Thốn Mang

Chương 264: Hoành tảo




Màn đêm đã đến gần rồi.
Tuyết càng lúc càng mạnh, trong quá khứ, đêm tối đối với tu ma giả mà nói cũng chẳng tính là cái gì, ít nhất trong đêm bọn họ vẫn có thể nhìn thấy vật. Bất quá, bây giờ lại không phải như vậy.
"Tiểu Thái Cực Âm Dương trận" ẩn chứa sóng năng lượng nguyên thần của Hầu Tĩnh, nó phảng phất giống như từ trường. Ở trong đại trận, tu ma giả căn bản không biết được phương hướng cũng không biết tình hình ở trong đại trận. Phàm là trận pháp cao cấp, đều có được hiệu quả như vậy.
Lý Dương thân hình như gió, lóe một cái đã tới bên cạnh đại trận.
Còn Hầu Tĩnh lại đang mỉm cười, tâm ý không chế đại trận biến hóa, bí mật của đại trận này đều là hắn bố trí, năng lượng cũng là của hắn. Với năng lượng nguyên thần ẩn chứa trong đó, đại trận này tự nhiên là chịu sự khống chế của hắn.
Chỉ thấy thái cực với hai màu đen trắng đột nhiên xuất hiện, rồi đột nhiên bắt đầu xoay tròn.
Quân Bàn hai mắt lóe sáng, cũng không nhúc nhích gì. Hắn cũng hiểu được rằng, ở trong đại trận một khi không biết gì mà lại đi loạn thì chắc chắn sẽ lâm vào tử địa, không bằng cứ bất động ở chỗ cũ. Ít nhất, như vậy cũng có thể giữ lại được cái mạng nhỏ.
"Ân?"
Quân Bàn đột nhiên mở bừng mắt, hắn cảm thấy rất rõ ràng không gian xung quanh phát sinh biến hóa kịch liệt, không ngừng lưu chuyển, mặc dù hắn vẫn đang bất động nhưng bản thân đại trận lại thay đổi, giường như lúc nào cũng có thể lấy đi cái mạng nhỏ của Quân Bàn.
"Không hay!"
Quân Bàn nhất thời mồ hôi lạnh chảy ròng ròng:
"Chẳng lẽ cao thủ trận pháp bày ra trận này muốn dùng trận pháp giết ta? Thấy ta bất động liền tự mình khống chế trận pháp tự hành thay đổi.
Quân Bàn cũng không biết nên làm gì bây giờ.
"Ta phải làm gì bây giờ. Động? Nhưng mà ta không hiểu trận pháp. Bất động? Bất động thì lại bị giết chết a."
Trong mắt Quân Bàn chợt lóe lên một tia căm hận:
"Ta động, động ít nhất còn có hi vọng sinh tồn, bất động thì chết chắc."
Trong lòng đinh ninh cho rằng người bày trận muốn giết hắn cho nên Quân Bàn lãi bắt đầu đi lại.
Mà lúc này, thê tử của hắn Thân Thải, Hắc Phong sơn Đại Sát cùng Nhị Sát cũng gặp tình huống tương tự. Bọn họ còn không tỉnh táo bằng Quân Bàn, tự nhiên cả đám đều bắt đầu đi lại.
"Những người này sao đều tập trung về trung ương như vậy?"
Đám người Khách Sơn đang ở trên bầu trời đốc chiến xôn xao bàn tán.
Trận pháp huyền diệu đến cực điểm, ngoại nhân làm sao xuyên thủng được?
Hầu Tĩnh muốn bọn họ tụ tập về phía trung ương, dù là bọn họ tự cảm thấy mình đi về phía khác, trên thực tế vẫn như trước đi về phía trung ương. Đối với mấy kẻ ngoại đạo về trận pháp này, quả là vô cùng dễ dàng.
Trong "tiểu Thái Cực Âm Dương trận", cửa sinh.
"Thân Thải!"
Quân Bàn đột nhiên phát hiện ra thê tử của mình ở ngay bên cạnh, hắn không chút hoài nghi đó là ảo ảnh, bởi vì khí tức quen thuộc đã nói cho hắn biết, đó chính là thê tử của hắn Thân Thải.
"Phu quân!"
Thân Thải lập tức đi tới bên cạnh Quân Bàn, hai người tay trong tay, cũng không dám tách ra nữa, bất kể là gặp nguy hiểm gì, hai người cũng sẽ cùng nhau đối mặt,như thế còn hơn một người nhiều.
Ở trong Sinh môn, không có gì là ảo ảnh. Bất quá sinh tức là tử, tử tức là sinh, sinh tử hai cửa đều có thể trong nháy mắt chuyển đổi, Hầu Tĩnh lúc nào cũng có thể khống chế sinh tử của bọn họ.
Trong vài phút ngắn ngủi, đại bộ phận nhân mã của liên quân tám phương đều đã tụ tập ở trong sinh môn. Chỉ trong chốc lát, liên quân tám phương đều đã hao binh tổn tướng, thậm chí có không ít người là bị chính người phe mình giết chết, thậm chí có người tự sát.
"Có bản lĩnh thì cùng Hắc Phong sơn Đại Sát ta chính thức đấu một trận. Dùng cái thứ trận pháp này thì tính cái gì là anh hùng, tính gì là hào kiệt chứ. Con rùa đen Bích Lan sơn, mau lăn ra đây, lăn ra đây!"
Hắc Phong sơn Đại Sát trên trán gân máu nổi hết lên, điên cuồng rống lên giận giữ.
Hắn cảm giác được hết sức rõ ràng đệ đệ của mình Nhị Sát đã chết rồi. Hai người thân huynh đệ ở cùng một chỗ đã mấy ngàn năm, đã có loại cảm ứng khó nói thành lời, nhưng mà vừa rồi cái loại cảm ứng này đã biến mất, chỉ có một kết quả, chính là đệ đệ của hắn đã chết.
"Đi ra! Con rùa đen kia, đi ra!"
Bát đại cao thủ Ma Tướng, hơn mười cao thủ cấp bậc Thiên Ma, mấy ngàn tu ma giả cả đám sắc mặt đỏ bừng, trong lòng sợ hãi mà điên cuồng hét lên.
Lý Dương mỉm cười đứng bên ngoài đại trận, nhìn đám người đang điên cuồng gào thét bên trong, hắn biết những người này rõ ràng là đã sợ hãi rồi.
"Vù!"
Lý Dương bước xuống một bước, liền đã tiến vào bên trong đại trận.
"Ta tới rồi!"
Thanh âm của Lý Dương mặc dù không lớn, nhưng lại như vang lên trong tai mỗi người.
Đám Quân Bàn, Thân Thải, Đại Sát, Tang Cung… bát đại Ma Tướng đều khó tin nhìn về phía phát ra thanh âm, hơn mười cao thủ cấp bậc Thiên Ma, mấy ngàn tu ma giả cả đám cũng nhìn về phía người đã phát ra thanh âm.
Một thanh niên áo đen.
Thân mặc chiến y màu đen, dưới chân cũng là chiến ngoa màu đen, toàn thân là màu đen, trên người phát ra khí tức băng hàn lạnh lẽo càng làm hắc y thanh niên này có vẻ lạnh lùng, nụ cười nhạt luôn ở trên khóe miệng khiến cho trông hắn càng có vẻ tự tin.
Nhất thời, mấy ngàn người đều không nói một câu nào.
Trên mặt Lý Dương lộ ra vẻ tươi cười:
"Các ngươi không phải là muốn ta đi ra hay sao? Ta bây giờ đã ra rồi, sao cả đám đều bất động vậy?"
Đám Quân Bàn, Thân Thải, Đại Sát, Tang Cung bát đại Ma Tướng liếc mắt nhìn nhau một cái, cơ hồ trong nháy mắt, cả đám hóa thành tàn ảnh, sau đó chợt lóe lên rồi vây quanh Lý Dương.
"Bắt sống!"
Đám mấy người Quân Bàn truyền âm với nhau, bọn họ đều hiểu rằng, bọn họ mà muốn rời khỏi cái đại trận kinh khủng này, nhất định phải bắt được Lý Dương. Chỉ có bắt được Lý Dương mới có thể uy hiếp người bày trận phóng thích bọn họ ra ngoài.
"Bốn tên Ma Tướng hậu kỳ, bốn tên Ma Tướng trung kỳ, thực lực không tệ!"
Lý Dương điềm nhiên mỉm cười, không một chút để tâm đến chuyện mình đang bị bao vây.
