bảo loại khu vực đỉnh cao bình thường!
La Phong thầm nói. Cho dù bình thường tới mấy, khi Ngũ Hồn Chi Chủ khu sử thì uy năng cũng mạnh hơn nhiều. Trừ phi mình bộc phát uy năng mạnh nhất của Quốc Độ Kim Sắc, nếu không không có cách nào chống cự được.
Vèo!
Chiếc chí bảo phi thuyền vũ trụ tổn hại thu nhỏ lại to bằng nắm đấm, rơi thẳng vào lòng bàn tay La Phong.
- Tiểu tử nhân loại, giao chiếc chí bảo phi thuyền và chí bảo cánh chim ra, ta tha cho ngươi một mạng.
Cứu Tiễn Chi Chủ cao giọng quát:
- Hai chúng ta không phải là Nhân Đà đâu. Hai ta đều có chí bảo khu vực đỉnh cao, tùy ý một người cũng đều có thể áp chế chí bảo cánh chim thời gian không gian của ngươi. Không có thời gian không gian phụ trợ, ngươi với chút thực lực như vậy hôm nay sợ là chết chắc.
- Nên giao ra đi, miễn cho tổn thất lớn hơn nữa.
Ngũ Hồn Chi Chủ cũng lạnh lùng nhìn La Phong.
- Ha ha ha…
La Phong cười vang dội:
- Vừa rồi, Nhân Đà cũng nói như các ngươi, nhưng cuối cùng thì sao? Mạnh miệng thì ai cũng làm được.
- Hừ!
Ngũ Hồn Chi Chủ đột nhiên tức giận hừ một tiếng.
Ầm ầm!
Vốn Thủy Ba Ngục vô tận đột nhiên cuộn lên. Vô số năng lượng tinh hoa trong Thủy Ba Ngục lập tức hội tụ thành cột chống trời khổng lồ dài dằng dặc chói mắt vô cùng. Rồi một bàn tay khổng lồ xuất hiện. Bàn tay có năm ngón tay như cột chống trời, một bàn tay khổng lồ đường kính trăm ức km. Năm ngón tay phân biệt là kim sắc, xanh, xanh lam, đỏ, vàng. Năm đại đạo Thần Thú tất cả đều thể hiện đầy đủ trong đó.
- Đã không giao, vậy chết đi!
Ngũ Hồn Chi Chủ lạnh lùng nói.
Bàn tay khổng lồ chụp về phía La Phong.
La Phong ngẩng phắt đầu lên.
Trời!
Bàn tay khổng lồ trăm ức km trong nháy mắt che kín tất cả mọi thứ phía trên, tựa như trời sụp tối. Năm ngón tay tựa như năm cột chống trời, bàn tay khổng lồ chụp thẳng xuống về phía, đáng sợ hơn những thiên thể đá khổng lồ lúc trước nhiều. Một chiêu này cũng làm La Phong cảm thấy ớn lạnh. Hắn cũng nhìn thấy đây là nhân vật cùng cấp độ với Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ.
Nếu không nhờ Quốc Độ Kim Sắc phụ trợ, chính diện giao chiến với hắn e rằng một chiêu là giết chết hắn ngay.
- Hừ hừ.
Xa xa Cứu Tiễn Chi Chủ thầm cười chế giễu:
- Cho hắn cơ hội, hắn không quý trọng, bây giờ hối hận cũng đã muộn.
- La Phong không nhờ kim sắc quang mang phụ trợ, thật sự là rất yếu.
Thằn lằn một sừng kim sắc xa xa cũng thầm lắc đầu:
- Xem ra hắn không hy vọng gì. Cho dù trốn vào chí bảo loại cung điện cũng sẽ bị Ngũ Hồn bắt lấy, cũng bi thảm thế thôi.
Oanh…
Đột nhiên Thủy Ba Ngục vô tận chấn động mạnh. Những sợi tơ kim sắc xé nát nước gợn vô tận, xua đi tất cả nước gợn. Vẻn vẹn trong nháy mắt, trong phạm vi vài chục năm ánh sáng tất cả đều biến thành một quốc gia kim sắc quang mang. Thủy Ba Ngục lúc trước hoàn toàn tiêu tán, không còn gì nữa.
Thủy Ba Ngục tiêu tán, bàn tay khổng lồ do năng lượng tinh hoa Thủy Ba Ngục cấu thành tự nhiên cũng trong nháy mắt tiêu tán, biến mất trên đỉnh đầu La Phong.
- Cái gì!
Thằn lằn một sừng kim sắc kinh hãi.
- Không thể.
Cứu Tiễn Chi Chủ không kìm kêu lên.
Nói giỡn, Thủy Ba Ngục tuy không tính là cực phẩm trong số chí bảo loại khu vực đỉnh cao, nhưng vừa vặn cũng được xếp vào hàng ngũ đỉnh cao, hơn nữa lại do khống chế Ngũ Hồn Chi Chủ!
Ngũ Hồn Chi Chủ lần đầu tiên phải nheo mắt, nhìn về phía cánh chim của La Phong, lóe lên vẻ tham lam:
- Cánh chim tốt thật!
- Giao ra cánh chim! Ta sẽ cho ngươi một lần cơ hội cuối cùng.
Ngũ Hồn Chi Chủ cất âm thanh vang dội.
- Muốn đánh thì đánh, đừng nói nhảm.
La Phong Lúc này hoàn toàn nổi giận.
Mẹ nó.
