Về sau hẳn là phải nói Lorna tăng cường chú ý mặt này!
Lông mày hắn hơi giãn ra khôi phục như thường, ngón tay gõ nhẹ lên thành ghế như là đang suy nghĩ, ánh mắt vẫn một mực nhìn lấy Gioniva không nói gì, đang chờ Gioniva nói tiếp.
In cũng không quá để tâm Hắc tiên sinh, kẻ địch hắn từ trước đến nay đều không phải là các thế giới này, hắn không cần phải phí tâm nhiều, không phải cứ con chó con mèo nào xông ra kêu loạn trước mặt hắn cũng sẽ chú ý, đám này không lật lên được bọt nước, không ảnh hưởng đến đại cục, này nên để cho đám thuộc hạ xử lý.
Gioniva thấy In không nói gì mà vẫn nhìn hắn thì mồ hôi lạnh trên trán thấm ra, cảm giác như đang bị một con quái vật nhìn chằm chằm, trong đầu hắn nhanh chóng hiện lên các suy nghĩ, hiện giờ hắn cần tìm ra một thông tin có ích, biểu hiện được giá trị bản thân.
Đúng, ta nên bán Hắc tiên sinh để đổi lấy công trạng.
Vừa nghĩ đến đó, ánh mắt hắn lén lút quét lại sau lưng, phía sau hắn đám nghị viên thêm đám người lãnh đạo các bang phái, gia tộc, hội nhóm đều đầy đủ, người hôm đó có mặt trong căn phòng họp đều đầy đủ, riêng chỉ có thân ảnh Hắc tiên sinh là không thấy, hắn mau chóng nhớ lại, mãi đến khi bị trục xuất thì Hắc tiên sinh vẫn còn bên cạnh hắn.
Tuy nhiên sau khi trục xuất ra rồi thì không hề thấy được bóng dáng Hắc tiên sinh.
Đáng chết, chạy thật nhanh!!
Hắn chửi thầm trong lòng sau đó ánh mắt khẽ đảo thành khẩn nói.
“ Ta nguyện ý trung thành với ngài, mệnh lệnh của ngài sẽ là tôn chỉ của ta!”
Đám người phía sau Gioniva nhìn hắn ánh mắt càng ngày càng lạnh, không ngờ tên này lại dễ dàng đầu hàng kẻ địch như vậy, không có một tia cốt khí.
Mỹ nữ mặc đồng phục cảnh sát nhìn về phía Gioniva hừ lạnh, giọng nói mang theo vẻ trào phúng.
“ Gioniva, không ngờ ngươi muốn làm chó cho người khác nhanh như vậy.”
Gioniva nghe xong liếc mắt về phía nàng nói.
“ Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, lịch sử do người thắng viết. Không biết bao nhiêu thế giới muốn đầu phục điện hạ, ngươi xương cứng cũng không phải là bị bắt sao?”
Mỹ nữ mặc đồng phục ánh mắt lạnh như băng nhìn Gioniva không nói một lời.
Phía bên phải, tiến sĩ ánh mắt liếc về phía Gioniva sau đó bỏ qua nhìn thẳng lên thân ảnh In đang ngồi trên vương toạ giữa không trung, hắn tổ chức lời nói rồi nói.
— QUẢNG CÁO —
“ Vị điện hạ kia, không biết là ngài sẽ làm gì đối với thế giới này, với Pokemon này?”
Đây là thứ tiến sĩ quan tâm nhất, hắn suốt cuộc đời làm nghiên cứu về Pokemon, không những hắn mà gia tộc hắn đời này qua đời khác đều cần mẫn nghiên cứu về Pokemon, nhờ đó mà kho tư liệu Pokemon của thế giới này mới được phong phú như thế, cụ thể như thế.
Hắn cũng không phải như mỹ nữ cảnh sát, gia tộc đảm nhiệm cảnh sát này luôn luôn có các suy nghĩ kỳ kỳ quái quái, ngoài làm công tác an ninh ra thì hầu như không hứng thú với việc khác, thêm nữa đều là nữ và dung nhan tương tự nhau, hắn hiểu rõ vị trí tù binh của bản thân, không muốn làm điều gì kích thích đến vị điện hạ trước mắt này, sinh tử cả thế giới chỉ phụ thuộc vào lời nói một người, đây là cỡ nào bi ai…
In nhìn lấy tiến sĩ vài giây rồi mới lên tiếng.
“ Bọn ta muốn thu phục Pokemon làm đồng bạn chiến đấu, đồng thời muốn gây giống Pokemon nhiều hơn.”