Đám người Quân Bàn trong lòng đều rung động. Đối phương một lời nói ra thực lực của cả đám người phe mình, rất rõ ràng, ít nhất là đối phương có thể nhìn thấu được mỗi người bọn họ.
"Các vị, chúng ta tám người cùng nhau liên thủ, dù là cao thủ cấp ma soái, cũng không chắc đã là đối thủ của chúng ta. Nếu như hắn là cao thủ cấp bậc Liệt Sơn tôn giả, chỉ có thể oán chúng ta vận khí không tốt thôi."
Quân Bàn truyền âm cho mấy người xung quanh.
"Còn không ra tay?"
Lý Dương vẫy tay một cái, một bình ngọc liền xuất hiện, hắn ngửa cổ lên uống một ngụm.
"Hảo tửu!"
Lý Dương thở dài nói.
"Xuất thủ!"
Quân Bàn đột nhiên hạ lệnh một tiếng, tám người cơ hồ ra tay cùng một lúc.
Đột nhiên…
Khuôn mặt Lý Dương đang mỉm cười đột nhiên lạnh đi. Sát khí trên người trong nháy mắt bộc phát ra, một cỗ đao mang băng lãnh phóng lên trên cao.
"Oành oành oành…"
Cuồng phong nổi lên, cát đá đầy trời, giữa thiên địa đột nhiên mẫn diệt, không còn chút ánh sáng, không một chút âm thanh, hết thảy đều biến mất. Đột nhiên, một tiếng sấm mãnh liệt nổ vang, vang vọng giữa thiên địa, vang vọng trong linh hồn, tiếng nổ không chỗ nào là không có …
Chỉ có một đạo đao phách băng lãnh cơ hồ là trong chớp mắt liền xuyên qua bát đại Ma Tướng.
Gió ngừng, cát đá lắng xuống đất, bát đại Ma Tướng không chút nhúc nhích.
Lý Dương tay trái vẫn luôn cầm bình ngọc, chỉ có tay phải công kích mà thôi.
Thiên địa không hề thay đổi, đó bất quá là tâm thần công kích kinh khủng của Lý Dương, làm bát đại Ma Tướng trong nháy mắt không cảm thụ được thiên địa, phảng phất giống như thiên địa biến mất. Ánh sáng và thanh âm không hề biến mất, chỉ là bát đại Ma Tướng không cách nào nhìn thấy, cũng không cách nào nghe được.
Tiếng sấm vang kinh khủng đó khiến tâm thần của bọn chúng chấn động mà kịch liệt nổ vang.
"Oanh!"
Bát đại Ma Tướng đổ xuống, không nhúc nhích.
Đã chết!
Đao phách trong nháy mắt giết chết tám người, kể cả các cao thủ cấp bậc Thiên Ma ở đây, cũng không có một ai nhìn thấy rõ, bởi vì …quá nhanh.
"Các ngươi cũng muốn giết ta sao?"
Ánh mắt của Lý Dương nhìn sang những người khác, mười mấy tên cao thủ cấp bậc Thiên Ma, còn có mấy ngàn tu ma giả.
"Vù"
Một đại hán áo xanh đột nhiên tấn công. Hắn hét lớn một tiếng, song quyền mang theo lực lượng kinh khủng có thể liệt sơn phá thạch đánh tới.
Lý Dương đột nhiên phất tay áo một cái.
Đại hắn áo xanh đột nhiên biến mất.
Lý Dương bây giờ là Thiên Ma hậu kỳ đỉnh phong, phàm là công lực không vượt qua hắn, đều có thể bị túi Tiểu Càn Khôn dễ dàng thu vào, căn bản không có chút lực phản kháng nào.
"Tiểu nhân nguyện ý làm trâu ngựa cho đại nhân, vì đại nhân xuất lực!"
Đột nhiên hai cao thủ cấp bậc Thiên Ma nhìn nhau, sau đó đồng thời quỳ xuống nói.
Cơ hồ chỉ trong chốc lát, tất cả đều có phàn ứng này, mười mấy tên cao thủ cấp Thiên Ma và hơn ngàn tu ma giả đồng thời quỳ xuống nói:
"Nguyện vì đại nhân xuất lực."
Thanh âm vang vọng khắp mặt đất.
