- Rất tốt, đi vào khu trung tâm đi.
- Dạ chủ nhân! Khu trung tâm hiện tại chưa có gì để xem. Nghe Khu Đại bảo là Khu Trung Tâm là một Biệt Viện nằm giữa rừng trúc dành riêng cho Chủ Nhân. Nhưng hiện thời mọi việc ở Ngoại Khu và Nội Khu còn đang bừa bộn, nên Khu Trung tâm chưa được bắt đầu xây dựng.
- À, vậy thì cứ để bọn hắn làm. Chúng ta trở ra. Chắc Tiểu Liệt chuẩn bị cũng xong rồi.
- Dạ, Chủ Nhân.
Thiểm Điện Báo di chuyển cước bộ hướng về phía đại môn của động phủ mang theo Từ Hiển trên lưng phi hành lao đi.
Tốc độ nhanh đến mức không thể nhìn rõ bằng mắt thường được. Không đến 2 tức thời gian thì đã đến nơi.
Lúc này, Liệt Diễm Vương cũng đã làm xong tất cả mọi chuẩn bị.
Nó đã điều động mấy vạn tộc nhân rải quân nằm vùng dọc các tuyến đường đến 3 địa điểm có Uẩn Thần Thụ, Nguyệt Tham Hoa và Hoang Huyết Thảo.
Mỗi khi có yêu thú hay cường địch xuất hiện ở 3 tuyến đường này thì lập tức nó sẽ nhận được thông tin và báo cáo lại với hắn. Nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra, thì con đường tầm bảo này, với sự hỗ trợ tối đa của mạng lưới tình báo có-một-không-hai đến từ tộc đàn Liệt Diễm Thử, hắn là vô địch.
Thấy hắn và Thiểm Điện Báo xuất hiện, Liệt Diễm Vương cúi đầu cung kính:
- Chủ Nhân!
- Ừ, mọi thứ chuẩn bị ổn thỏa chưa?
- Dạ, bẩm Chủ Nhân. Mọi tuyến đường đã nằm trong tầm kiểm soát của thuộc hạ. Ngoại từ yêu thú hay nhân loại có tu vi siêu cường đại, ẩn nấp trong hư không vượt ra ngoài khả năng cảm ứng của Liệt Diễm Thử chúng ta ra thì không có bất cứ thứ gì có thể thoát khỏi sự truy xét của tai mắt các đồ tử đồ tôn của Liệt Diễm Vương ta.
- Tốt, bây giờ xuất phát đến nơi gần nhất là Uyển Thần Thụ.
- Dạ, Chủ Nhân. Uyển Thần Thụ nằm cách Bán Nguyệt Động 20 dặm về phía Đông. Hiện có Thiên Hống Sư – yêu thú cấp 6 đang thủ hộ. Dựa theo tốc độc của con báo thối này thì chắc không đến 2 tức là chúng ta có thể đến nơi, nhưng vấn đề của con yêu thú kia thì phải giải quyết thế nào đầy, thưa Chủ Nhân?
- Cái đó các ngươi không cần lo. Chỉ là yêu thú cấp 6 thôi mà. Ngươi xem xét xung quanh đó chỗ nào thuận tiện ẩn nấp thì nói. Ta hỏi này: Các ngươi có muốn một tiểu đệ đệ gọi-dạ-bảo-vâng là yêu thú cấp 6 không?
- Dạ, muốn quá đi chứ ạ. Ha ha…
Thiểm Điện Báo cười toét mồm.
- Dạ, Chủ Nhân, vậy ta và con báo thối này thì ai làm ca, ai làm đệ ạ?
Thiểm Điện Báo nhanh mồm nói ngay:
- Tất nhiên là ta làm ca rồi. Ngươi làm đệ đi, con chuột hôi hám nhà ngươi.
Liệt Diễm Vương vuốt vuốt mấy sợi râu, không tranh cãi với Thiểm Điện Báo. Nó đợi câu trả lời của Từ Hiển. Hắn nói mới tính. Con báo thối kia nói chẳng có giá trị gì, tranh cãi chi cho mệt.
- Làm đại ca tất nhiên là ngươi rồi, tiểu Liệt. Dưới trướng của ta, năng lực mỗi đứa mỗi kiểu, không có ai là kém hết, nên tu vi không phải là yếu tố quyết định, hễ đứa nào đến trước đứa đó làm ca. Đây là qui định của ta. Từ nay các ngươi theo đó mà phân phó cho thuộc hạ.
- Dạ, Chủ Nhân! Con báo thối, mau gọi Liệt Diễm Vương ta một tiếng đại ca đi. Ha ha…
Thiểm Điện Báo muốn chống chế, nhưng nó nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Từ Hiển nên ngoan ngoãn cúi đầu gọi:
- Liệt đại ca.
- Tốt. Chúng ta đều là thuộc hạ của chủ nhân. Từ nay, ta gọi ngươi là Siểm Lão Nhị.
- Dạ, đại ca.
Nói xong, Liệt Diễm Vương vẽ ngón tay lên không trung rung rung mấy sợi râu truyền tin cho đồ tử đồ tôn ở gần Uẩn Thần Thụ. Sau mấy hô hấp, nó nói:
- Thưa Chủ Nhân, đã có địa điểm an toàn để ẩn nấp.
- Ừ, ngươi chỉ đường cho tiểu Siểm rồi chúng ta xuất phát.
- Dạ, Chủ Nhân.
Liệt Diễm Thử Vương bắn một tia thần thức truyền tin vào thức hải của Thiểm Điện Báo chỉ rõ lộ trình đến địa điểm của Uyển Thần Thụ. Trong đó, chỗ nào nguy hiểm, chỗ nào an toàn, đường đi thế nào đều ghi rõ.
Sau đó, Liệt Diễm Vương cong chân nhảy phốc lên lưng Thiểm Điện Báo, đứng bên cạnh Từ Hiển. Nó đứng 2 chân, ễnh ngực lên dáng điệu rất buồn cười… trong khi mấy sợi râu rung rinh liên tục như cần ăng ten thu nhận và truyền phát thông tin kết nối với bọn tử tôn Liệt Diễm Thử từ khắp nơi.
Thiểm Điện Báo nhận lệnh, thân hình nhoáng lên biến mất như tia chớp xẹt ra khỏi Bán Nguyệt Động lao về phía Đông.