Thốn Mang

Chương 455: Ngũ hành tụ



Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Trong khoảng không Cửu U Vực tối đen, Lý Dương vẫn rơi xuống phía dưới cực nhanh.
"Cửu U Vực này không phải thôn phệ hết nước Thiên Hà sao? Nước Thiên Hà bây giờ đi tới đâu?" Lý Dương liếc mắt nhìn quanh, thấy chung quanh ngoại trừ thạch bích nham thạch, căn bản không một giọt nước, Thiên Hà rộng lớn khôn cùng, chứa đựng vô số nước, với một lượng nước khổng lồ như vậy phải có một nơi rất lớn mới có thể chứa được?
Lý Dương trong lúc nhất thời có vẻ phấn khởi lên, Cửu U Vực rốt cuộc sâu bao nhiêu?
Lúc này, thần thức Lý Dương hướng xuống phía dưới mà thăm dò, một lát đã thám hiểm xuống sâu đến hơn ngàn dặm, Lý Dương trong lòng cảm thán vể độ sâu của Cửu U Vực, thần thức vẫn tiếp tục hướng xuống phía dưới thăm dò, đột nhiên…
Lý Dương đột nhiên mắt đứng tròng.
Thần thức của hắn không thể xuống sâu thêm được nữa, nói đúng ra là bị ngăn trở.
"Lại bị ngăn trở, chẳng lẽ Cửu U Vực có liên quan đến Hồng Quân Đạo Nhân?" Lý Dương khẽ nhíu mày, lần trước tại đáy Kính Nguyệt hồ hắn phát hiện ra Hồng Quân hành cung, thần thức đặc thù của mình có lẽ chỉ có Hồng Quân Đạo Nhân mới có thể ngăn trở.
Lý Dương nhất thời hạ quyết định, thân hình giống như một mũi tên bay thẳng xuống phía dưới.
Lý Dương chẳng những không chống cự với hấp lực này, nhưng lại còn gia tốc bay xuống phía dưới, nhất thời tốc độ tăng lên rất nhiều. Chỉ trong chốc lát, Lý Dương đã bay tới chỗ vừa rồi thần thức hắn phát hiện bị ngăn trở, thân thể Lý Dương không hề bị ngăn trở gì, có thể bay xuyên qua.
- Bất hảo!
Lý Dương đột nhiên chấn động, lập tức dùng toàn lực khống chế thân thể.
Lý Dương vừa rồi đột nhiên phát hiện "Hấp lực" Lại thay đổi, lúc này biến thành một lực lượng thôn hấp xoay tròn vô cùng kì quái, hơn nữa phương hướng lại hoàn toàn bất đồng, hấp lực ở đây lúc thì hướng về bên trái, lại có hấp lựu lại hướng về phía, bước vài bước lên phía trước lại biến thành một hấp lực hút về phía trước…
Hỗn loạn.
Lý Dương liếc mắt nhìn lại, lúc này Cửu U Vực dường như có vạn ngàn mê cung huyệt động.
Một cái động thật lớn có mấy đường kính tới chục thước xuất hiện trước mắt Lý Dương, rất nhiều hang động. Lý Dương chỉ đại khái liếc mắt nhìn qua, thấy khoảng chừng có hơn mười vạn động. Lúc này Lý Dương không thể tiếp tục phi hành. Trên thực tế căn bản không thể tưởng tượng được có bao nhiêu huyệt động.
Hang động cũng không thẳng, mà lại rất quanh co, các hang động lại có khi tiếp xúc giao cắt với nhau, vô cùng hỗn loạn.
Mỗi một hang động đều có hấp lực kinh người, Lý Dương cố gắng đến chỗ giao giới của hấp lực, cố gắng cân bằng các loại hấp lực để có thể đứng vững được.
"Trước hết hãy dùng thần thức điều tra một phen. Cửu U Vực này có quá nhiều hang động không biết rốt cuộc có huyền bí gì?" Lý Dương rất tò mò đối với những bí mật của Cửu U Vực, mỗi lần nghĩ đến hấp lực kinh thiên, Lý Dương vẫn còn sợ hãi.