Mình chính là không muốn phiền phức quá nhiều, do đó Thí Ngô Vũ Dực mặc dù xảy ra lột xác, nhưng mình vẫn luôn không bộc phát toàn bộ uy năng của nó. Nhưng khi đối mặt với Ngũ Hồn Chi Chủ vô cùng đáng sợ, mình không có lựa chọn nào khác! Có lẽ tương lai sẽ khiến cho rất nhiều gia hỏa tham lam, nhưng mình không sợ. Lúc trước chỉ là không muốn phiền phức mà thôi. Đã triển lộ uy năng cực hạn rồi, thì cứ chơi đùa hết sức thôi.
- Tiểu gia hỏa thanh niên kia, quả là rất tự tin. Kết quả của tự tin là chết nhanh hơn thôi.
Ngũ Hồn Chi Chủ âm thanh vang dội, đồng thời hắn cũng bay về phía La Phong gấp trăm lần tốc độ ánh sáng. Lúc trước vừa nói chuyện, khoảng cách lúc đó với La Phong cũng chỉ còn lại có không tới một ức km, khi thanh âm vang lên, hư ảnh độc nhãn sau lưng hắn đã lớn lên rất nhiều.
Oanh!
Hư ảnh độc nhãn trong nháy mắt tóe ra hào quang chói mắt ra bốn phương tám hướng.
Trời đất kịch biến.
- Ầm ầm…
Thế giới biến ảo
La Phong, thằn lằn một sừng kim sắc đều rơi vào một thế giới mới tinh, trên bầu trời có một độc nhãn khổng lồ nhìn xuống mặt đất vô tận. Ở trung tâm thế giới, ở cuối phía chân trời, là năm loại màu sắc vàng, xanh khác nhau.
La Phong thì thời khắc nào cũng duy trì Quốc Độ Kim Sắc mênh mông cuồn cuộn kịch biến, trong nháy mắt hắn dẫn động cả Biển Lửa.
- Ngũ Hồn Giới! Thủy Ba Ngục!
- Diệt!
Tiếng nổ ầm ầm vang vọng cả thế giới. Chỉ thấy trên bầu trời ngũ thải quang mang và nước gợn vô tận hợp lại lúc này ầm ầm nổ tung, làm Kim Sắc Quốc Độ vô tận trong nháy mắt bị tiêu diệt. Sau đó ngũ thải quang mang nhanh chóng hội tụ thành năm ngón tay khổng lồ, một lần nữa chộp về phía La Phong.
"Không ổn. " La Phong biến sắc tái nhợt. Thần lực mình kém, do đó bản thân Quốc Độ Kim Sắc cũng vẻn vẹn chỉ mạnh hơn Thủy Ba Ngục một chút thôi.
- Lên!
La Phong nghiến răng.
Khí lưu hỗn độn vô tận cuồn cuộn trong nháy mắt tràn ngập một phương thế giới. Vũ Trụ Mini hoàn toàn tới gần cực hạn của cả một phương thế giới. Trong Vũ Trụ Hải mà thi triển Vũ Trụ Mini là rất có ưu thế. Một khi kết hợp với Quốc Độ Kim Sắc, uy năng lúc này nhất thời tăng vọt.
Ầm…
Một lần nữa làm năm ngón tay tiêu tán, tiêu diệt.
- Va vào, va vào, va vào!
La Phong khống chế Vũ Trụ Mini Quốc Độ Kim Sắc cùng nhau hợp lực đánh vào một phương thế giới. Việc này khiến năng lượng Vũ Trụ Mini tiêu hao kịch liệt. Hơn nữa một phương thế giới thời khắc nào cũng bị Dung Nham Tuyền công kích.
Ầm! Ầm! Ầm!
Cơ hồ trong nháy mắt, một phương thế giới đã tan vỡ! Sau đó Vũ Trụ Mini cũng tiêu tán.
- Ta ra tay hai lần ngươi cũng đều tiếp được, rõ là cánh chim tốt.
Ngũ Hồn Chi Chủ nhìn La Phong. Nhất thời toàn thân bắt đầu hiện lên một khoảng những phiến vảy đen kỳ dị, đặc biệt tay phải hắn lại biến thành kim sắc:
- Ta và sư phụ ngươi từng toàn lực đánh một trận. Không ngờ đối phó với ngươi mà cũng phải xuất toàn lực.
- Toàn lực?
La Phong đột nhiên nở nụ cười quỷ dị.
- Hả?
Ngũ Hồn Chi Chủ hơi biến sắc, rồi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xa xa.
Chỉ thấy xa xa phía trên Biển Dung Nham vô tận, một cánh tay vô cùng khổng lồ xuất hiện, sau đó nương theo một tiếng gầm trầm trầm, Dong Nham Ma Thần sừng sững từ Biển Dung Nham chợt giáng lâm.
- Dong Nham Ma Thần!
Thằn lằn một sừng kim sắc là người đầu tiên hoảng sợ chạy trốn.
- Dong Nham Ma Thần!
Cứu Tiễn Chi Chủ cũng luống cuống.
- Chúng ta đi!
Ngũ Hồn Chi Chủ cũng biến sắc, nhưng vẫn trầm ổn, tốc độ của hắn cực nhanh. Lúc này hắn muốn bỏ chạy rồi.
Nói giỡn, đây chính là Dong Nham Ma Thần đáng sợ nhất.
Xoẹt xoẹt xoẹt…
Kim quang và hỏa diễm vô tận điên cuồng quấn quanh Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ, thằn lằn một sừng kim sắc.
- Đi?
Trong mắt La Phong lóe lên vẻ điên cuồng:
- Các ngươi ai cũng không đi được!
----- o O o -----

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv