Nhân viên của Hoắc thị hôm nay rõ ràng cảm giác được Boss đại nhân cực kỳ thân thiện.
Thậm chí, còn phá lệ nói chào buổi sáng với bọn họ.
Quả nhiên, có tình yêu vào là khác ngay.
Tuy đó chỉ là tình yêu đồng tính .
Vừa sáng sớm, Trình Chí Phong đã báo cáo lịch trình cuộc họp và cuộc gặp mặt cả ngày hôm nay cho Hoắc Vân Tương, sau đó anh ta đưa tập tài liệu qua.
“Tổng giám đốc Hoắc, đây là tư liệu về cô Nam.”
Hoắc Vân Tương cầm lấy, cẩn thận lật từng tấm ảnh và giới thiệu của thành viên nhà họ Nam. Lúc nhìn thấy chuyện nhà họ Nam đoạn tuyệt quan hệ với Nam Kiều thì không khỏi nhíu nhíu mày.
“Nhà họ Nam đoạn tuyệt quan hệ với cô ấy sao?” Loading...
Làm cha mẹ, lúc con gái gặp phiền phức, đã không giúp đỡ ngược lại còn nhanh chóng phủi sạch quan hệ?
“Đúng vậy, chuyện này đã mấy ngày rồi.” Trình Chí Phong nhìn ra vấn đề anh quan tâm, vì thế giải thích: “Cô Nam là con gái của Nam Hồng Minh và vợ trước, sau đó Nam Hồng Minh lại tái hôn rồi có một đôi con gái, lúc ấy bắt đầu không coi trọng cô Nam nữa, quan hệ cha con cũng không quá hòa thuận.”
Thật ra, đâu phải chỉ không hòa thuận, hoàn toàn có thể nói là kẻ thù của nhau.
Hoắc Vân Tương nghĩ một lúc, hai ngày nay cô vui vẻ như vậy, hình như không vì chuyện trong nhà mà ảnh hưởng tới tâm trạng.
Trong một đống ảnh chụp của người nhà họ Nam, tấm ảnh của Nam Kiều chụp cùng một cậu bé đẹp trai như ánh mặt trời dễ dàng khiến người ta chú ý.
Bởi vì…cái áo khoác trên người cậu bé trong tấm ảnh, đúng là cái áo ngày đó Nam Kiều mặc từ bên ngoài trở về.
“Người này… là ai thế?”
“À, đây là em họ của cô Nam, Nam Phong.” Trình Chí Phong nhìn tấm ảnh nói: “So với em trai và em gái ruột, hình như cô Nam thân thiết với cậu em họ này hơn một chút.”
Tâm trạng Hoắc Vân Tương hơi phức tạp, hóa ra… hai hôm trước cô chạy tới để gặp đứa em này.
Điện thoại hôm đó cô mang về, còn có chiếc áo khoác nam cô khoác lên người nữa, chắc chắn là của người em trai này.
Trình Chí Phong thấy anh cố ý hỏi về người tên Nam Phong này, nhanh chóng giới thiệu rõ ràng với anh.
“Cha của Nam Phong mấy năm trước đã qua đời trong vụ tai nạn xe, mẹ thì tái hôn. Từ đó trở đi là cô Nam cung cấp cho cậu ta đi học, nên quan hệ giữa hai chị em rất tốt, lúc trước cô Nam bị người khác quấy rối, Nam Phong còn đánh người ta vào bệnh viện, cậu ta cũng bị giam mấy ngày.”
Mấy hôm nay điều tra chuyện của nhà họ Nam, anh ta mới phát hiện Nam Kiều cũng không phải là người xấu như trên mạng đồn ầm.
Ngược lại, cô lại là một người lương thiện dịu dàng.
Hoắc Vân Tương như suy tư gì đó, gật gật, anh dặn dò.
“Cậu nói người để ý một chút, nếu Nam Phong này có chuyện gì cần giúp thì âm thầm hỗ trợ.”
“Hơn nữa, Nam Phong cũng cùng cô Nam đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Nam, mấy ngày nay hình như đang vội vàng tìm phòng.” Trình Chí Phong lúc này mới nhớ tới.
Hoắc Vân Tương khép tài liệu lại: “Cậu xem rồi làm đi.”
“Vâng.” Trình Chí Phong đồng ý, nhớ tới chuyện đồn đãi không có thật ở công ty, anh ta tiếp tục hỏi: “Tổng giám đốc Hoắc, trong công ty đang đồn chuyện anh có bạn trai, có nên… giải thích rõ ràng với bọn họ không?"
Anh ta đã biết Tiểu Nam chính là cô Nam Kiều.
Nhưng những người khác lại không biết, mọi người đều cho rằng cô là bạn trai của anh.
Hoắc Vân Tương: “Tạm thời không cần đâu.”
Nếu lúc này giải thích với người ngoài, không chừng sẽ để lộ quan hệ của anh và Nam Kiều.
Vậy cho dù tương lai sẽ điều tra ra vụ án kia, cũng sẽ có người nghi ngờ nhà họ Hoắc đang giúp cô tẩy trắng.
Trình Chí Phong thấy anh không ngại, cũng không nhiều chuyện nữa
“Nếu không còn chuyện gì nữa, vậy tôi ra ngoài làm việc đây.”
“Chờ chút.” Hoắc Vân Tương gọi anh ta lại hỏi: “Chỗ của cậu… có kẹo không?”
Trình Chí Phong ngẩn người, nhất thời không phản ứng kịp.
“…Kẹo gì ạ?”
Hoắc Vân Tương: “Kẹo vị dâu tây.”
Trình Chí Phong lắc đầu: “Không có, tôi không ăn đồ ngọt.”
“Đi mua cho tôi đi.”