Đã nghĩ đến rất nhiều lý do nhưng khi nghe đến câu này thì tất cả mọi người ở hiện trường đều trầm mặc, không ai nghĩ đến kết quả này, nếu biết rõ ngay từ đầu thì bọn họ đã không cần thiết làm chống lại vô nghĩa, chết nhiều người như thế.
Nhưng nghĩ lại thì cho dù lúc trước đám người In có nói thì bọn họ cũng sẽ không tin, không ai mở ra thế chiến chỉ vì một điều đơn gỉan như vậy, đám người bọn họ cũng thu phục rất nhiều Pokemon nhưng Pokemon hoang dã lẫn nuôi nhốt cũng rất nhiều, không hề trân quý như thế, giờ đây đạt được đáp án thì ai nấy đều có chút đắng chát, một trận chiến tranh vốn dĩ không nên diễn ra.
Đây là ý nghĩ của bọn hắn, nhưng về phía In thì khác, dù cho In hay Lorna thì đều sẽ phát động chiến tranh, bọn họ cần quyền chi phối thế giới này chứ không phải đơn thuần chỉ là quyền bắt Pokemon, đây là thế giới trọng điểm mà In luôn nhấn mạnh với Lorna trong kế hoạch khi trước, chắc chắn phải nắm quyền thống trị tuyệt đối.
Môi tiến sĩ mở ra khép vào như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ còn lại một câu.
“ Ta có tư liệu tất cả các loài Pokemon, phương pháp nuôi dưỡng và huấn luyện chiến đấu, ta đem chúng toàn bộ cống hiến cho ngài.”
In nhìn tiễn sĩ gật đầu khen.
“ Rất tốt.”
Hắn cần là những người thông minh chủ động như này, dù cho tiến sĩ không nói thì hắn cũng sẽ nhắc, chỉ là đổi lại vị trí thì có chút ảnh hưởng đến hình tượng, dù sao hắn cũng là vương giả.
Mà một vương giả không phải lúc nào cũng mở miệng đòi mà cần thiện sử dụng ám chỉ để người khác tự nguyện kính dâng ra.
Ánh mắt hắn đảo quanh qua đám người chợt dừng lại trên người Gioniva một giây khẽ gật đầu coi như chấp nhận hắn đầu nhập vào dưới trướng, Gioniva thấy được thì trong lòng không khỏi thở ra, cuối cùng qua được ải này.
Nhìn khắp một lượt, ánh mắt hắn bình tĩnh, từ đầu đến cuối cũng không có dao động cảm xúc, một bộ uy nghiêm, lạnh nhạt, hờ hững.
— QUẢNG CÁO —
“ Các ngươi còn có gì muốn nói?”
Satoshi cùng với hai người đồng bạn lúc này đã tỉnh lại, mang theo vẻ kích động nhìn thẳng In mà la lớn.
“ Ngươi, ngươi chính là người xấu, ngươi là kẻ sát nhân, các ngươi là ác ma.”
Tên lính phía sau vừa định chặn lại thì In ra hiệu.
“ Không cần, cứ để hắn nói.”
Tên lính nghe được thì nghiêm chỉnh đứng lại một bên trông coi, In nhìn Satoshi hỏi, giọng nói hắn vẫn như ban đầu, không nhìn ra bất cứ dao động tâm tình nào.
“ Còn gì muốn nói nữa sao?”
“ Ngươi…”
Satoshi nhất thời á khẩu không biết nói gì, dù sao hắn cũng chỉ là đứa nhóc mười mấy tuổi mơ ước làm nhà vô địch huấn luyện viên, tính cách có chút sốc nổi nhưng gặp In không ra bài theo kiểu thông thường nên tất cả các lời chuẩn bị đều nghẹn lại trong họng.
Đám người còn lại cũng cuối đầu, lúc này cũng không ai chửi bới, dù có chửi cũng không có trúng gì dùng nên đám người cũng im lặng, mong nhờ vào đó mà giảm thấp sự tồn tại, về sau có khả năng trốn ra hoặc là được thả, dù sao còn mạng vẫn tốt hơn là chết mất, chỉ cần giữ được núi xanh lo gì không có củi đốt.
In đợi hai phút không thấy ai lên tiếng thì hắn mở miệng ra lệnh.
“ Đem đám người nghị viên ra treo lên phơi nắng giữa quảng trường, duy trì đầy đủ thức ăn và nước uống, tận lực giữ cho bọn hắn sống lâu một chút. Đồng thời tra ra người nhà 3 đời của bọn hắn mang ra treo cùng luôn.”
“ Theo ý chí của ngài, điện hạ!”
Lính xung quanh ngay lập tức xách đám nghị viên đi, đám người này vừa bị xách lên thì la lớn, thân thể run cầm cập cầu xin.
“ Điện hạ, tha cho ta, tha cho ta…”
“ Cầu ngài…tha…cầu ngài…”
— QUẢNG CÁO —
Hàng loạt lời vang xin vang lên nhưng thân ảnh In vẫn bình tĩnh ngồi trên vương toạ, không có chút nào muốn phản ứng lại.
Dám người còn lại ánh mắt co rụt, sợ hãi thân thể run lên, mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng bị phơi đến chết thì ai nấy đều kéo căng dây thần kinh, chỉ phơi bình thường thôi không cho ăn uống thì cao lắm là ba ngày sẽ chết, chết trong đói khát thống khổ.
Còn đằng này In lại muốn cũng cấp thức ăn và nước uống để bọn hắn duy trì sự sống, đây thoạt nhìn là chuyện tốt nhưng nghĩ kỹ sẽ cực sợ, ngươi sẽ bị tra tấn thống khổ lâu hơn mới chết, các giác quan cơ thể vẫn rất tốt, đủ để cảm nhận sự thống khổ đến xương tuỷ, đơn thuần là muốn sống không được muốn chết không xong.
In không phải hoàn toàn vì trả thù vụ bị gài bom hạt nhân xém chết mà là hắn muốn giết người doạ khỉ, hắn cần cho mọi người thấy đắc tội hắn sẽ phải nhận lấy hình phạt thảm khốc, quyền uy không cho phép bị xâm phạm.
Thêm nữa đám nghị biên không giúp ích gì được cho hắn thống trị thậm chí còn gây ảnh hưởng, nếu bình thường chưa có bị In chiếm lĩnh thì cần thiết bọn họ lập pháp, nhưng hiện giờ thì không cần, luật pháp sẽ theo ý chí In, đồng thời có thể bê nguyên các quy định bên các thế giới đã bị thuộc địa trước đó sang áp dụng.
Có lợi nhất cho hắn, đám nghị viên đã không còn tác dụng, thích hợp nhất đem ra làm gương, còn đám người còn lại thì ai nấy đều có thực quyền, có thế lực riêng, tài năng riêng, In đều cần để nhanh chóng ổn định lại thế giới này.
Satoshi nghe thấy thì la lớn lên, ánh mắt tràn ngập thù hận nhìn In.
“ Ác ma này, các ngươi chẳng những chiếm đoạt mà còn sát hại nhiều người, ta sẽ không tha cho ngươi…”
Tiến sĩ bên cạnh đã không kịp ngăn cản Satoshi, tên lính phía sau đã ngay lập tức tung một đá vào mồm Satoshi khiến hắn câm miệng, răng gãy cùng với máu tươi hoà trộn vào nhau chảy xuống phía dưới.
In nhìn thấy tất cả, hắn cũng không có tức giận gì, vẫn duy trì lấy vẻ bình tĩnh, uy nghiêm mà lên tiếng.
“ Đem hắn cùng hai người bạn mang đến quảng trường, cắt từng miếng từng miếng cho đến chết.”
Vốn dĩ In định nói lăn trì nhưng nghĩ lại rất ít thế giới có hình phạt này nên hắn nõi rõ ra cho đám lính luôn.
Thật sự thì hắn cũng không phải vì câu nói của Satoshi mà muốn giết hắn, chỉ là nhìn thấy hận thù trong mắt, thêm nữa nhân vật chính luôn có ý chí rất kiên định, một khi xác định được mục tiêu thì sẽ cố gắng đến cùng, thù hận cũng là như vậy, chỉ cần còn sống sẽ còn báo thù.
Đồng thời hắn cũng là thử nghiệm, thử xem xem về việc giết các thế giới chi tử, các nhân vật chính của thế giới mạnh mẽ xem sao, để chứng minh suy đoán của hắn, có thể về sau làm ra chuẩn bị tốt hơn, tránh việc bị liên minh nhân vật chính, liên minh thế giới chi tử giết ngược, đây là việc hoàn toàn có thêt xảy ra.
Ánh mắt Satoshi đọng lại, trong đầu chỉ còn đúng một câu nói lập đi lập lại “ …cắt từng miếng từng miếng cho đến chết.”.