Ma giới là một địa phương vô cùng thực tế, được làm vua thua làm giặc, cường giả vi tôn.
Lý Dương một chiêu tiêu diệt bát đại Ma Tướng, thực lực khiến cho những người này hoảng sợ, đi theo thủ lĩnh ban đầu tự nhiên là không bằng đi theo Lý Dương, chỉ có đi theo kẻ mạnh bọn họ mới có thể sống được lâu thêm.
"Xoẹt xoẹt…"
Từng đạo quang mang lóe ra, đột nhiên có một thông đạo xuất hiện trước mắt mọi người, thông đạo ở phía trước Bích Lan sơn.
Lý Dương đột nhiên bộc phát một cỗ khí thế kinh người, thanh âm vang vọng ra xa ngàn dặm:
"Từ hôm nay trở đi, các ngươi chính là người của Bích Lan sơn, người của Mộc Dịch ta!"
Thanh âm không ngừng vang vọng trong Phiêu Tuyết sơn mạch, liên miên không dứt.
Mấy ngàn nhân mã đồng thời quỳ hướng về phía Lý Dương.
Từ đó, tính cả Bích Lan sơn, tổng cộng đã có chín ngọn núi chịu sự khống chế của Lý Dương, cao thủ cấp bậc Thiên Ma càng là vượt qua hơn tám mươi người, tu ma giả cũng có hơn tám chín nghìn.
"Mộc Dịch đại nhân, dựa theo quy củ những cao thủ cấp bậc Thiên Ma này phải cùng đại nhân tiến hành linh hồn khế ước, không biết đại nhân quyết định khi nào bắt đầu."
Phổ Húc đi tới trước mặt Lý Dương cung kính nói. Giơ phút này, hắn đang kích động dị thường.
Lý Dương mỉm cười.
"Điền Cương, Jerry, Jessy, Hầu Sơn, Hầu Tĩnh mấy người đều lại đây."
Sau chiến thắng này, Lily bọn họ vốn ẩn nấp đã đi ra, Lily có vẻ vô cùng cao hứng. Lý Dương biết, Lily bởi vì lấy được một lượng lớn ma nguyên thạch mà cao hứng.
Lily tịnh không để ý đến kim tiền, mà là quan tâm đến quá trình lấy được tiền. Một khối thượng phẩm ma nguyên thạch ở trong tay Lily, Lily có thể kiếm được càng nhiều tiền hơn. Đó cũng là lý do vì sao lần trước đưa cho Lý Dương một khối, Lily cũng có chút không nỡ. Dù sao bây giờ tiền vốn cũng quá ít.
"Sư huynh (sư tôn)!"
Điền Cương, Jerry, Jessy, Hầu Tĩnh, Hầu Sơn mấy người đã đi tới.
Lý Dương gật đầu lãnh đạm nói:
"Các cao thủ cấp bậc Thiên Ma đã thần phục này, các người liền tự mình thu phục đi, đã có thể định linh hồn khế ước được rồi đó."
Lý Dương không muốn chuyện gì cũng đều là tự mình ra tay. Giống như các đại tập đoàn trên địa cầu, là lão bản, mọi chuyền đều là để cho thủ hạ làm.
Chỉ cần hắn tin tưởng thủ hạ trung thành.
Điền Cương có trung thành không? Là huynh đệ đi cùng một đường với mình, hơn nữ còn là đồ đệ của Bá Vương Hạng Vũ, hắn không trung thành, Lý Dương còn tin tưởng ai được nữa?
Jerry, Jessy có trung thành không? Là đồ đệ của chình mình, hơn nữa cùng với mình có thủy tổ huyết thệ, Lý Dương còn lo lắng gì nữa.
Còn không nói, kỳ thật, Lý Dương tự mình căn bản không để ý gì đến thế lực, hắn sở dĩ có ý thức thành lập một thế lực cường đại, bất quá là do muốn người bên cạnh sống tốt hơn mà thôi. Tuyết đã nói cho hắn biết rằng, chỉ có thế lực cường đại mới bảo vệ được thân nhân của mình.
Thế lực này vồn là để cho huynh đệ thân nhân sống tốt hơn, để cho bọn họ tự mình khống chế đám cao thủ cấp bậc Thiên Ma này thì có sao?
"Sư huynh (sư tôn)!"
Đám người Điền Cương có vẻ khó có thể tin được.