Thần thức vừa mở rộng ra, Lý Dương liền cảm thấy xây xẩm mặt mày.
"Mê cung!" Lý Dương ngây người. Thần thức của hắn chịu ảnh hưởng không nhỏ của mê cung, căn bản không thể kiểm tra được. Phải biết rằng, ngay cả Vạn Tượng La Thiên Trận, thần thức của Lý Dương cũng dễ dàng khám phá, nhưng mê cung trong Cửu U Vực thì Lý Dương bất lực không thể lục soát.
Trong lòng Lý Dương rất hoảng hốt.
Mê cung này ngay cả thần thức của mình cũng không thể nhìn thấu, ít nhất lợi hại hơn nhiều so với Vạn Tượng La Thiên Trận. Đại trận như thế, lại không thể sử dụng thần thức lục soát, làm sao mình có thể đi ra được? Nếu không thể đi ra, thì làm sao mà gặp lại Tuyết?
Nếu trọn đời không thóat ra được thì chắc chắn không thể gặp lại Tuyết. Trong lòng Lý Dương càng thêm hoảng loạn.
"Tỉnh táo, tỉnh táo lại!" Lý Dương cố gắng tự trấn an bản thân, lẳng lặng nhắm mắt lại một lát, rốt cục tâm tình cũng bình tĩnh lại rất nhiều, suy nghĩ cũng sáng suốt hơn. Lý Dương lúc này mới mở mắt ra.
Đã không thể sử dụng thần thức, chỉ có thể dùng mắt mình để quan sát.
Đối với trận pháp, Lý Dương không phải là một siêu cấp cao thủ, nhưng cũng không phải là nhất khiếu bất thông. Quan sát một lát, Lý Dương lại còn sợ hơn.
Làm sao như thế được? Vô số thông đạo hình thành lực hấp dẫn có tác dụng tương hỗ lẫn nhau, có tác dụng cộng hưởng các lực hút, kết quả cuối cùng hợp thành một đạo. Lực hút tổng hợp này mới có thể thôn phệ khô cạn cả nước Thiên Hà.
Lý Dương trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Tựa như hai lực đồng thời tác dụng lên một vật thể. Theo lý thuyết thì khi hai phương lực thống nhất với nhau, sẽ tạo thành tổ hợp lực tốt nhất. Từ đó có lực tác dụng lớn nhất, đó là hai lực kết hợp với nhau.
Nhưng có một ngày có một người nói cho bạn biết rằng, hai lực tác dụng lên một vật thể, nhưng lại có thể sinh ra một lực lượng tương ứng với ba lực, bốn lực, thậm chí hơn mười lực, bạn có thể tin không? Đây là chỗ huyền ảo của thiên đạo.
Mê cung trước mắt Lý Dương còn đặc thù hơn.
Mỗi hấp lực trong mê cung đều có phương hướng bất đồng, nhưng lại ảnh hưởng lẫn nhau, cộng hưởng qua lại, cuối cùng hình thành hấp lực to lớn, vượt xa tất cả các loại lực lượng vật lý khác, lại còn có tác dụng tạo lực hút, từ đó hình thành hấp lực kinh khủng của Cửu U Vực.
"Hỗn độn đại la thiên đạo, chí cao vô thượng, ta bây giờ đã có khả năng tưởng tượng ra được. Hồng Quân Đạo Nhân quả nhiên đã đạt được rồi." Lý Dương thở dài nói.
Cho dù tán thưởng cũng vô dụng, Hồng Quân đạo nhân không có khả năng xuất hiện ở đây mà trợ giúp cho hắn rời khỏi Cửu U Vực.
"Rốt cuộc phải làm sao mới đi ra ngoài được đây?" Lý Dương nhìn vô số hang động, căn bản không biết phải làm như thế nào, trong lòng vừa buồn phiền vừa khẩn cấp, chỉ sợ trọn đời không được thoát ra được, Lý Dương cùng lúc càng thêm khẩn cấp phẫn nộ.
Trong lòng Lý Dương lại càng thêm oán hận với những kẻ dám đánh lén mình.
- A!
Đột nhiên Lý Dương nhãn tình sáng lên, trên mặt có vẻ hưng phấn.
"Được rồi, nước Thiên Hà không phải bị thôn phệ hết sao? Nước Thiên Hà rốt cuộc chảy về đâu, bây giờ ta căn bản không thể thấy được, có thể nói rằng nước Thiên Hà phải chảy đến một nơi rất đặc biệt nào đó. Hơn nữa mỗi một trăm triệu năm lại thôn phệ một lần. Nếu nước Thiên Hà quả thật vẫn giữ ở Cửu U Vực, cho dù Cửu U Vực có dung tích khổng lồ, cũng không có khả năng vĩnh viễn thôn phệ nước Thiên Hà." Trong lòng Lý Dương mừng như điên.
"Đúng, nước Thiên Hà chảy vào một địa phương đặc biệt nào đó. Không hề có nước trong Cửu U Vực này, nếu nước Thiên Hà có thể chảy ra khỏi nơi đây, ta đây cũng có thể thoát ra được." Trong lòng Lý Dương có vẻ rất khẳng định.
Mặc dù không biết nước Thiên Hà rốt cuộc chảy đi đâu, nhưng Lý Dương căn bản không lo lắng.
Kể cả những nơi nguy hiểm hơn Lý Dương cũng không sợ, Lý Dương ngược lại rất sợ mê cung nơi mà ngay cả thần thức của hắn cũng không thể lục soát. Cho dù thực lực của Lý Dương cường thịnh đến đâu cũng vô dụng. Dù sao mê cung căn bản không thể xem xét được, cũng không thể thoát ra ngoài được.
"Nước Thiên Hà một khi bị thôn phệ, sẽ hoàn toàn chảy theo lực hút, nước Thiên Hà không hề kháng cự lại lực hút, do không có tính mạng. Đã thế, ta cũng thử không kháng cự xem sao. Coi bản thân mình như dòng nước, để xem mình có thể bị cuốn đến đâu." Khóe miệng Lý Dương mỉm cười tự tin, lúc này Lý Dương buông xuôi hoàn toàn, không kháng cự với lực hút từ các hang động nữa..
Nhất thời, Lý Dương bị hấp lực hút vào một hang động thật lớn gần nhất.
Hấp lực tác động lẫn nhau, quĩ tích phi hành của Lý Dương cũng không ngừng biến hóa, có khi bay theo đường thẳng, có đôi khi phi hành theo đường cong, Lý Dương căn bản không kháng cự, mặc cho các loại hấp lực quái dị này tác dụng lên người mình.
- Bồng!
Thân thể Lý Dương va vào vách động. Song hắn vẫn tiếp tục phi hành hướng về phía sâu thẳm bên trong.
Ngoài thân Lý Dương có bổn nguyên năng lượng Thủy, cả người như một dòng nước chảy, tiếp tục bay vào trong, hoàn toàn dựa vào lực hút. Từ một thông đạo chuyển tới thông đạo khác, không ngừng thay đổi, thời gian chầm chậm trôi qua.
Đột nhiên!
Lý Dương thân hình đình lại, một lực hút cường đại phi thường căn bản không để cho Lý Dương có phản kháng gì liền bao bọc lấy Lý Dương. Sau đó Lý Dương bị hút thẳng băng vào một hướng duy nhất, dọc theo đường bay va đập vỡ động khẩu, nhưng động khẩu bị vỡ lại tự động khôi phục ngay.
Sau khi làm vỡ mấy trăm động khẩu, Lý Dương bỗng xuất hiện tại một khoảng không gian trống trải. Còn lúc này Lý Dương cách hang động gần nhất khoảng ngàn dậm, Lý Dương thấy mình đang ở giữa trung ương của không gian này. Quái dị nhất là giữa trung ương của không gian này lại có một cột đá thật lớn.)
Cột đá cực cao, cô độc đứng giữa không gian, Lý Dương bị đưa tới đỉnh của cột đá.
"Chuyện gì thế nhỉ? Sao ta lại bị hút đến nơi này?" Lý Dương nhìn xung quanh vô cùng nghi hoặc, hắn thấy rõ ràng, lực hút từ các hang động vẫn cộng hưởng lẫn nhau. Căn bản những lực hút này không có quan hệ gì với cột đá trung ương này.
Không có lực gì tác động, sao mình đột nhiên được đưa tới đây. Hơn nữa vừa rồi Lý Dương cảm nhận được một lực hút cường đại vô cùng đem mình đến nơi này, nhưng bây giờ lại không thấy đâu nữa.
Lý Dương cố gắng phi hành bay đi, nhưng cột đá dưới chân lại sinh ra một lực lượng giữ chặt hắn lại, hắn căn bản không thể bay thoát được. Nói cách khác, Lý Dương căn bản không thể rời khỏi cột đá này, chỉ có thể ngồi nguyên trên cột đá này thôi.
"Chẳng lẽ…" Lý Dương biến sắc.
Vừa rồi hắn mặc dù cố coi mình như dòng nước, nhưng thực ra không hoàn toàn giống như nước chảy được. Chỗ bất đồng chính là hắn là một vật sống.
"Chẳng lẽ trong mê cung này, chỉ nước vốn không có sinh mạng mới có thể thóat ra ngoài. Còn ta là một sinh mạng, lại bị lực hút giữ chặt vào đây, không thể thóat ra được?" Lý Dương nghĩ đến khả năng này, nhất thời hơi nóng ruột.
Mê cung tựa hồ có năng lực phân biệt, có sinh mạng được hấp thu đến đây, còn lại không có sinh mạng được đưa đến địa phương khác.
Đương nhiên, đây thuần túy chỉ là suy đoán của Lý Dương. Nguyên nhân chính thức tại sao hắn bị hút vào nơi này cũng rất khó nói.
- Ùng oành...
Đang lúc Lý Dương không ngừng tự hỏi phải làm sao mới thóat ra được, cột đá thần bí dưới chân bỗng rung lên, cả không gian gần ngàn dậm cũng chấn động, còn vô số thông đạo ở ngoài ngàn dậm thì vẫn chuyển vận bình thường như trước.
"Sao vậy, cột đá này…" Lý Dương đột nhiên ngẩn người ra.
- Oanh!
Không gian phía dưới cột đá đột nhiên vỡ vụn ra, vô số đá vụn bay tứ tán, không gian cũng chấn động kịch liệt, một cổ năng lượng cực kỳ kinh khủng tràn ngập ra cả ngàn dặm không gian.
Mới gặp được cổ khí tức năng lượng đó, nguyên thần của Lý Dương nhất thời chấn động.
- Oanh!...Oanh!...Oanh!...Oanh!...Oanh!...
Thủy trụ thiểm điện, hỏa trụ thiểm điện, cột sáng kim sắc, cột sáng lục sắc, bốn đạo năng lượng hình lăng trụ đột nhiên xuất hiện phía sau Lý Dương, hào quang ngút trời, thiểm điện vờn quanh trên từng cột sáng, khí tức phát ra từ bốn loại bổn nguyên năng lượng cực kỳ kinh khủng, vượt xa Xi Vưu Đại Tôn.
Dù sao một đạo bổn nguyên năng lượng cũng tương đương với một Đại Tôn.
- Oanh!
Cột đá rốt cục hoàn toàn nổ tung, cột đá hóa thành bột phấn, bột đá dần dần bị các hang động xa xa hút sạch, rồi sau đó cũng biến mất. Rồi cả không gian chứa cột đá cũng biến mất, Lý Dương đứng lơ lửng trong không trung.
"Bổn nguyên thuộc tính Thổ!" Ánh mắt Lý Dương sáng rực, nhìn thẳng vào nơi vốn là vị trí cột đá vừa mới nổ tung. Lúc này ở đó xuất hiện một viên cầu màu vàng, nhiều tia điện quang tràn ngập cả viên cầu. Viên cầu màu vàng đất tản ra khí tức khổng lồ, bốn cột sáng bổn nguyên phía sau Lý Dương có vẻ như đang đáp lại lời kêu gọi của viên cầu màu vàng kia.
Tất cả đều rất quen thuộc, việc hấp thu bổn nguyên năng lượng giống như đúc.
Một cơn buồn ngủ truyền đến, rồi Lý Dương lại rơi vào trạng thái ngủ say, nằm thẳng trong không gian, viên cầu màu vàng đất bay tới trên thân thể Lý Dương, khí lưu màu vàng đất dũng mãnh dung nhập vào cơ thể Lý Dương với tốc độ cực nhanh. Cơ thể hắn cũng hấp thu với tốc độ nhanh kinh người.
Lý Dương lúc này cực kỳ thư thái.
Như một người không ngủ ba ngày ba đêm, sau đó đột nhiên có cảm giác được nằm trên giường, Lý Dương thập phần hưởng thụ cảm giác này. Tinh thần hắn hoàn toàn thả lỏng, không còn có gánh nặng nào, nguyên thần hoàn toàn chìm vào một cảnh giới tuyệt vời.
Tâm thần Lý Dương lúc này cũng phát triển mạnh mẽ với tốc độ kinh người. Vốn cảm ngộ được đệ ngũ tuyệt, tâm thần Lý Dương đã rất cao rồi, nhưng lúc này lại còn tiến bộ hơn trước.
Ba mươi sáu ngày, suốt ba mươi sáu ngày sau, viên cầu màu vàng đất đã hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể Lý Dương. Trong nguyên thần năm đạo quang mang xoắn xuýt lại với nhau, vô cùng hài hòa, Lý Dương vẫn chỉ có khả năng khống chế một phần mười bổn nguyên năng lượng như trước.
Chỉ khác là lúc này biến thành một phần mười của năm đạo bổn nguyên.
Lý Dương đột nhiên khoanh chân ngồi dậy, năm luồng sáng phía sau Lý Dương bốc cao lên ngút trời, đại biểu cho năm loại lôi điện của năng lượng bổn nguyên, kình khí tỏa ra cực kỳ mạnh mẽ, dễ dàng xé rách cả không gian chung quanh.
Mắt Lý Dương đột nhiên mở lớn, hoa quang ngũ hành dường như xuất hiện trong mắt Lý Dương.
Một lát sau, năm luồng sáng hoàn toàn biến mất. Lý Dương cũng khôi phục lại vẻ bình thường.
"Ngũ hành tụ, quả nhiên, quả nhiên có tiến bộ rất rất nhiều so với quá khứ." Lý Dương cảm thụ những biến hóa trong cơ thể, trên mặt xuất hiện một nụ cười hưng phấn.
- Không biết lúc này ta có thể đánh ngang tay với Đại Tôn hay không?
Lý Dương thầm nói.
Dung hợp ngũ hành, thực lực của Lý Dương được đề cao vài tầng so với khi hắn vừa mới tiến vào Cửu U Vực. Hắn thậm chí còn cho rằng mình có thể đánh ngang tay với Đại Tôn, đương nhiên đây chỉ là hắn tự mình nhận xét thôi.
"Đi ra ngoài trước rồi nói sau." Thân hình Lý Dương lóe lên, liền tới một hang động, sau đó thả lỏng người xuôi theo hấp lực, Lý Dương một lần nữa bị hút vào, giống như đúc lần trước. Lực hút rất lớn, tốc độ của Lý Dương cũng ngày càng nhanh hơn. Nửa ngày sau, Lý Dương cảm thấy có nước xung quanh mình.
Mở mắt ra.
Cảnh tượng đập vào mắt là nước đại dương mênh mông, còn mê cung Cửu U Vực hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv