Editor: Thùy Trang Nguyễn
"Đi đi, về sau tuyệt đối đừng làm cho cha mẹ người nhà cô mất mặt. Dù sao, tôi nhớ được, Cố Gia nhà cô cũng đã từng có một nhiệm kỳ tổng thổng."
Tổng thống Trung Quốc từ sau khi đổi mới chế độ từ trăm năm trước, cũng là các gia tộc thay nhau ngồi.
Tại Trung Quốc, tổng thống đi ra từ các gia tộc, khoảng chừng hơn mấy chục người. Không có cách nào, ai bảo một nhiệm kỳ tổng thống cũng chỉ có bốn năm.
Còn có người làm tổng thống, cái mông ngồi chưa nóng liền bị kéo xuống dưới. Bởi vậy, tổng thống từ các gia tộc đi ra thật sự rất nhiều.
Trong mắt những gia tộc này, tổng thống chỉ đơn thuần là một quan chức không có thực quyền mà thôi, thực sự không có chút nào e ngại.
Cũng chỉ có Cố Huyên Nhi loại kiến thức hạn hẹp này mới có thể coi trọng.
"Tôi... Tôi đương nhiên biết rõ Cố Gia chúng tôi cũng đã từng có một nhiệm kỳ tổng thống."
Cố Huyên Nhi làm sao có thể biết. Cố Tín Hằng không thích cô ta, gần như không quan tâm cô ta, cô tacăn bản là không có nghe người Cố gia nói qua.
Lúc này, cũng chỉ có thể giả vờ mình biết.
"A, biết liền tốt. Đi thôi, tôi nói đến thế thôi, Cố tiểu thư vẫn là đi mau đi. Đi trễ, đắc tội tổng thống phu nhân, cũng không tốt."
Trác Nhã Dung trực tiếp hạ lệnh đuổi khách. Cố Huyên Nhi trước khi đến, lòng tin tràn đầy. Coi là đánh lấy danh hiệu tổng thống phu nhân, cho dù không thể nhìn thấy Lục Dục Thần, còn có thể hung hăng vả mặt Trác Nhã Dung.
Ai ngờ, sau khi tới mới phát hiện. Trác Nhã Dung thế mà một chút mặt mũi cũng không chừa cho cô.
Thấy Trác Nhã Dung hạ lệnh trục khách liền xoay người trở về, không chút nào đặt cô ở đáy mắt.
Cố Huyên Nhi nhất thời không giữ được bình tĩnh, tức hổn hển đối với bóng lưng bà hô to.
"Trác Nhã Dung bà đừng có phách lối, không bao lâu sau, tôi sẽ khiến bà đến xin tôi gả vào Lục gia! Đến lúc đó, bà chờ đó cho tôi xem!"
'Lục phu nhân' cô ta cũng không them gọi, dứt khoát gọi thẳng tên Trác Nhã Dung.
Dù sao người Lục Dục Thần yêu là cô, cô cũng không sợ cùng Trác Nhã Dung vạch mặt.
Tổng thống phu nhân, liền thiệp mời đều không phát cho Trác Nhã Dung, có thể thấy được Trác Nhã Dung không được lòng của phía trên
Đến lúc đó, Lục gia vì nịnh nọt ngài Tổng thống mới nhậm chức, nói không chừng còn muốn cầu cô hỗ trợ.
Nghĩ như vậy, Cố Huyên Nhi trong lòng cuối cùng dễ chịu một chút.
Cô nhất định sẽ chờ, ngày Trác Nhã Dung đến cầu xin cô!
Cố Huyên Nhi nghĩ hay lắm, tự cho là mình đúng, sẽ làm cho Trác Nhã Dung sợ hãi.
Ai ngờ, Trác Nhã Dung lại không thèm quan tâm. Trực tiếp chỉ huy bảo vệ đóng cửa lại. Để tùy cô ta ở ngoài cửa hô to gọi nhỏ.
Cố Huyên Nhi gọi trong chốc lát, thấy Trác Nhã Dung cứ vậy mà đi như thế. Trên mặt, nhất thời cảm thấy đau rát, giống bị người tát mấy cái.
Cô còn muốn lại nói vài câu, nhân viên Phủ Tổng Thống đang chờ một bên không nhịn được nói : " Cố tiểu thư, mời đi. Có ủy khuất gì, cô có thể đến Phủ Tổng Thống nói cùng tổng thống phu nhân. Nếu còn trễ nải nữa, chuyến bay liền muốn trễ."
Nghe xong lời này, Cố Huyên Nhi cười. Đúng vậy, cô còn có thể cáo trạng với tổng thống phu nhân.
*
Cố Huyên Nhi cao hứng bừng bừng lên xe. Hoàn toàn không có chú ý tới, ánh mắt nhân viên Phủ Tổng Thống phái tới nhìn cô, sớm đã chứa đầy sự khinh thường.
Nhân viên này âm thầm lắc đầu, vị Cố tiểu thư này thật đúng là ngu. Xem ra, kế hoạch tổng thống phu nhân muốn khống chế cô ta để đả kích Lục gia so với trong tưởng tượng, tiến hành càng thêm dễ dàng.
...
Cố Huyên Nhi rất nhanh liền đến Biên Hòa.
Nghỉ ngơi mấy ngày, cuối cùng đến buổi tối ngày đó. Cùng chín vị phu nhân tiểu thư khác được mời liền đến biệt thự Phủ Tổng Thống.
Đêm nay bệt thự Phủ Tổng Thống sang ngời, xa hoa lãng phí.
Trong phòng yến hội, nhạc dao hưởng quanh quẩn du dương.
Lúc này, tất cả mười vị được mời tham gia yến hội đều đã trình diện.
Mà thân là chủ nhân, tổng thống phu nhân vẫn còn chưa xuất hiện.