"Đừng có nhìn nữa, còn không mau đi đi, đơi một lúc nữa các ngươi còn có nhiệm vụ đấy, đi tới tám ngọn núi đó mang ma nguyên thạch của bọn chúng cùng với các bảo bối đề mang về đây."
Lý Dương cười nói.
"Dạ!"
Đám người Điền Cương lập tức tuân mệnh. Mạng của Điền Cương, Lily đều là do Lý Dương cứu, Lý Dương bảo bọn họ làm gì, bọn họ cho tới bây giờ chưa từng phản đối.
Quan trận chiến này, Lý Dương đã tính là một thế lực ở Phiêu Tuyết sơn mạch này.
Đương nhiên, tự nhiên là không bằng được tam đại cự đầu, tỷ như Liệt Sơn tôn giả, chỉ riêng những ngọn núi do tự thân hắn khống chế đã có đến mấy chục cái, thủ hạ cao thủ cấp bậc Thiên Ma có tới hơn trăm, cao thủ cấp bậc Ma Tướng có đến mười mấy người.
Đó là Liệt Sơn tôn giả trực tiếp khống chế, còn có một ít là gián tiếp khống chế, ra lệnh một tiếng, các ngọn núi đó cũng là lập tức tuân lệnh. Đây làsức ảnh hưởng, sức ảnh hưởng cường đại.
Nhân mã của Liệt Sơn tôn giả có thể chính thức khống chế vượt xa số lượng bên ngoài.
"Tôn giả, tôn giả!"
Lang Phủ cưỡi một đám mây, cực nhanh đi về hướng chỗ Liệt Sơn tôn giả, trực tiếp đi vào đại sảnh. Người canh gác bên ngoài thấy rõ là tả đại soái Lang Phủ nên cũng không ngăn trở.
Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt lúc này đang vuốt ve thanh đao.
Một thanh hạ phẩm ma khí, có hình dáng giống như Viên Nguyệt loan đao. Kiện ma khí này giúp Liệt Sơn tôn giả có thể bất bại ở Phiêu Tuyết sơn mạch. Mỗi ngày, hắn đều tự mình vuốt ve thanh loan đao của mình. vuốt ve loan đao so với hắn lúc vuốt ve nữ nhân còn chuyên chú, dụng tâm hơn.
"Hừ!"
Liệt Sơn tôn giả đột nhiên mắt sáng bừng lên, một ánh mắt giống như thực chất bắn về phía Lang Phủ. Hắn ghét nhất là trong khi đang vuốt ve thanh loan đao, có người tới quấy rầy.
"Tôn giả, Bích Lan sơn đó có cao thủ trận pháp, liên quân của bát đại sơn đầu (tám ngọn núi lớn) đều bị vây ở trong trận pháp, không có ai có thể chạy thoát."
Lang Phủ vội vàng nói.
Liệt Sơn tôn giả đột nhiên sắc mặt đại biến.
Bắc Vực của Phiêu Tuyết sơn mạch là thiên hạ của hắn, ở tại Bắc Vực này không ai có thể phản kháng hắn. Một khi có người phản kháng hắn, nói lên rằng địa vị của hắn đã không giữ được. Trong Ma giới, không giữ được địa vị, kết quả chính là thần phục kẻ khác, hoặc là bị giết chết.
"Cao thủ trận pháp! Phiêu Tuyết sơn mạch cũng xuất hiện cao thủ trận pháp!"
Loan đao trên tay Liệt Sơn tôn giả chợt lóe lên, ngay sau đó liền biến mất.
"Tôn giả, đã chết, đã chết, cao thủ cấp Ma Tướng của bát đại sơn đầu đều đã chết, kẻ mới tới Bích lan sơn này, một chiêu đã giết hết bát đại Ma Tướng."
Thanh âm của Khách Sơn bên ngoài cũng đã truyền tới. Đám người Khách Sơn Vừa thấy Lý Dương một chiêu giết bát đại Ma Tướng, liền vội vàng trở về.
Liệt Sơn tôn giả đột nhiên sắc mặt lạnh đi, nửa bên mặt hắn đã xuất hiện dấu ấn hình trăng khuyết màu huyết hồng, màu huyết hồng đỏ tươi….
Thốn mang Tập 8 Phiêu Tuyết

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv